Mỹ Anh khó chịu khi nhìn thấy có người con gái khác sờ vào ngực của Vũ Hiên.
(Bịch) Diệu Vy bị Vũ Hiên xô xuống sàn nhà 1 cách lạnh lùng.
"Vũ Hiên, sao anh lại làm như vậy với em!"
Cô ta làm ra vẻ mặt đáng thương nhìn Vũ Hiên, ai ai cũng biết cô gái Lạc Diệu Vy này là 1 người vô cùng nham hiểm và thăm độc. Mọi người trong tầng 50 của toà nhà Lasander chẳng ai thèm để ý đến cô ta. Điều đáng để ý đó chính là cô gái đang đi bên cạnh Diệp Vũ Hiên cũng chính là Tô Mỹ Anh.
"Vũ Hiên? Trên đời này chỉ có 1 người có thể gọi tôi là Vũ Hiên, chính là Tô Mỹ Anh! Vợ tương lai của Diệp Vũ Hiên tôi!" Anh kéo tay cô làm cho cô rơi vào lòng ngực của anh.
Hành động của anh làm cho mọi người vô cùng nể phục cô gái tên Mỹ Anh kia.
"Đó không phải là vị tổng tài nổi tiếng là lạnh lùng đó hay sao?"
"Không ngờ Diệp Vũ Hiên nổi tiếng lạnh lùng cũng có ngày trở nên ngọt ngào như vậy?"
Cả khu tổ chức buổi tiệc nhốn nháo cả lên.
"Hừ, con nhỏ này là con nhỏ nào mà có thể làm cho anh Vũ Hiên trở nên như vậy cớ chứ?" Lạc Diệu Vy suy nghĩ trong đầu.
Cô ta đột nhiên đứng lên rồi chỉ thẳng vào mặt của Mỹ Anh.
"Anh vì con nhỏ này mà lại xô em té, anh không sợ em gọi ba em rút vốn đầu tư cho công ty anh à?" Cô ta thản nhiên la lớn.
"Hình như Lạc tiểu thư hiểu nhầm lớn rồi, là công ty H&A đầu tư cho Lạc Thị chứ không phải Lạc Thị đầu tư cho H&A! Diệp tổng chỉ cần búng nhẹ 1 cái thì công ty Lạc Thị của ba tiểu thư cũng coi như là tan tành từ lâu rồi!" Lý Thanh đứng phía sau lưng Vũ Hiên nói lớn.
Lạc Diệu Vy há to mồm nhìn về Vũ Hiên.
"Không thể nào! Tôi...tôi...!" Diệu Vy nói không nên lời.
"Hê, Lạc Thị sắp bị cô ta làm hỏng rồi! Haha!"
"Lạc Thị cũng chỉ là 1 công ty nhỏ bé thì tuổi gì với H&A!"
Mọi người xung quanh đều cười to.
Vũ Hiên nở 1 nụ cười nham hiểm.
"Lý Thanh! Ngày mai cậu cho người đến thu mua Lạc Thị rồi xây dựng và sửa chữa lại thành trung tâm mua sắm mang tên TMA đi! Tôi sẽ tặng cho Mỹ Anh cái trung tâm đó!" Anh nói xong liền hôn lên trán của Mỹ Anh.
Cô ta quỳ xuống rồi cầu sinh Vũ Hiên.
"Diệp...Diệp tổng em sai rồi! Anh...anh đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân! Anh có thể đừng phá hoại Lạc Thị được không?" 2 dòng nước mắt của cô ta rơi xuống nhưng điều đó chẳng làm lung lây ý Vũ Hiên đã đưa ra.
"TÔI KHÔNG QUAN TÂM!" Nói xong anh Vũ Hiên quay về phía sau nhìn Lý Thanh rồi nói "Mau đem cô ta ra khỏi Lasander ngay cho tôi!"
"Vâng!"
....Buổi tiệc vẫn tiếp tục diễn ra, Vũ Hiên phải đi đến nơi khác để chào hỏi 1 tổng tài đến từ công ty đối thủ đứng hạng 2 trên thế giới.
"Bảo bối! Anh đi sang phía bên kia chào hỏi 1 người đã, em ở đây đừng đi lung tung nhé!" Anh nói bằng giọng ân cần và diệu dàng với cô, làm cho những cô gái khác tức giận và ghen tỵ.
"Vâng, Vũ Hiên!" Cô cuối đầu xuống đất vì ngại ngùng.
"Hì! Vậy anh đi nhé!" Nói xong anh quay đầu rồi đi đến hướng khác.
Vài phút sau khi đó, đợi Vũ Hiên đi xa thật xa thì có đến 3 cô gái bước lại rồi đưa ly rượu cho Mỹ Anh.
"Đây là...?" Mỹ Anh bối rối rồi cầm ly rượu vang của cô gái đứng ở giữa đưa cho.
"Haha, chỉ là thuận tay đưa cho cô thôi! Yên tâm đi, không bỏ thuốc độc vào đâu!"
"Nhưng mà tôi không biết...!"
Mỹ Anh vừa mới hé miệng thì đã bị cô ta đổ ly rượu vào trong miệng rồi. Mỹ Anh vốn là 1 người không biết uống rượu, cô ta lại cố tình đưa cho Mỹ Anh uống loại rượu vang nặng độ nhất. Cô vừa mới uống vào thì bị say ngay, khuôn mặt cô đỏ ửng cả lên. Trong ly rượu đó còn có chút thuốc thuốc kích dục, làm cô vừa mới uống vào liền choáng váng đầu óc ngay.
"..."
Ở nơi của Vũ Hiên đang đứng.
"Cảm ơn anh, Diệp tổng! Lần hợp tác này nhất định sẽ không khiến anh thất vọng!" Người nam nhân khoảng 22 tuổi cầm ly rượu vang đỏ trước mặt Vũ Hiên cười rồi nói bằng giọng tôn kính.
Lý Thanh đột nhiên chạy vào bằng khuôn mặt hốt hoảng. Anh ghé sát vào tai của Vũ Hiên rồi nói nhỏ.
"Lão đại, Mỹ Anh tiểu thư vừa mới ngất sỉu! Chúng tôi đã đưa cô ấy đến khu nghỉ dưỡng ở tầng 40 rồi ạ!" Lý Thanh.
Lý Thanh chỉ gọi Vũ Hiên là lão đại khi không có ai nghe thấy vì Vũ Hiên chính là lão đại của Đại Vũ Bang, 1 băng đảng thét tiếng nhất thế giới khiến cho Chính phủ hoặc cảnh sát có 10 mạng cũng không dám đụng vào Bang này.
Vũ Hiên quay sang nhìn chàng trai đứng bên cạnh rồi nói "Hàn tổng, tôi có việc phải đi trước! Xin lỗi vì sự bất tiện này!" Vũ Hiên.
"À, không sao! Cũng không còn sớm, tôi cũng phải về rồi! Mong lần hợp tác này sẽ thuận lợi!" Anh ta cười nhẹ rồi nhìn theo bóng lưng của Vũ Hiên quay đi.
.....Còn Tiếp....