Nhật Ký Thăng Cấp Ở Hậu Cung Của Nữ Phụ

Chương 41-2




Edit: Kai14194

Liễu phủ

Sau khi Liễu Chi Hạo biết được tam nữ nhi của mình mang thai gần sáu tháng, trước bị đồng liêu*** cười nhạo vì lấy phải vợ cả mặt hiền từ nhưng tâm độc ác, để cho hắn ở trước mặt đồng liêu không ngóc đầu lên được, hôm nay rốt cuộc mở mày mở mặt, đường làm quan rộng mở, trên triều đình đã có không ít quan viên bắt đầu hướng hắn lấy lòng.

***Đồng liêu: giống như đồng nghiệp

Nếu như tam nữ nhi có thể sinh hạ trưởng hoàng tử liền tốt nhất.

Tuy nói hắn coi trọng số mệnh đại nữ nhi, nhưng tam nữ nhi không tồi này, về phần vợ cả Trương thị, thì bị hắn trực tiếp không để ý tới.

Hiện tại xem ra hắn nên đem người bố trí trong cung trước kia chia một ít cho tam nữ nhi mới đúng.

Đến lúc đó viết phong thư, cho người truyền vào trong cung đưa cho đại nữ nhi, bảo nàng quan tâm một chút đến tam nữ nhi đang mang thai, không được để cho nàng bị người ám toán, cũng dặn dò nàng đem tai mắt trong tay chia một ít cho Liễu Vi Dung.

Đại nữ nhi cùng tam nữ nhi tỷ muội tình thâm, vừa đúng có thể ở trong cung giúp đỡ lẫn nhau.

Về phần Liễu phu nhân Trương thị chính là gương mặt không dám tin, tiểu tiện nhân Liễu Vi Dung này thế nào ở trước mặt Tương Nhã mang bầu hoàng tự, trong cơ thể nàng không phải tích lũy hàn độc sao?

Từ sau khi Liễu Vi Dung vào cung địa vị của Trương thị liền không lớn bằng lúc trước, Liễu lão gia thậm chí có ý đồ tái giá một Bình thê nữa, nếu không có hai nhi tử xuất sắc làm chỗ dựa, sợ là nàng đã bị hưu bỏ đi?

Nhưng nữ nhi trong cung lại không có tiền đồ, nếu như nàng mang bầu hoàng tự, địa vị nàng ở Liễu gia sẽ khôi phục lại như trước kia, trong lòng Trương thị không khỏi oán giận nữ nhi.

Mà Liễu Tương Nhã bị họ nghĩ đến, biết được Liễu Vi Dung thật mang bầu đứa bé, còn được sáu tháng rồi, một ngụm máu tươi từ trong miệng phun ra ngoài, ngất đi, thiếu chút nữa dọa Bích Thủy sợ hãi.

Lúc này Nàng còn không biết, sự đả kích này giờ mới bắt đầu, chờ tin của Liễu Chi Hạo đến, đó mới là đả kích lớn đấy.

Vĩnh Hòa cung Thục phi sau khi tỉ mỉ cân nhắc ở trong lòng một phen, lên kiệu đi Phượng Nghi cung gặp Hoàng hậu, không biết nói cái gì, lúc rời đi, vẻ mặt Thục phi cười lạnh.

Hoàng hậu đây là muốn nàng làm báng súng sai khiến đây mà.

Trong lòng hạ quyết định, lần này không lẫn lộn nước đục, Hoàng thượng biểu lộ hết sức coi trọng bào thai của Đức Quý nhân này, nên nôn nóng chính là Hoàng hậu, cũng đã là ‘lão nữ nhân’ hai mươi tám tuổi, còn chưa có một hoàng tử bên người.

Nàng mới 16 tuổi, sẽ mang thai con của mình.

Đứa bé của Đức Quý nhân cho dù bình an sinh hạ, có thể lớn lên hay không còn là một vấn đề.

Vì vậy ý tưởng của Thục phi cùng Phương Chỉ Doanh không bàn mà trùng, Hoàng hậu mưu tính một hồi coi như là thất bại, về phần những phi tử trên tần vị kia, rất nhiều người cũng không có động tĩnh, muốn động thủ cũng không tìm được cơ hội.

..................

Tháng mười một thì khí trời càng ngày càng rét lạnh rồi, trên bầu trời bắt đầu có bông tuyết bay xuống.

Ngày mai bỏ lệnh cấm rồi, cuộc sống bình yên sẽ phải một đi không trở lại.

Trong điện đốt chậu than.

Trên cổ Liễu Vi Dung còn choàng khăn lông cáo mềm mại ngồi ở trên giường, mấy ngày nay, nàng trừ ăn ra chính là ngủ, còn có nghe Bạch Liên học hát bài ru con, cũng sắp biến thành tiểu trư rồi, trong lúc rãnh rỗi, liền theo Trần mama thêu y phục nhỏ.

Chỉ là so với Trần mama thêu tinh xảo y phục giày nhỏ, của nàng khó nhìn hơn nhiều, tay áo y phục nhỏ cái lớn cái nhỏ, còn không đối xứng.

Cuối cùng nàng đành phải buông bỉ, dù sao mấy ngày nay, Trần mama cùng Bạch Liên cũng thêu không ít, mùa đông cùng mùa hạ thêu một đống, đủ mặc một năm rồi.

Sau khi chuyện mang thai được sáng tỏ, buổi tối Hoàng đế sẽ không lí do cũng tới, chính là buổi trưa mỗi ngày bớt thời gian tới đây một chuyến.

Tối hôm đó, Liễu Vi Dung mới vừa bò lên giường, chuẩn bị ngủ, một bóng dáng màu vàng tiến vào, Bạch Liên cùng Hạnh Nhi thấy thế vội thỉnh an Hoàng đế.

Hoàng đế phất tay cho các nàng rời đi.

Bên trong phòng đã bắt đầu đặt mấy chậu than, chậu than cháy sạch vang lách cách, trong phòng ấm áp dễ chịu.

Thấy Mộ Dung Triệt đi vào, Liễu Vi Dung ưỡn bụng từ trên giường đứng lên, muốn thỉnh an hắn, lại bị Mộ Dung Triệt bước nhanh tới đè xuống.

Liễu Vi Dung nhạy cảm cảm giác được tâm tình Mộ Dung Triệt không tốt chút nào, có chút kỳ quái người nào lại chọc giận hắn rồi.

Mộ Dung Triệt cởi ra áo khoác cùng giày rồng, lên giường ôm nàng nằm xuống, đắp chăn lên, bàn tay vuốt ve bụng đang nhô lên của nàng, tiểu bảo bảo trong bụng, rất có lực dùng chân nhỏ đạp một cái chào đón hắn cái phụ hoàng này.

Cảm nhận được chuyển động truyền tới trên bàn tay, khóe miệng Mộ Dung Triệt hơi vểnh.

Tâm tình bỗng dưng thay đổi tốt hơn.

Mấy ngày nay trước mặt hắn mẫu hậu một mực nhắc tới Lệ quý nhân, làm hắn phiền chết đi được, Lệ quý nhân này dã tâm quá lớn, lòng dạ cũng quá mức độc ác, không biết rốt cuộc mẫu hậu coi trọng nàng điểm nào, còn muốn hắn điểm bài nữ nhân này nhiều một chút.

Đáng tiếc hắn đối với Lệ quý nhân một chút hứng thú cũng không có.

"Hoàng thượng, tiểu hoàng tử đang chào hỏi ngươi! " Cảm nhận được tiểu bảo bảo trong bụng đá hai cái, khóe mắt Liễu Vi Dung cong cong, cười nói

"Ừ! Đúng là hiếu thuận đấy! " Vẻ mặt Mộ Dung Triệt trở nên nhu hòa, đáy mắt lộ ra thần sắc mong đợi.

Liễu Vi Dung im lặng, chỉ là đá hai cái chính là hiếu thuận......

Sau đó không nghe âm thanh Mộ Dung Triệt, giống như ngủ thiếp đi.

Liễu Vi Dung đã thành thói quen bị hắn ôm ngủ, nhưng hôm nay ngủ quá nhiều, hiện tại không buồn ngủ, nghe chậu than trong phòng lách cách vang lên.

Vốn là tối nay nàng muốn vào không gian vận động, ai ngờ Hoàng đế lại tới, làm hại tối nay nàng không có cách nào đi vào, lại không ngủ được, không thể làm gì khác hơn là nhàm chán ở trong ngực Mộ Dung Triệt nhích tới nhích lui.

Không chút nào biết động tác của mình nâng lên dục hỏa của Mộ Dung Triệt đang không có ngủ.

Nửa tháng này, hắn vẫn không có điểm bài, gần như đều qua đêm ở Tử Thần điện, có thể nghĩ, Liễu Vi Dung cái điểm này hỏa người của tối nay sẽ như thế nào bi thống.

Cảm thấy □ bị một cái cứng rắn | đụng, toàn thân Liễu Vi Dung cứng đờ, ngước mắt vừa đúng lúc chống lại ánh mắt của Mộ Dung Triệt mang theo dục vọng, lập tức chột dạ quay đầu sang chỗ khác, đưa lưng về phía hắn, vùi đầu vào trong chăn mền tính toán giả chết.

"Hoàng thượng, đêm đã khuya, nghỉ ngơi sớm một chút đi! "

Vốn là Mộ Dung Triệt không có ý định muốn nàng, nhưng nàng lại ở trên người hắn nhích tới nhích lui, đốt dục hỏa hắn, vậy chẳng thể trách hắn.

"Chậm, đốt lửa thì phải phụ trách dập tắt lửa! " Giọng nói Mộ Dung Triệt hơi khàn khàn, bàn tay nhanh chóng lột xiêm áo của Liễu Vi Dung đang đưa lưng về phía hắn.

Môi mỏng ngậm vành tai của nàng, một đường hôn xuống, bàn tay to đảo qua ngực nàng.

"Hoàng thượng, tỳ thiếp còn mang tiểu hoàng tử......" Liễu Vi Dung bắt bàn tay hắn lại, thở gấp muốn cự tuyệt.

"Trẫm đã hỏi thái y rồi, có thể! " Tay vẫn không có dừng lại di chuyển đi xuống, thái y mỗi ngày chẩn mạch cho nàng kết quả hắn cũng biết, nàng có thể thị tẩm hay không hắn cũng biết.

Cho nên Liễu Vi Dung bi thống rồi, bị Mộ Dung Triệt ăn sạch sành sanh rồi.

Ngày hôm sau, ngày kết thúc cấm túc, sau khi Mộ Dung Triệt vào triều, Liễu Vi Dung chuồn êm vào không gian tắm rửa xong ra ngoài, đang muốn trở về giường ngủ tiếp, liền nghe nô tài phía ngoài thông báo, Lệ quý nhân đến rồi!

Liễu Vi Dung vừa nghe đến nàng tới, không nhịn được cười lạnh, quả nhiên, nàng đoán không lầm, sau khi biết nàng mang thai, Liễu Tương Nhã này nhất định là người thứ nhất tìm tới cửa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.