Nhật Ký Thăng Cấp Ở Hậu Cung Của Nữ Phụ

Chương 37-1




Edit: Kai14194

Beta: Sunny Boo

"Thật? Nàng tin tưởng? Nàng thật sự sử dụng?" Hai mắt Liễu Vi Dung sáng lên, vội vàng hỏi.

Hạnh Nhi gật đầu liên tục, nháy mắt giảo hoạt nói: "Dĩ nhiên là tin tưởng, đây chính là phương thuốc bí truyền sủng phi của tiên đế đã dùng qua, ai chẳng biết sủng phi của tiên đế Quý Phi tuy thân thể yếu đuối nhưng cũng sinh hạ Hoài Dương vương, có thể không tin tưởng sao?"

Liễu Vi Dung cười, đúng vậy, có thể không tin tưởng sao?

Quý Phi đã qua đời rồi, đại cung nữ tâm phúc cũng đi theo, vì vậy phương thuốc bí truyền này liền bị chôn cùng, nhưng, nếu như phương thuốc bí truyền Quý Phi đã dùng qua này hư hư thực thực xuất hiện, cộng thêm Phương Chỉ Doanh đang vô cùng khát khao sinh ra con của mình, nhất định nàng sẽ thà tin rằng là có còn hơn là không.

Nhất định cũng sẽ cho thái y xem xét, thái y nhất định sẽ kiểm nghiệm ra phương thuốc không hề có vấn đề, nếu như không có vấn đề, Phương Chỉ Doanh nhất định sẽ không kịp đợi liền sử dụng.

Cứ như vậy, mang thai đứa bé là chuyện chắc như đinh đóng cột.

Còn một tháng nữa thời gian cấm túc của nàng sẽ hết, đến lúc đó nhất định sẽ phải đối mặt với sự ghen tỵ cùng với thủ đoạn thâm độc của tất cả nữ nhân hậu cung, hiện giờ nhận được bảo đảm của Hạnh Nhi, rốt cuộc có thể yên lòng.

Tuy rằng nàng mang thai trước, có khả năng rất lớn sinh hạ trưởng hoàng tử, nhưng có một người địa vị cao hơn, gia thế tốt hơn cũng mang thai, tối thiểu có thể chia sẻ một phần thù hận.

Dù sao chỉ có một mình nàng thì quá gây chú ý.

Hạnh Nhi nói thành công, thật ra thì còn có một tầng ý tứ khác không rõ, chính là Phương quý phi đã có dấu hiệu mang thai, rất nhanh sẽ gọi thái y tới chẩn mạch.

Thật là một tin tức tốt.

Về phần chuyện Phương Chỉ Doanh mang thai tình hình bên trong chỉ có một mình Liễu Vi Dung biết, lợi dụng Phương Chỉ Doanh dùng thử phương thuốc quý để có con cũng không tồi.

Dù sao cũng không có gì tổn hại đối với thân thể nàng.

Nàng chỉ là vì con của mình, phòng ngừa chu đáo một chút.

Dĩ nhiên nếu như Thục phi cũng có thể mang thai thì càng tốt, như vậy áp lực của nàng nhất định sẽ giảm nhiều, đáng tiếc nàng căn bản không có biện pháp làm được, không có người ra tay!

Một quý nhân muốn mua chuộc người bên cạnh của một vị phi tần, đó là vọng tưởng, loại bỏ thái giám hoặc mama thì ngược lại có thể.

Bạch Liên ở một bên nghe được không hiểu ra sao, chỉ hiểu ý tứ trong lời nói chủ tử hình như là bảo Hạnh Nhi đưa cho Phương quý phi bài thuốc sinh con bí truyền.

Nhưng từ đâu chủ tử có bài thuốc sinh con bí truyền?

Song nàng cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho là Hạnh Nhi làm ra.

"Bạch Liên, đem cây trâm hoa bích ngọc Hoàng thượng ban trước đó vài ngày thưởng cho Hạnh Nhi." Có công tự nhiên có thưởng, mặc kệ Hạnh Nhi là như thế nào làm được, tóm lại đối với nàng có lợi là được.

Dù sao cho tới bây giờ nàng cũng không ra tay không phải sao?

Cho dù có điều tra cũng không tìm ra chứng cớ.

Có không gian đúng là thuận tiện, dễ dàng giấu kín chứng cớ.

Hạnh Nhi vui mừng mà tiếp nhận trâm hoa, cực kỳ yêu thích sờ sờ, sau đó cài lên trên đầu, vui vẻ cười, híp mắt lại thành hai đường cong cong.

Chủ tử rất là hào phóng.

Chỉ cần cố gắng làm xong việc chủ tử giao phó thì có thưởng.

Mà nàng chỉ cần trò chuyện cùng bằng hữu có quan hệ rất thân kia, lơ đãng một chút nói chủ tử muốn nàng làm chuyện là có thể đạt mục đích, lại không cần dùng thủ đoạn, phá hư quan hệ của bọn họ, cuộc sống thật là rất có hứa hẹn.

"Chủ tử, chúng ta giải quyết Tiểu Cao tử, có thể khiến Đại tiểu thư sinh lòng cảnh giác hay không?" Vẻ mặt Bạch Liên đột nhiên lo lắng nói qua.

"Nhất định sẽ, chỉ là thời gian cấm túc của ta còn một tháng nữa cũng kết thúc, đến lúc đó nàng nhìn thấy ta chẳng những không có gầy, hơn nữa còn có bộ dáng mang thai, sẽ biết ngươi nguyện trung thành với ta." Khóe miệng Liễu Vi Dung cong lên, tuy rằng lúc trước là bất đắc dĩ cho Bạch Liên một cơ hội lựa chọn, nhưng hiện giờ xem ra thật là không tệ.

Bạch Liên gật đầu, đúng vậy, sớm muộn sẽ biết, nàng cần gì ở chỗ này lo lắng.

"Quan hệ của chủ tử cùng Đại tiểu thư sợ là không trở về được như lúc trước.”

"Không sao! " Liễu Vi Dung không thèm để ý nói, trong lòng cười lạnh, đã sớm không trở về được ngày trước rồi, nguyên thân đã chết, Liễu Tương Nhã cùng Liễu phu nhân thật ác độc, không biết thân thể này rốt cuộc ngăn trở các nàng cái gì, phải trăm phương nghìn kế diệt trừ nàng.

Thậm chí lúc cung yến Liễu Tương Nhã còn hãm hại nàng, phá hủy danh tiếng của nàng, chớ nói chi là sai khiến Bạch Liên bỏ thuốc, thù này đã sớm không cách nào hóa giải.

Xé ra tầng mặt ngoài này cũng tốt, tránh khỏi mỗi lần đối mặt nàng đều phải bày ra khuôn mặt dối trá.

Liễu Tương Nhã hiện tại so với nguyên tác, thì hình tượng dịu dàng xinh đẹp khéo hiểu lòng người đã sớm sụp đổ.

Chỉ là công khai đối phó trực diện cùng Liễu Tương Nhã, đúng là tìm đường chết.

Trong nguyên tác, người của Phương quý phi rất nhiều, nhưng cuối cùng cũng tranh đấu đến suy sụp.

Hạnh Nhi ở một bên cũng gật đầu, nàng cảm thấy tỷ tỷ chủ tử thật là quá ác độc rồi, lại muốn hạ độc chủ tử.

Tâm tư nàng hiện tại hoàn toàn hướng về chủ tử.

"Sau khi kết thúc cấm túc, chủ tử sẽ phải đối mặt với mọi người, đến lúc đó khẳng định rất nhiều nguy hiểm......" Bạch Liên nhìn bụng nhô ra rõ ràng của chủ tử, khó nén lo lắng nói.

Liễu Vi Dung thở dài nói: "Đây là việc không có cách nào khác! "

Hoàng hậu cùng Phương quý phi sẽ là người đầu tiên muốn diệt trừ nàng nhất, chớ nói chi là Huệ phi Thục phi, Thái hậu đoán chừng sẽ không ra tay, nhưng cũng sẽ không che chở.

Sự hấp dẫn của trưởng hoàng tử không phải ai cũng đều có thể chống lại được.

Nàng cũng không nghĩ rằng Phương Chỉ Doanh mang bầu, mình liền an toàn.

Nàng chỉ không muốn Thái hậu ôm đứa bé của nàng đi, cho dù đứa bé nàng sinh là hoàng tử hay công chúa.

Đồng thời trong lòng nàng nghĩ mình may mắn bởi mang thai vào lúc này, nếu là một năm sau mang thai, sẽ giống Liễu Tương Nhã trong nguyên tác, bất kể như thế nào nàng cũng không đảm bảo sẽ giữ được đứa bé.

Bởi vì hai năm sau, thân thể Thái hậu suy yếu, nàng đưa ra yêu cầu thì Mộ Dung Triệt cũng không tiện cự tuyệt.

Cho nên trong nguyên tác đứa bé của Liễu Tương Nhã mới có thể dễ dàng bị ôm đi như thế.

Vị Ương Cung U Lan điện

"Chủ tử, Tiểu Cao tử người của chúng ta bị bắt rồi, nghe nói bởi vì không tuân thủ quy củ, tự mình tiến vào buồng chính bị Tam tiểu thư đưa đi thận hình tư! " Sắc mặt Bích thủy có chút không vui nói tin tức vừa nhận được, rốt cuộc Bạch Liên làm việc thế nào, thế nhưng làm cho các nàng mất một tai mắt ngầm.

Phải biết tai mắt ngầm của các nàng vốn không có nhiều, mất đi một người đều khiến họ không cách nào tiếp nhận.

Liễu Tương Nhã nghe vậy đồ may vá trong tay run lên, không cẩn thận đâm vào ngón tay, bị đau cau mày, vội lấy khăn tay xoa xoa phía trên giọt máu, đáy mắt thoáng qua một tia lạnh lùng: "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tại sao Tiểu Cao tử lại đột nhiên vào phòng chính của Tam muội?"

"Nô tỳ cũng không biết, chỉ là theo một tai mắt ngầm của chúng ta ở thận hình tư nói, Tiểu Cao tử là bị Tam tiểu thư ra lệnh đưa qua." Bích thủy cắn môi nói.

"Hả?" Sắc mặt Liễu Tương Nhã bỗng dưng trầm xuống, đáy mắt thoáng qua một chút vẻ lo lắng, nhíu nhíu mày, thần sắc u ám hỏi: "Không phải nàng phát hiện Tiểu Cao tử là người của chúng ta chứ? Chẳng lẽ Bạch Liên phản bội chúng ta?"

Bích thủy cả kinh, đúng vậy, tại sao nàng không nghĩ tới khả năng này?

"Nô tỳ cũng không biết! "

"Điều tra, ta cảm thấy Nhu Phúc cung có chút thần bí, chúng ta sai Bạch Liên bỏ thuốc đã gần hai tháng, theo lý thuyết cũng phải phát tác khiến Tam muội giờ phút này gầy như cây tăm, nhưng mỗi ngày Hoàng thượng lại đến dùng bữa tối, tình huống này rất khác thường, ta cảm thấy Bạch Liên phản bội chúng ta."

Liễu Tương Nhã cẩn thận cân nhắc một chút, nụ cười hơi trầm xuống, đáy mắt hiện ra ý lạnh.

"Còn nữa, nhớ sai tai mắt ngầm của chúng ta ở thận hình tư hỏi Tiểu Cao tử một chút, tình hình hiện tại của Tam muội như thế nào?" Mấp máy môi, nàng lại bổ sung một câu.

"Dạ! " Bích Thủy có loại dự cảm xấu, xem ra Bạch Liên thật sự có khả năng bị Tam tiểu thư thu mua.

Đây không phải là tin tức tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.