Tiệc cưới của Triệu Hoa được tổ chức tại khách sạn Phi Tường ở Hạ Châu, thuộc loại cấp bậc năm sao.
Đây là lần kết hôn thứ hai của con gái, dựa theo ý Vệ Đông Hoa, không cần làm lớn quá, dù sao vừa mới ly hôn, sự tình lại huyên náo như vậy, nhưng Trương Dong cảm thấy không được, con gái là bảo bối trong lòng bà, không thể uỷ khuất, huống hồ là hôn nhân đại sự, cả đợi chỉ một hai lần…
Mà nhà Triệu Hoa cũng cuống cuồng nịnh bợ thông gia mới này, đối lập với thân thích ở Cố Xán Xán ở nông thôn và cha mẹ nhà Hoàng Tiểu Phỉ, nhà Vệ Minh Châu quả thực là thổ hào.
Cho nên không tiếc vốn liếng cuối cùng trong nhà đều lấy ra, dù là phồng má giả làm người mập cũng nhất định phhải tổ chức một tiệc cưới xa hoa, dù sau về sau sẽ quay lại, lông dê trên thân dê, mẹ Triệu Hoa có tính toán, lại không nghĩ tới tiền trong nhà Vệ Đông Hoa cũng không đủ cho mẹ con Vệ Minh Châu tiêu xài, làm sao có thể đều đặn chia cho Triệu gia bọn họ.
Chuyện nở mày nở mặt như vậy, mẹ Triệu Hoa khẳng định phải khoe ra ngoài, cho nên không chỉ đem thiệp mời phát cho Hoàng Tiểu Phỉ, còn phát thêm một tấm cho Cố Xán Xán.
Hôm nay kết hôn, Triệu Hoa một thân âu phục hàng hiệu rất đẹp trai.
Vệ Minh Châu lại xinh đẹp vô cùng, cô từ nhỏ được nuông chiều, bản thân lại xinh đẹp, hơn hẳn Hoàng Tiểu Phỉ về chiều cao lẫn khí chất.
Người từng tham gia tiệc đính hôn của Triệu Hoa, hiện tại phát hiện trong tiệc kết hôn lại thay đổi người, sau khi nghe ngóng vẫn là con gái của nhà tư sản nào đó, nghe nói là “phụng tử thành hôn”, Triệu gia sĩ diện nói với người ngoài đứa con này là của Triệu Hoa, Vệ gia thấy bọn họ thức thời như vậy, càng thêm vui.
Khi Triệu Hoa đính hôn, nhóm đồng nghiệp cũng cảm thấy Triệu Hoa may mắn, bây giờ nhìn thấy anh kết hôn, lại tìm được người có tiền, hấp dẫn như vậy, cả đám đều đố kỵ cực kỳ, đây mới thực là đàn ông a, vừa quyết định một thứ, vừa muốn làm một thứ lớn hơn, thật sự quá lợi hại.
Một đám khiêm tốn tìm Triệu Hoa thỉnh giáo, “Anh Triệu, có bí quyết gì không…”
“Triệu tổng, thật sự rất bội phục anh.”
“Anh Hoa, vợ mới rất khá.”
Từng câu khen tặng, làm cho Triệu Hoa chợt mơ hồ, không được hoàn mỹ chính là Hoàng Tiểu Phỉ không đến, Cố Xán Xán cũng không đến, không biết vì sao, lần trước mình đính hôn Cố Xán Xán náo loạn một trận, anh lại quên không được cô, nghe nói cô cũng tìm được một người có tiền, trong lòng cảm giác càng quái dị, rốt cuộc cảm thấy mọi chuyện không như ý, hôm nay hôn lễ long trọng như vậy, khách mời anh hy vọng tới nhất lại là bạn gái trước trước của anh, có lẽ là muốn biểu hiện trước mặt Cố Xán Xán một chút mình hiện tại rất hạnh phúc, tìm một người phụ nữ xinh đẹp hơn, có tiền hơn so với cô để kết hôn.
Hoàng Tiểu Phỉ không đi, Triệu Hoa cũng không dám gọi điện thoại yêu cầu Hoàng Tiểu Phỉ chúc phúc anh tìm được tình yêu đích thực.
Hôm nay Triệu Hoa kết hôn, Hoàng Tiểu Phỉ vừa bán được chiếc BMW kia được tiền, xoay vòng, còn thiếu hai vạn, nhưng cũng tốt rồi, trên tay có ba mươi vạn, vừa đủ mua được căn nhà ở Tây trạm mà Cố Xán Xán nhìn trúng.
Thuận tiện giảm bớt được tiền Cố Xán Xán giúp đặt cọc, dự định chờ Cố Xán Xán đính hôn đi trả lại cho cô.
Bởi vì nhà có lợi thế, thủ tục gì đó đều rất nhanh.
Thời điểm đội xe của Triệu Hoa đến đón cô dâu, Hoàng Tiểu Phỉ trên một chiếc taxi, soi gương tô son môi, ba mẹ thành thật kia của cô ngồi phía sau, thoáng có chút khẩn trương, nhất là thấy kẹt xe, xe chắn phía trước lại là xe cưới, vừa đến cuối tuần, tất cả mọi người vội vàng kết hôn, ba mẹ Hoàng Tiểu Phỉ càng căng thẳng, bởi vì họ biết hôm nay Triệu Hoa kết hôn.
Cố tình hỏi con gái chuyện gì, nhưng con gái cơ bản kiên quyết không nói, vợ chồng lão Hoàng chỉ có thể nơm nớp lo sợ, vừa nén giận mình vô dụng, con gái chịu uỷ khuất lớn như vậy, bọn họ chuyện gì cũng không làm được.
Chỉ có thể ngồi thật cẩn thận, không dám hé răng, bất quá hai người già, lão Hoàng vẫn gắt gao nắm bàn tay thô ráp của vợ, trong lòng bàn tay hai người đều là mồ hôi, yên lặng xuống xe đi theo phía sau con gái.
Thời tiết nóng, Hoàng Tiểu Phỉ mua hai chai nước đưa cho ba mẹ, họ chỉ cần một chai, “Ba và mẹ con uống một chai này đủ rồi, chai kia con uống đi.”
Hoàng Tiểu Phỉ muốn nói cô không uống nước này, nhưng nhìn thấy động tác dè dặt của ba mẹ, lại thu tay về, rất áy náy, từ vài năm trước mẹ lấy sai tất cho cô mặc, mình và ba mẹ ầm ĩ một trận, bèn dọn ra ngoài ở, ba mẹ thành như vậy, lúc đối mặt với mình thật cẩn thận.
Cô thở dài một hơi, cứ như vậy đi, để cho cô giải thích cũng nói không nên lời, nhiều năm ở chung cứ như vậy, hồi tưởng lại, lúc mình đến trường, tới nghỉ hè cũng không chịu trở về nhà, tìm cớ nói là đi làm, khi đó đặc biệt chán ghét mà vứt bỏ nhà mình, nhưng hiện tại nhớ đến, thật muốn tự đập chết mình, trong óc mình rỗng sao.
Từ thang máy tầng một đi lên, Hoàng Tiểu Phỉ nhìn mình và ba mẹ trong gương, mình xinh đẹp kiều diễm, ba mẹ tựa hồ sợ làm mình mất mặt, đứng cách mình hơi xa, tới lầu 26, hai người bởi vì ở phía sau, không phản ứng kịp, thiếu chút nữa không để ý tới thang máy.
“Đây là đâu a, Tiểu Phỉ, toà nhà này cao như vậy, con đừng nghĩ quẩn trong lòng, con có xảy ra điều không hay gì, mẹ và ba con không sống nổi đâu.” Mẹ Tiểu Phỉ lo lắng đề phòng đã lâu, thấy con gái mang mình đến chỗ xa lạ này, lại là tầng cao như vậy, sợ con gái nghĩ quẩn, lên tiếng.
Hoàng Tiểu Phỉ một đầu hắc tuyến.
“Ba mẹ, mọi người nghĩ gì vậy.” Từ thang máy đi ra, cô lấy chìa khoá mở cửa, là một cửa sắt màu đen, vợ chồng lão Hoàng có chút ngây ngốc đứng bên ngoài.
“Đi vào nhìn xem, ba mẹ thích không.” Hoàng Tiểu Phỉ tiến vào ngôi nhà, mở đèn, bên trong dọn dẹp rất sạch sẽ, sàn gỗ, phòng bếp rất lớn, mặt chính đều ở hướng nam, phòng khách rất lớn, cũng ở hướng nam, phòng ngủ nhỏ hơn, dựa vào ánh sáng từ phòng khách, bởi vì là phía nam, cho nên ánh sáng cũng rất tốt.
Phòng khách có một TV treo tường, còn có một cái TV cũ chủ nhà chưa bán đi. Điều duy nhất không tốt chính là WC không có cửa sổ bên trong.
Vợ chồng lão Hoàng đi theo Hoàng Tiểu Phỉ xem từng gian, mò không ra ý của con gái là gì.
“Tiểu Phỉ, con đổi nhà sao, nơi này cách ra nơi con thuê trước kia, đến công ty có tiện không, hơn nữa con chỉ có một mình, ở nơi lớn như vậy…” Lão Hoàng còn chưa nói xong đã bị mẹ Tiểu Phỉ ra hiệu không dám tiếp tục nói.
“Nơi này rất tốt, ăn uống thuận tiện, nơi con ở trước kia, mẹ còn lo lắng con không nấu ăn được, lớn chút cũng tốt, rộng thoáng, hướng nam ở rất thoải mái, mẹ cảm thấy nơi này rất tốt. Tiền thuê có đắt không, nếu đắt tiền thì cứ nói, mẹ và ba con mỗi tháng kiếm được cũng không ít tiền, ba mẹ đưa cho.” Mẹ Tiểu Phỉ lấy lòng con gái nói.
Hoàng Tiểu Phí đối với lời ba mẹ nói mà dở khóc dở cười, bất quá quan hệ trước mắt như vậy hoàn toàn đều do cô tạo thành, băng dày ba thước, cũng chỉ có thể từng bước một bước đến, hơn nữa cô cũng không có thói quen làm nũng linh tinh gì đó với ba mẹ mình.
“Ba mẹ nếu cảm thấy không tồi thì dọn đến đây đi, con thấy, dưới lầu cũng có nơi bán đồ ăn sáng, đóng chút tiền là được. Bên này dòng người so với nhà chúng ta nhiều hơn, ba mẹ nếu còn muốn bán đồ ăn sáng có thể bán ở ngay dưới lầu, toà nhà này có thang máy, mỗi ngày ra vào cũng tiện.”
“Đây, đây là cho ba mẹ thuê sao?” Lão Hoàng lập tức cảm động.
“Không phải.” Hoàng Tiểu Phỉ lên tiếng, liền làm cho lão Hoàng nghẹn lại, ngay sau đó nói, “Đây là con mua, con cũng dọn đến đây, con ở phòng nhỏ, ba mẹ ở phòng lớn.”
“Là mua cho chúng ta.” Ánh mắt lão Hoàng lập tức toả sáng, kích động run run tay, trong nháy mắt cảm thấy cả đời không sống uổng phí.
Mẹ Tiểu Phỉ lại khẩn trương nói, “Tiểu Phỉ, con lấy tiền ở đâu.”
“Con đem chiếc xe kia của Triệu Hoa bán đi, sau này mỗi tháng con trả góp, bây giờ tiền lương của con cũng gần một vạn, không sao, ba mẹ nếu thấy khó xử, thì đem nhà cũ cho thuê, cũng có thể hỗ trợ một chút.” Nếu trước kia nhìn thấy vẻ mặt hoài nghi sợ hãi như vậy, cô nhất định tức giận ra khỏi cửa rồi, hôm nay lại hiếm khi kiên nhẫn giải thích một câu.
Nhìn thấy ba mẹ kích động sờ tới sờ lui, một hồi sờ ngăn tủ, một hồi sờ cửa, một hồi sờ tường, tay kia lại lặng lẽ gạt nước mắt, Hoàng Tiểu Phỉ có chút xấu hổ xoay người, nước mắt cũng bất giác rơi xuống, ngừng lại cũng ngừng không được, đột nhiên phát hiện làm việc nhiều năm như vậy, hôm nay là ngày vui nhất của cô.
…
Xán Xán hôm nay cũng không đi, cô bận muốn chết, đương nhiên không thể tham gia hôn lễ của Triệu Hoa.
Bởi vì ba Xán Xán quyết định phải kết hôn mười tám tháng sáu âm lịch, mà Xán Xán cũng hy vọng nông trang nhà mình có thể khai trương vào ngày đó, dù sao ba cô nói ngày đó là ngày lành, không bằng làm chung.
Làm cho Lưu Tử Quân cũng ham, mỗi ngày thỉnh cầu Lâm Viện đính hôn, tiếc rằng Lâm Viện chết sống không đồng ý, mặc kệ Lưu Tử Quân chơi xấu hay lưu mamh, cô cũng không phát hiện, Lưu Tử Quân càng chiến càng hăng, hận không thể ở luôn tại nhà Xán Xán.
Tiệc đính hôn sẽ cử hành ở nông thôn.
Nếu là trước kia vợ chồng Mã Văn Hùng khẳng định sẽ không đồng ý, nhưng bây giờ bởi vì lần trước chuyện của Vệ Minh Châu cảm thấy đuối lý, có lỗi với thông gia, cho nên thương lượng chuyện không công bằng cũng đồng ý.
Huống hồ nghe con trai nói phong cảnh bên đó đẹp lắm, hai người cũng muốn đến xem, một mặt dưỡng sức một mặt dưỡng nhân, vợ chồng Mã Văn Hùng đều thích Xán Xán, hơn nữa vợ chồng lão Cố thật sự tốt hơn rất nhiều so với vợ chồng Vệ Đông Hoa.
Để có qua có lại, Xán Xán cũng phát thiệp mời cho Vệ Đông Hoa, vốn không tính mời nhiều người như vậy, nhưng nông trang gia đình cũng khai trương trong ngày đó, nhiều người chút, có nhân khí hơn.
Cố Xán Xán sau khi tốt nghiệp làm ở trang web Ái Điển, cho nên mời rất nhiều đồng nghiệp ở Ái Điển, Hoàng Tiểu Phi và Vương Sâm đương nhiên cũng được tính.
Triệu Hoa vì lần trước tiệc cưới long trọng của mình Cố Xán Xán không đến cảm thấy tiếc nuối, sau khi kết hôn anh ta và Vệ Minh Châu trái lại dính nhau như nước sơn, Vệ Minh Châu dù sao cũng đang mang thai, không thể đi đến bar, chỉ có thể ở nhà, căn nhà ở Tân Thành Hoa Viện vừa mới được trang hoàng xong, không thích hợp cho phụ nữ có thai ở, mẹ Triệu Hoa chủ động yêu cầu chăm sóc con dâu mới, ở ngay tại Triệu gia.
Vệ Minh Châu có chút không quen, nhà cô là căn nhà to hai lầu, so với chỗ này lớn hơn, cô lúc trước gả cho Mã Liệt cũng ở riêng trong biệt thự, tuy trang trí không xa hoa, nhưng rộng thoáng, cũng may mẹ Triệu Hoa quả thật xem Vệ Minh Châu như thần tài mà phụng dưỡng, chăm sóc vô cùng cẩn thận, khiến cho Vệ Minh Châu cảm thấy rất tốt, cho nên không oán giận gì, mỗi lần ba mẹ đến thăm cô, còn nói không ít lời hay, hai nhà rất hoà hợp.
Bất quá mỗi ngày ở nhà buồn như vậy, vừa mới bắt đầu thì hoàn hảo, lâu sẽ thấy không quen, nghe Triệu Hoa nói muốn đến nông thôn tham gia tiệc đính hôn của một người bạn, cô lập tức hưng phấn đồng ý, có thể đi ra ngoài hít thở không khí cũng tốt.
Triệu Hoa chỉ muốn mang Vệ Minh Châu đi khoe một chút, lập tức khởi hành, “Bảo bối, có chút khó xử a, em xinh đẹp như vậy, lại trang điểm, nếu ngày đó em nổi bật hơn chủ nhân người ta sẽ không hay lắm.”
Vệ Minh Châu nghe xong trong lòng đắc ý, liền thích loại xấu xa này của Triệu Hoa, thay đổi biện pháp khen mình, vỗ anh một cái, “Đáng ghét.”
Hai người liếc mắt đưa tình không khỏi lăn tới trên giường, qua ba tháng thì có thể thỉnh thoảng gì đó, không biết đứa con trong bụng Vệ Minh Châu thấy Triệu Hoa đi vào, có phải hô lên “Chạy mau, không phải ba, là chú…” không.
Đảo mắt đã đến mười tám tháng sáu âm lịch, Triệu Hoa đắc ý dạt dào chạy xe đưa Vệ Minh Châu đi tới thông Nguyệt Dương, thật xe đã nhìn thấy căn nhà được chỉnh sửa thập phần xinh đẹp kia, Triệu Hoa trong nháy mắt tiếc hận, thật không ngờ Cố Xán Xán có tiền như vậy, về nhà xây biệt thự, bất quá nhìn đến Vệ Minh Châu bên cạnh, loại tiếc hận này lập tức tiêu tán, vợ anh mới chân chính là phụ nữ xinh đẹp giàu có, nơi này ở nông thôn lại không đáng tiền, xây biệt thự cũng không phải quá giỏi a.
Triệu Hoa đậu xe, ân cần mở cửa xe cho Vệ Minh Châu, đưa cô xuống xe, lúc này Mã Liệt cũng đang thoả mãn nắm tay Xán Xán đi ra tiếp khách, bởi vì ông ngoại Xán Xán cũng đến đây.
Vừa lúc đối diện gặp gỡ Vệ Minh Châu và Triệu Hoa, Vệ Minh Châu đang khinh thường bạn của Triệu Hoa, còn ở nông thôn, hiển nhiên không nghe nói là ai, cho nên tuyệt đối không thể ngờ được, đường đường tổng tài tập đoàn Thịnh Nguyên lại cử hành tiệc đính hôn ở nông thôn, giờ phút này cô vẻ mặt kinh ngạc hỏi, “Hai người sao lại ở đây?”