Ngu Dại Độc Phi Không Dễ Chọc

Chương 8: Thất hoàng tử




Edit: ༄༂Mun༉

Mục Thanh Ca âm thầm mắt trợn trắng, “Tứ hoàng tử, Thanh Ca là đại tiểu thư tướng phủ, muội muội là nhị tiểu thư, hẳn là muội muội quỳ trước Thanh Ca mới đúng, đây là dì Vân nói đích thứ có khác.”

“Ngươi…” Tứ hoàng tử nâng tay lên hung hăng muốn tát Mục Thanh Ca một cái.

“Nha, nơi này náo nhiệt như vậy a.” Một nam tử từ trêи cây phi thân xuống, hắn mặc một bộ bạch y, cầm trong tay ngọc phiến, khuôn mặt tuấn mỹ làm người nhìn liền không thể quên, “Tứ ca, ngươi chính là thân phận hoàng tử,hay là ngươi cũng muốn học những cái đồ đệ phố phường anh hùng cứu mỹ nhân?”

“Thất đệ, ngươi sao lại ở chỗ này?” Tứ hoàng tử buông tay sắc mặt trầm xuống, hắn đi vào nơi này lâu như vậy, cư nhiên không phát hiện hắn ở trêи cây.

“Nếu không phải Tứ ca bị mỹ nhân làm phân tâm sao lại không biết đệ đệ ở chỗ này đây.” Thất hoàng tử đạm mạc cười.

Nguyên lai người này chính là Thất hoàng tử, Thất hoàng tử là vị hoàng tử có thế lực có tư cách bước lên ngôi vị hoàng đế nhất, không kém chút nào với Tứ hoàng tử, hơn nữa mẫu thân Càng quý phi ở trong cung có thể nói là thịnh sủng, Mục Thanh Ca nhìn Thất hoàng tử, người nam nhân này nhìn như hoa hoa công tử, kỳ thật sâu không lường được, đáy mắt u ám làm người thấy không rõ lắm.

“Chỉ Lan tham kiến Thất hoàng tử.” Mục Chỉ Lan ôn nhu nói, đầu gối hơi khuất, đôi mắt nàng nhìn Mục Thanh Ca còn ngốc đứng ở nơi đó, quả nhiên không có phong phạm tiểu thư khuê các, mà người khác cũng sẽ chỉ thấy Mục Chỉ Lan nàng ôn nhã có lễ.

Thất hoàng tử nhìn lướt qua Mục Chỉ Lan, “Nhị tiểu thư miễn lễ, bổn hoàng tử cũng không dám đi đỡ nhị tiểu thư, bằng không té ngã còn oan uổng trêи đầu bổn hoàng tử.” Thất hoàng nói.

Mục Chỉ Lan sắc mặt đại biến, Tứ hoàng tử cả giận nói: “Thất đệ ngươi lời này là có ý tứ gì?”

“Chính là ý tứ trêи mặt chữ.”

Mục Thanh Ca ghé mắt nhìn về phía Thất hoàng tử, cười nói: “Ngươi nói đúng, vừa rồi muội muội chính là tự té ngã còn oan uổng Thanh Ca, ngươi vì Thanh Ca nói chuyện, ngươi cũng là người tốt.” Mục Thanh Ca giơ ngón cái lên với Thất hoàng tử.

Thất hoàng tử nhìn bộ dáng Mục Thanh Ca ngốc hề hề, dùng quạt xếp che dấu ý cười trêи miệng.

“Ngươi…” Tứ hoàng tử đang muốn phân xử.

Mục Chỉ Lan vội vàng giữ chặt cánh tay Tứ hoàng tử, ủy khuất lắc đầu nói: “Tứ hoàng tử, Thất hoàng tử, hết thảy đều là Chỉ Lan không đúng, tỷ tỷ không thích Chỉ Lan, đều là Chỉ Lan nên chịu, Tứ hoàng tử, chớ nên vì Chỉ Lan mà ảnh hưởng tình huynh đệ ngài cùng Thất hoàng.”

“Lan nhi.” Tứ hoàng tử hai mắt ẩn tình nhìn Mục Chỉ Lan, đây mới là hoàng tử phi của hắn, ôn nhu nhận biết đại thể, so với Mục Thanh Ca đứa ngốc này tốt hơn nhiều.

Thất hoàng tử nhìn bộ dáng Mục Chỉ Lan ám phúng cười, loại nữ nhân này cũng chỉ có Tứ ca hắn mới có thể thích, chút trò diễn này còn nhìn không thấu.

“Muội muội lời này sai rồi, Thanh Ca tuy rằng không thích muội muội, nhưng cũng sẽ không tổn thương muội muội, muội muội vừa mới rõ ràng là tự té ngã, vị ca ca hảo tâm này cũng nói, ngay cả muội muội vừa rồi cũng nói, Thanh Ca trách ngươi, nhưng Thanh Ca vì sao phải trách ngươi a?”

Mục Chỉ Lan bị hỏi vẫn luôn mặt trắng, Thất hoàng tử hảo tâm bẩm báo: “Bởi vì nhị tiểu thư cho rằng ngươi không thích nàng, là bởi vì ngươi bị ta Tứ ca hưu bỏ, mà Tứ ca tất nhiên cũng bởi vì nhị tiểu thư mới hưu bỏ ngươi.”

Mục Thanh Ca vội vàng lắc tay nói: “Không đúng không đúng, Thanh Ca không thích muội muội là bởi vì muội muội làm người quá giả, còn cùng di nương khi dễ ta, động hay bất động liền đánh Thanh Ca.” Nàng giọng nói vừa ra, Mục Chỉ Lan sắc mặt tái nhợt, nàng sao không nghĩ đến Mục Thanh Ca sẽ đem những việc này đều nói ra.

“Tỷ tỷ, ngươi, ngươi liền tính không thích muội muội, cũng không thể nói muội muội như vậy a, ngươi nói như vậy muội muội về sau làm người thế nào?”Hai mắt Mục Chỉ Lan rưng rưng.

“Mục Thanh Ca, ngươi đừng vội hồ ngôn loạn ngữ.” Tứ hoàng tử chỉ trích nói.

“Thanh Ca mới không có nói sai đâu.” Mục Thanh Ca đem tay áo vén lên, trêи tay đều là dấu vết bị đánh, hai cánh tay nguyên bản tuyết trắng bị đan xen vết thương làm cho thảm không nỡ nhìn, “Cái này, cái này đều là di nương cùng muội muội làm ra.”

Cây quạt của Thất hoàng tử đột nhiên gắp lại, hắn gặp qua người ác độc lại chưa gặp qua người ác độc như thế, ngầm đem người đánh thành như vậy, bề ngoài lại còn làm bộ thánh mẫu, Tứ hoàng tử trừng lớn đôi mắt nhìn cánh tay Mục Thanh Ca, sau đó lại kinh nghi nhìn Mục Chỉ Lan.

Mục Chỉ Lan vội vàng lắc đầu nói: “Tỷ tỷ, ngươi làm sao vậy? Đây là ai đánh, ngươi nói ra muội muội nhất định phải giúp ngươi hết giận.”

“Nhị tiểu thư vừa rồi không nghe rõ sao? Đây chính là kiệt tác của ngươi a.” Thất hoàng tử cười lạnh nói.

“Không, Chỉ Lan không có khả năng động thủ với tỷ tỷ, Tứ hoàng tử, Chỉ Lan không có, Chỉ Lan tuyệt đối không có…” Nói ủy khuất nước mắt làm người thương tiếc lại lần nữa chảy ra.

“Mục Thanh Ca, bổn hoàng tử không biết thương của ngươi rốt cuộc là từ đâu có, nhưng bổn hoàng tử biết cái này tuyệt đối không phải Lan nhi làm, Mục Thanh Ca, ngươi nếu lại nói hươu nói vượn, bổn hoàng tử sẽ không niệm tình ngươi ngốc mà đem ngươi vấn tội.”

Mục Thanh Ca âm thầm thở dài, Tứ hoàng tử này thật là một tên ngốc mười phần, người như vậy nếu ngồi trêи ngôi vị hoàng đế cũng chỉ có thể là một hôn quân bị người lừa gạt, thành công không được.

“Tứ hoàng tử đừng nói nữa, tỷ tỷ dù cho không phải, cũng là tỷ tỷ Chỉ Lan, Chỉ Lan lý nên tôn trọng.” Mục Chỉ Lan trong mắt mang theo ủy khuất, rồi lại ra vẻ kiên cường.

“Lan nhi, ngươi chính là quá thiện lương, cho nên mới bị đứa ngốc này che dấu, Mục Thanh Ca, bổn hoàng tử lại lần nữa cảnh cáo ngươi, nếu ngươi lại khi dễ Lan nhi, bổn hoàng tử nhất định sẽ đem ngươi vấn tội.”

“Nhàm chán.” Mục Thanh Ca nhỏ giọng nói, sau đó xoay người muốn đi.

“Xác thực rất nhàm chán.” Thất hoàng tử ở bên cạnh Mục Thanh Ca, tất nhiên nghe được, nàng ở trước mặt hắn đã không diễn, nữ tử này rất thông minh, nàng rất sớm liền nhìn thấu trò diễn này, hắn từ bên hông lấy ra một cái bình sứ nhỏ đưa cho Mục Thanh Ca, “Cái này cho ngươi, bôi trêи miệng vết thương, qua mấy ngày liền có thể biến mất, trêи người nữ tử không thể có nhiều vết thương như vậy.”

Mục Thanh Ca ngước mắt nhìn về phía Thất hoàng tử, trừ dì Vân ra đây vẫn là lần đầu tiên có người dùng ngữ khí quan tâm nói chuyện với mình, Mục Thanh Ca doanh doanh cười tiếp nhận bình sứ nhỏ, “Cảm ơn ngươi nha, ca ca hảo tâm.”

Tứ hoàng tử nhìn bộ dáng bọn họ trong lòng có chút biệt nữu, đặc biệt là thấy Mục Thanh Ca đối với Thất hoàng tử cười tươi đẹp như vậy, Tứ hoàng tử nỗ lực ngăn chặn nội tâm không khoẻ, ngược lại ôn nhu nhìn Mục Chỉ Lan, “Lan nhi, ta đưa ngươi trở về phòng.”

“Dạ.”

Mục Thanh Ca nhìn hai đại ôn thần rốt cuộc cũng đi.

“Không bằng ta mang Thanh Ca tiểu thư đi một chỗ?”

Mục Thanh Ca nhìn về phía Thất hoàng tử, thấy hắn không giống nói giỡn vì thế gật gật đầu nói: “Được.”

Túy Tiên Cư.

Đây là tửu lâu lớn nhất trong hoàng thành, không ít đại quan quý nhân đều thích tới nơi này khoe khoang gia sản của mình, Túy Tiên Cư chia làm ba lầu, lầu một chiêu đãi bá tánh bình dân, lầu hai còn lại là tiếp đón nhóm hiển quý cùng quý công tử trong triều, lầu ba còn lại là chuẩn bị riêng cho người trong hoàng thất.

Ngay cả tửu lầu nho nhỏ này cũng chia làm ba bảy loại, huống chi là người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.