Ngu Dại Độc Phi Không Dễ Chọc

Chương 11: Cung yến




Vân di cầm quần áo trong tay sững sờ quay đầu lại nói với Mục Thanh Ca: “Nha đầu ngốc, ngươi chẳng lẽ đã quên yến hội trong cung một tháng sau, lần này chính là Hoàng Hậu nương nương tự mình mời ngươi tiến cung tham gia, ngươi cũng không thể không quan tâm ý lớn a.” Nói, lại nhìn xem quần áo trong tay, lắc đầu nói: “Quần áo này đều vẫn là của trước kia, quá thuần tịnh, nếu không Vân di kêu người làm cho ngươi một bộ quần áo mới?”

Mục Thanh Ca lắc đầu nói: “Không cần, dì Vân, ta thấy khá đẹp.”

“Nha đầu ngốc, mỗi năm một lần trong cung thịnh yến mỗi người đều sẽ mặc hoa hòe lộng lẫy, ngươi nếu mặc thành như vậy không phải để cho người khác chê cười, khi dễ ngươi sao?” Vân di chua xót nói, gần mấy năm Mục Thanh Ca đều bị ngăn cản đi tham gia yến hội trong cung, thật vất vả chờ tới cơ hội lần này, sao có thể để nàng bỏ qua?

Mục Thanh Ca lôi kéo dì Vân ngồi xuống, cười nói: “Dì Vân, không cần phiền toái như vậy, làm quần áo mới chúng ta cũng phải có tiền a, liền tính chúng ta có tiền cần gì phải tiêu trêи cái này, còn về người khác chê cười ta, vậy để cho bọn họ cười đi, một ngày nào đó ta sẽ làm bọn họ khóc.”

Dì Vân nghe Mục Thanh Ca nói như vậy, trong lòng càng thêm chua xót, vỗ vỗ tay Mục Thanh Ca nói: “Nếu phu nhân còn ở đây sẽ rất thương tâm a…”

Mục Thanh Ca chỉ cười không nói, nàng nhìn quần áo trêи bàn, khóe miệng mỉm cười như có như không…

Yến hội trong cung mỗi năm một lần, không đơn giản là vinh dự hoàng thất, càng là cơ hội của đại thần trong triều, mỗi năm yến hội Hoàng Thượng đều sẽ tự mình tứ hôn, hoặc là nạp phi, cái này đối với nữ tử khuê trung mà nói chính là một cơ hội lớn, không ít người thấy sang bắt quàng làm họ, nữ tử đều tỉ mỉ trang điểm.

Mà lần thịnh yến này, mọi người trong lòng biết rõ ràng có cơ hội nhất chính là kinh đô song tuyệt, song tuyệt này chỉ còn lại Mộ Dung gia Mộ Dung đại tiểu thư Mộ Dung Thanh, Hoàng Thái Hậu thân phong Thanh Hà quận chúa, cũng là chất nữ Hoàng Hậu nương nương, bất luận là tướng mạo hay là tài năng đều là nhất đẳng kinh đô, bất quá lần cung yến này, Mộ Dung Thanh lại cáo ốm không tới.

Một người còn lại là nhị tiểu thư phủ Thừa tướng Mục Chỉ Lan, nàng phẩm tính cùng tài mạo không thua gì Mộ Dung Thanh, cho nên được phong là song tuyệt nhất, chỉ làm mọi người khinh thường chính là thân phận của nàng, bất quá chỉ là nho nhỏ một thứ nữ Tướng phủ, đây cũng là đau lòng riêng của Mục Chỉ Lan, mặc kệ nàng được người chú trọng cớ nào, nhưng vĩnh viễn không thể xem nhẹ nàng là thân phận thứ nữ.

Chỉ thấy, Mục Nguyên mang theo Tam di nương cùng hai nữ nhi xuất hiện lập tức liền hấp dẫn ánh mắt mọi người, Mục Chỉ Lan một bộ lưu tiên váy màu hồng nhạt, bên trong áo trăng lạc ẩn lạc hiện, đai lưng màu trắng phấn trân châu bọc bên hông, phát gian mang tua xuyến rơi xuống, nhất tần nhất tiếu đều làm mọi người chú ý, cảnh đẹp ý vui như thế làm cho cả đại sảnh vì nàng sáng ngời.

Có người lại cũng chú ý tới Mục Thanh Ca bên cạnh Mục Chỉ Lan, nàng mặc quần áo màu xanh lá thuần tịnh, đai lưng ngân bạch không thể nắm chặt vòng eo của nàng, tóc dài đen nhánh rơi xuống bên hông, phát gian càng không có trang trí dư thừa chỉ có một cái dây cột tóc màu ngân bạch theo sợi tóc mà rũ xuống, dạng trang điểm nghèo kiết hủ lậu như thế làm người nhịn không được cười nhạo.

“Đều là đại tiểu thư cùng nhị tiểu thư Tướng phủ nhưng một người dưới đất một người trêи trời, hôm nay vừa thấy quả nhiên như thế a.”

“Cũng không phải vậy sao, Mục Thanh Ca này thật là có mặt xuất hiện ở chỗ này, trước mặt mọi người bị Tứ hoàng tử từ hôn, nghe nói đâm tường còn chưa chết, nếu là ta đã sớm nhảy sông chết, tổng so tốt hơn mất mặt xấu hổ như vậy, nhìn một cái nàng bộ dáng nghèo kiết hủ lậu còn có mặt mũi xuất hiện.”

“Nghe nói là Hoàng Hậu nương nương tự mình mời nàng tham gia?”

“Hoàng Hậu nương nương bất quá chỉ là thương hại nàng thôi, nói nữa việc từ hôn Tứ hoàng tử cũng có sai, Hoàng Hậu nương nương này bất quá là trấn an Mục Thanh Ca, dù sao chỉ là một đứa ngốc, thật đúng là nghĩ Hoàng Hậu nương nương thích nàng a.”

Thất hoàng tử nghe người bên cạnh nghị luận, ánh mắt không tự chủ được nhìn về phía Mục Thanh Ca, tựa hồ không có người nhìn thấy bộ dáng Mục Thanh Ca bất đồng với dĩ vãng, để mặt mộc, lại cũng che lấp không được giữa ánh mắt nàng lưu chuyển quang mang, bên môi Thất hoàng tử chậm rãi giơ lên, Tứ ca rốt cuộc là bỏ lỡ thứ tốt gì đây?

Tứ hoàng tử từ lúc Mục Chỉ Lan xuất hiện tầm mắt liền không có đặt ở nơi khác, Mục Chỉ Lan đối diện ánh mắt Tứ hoàng tử khóe miệng cười ôn nhu càng làm Tứ hoàng tử ngọt đến trong tâm khảm đi, tất nhiên không ít người thấy được, đều nói Tứ hoàng tử chung tình với nhị tiểu thư Tướng phủ, xem ra cũng không phải nghe đồn mà thôi a.

“Hoàng Thượng, Thái Hậu nương nương, Hoàng Hậu nương nương, Quý Phi nương nương giá lâm.”

Trạm Đế mặc quần áo minh hoàng sắc chậm rãi đi lên ghế trêи, Hoàng Hậu nương nương nâng Hoàng Thái Hậu ngồi xuống, Hoàng Hậu nương nương tuy rằng đã qua 40, nhưng khuôn mặt ung dung kiều nộn như cũ, mà bên cạnh hai vị Quý Phi nương nương càng là sặc sỡ loá mắt, hai vị Quý Phi nương nương này chính là được sủng ái hơn hai mươi năm.

Một vị còn lại là mẹ đẻ Thất hoàng tử Càng quý phi, tướng mạo nàng thiên hướng với kiều mị, luận mỹ mạo thuộc đệ nhất hậu cung, hơn nữa nàng cư nhiên mặc phượng bào chỉ có Hoàng Hậu mới có thể mặc, đủ để chứng minh địa vị trong hậu cung của nàng không chút nào thua Hoàng Hậu, càng là Hoàng Thượng sủng ái làm nàng cao điệu như thế.

Mà một vị khác còn lại là mẹ đẻ Tam hoàng tử Dương quý phi, Dương quý phi là tính tình tố nhã, nhìn quần áo nàng đơn giản không phải cao quý liền đã biết, ngũ quan tinh xảo, chỉ càng thêm nhu hòa, trong cung thịnh truyền vị nương nương này cũng không tranh sủng, chỉ sợ đây cũng là lý doTrạm Đế sủng ái nàng đi.

Mục Thanh Ca không lưu dấu vết đánh giá quý nhân mặt trêи, bất quá lần cung yến này Tam hoàng tử lại không tham gia, làm Mục Thanh Ca hơi có chút tiếc nuối, nàng nghe nói Tam hoàng tử mới là chân chính ôn tồn lễ độ, cũng không tham dự đoạt đích, càng hướng tới thơ từ ca phú văn nhân.

“Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, Thái Hậu nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế, Hoàng Hậu nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế, hai vị Quý Phi nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế.”

“Bình thân.” Trạm Đế long bào vung lên, bất luận là ở trong triều đình hay ở trong cung yến, hắn đế hoàng uy nghiêm đều chưa bao giờ mất, “Hôm nay là cung yến khó có được, nâng chén cùng trẫm uống một ly.”

Tất cả mọi người giơ cái ly lên cùng đế hoàng nâng ly.

Mục Nguyên đã hồi lâu không mang theo Mục Thanh Ca tham gia loại yến hội này, cũng không biết Mục Thanh Ca có thích ứng hay không, liền nghiêng đầu hỏi Mục Thanh Ca bên cạnh: “Ca nhi, ngươi có khỏe không?”

Mục Thanh Ca trong lòng ấm áp, tuy rằng Mục Nguyên vẫn luôn bất động thần sắc, nhưng mà thời điểm nghe được người khác nói nàng, Mục Thanh Ca thấy tay Mục Nguyên nhẹ nhàng run rẩy, mà từ tiến vào cung yến bắt đầu, hắn càng là bất động thần sắc quan sát nàng, Mục Thanh Ca khẽ lắc đầu, Mục Nguyên liền yên tâm.

Tam di nương tất nhiên nghe được thanh âm Mục Nguyên, mày chậm rãi nhăn lại, mà Mục Chỉ Lan bên cạnh nghiêng đầu đối diện với tầm mắt Tam di nương, gật đầu rất nhỏ.

Trạm Đế nhìn nhìn vị trí bên cạnh mình, một bên thái giám công công hầu hạ vội vàng tiến đến bên tai Trạm Đế nhẹ giọng nói: “Hồi bẩm Hoàng Thượng, lúc trước đã phái người đi thông tri Cửu vương gia, người Cửu vương phủ nói Vương gia có việc tới không được.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.