Ngẫu Ngộ Thành Tiên

Chương 20: Hoàng Trần sư thúc




Cùng lúc này, Hoàng Trần đã về tới động phủ một lúc lâu, khởi động cấm chế, đóng của động phủ và nhanh chóng ngồi xuống bồ đoàn. Sau nửa canh giờ điều tức ổn định trạng thái, hắn đã ổn định, toàn bộ cơ thể tràn đầy sức lực, pháp lực đã củng cố vững chắc ở Luyện Khí Kỳ tầng 3.

Hắn đứng dậy di chuyển về phía đỉnh lô để bắt đầu tiến hành luyện chế Bảo mệnh hoàn. Thời gian không còn nhiều, chắc chỉ sau khi các đệ tử khác làm lễ bái sư xong thì sẽ xuất phát. Hoàng Trần phải nhanh chóng chế luyện thành công Bảo mệnh hoàn. Hắn muốn điều chế một cơ số để dự phòng khi trở lại gia đình.

Sau nửa canh giờ chế luyện, hai cánh tay hắn đã thành thục, phía trong đỉnh lô một làn dung dịch lóng lánh màu nâu nhạt, lần này linh luyện chất lượng linh dịch khá tốt, sau mấy hơi thở nghỉ ngơi, hắn nhanh chóng vận dụng lực lượng trong cơ thể đánh ra pháp quyết ngưng tụ đan dược, thời gian thấm thoắt trôi qua, lại nửa canh giờ nữa, Hoàng Trần mồ hôi cũng đã thấm ướt, mặc dù Luyện Khí Kỳ tầng 3 xong cũng vẫn phải rất cố gắng hắn mới cô đọng được linh dịch đến trạng thái như bây giờ, trạng thái tới hạn sắp thành đan, một mùi hương đã phản phất bay ra, hắn hết sức thận trọng, dồn hết thần thức cũng như lình lực đánh ra pháp quyết cuối cùng:

Ngưng, lách tách vang lên, một mùi hương thơm ngát tỏa ra từ đỉnh lô, Hoàng Trần nhanh chóng nhìn vào, nằm giữa đỉnh lô là 2 hoàn đan dược màu nâu nhạt trông rất bắt mắt, hắn thò tay lấy đan dược ra đưa lên ngắm nghía.

Thành công, mặc dù chỉ ngưng tụ ra có 2 viên nhưng như thế là đã rất tốt, hắn không tin tiếp tục chế, hắn lại không nâng lên được tỷ lệ ngưng đan.

Tinh thần vô cùng phấn chấn, nhưng hắn cũng không vội, nhanh chóng lấy ra môt cái bình rồi trút 2 viên đan dược vào đậy nắp cất đi.

Hắn khoanh chân điều tức hồi phục pháp lực. Sau khi hồi phục pháp lực lại tiếp tục luyện đan, cứ như thế cho đến hết đêm. đến khi Hoàng Trần luyện tới lò đan thứ 5 thì hắn đã thành công luyện chế 1 lò 6 viên đan dược. Hắn vô cùng cao hứng, quyết định ngừng luyện đan để ra ngoài.

Lúc Hoàng Trần ra khỏi động phủ thì mặt trời cũng đã lên khá cao, hắn vươn vai hít một hơi linh khí thật trong lành, lòng vô cùng thoải mái, đang định đi chăm sóc dược viên thì một đạo truyền âm phù bay tới, hắn nhanh chóng bắt vào tay, một âm thanh quen thuộc vang lên đúng là của Trần Hanh sư huynh:

Sư đệ, sáng mai đầu giờ thìn cử hành lễ bái sư cho 3 đệ tử mới thu nạp lần này, đệ nhớ có mặt để dự cho đúng giờ. Nếu đệ rảnh thì ghé qua động phủ của Huynh, huynh có việc cần trao đổi thêm với đệ.

Nửa canh giờ sau đó Hoàng Trần đã có mặt tại phòng khách của phủ Trần Hanh. 2 người đang nhâm nhi chút trà nóng. Hoàng Trần lên tiếng trước: sư huynh gọi đệ hẳn là có việc muốn trao đổi?

ừ cũng không có gì to tát, ta muốn hỏi đệ, thời gian đệ trở về tư gia đã sắp tới, đệ đã có những chuẩn bị gì, có cần huynh trợ giúp gì không? Trần Hanh lên tiếng.

Đa tạ sư huynh quan tâm, việc này đệ cũng đã suy nghĩ từ lâu, cũng chưa chuẩn bị được gì nhiều, tuy nhiên thời gian trở ra ngoài linh khí thưa thớt rất khó bề tu luyện, không biết có biện pháp nào hỗ trợ trong thời giàn đệ trở về nhà không vậy?

Đệ khách khí làm gì, chúng ta đã là người một nhà, việc linh khí thiếu thốn đệ cứ yên tâm, cái đó sẽ cần có trận bàn hỗ trợ, ngoài ra ta cũng sẽ giúp đệ chuẩn bị sẵn một số lượng linh thạch đủ để cho đệ bù đắp mà không ảnh hưởng tới tốc độ tu luyện của đệ. Trần Hanh trả lời.

Cảm ơn sư huynh, ngoài ra cái đệ lo nhất là làm thế nào để đệ có thể một lần nữa xuất hiện tại gia đình của mình đây. Cái này thật không hợp thói thường, đệ cũng rất nan giải? Xin sư huynh chỉ bảo thêm!

Đây là vấn đề khá đau đầu, trường hợp của đệ sư tôn cũng đã báo cáo lên Chưởng môn nhân, rất có thể sẽ phải kinh động mấy lão quái vật ẩn thế một chút, cũng lâu rồi mấy lão không có tham gia sự việc gì cho môn phái tất. Sẽ có kịch bản phù hợp cho đệ.

Nếu đã được như thế thì đệ thật không còn gì tốt hơn, à sư huynh việc hôm trước nhờ sư huynh đưa người nhà đệ nhập giới có thuận lợi chăng?

Trần Hanh bình tĩnh nghe Hoàng Trần nói, sau đó bưng chén trà chậm rãi uống 1 ngụm rồi trầm ngâm nói: Chuyện này đệ thực sự đã quyết như thế, huynh sẽ giúp đệ, có điều sư tôn nói, sau khi tới nơi này, đệ phải tuyệt đối giữ kín chuyện để tránh phiền phức không đáng có cho gia đình, thứ nữa là nếu đệ chưa tiến tới trúc cơ thì mỗi năm chỉ cho phép đệ về thăm nhà 1 lần. Đệ thấy sao?

Được như vậy là quá tốt rồi, vợ con đệ cũng không phải là quá tham lam, đệ tin là bọn họ có thể tự mình sinh sống một cách bình phàm. Đệ sẽ cố gắng nhanh chóng đạt trúc cơ để không phụ tấm lòng của huynh và sư phụ.

Được rồi, đệ yên tâm trở vể, làm tốt công tác chuẩn bị, theo ta được biết không có gì thay đổi thì trong vòn 5 ngày nữa sẽ là lúc các đệ được sắp xếp để trở về, khi đó ta sẽ bảo hộ đệ đi tới nơi, về tới chốn.

Đa tạ sự quan tâm, giúp đỡ của huynh. Đệ xin phép cáo từ. Nói rồi Hoàng Trần trở về động phủ. Hắn nhanh chóng bắt tay vào chăm sóc vườn dược liệu, hơn nữa cũng tranh thủ chuẩn bị một số loại thảo dược hữu ích, quý hiếm để điều chế sẵn một số linh dịch dự trữ cho việc trở lại gia đình.

Thời gian nhanh chóng trôi đi, bóng đêm lại tiếp tục buông xuống, Hoàng Trần không ngủ, hắn đang điều chỉnh trạng thái cơ thể thật tốt để luyện dược. Ban đầu hắn chưa luyện đan, mà bằng khả năng của mình hắn muốn tinh luyện ra các linh dịch trước để dễ bảo quản, tiện sử dụng, mà không mất đi dược lực. sau khi đã đề luyện xong, hắn chuyển sang tiếp tục luyện đan.

Một đêm nhanh chóng trôi qua, Hoàng Trần có vẻ mệt mỏi, xong tinh thần hắn lại vô cùng tốt. Cho đến lúc này hắn hoàn toàn có thể tự tin mỗi lô đan của mình luyện chế ra không dưới 6 viên bảo mệnh hoàn. Thậm chí nếu tốt thì hắn đã có thể luyện chế một lô đạt tới 9 viên. Quả là một thành tích không tồi a. Hoàng Trần điều chỉnh trạng thái thật tốt rồi rời khỏi động phủ.

Chỉ một lúc sau, Hoàng Trần đã có mặt trên sân chính của ngọn núi Dược Phong. ở đây đã có đầy đủ các đệ tử nội, ngoại môn. Hôm nay là một ngày trọng đại đối với Dược Phòng vì đã lâu lắm mới có liền một lúc nhiều đệ tử như vậy cùng làm lễ bái sư.

Phía trên khán đài là ba huynh đệ của Nguyễn lão sư. Họ đang rất vui vẻ bàn luận với nhau.

Phía dưới là các đệ tử xếp hàng ngay ngắn. Lễ bái sư nhanh chóng chính thức được bắt đầu. Thủ tục cũng không quá cầu kỳ, tiến hành theo các bước như Hoàng Trần đã từng làm. Ngay sau đó là màn lễ ra mắt, các vị lão sư ban bố các lễ vật ban thưởng ra mắt, các đệ tử mới đều được ban thưởng và nhận một số lễ vật do sư phụ, sư thúc ban cho làm quà ra mắt.

Hoàng Trần ban đầu cũng không hề có để ý chuyện này a. Không hề có chuẩn bị. Đến khi Trịnh Chỉnh đến trước mặt hắn làm lễ cung kính vái chào: “đệ tử Trịnh Chỉnh, xin ra mắt Hoàng Trần sư thúc, mong sư thúc chỉ bảo nhiều hơn” nói rồi vái Hoàng Trần một lễ rồi ngẩng đầu lên vui vẻ mỉm cười với Tiểu sư thúc này có vẻ chờ đợi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.