Nam Phụ Làm Ấm Giường Cho Em

Chương 36




Khi ánh đèn đường đã lên phố, sự thác loạn về đêm lại lên ngôi.

Quán bar trở thành nên nhộn nhịp, khác với dáng vẻ điều hiu ban đầu.

Tại một khóc khuất của quán bar, nam nhân tĩnh lặng ngồi đó, khác với sự nhộn nhịp của thế giới đêm, hắn trầm mặc, uống cạn hết ly này đến ly khác.

Kỳ Phong nhắm mắt lại, tận hưởng cái quay cuồng của rượu, hắn tự buông thả bản thân, mặc cho những quy tắc của Kỳ gia trước đây. Hắn mệt rồi...

Kỳ Phong nhấp thêm một ít rượu, những quá khứ như ly rượu vang kia, đã uống chỉ có thể say, đã nhớ thì chỉ có thể đau lòng.

Vị cay nồng của rượu khiến người ta vừa muốn tránh vừa muốn uống, hậu quả để lại chính đầu óc cuồng si, đau nhức. Nhưng vĩnh viễn không thể ngăn cản được bản thân. Cũng như quá khứ vừa muốn quên vừa muốn nhớ, cuối cùng chỉ còn lại dư vị của thời gian.

Hắn nhắm chặt mắt, day day thái dương, hắn đã chọn Nhược Liên Hoa, đã chọn đứa con kia mà không phải Tiêu Linh. Hắn đã làm tổn thương cô một lần, đến bây giờ chưa chuộc lỗi lại để Tiêu Linh chết trong uất ức.

Hắn đau khổ, dày vò bản thân, hắn không ngủ được, vẫn cứ mãi ám ảnh bởi hình bóng xa dần của cô.

Tiếng chuông điện thoại luôn văng vẳng liền bị sự ồn ào của bar club lấn át, hắn biết nhưng vẫn luôn bỏ qua, hắn không quan tâm đó là ai, mẹ Kỳ hay Nhược Liên Hoa đều không quan trọng, hắn mệt rồi, chỉ muốn buông thả mọi thứ.

Hắn cứ chìm đắm trong mơ màng của men say, đến khi tỉnh dậy đã thấy mình trần như nhộng trên chiếc giường xa lạ. Hắn không thấy người nào bên cạnh, xoa xoa mi tâm, muốn tìm chút ký ức xót lại nhưng một mảnh trắng tinh dù cố gắng cỡ nào.

Hắn cũng nhanh chóng bỏ qua đoạn ký ức bị mất kia mà từ từ chìm trong nỗi bi thương. Nhưng có lẽ bi thương chưa đến hết...

Các mặt báo lại đưa thêm tin hot về Nhược Liên Hoa, thân phận kim chủ của Kỳ Phong cũng lật tẩy. Danh tiếng bị ảnh hưởng, đồng thời còn bị đối thủ Minh thị chiếm hết hợp đồng quan trọng.

Kỳ gia thật sự tức giận, họ đã gọi hắn hơn trăm cuộc mà vẫn không thấy động tĩnh gì. Cha Kỳ mất sớm, một mình mẹ Kỳ quản giao tất cả tài sản này, vì thương con nên lui về sau, không ngờ lại hắn lại làm ra cái cảnh tiến thoái lưỡng nan như vậy.

Kỳ gia có một di chúc, dù là dòng chính hay không, người được thừa kế làm không tốt bổn phận sẽ bị chuyển nhượng tài sản.

Chính vì vậy, mẹ Kỳ đã dành nửa đời người để giữ vững chiếc ghế chủ tịch, mong sao cho con mình tiếp bước, giúp cho Kỳ thị một phát triển. Nhưng không ngờ một người sắc bén, cái đầu lạnh trên thương trường như bà lại sinh ra một đứa con quá chú trọng tình cảm.

Mẹ Kỳ vừa đọc tin tức xong, lập tức đập nát cả chiếc điện thoại, bà phải huy động các mối quan hệ để trấn an cổ đông. Muốn gọi con trai về để tìm cách cứu vãn tình hình nhưng máy thì reng người thì chẳng nghe khiến bà tức điên lên mất.

Đồng thời, một nhà báo do Nhược Liên Hoa dùng tiền mua chuộc đã công bố cái chết của Tiêu Linh, khiến cho toàn bộ giới giải hoàn toàn loạn thành một đoàn. Đồng thời đây, nửa úp nửa mở, ý chỉ Kỳ Phong là nguyên nhân.

Tiêu Lạc ngồi cạnh người yêu, hai chân bắt chéo lại, hưởng thụ cảm giác được người yêu đút cho hạnh nhân. Cô đã đọc được tin tức mới nhất, màn kịch cũng sắp hạ màn. Lắc lắc ly trà bồ công anh, nở nụ cười với người yêu -"Thật tốt"- Sắp có thể bình yên bên cạnh y rồi.

Minh Thiên Vỹ ôm chặt lấy cô vào lòng, chạm vào đôi môi đang mấp máy kia -"Đừng đóng phim nữa"- Y ghét cái cảm giác ánh mắt muốn chiếm cô đi của kẻ khác

Tiêu Lạc thở ra một cái, rồi bật cười -"Cũng đến tuổi giải nghệ rồi. Vở kịch cuối cùng phải hoành tráng một chút chứ"-

Minh Thiên Vỹ nhướn mày, bất đắc dĩ trước cái bộ dạng thích thú kia, có thể đối với người khác, cô tàn nhẫn nhưng y lại thích như vậy, dứt khoát.

Có thù tất báo, có oán tất trả.

Kỳ Phong vừa về đến, liền bị cánh nhà báo vây quanh, hắn bị những câu hỏi làm đến choáng váng. Cũng may vệ sĩ đã ra mặt mới dẹp yên được phút chốc.

- "Mày thì hay rồi, cả ngày chỉ biết gây rối"- Hắn mới bước vào nhà đã nghe tiếng mẹ Kỳ mắng

Hắn còn đang ngơ ngác, màn hình điện thoại sáng lên, hàng trăm tin nhắn cùng tin tức nóng hổi đập vào mắt hắn.

- "...Mẹ...người hại Tiêu Linh không phải là con"- Kỳ Phong nhanh chóng phân trần

Mẹ Kỳ xoa xoa vùng trán đã in dấu vết nhăn theo thời gian mà nghiến răng -"Hừ, không hay phải bất lợi cũng thuộc về mày"-

- "Nhưng..."- Hắn thật sự lo sợ, lỡ như bị cuốn vào pháp luật thì lại càng khổ, coi như chức vị lâu nay đều mất hết

- "Việc đã đến nước này, chỉ có kẻ nhanh chân mới thắng. Gọi luật sư"- Mẹ Kỳ hạ quyết tâm, chỉ đạo hắn

Kỳ Phong vẫn còn bần thần một chốc, phải rồi còn em song sinh của Tiêu Linh - Tiêu Lạc. Cô ấy có thể làm chứng cho hắn...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.