Muốn Trốn Đâu Có Dễ

Chương 16




Hôm nay là 1 ngày mà ai cũng thích, đó chính là ngày chào cờ. Lại phải ngồi dưới nắng nghe mấy ông giám hiệu luyên thuyên, ngồi dưới nắng mà nóng hết cả người, mồ hôi rơi ròng ròng. Vãi cả nóng! Nóng gì mà nòng thế, đã hôm nay học thể dục, đồ thể dục còn dày gấp mấy chục lần áo đi học. Cuối cùng cũng xong, ôi mẹ ơi nó khỏe. Nhưng khỏe chắc hông nổi. Cái *** gì vậy nè, tiết thể dục ngay sau buổi chào cờ, tưởng về lớp bật máy lạnh cho mát, lại phải ở dưới sân, mà ông thầy thể dục tốt ghê, giờ này chưa tới, bố hận ông. Đang ngồi, Đức ngó dao dác khắp sân, trời nóng mà có 2 đứa chăm chỉ vận động ghê. Lớp phó kỉ luật đang lấy cây thước gỗ dài 20cm rượt đuổi đánh lớp phó phong trào, lớp phó phong trào chạy kiểu gì, trượt chân ngã lên lớp phó kỉ luật. Hình ảnh rất ưa 18+, lớp phó phong trào đè lên lớp phó kỉ luật, ôi hủ gì đâu mà lắm thế, nhìn ghi chép chụp ảnh. Lớp phó mĩ thuật chạy qua chỗ Đức ngồi. Chắc thấy hình ảnh này chắc cũng để cho riêng tư. Hào bước đến, ngồi xuống kế bên Đức, bỗng, Kiều Thanh Xuân, lớp phó lao động, nhìn thân thiện, và rất đáng yêu. Mái tóc hồng phấn ngang lưng, thả bồng bềnh, đôi mắt màu hoa sen diệu dàng. Chạy lại, nói nhỏ gì đó vô tai lớp phó mĩ thuật, lớp phó mĩ thuật đi với lớp phó lao động, gương mặt hấp hổi. Cơ mà anh không quan tâm. Quan trọng bây giờ là ông thầy thể dục đâu. Từ xa xa, thầy thể dục đang chạy lấy chạy để, hình như có người rượt, á đù! Thầy hiệu trưởng. Rồi, hiểu luôn. Thầy vừa chạy vừa la:" cứu thầy với các em. " Chúng em xin lỗi, chúng em muốn cứu nhưng thầy ơi! Ráng sống sót trở về ( au: ân vờ lý vơ bồ). Tránh làm phiền, nguyên tập thể đi lên lớp. Ai da, hai tiết thể dục được trống vì thầy thể dục đang vị hiệu trưởng rượt. Đức chẳng biết làm gì, quay qua người bên cạnh, người bên cạnh ngủ rất ngon, Đức ngắm cái khuôn mặt của Hào đang ngủ, ngắm say mê, môi bất giác nở nụ cười. Hào bất thình lình mở mắt. U mẹ ơi! Hết hồn.

" ông đang ngắm tui. "

" làm gì có! "- Đức chối bay chối biến.

Hào không truy cứu. Chỉ là, nhìn cái khuôn mặt đó, mẹ ơi! Muốn ăn quá! Như mọi ngày, lớp đang yên tĩnh thì có 2 đứa khừng chạy rượt nhau quanh lớp là mĩ thuật cùng phong trào. Chuông reng ra chơi, lớp hú hét như mấy con, thằng điên mới trốn trại. Đức xách dép đi xuống, Hào cũng đi xuống nhưng, Hào đi hướng khác, nới có 1 cô gái tóc hồng phấn đang đứng, không ai khác ngoài Thanh Xuân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.