Mười Sáu Năm Sau, Ta Không Còn Là Ta, Nhưng Ngươi Vẫn Là Ngươi

Chương 22: 22: Chương 20





Lâu chủ @Thảo Dã Gian Nhân đăng bài ngày 17/02/2020: "Ta vẫn tốt, ha ha."
- ---------------------------------------------------
ĐĂNG LÚC 03:54:15 NGÀY 04-04-2017
Mỗi ngày Tô Mộc đều sẽ tới ký túc xá tìm ta, cùng đi ăn cơm, cùng đi tắm rửa, cùng đi tự học, cùng đi đánh cầu lông, cùng nhau thảo luận chuyện trong lớp, cùng nhau ngồi ngồi ngoài sân của ký túc xá.

Một ngày nọ, Phương Phương ngồi ở trên giường đọc tiểu thuyết, đúng lúc Tô Mộc lại tới tìm ta.

"Thảo Dã, chúng ta đi lấy nước cùng nhau nhé."
"Được, chờ một lát ha."
"Thảo Dã, múc giúp ta một ấm." Phương Phương nhân cơ hội nói, "Ngươi nhìn coi, ngươi xách một cái ấm nước rất mất cân bằng nha, cho ngươi thêm một cái, nếu không cứ thế này mãi, biến thành con còng làm sao đây."
"Ờ! À!!, Thảo Dã đã xách hai cái ấm rồi, ta lấy nước giúp ngươi nha" Tô Mộc nhìn nhìn cái ấm nước lớn tám pound của Phương Phương mà nói.


"Nàng làm sao có thể không xách nổi, hận không thể (chỉ mong/ước gì) xách ấm nước của ngươi đi." Phương Phương cười nói.

Lấy nước trở về, Phương Phương liếc mắt nhìn ta, "Ôi!, Thảo Dã nè, ta cảm thấy quan hệ giữa hai ngươi....!Có chút giống người yêu nha."
Ta nhẹ buông lỏng tay, suýt chút nữa làm vỡ ấm nước.

"Sao mà ngươi biết?"
"Trực giác, nhờ vào ta xem tất cả phim TVB và kinh nghiệm đọc tiểu thuyết ở sạp hàng vỉa hè."
"Ngươi đúng là làm biên kịch làm đến nghiện rồi, đúng lúc ta muốn bàn bạc cùng ngươi đây, cái kịch bản này, cần chuyển cảnh 5 lần, tổng cộng mới 20 phút, có phải quá nát hay không, ngươi nhìn coi, chúng ta có thể sửa sửa hay không, sửa lại chặt chẽ một chút."
Phương Phương xoay người cái vèo xuống giường, "Tới tới tới, chúng ta xem xem lại."
Phương Phương là người nói vô tâm (trích từ "Người nói vô tâm, người nghe hữu ý"), ngược lại ta tự mình suy đoán, ta và Tô Mộc, giống người yêu sao, người yêu nên trông như thế nào, là đôi bên yêu nhau sao? yêu là một loại cảm giác gì? giống yêu tổ quốc yêu nhân dân sao?
Ta là một người không hiểu tình cảm yêu đương nam nữ.

Lên tiểu học, có người đùa nghịch ai thích ai, mọi người la lối om sòm với nhau, ta tranh thủ thời gian thừa dịp hỗn loạn chép xong bài tập.

Lên cấp hai, có người đang trong giờ học mà đưa tờ giấy nhỏ, ta thấy được nên truyền giúp, tan học người khác hỏi ta, tờ giấy viết gì, có xem không, ta làm sao biết được, đoán chừng là đáp án sách bài tập đi.

Lên cấp ba, có người nói ai ai và ai ai hẹn hò trong rừng cây nhỏ đấy, bản thân ta là ủy viên lao động nên tính toán một cái, đó là khu vực do lớp chúng ta phụ trách trực nhật cho đến khi hoàn thành nhiệm vụ, vậy thì khẳng định đúng là làm trực nhật nha, lũ người này quá tầm phào.

Mấy đời khuê mật (nghĩa là "bạn cực kì thân", dùng cho con gái) thân thiết của ta đều có nhân duyên với người khác phái đặc biệt tốt, thường hay thay đổi bạn trai mấy lứa, sáng tác một đống thơ lớn đa sầu đa cảm, ta xem xong nói, viết rất tốt, nhưng sai thanh bằng thanh trắc, sửa sửa thế này...!
Chỉ trong một chớp mắt ấy đã lên đại học.


Vấn đề yêu tổ quốc yêu nhân dân thế mà không có cách nào giải đáp được, ta cảm thấy nên hỏi hỏi người có kinh nghiệm.

Loại người như Phương Phương này chỉ giỏi đàm luận binh pháp trên giấy (khua môi múa mép, ba hoa khoác lác, không chút thực tế) khẳng định không đáng tin, ta thoáng suy nghĩ, quyết định viết một lá thư, viết cho khuê mật Hải Đường thân thiết của ta, nghiên cứu thảo luận đôi chút về vấn đề tình cảm.

Trên người Hải Đường tồn tại một loại "xinh đẹp có trí tuệ, xen giữa cảm tính và lý trí, chín chắn làm cho người ta khó bề kháng cự" "chỉ cần một cái nhíu mày hay một nụ cười cũng đủ chạm vào lòng người", vì thế mà có hằng hà sa số thiếu niên anh hùng người trước ngã xuống người sau tiến lên, tan học ta với nàng cùng đường đi, mỗi lần trò chuyện đều rất ăn ý, thẳng đến cửa nhà nàng, trước cửa nhà nàng có một cây hải đường, mỗi mùa xuân đến liền nở hoa màu trắng mềm mại đầy cây, gió thổi qua, cánh hoa lũ lượt rụng xuống tán loạn.

Từ nhỏ đã nhận được thư tình nhiều đến mức chẳng thua gì cánh hoa, chẳng qua phần lớn đều hóa thành bùn xuân (bùn đất mùa xuân).

Ta lấy giấy viết thư ra viết một đống chuyện mà mình thấy được và nghe được từ lúc khai giảng, những chuyện vặt vãnh và chuyện kỳ lạ gặp được trong đại học, tiện thể hỏi nàng một chút nhận thức về yêu tổ quốc yêu nhân dân, tất nhiên phải mua tem của Tuyết Mai.

Tuyết Mai hỏi ta, "Gửi cho ai?"
"Bạn thân."
"Nam hay nữ."
"Tào lao, đương nhiên là nữ."
"Tới đây, ta dạy cho ngươi, cách dán tem ngược."

"Vì sao?"
"Biểu thị quan hệ tốt."
"À."
Qua một tuần, Hải Đường nhận được thư, lập tức gọi điện thoại (điện thoại cố định) cho ta.

"Thảo Dã, bản lĩnh của ngươi có tiến bộ nha, học được cách dán tem ngược, ha ha ha ha ha....." Cười ròng rã một phút đồng hồ, tiền điện thoại của ta nha......!
"Ta và XX chia tay, dị địa (hai người yêu nhau nhưng mỗi người lại ở những địa phương khác nhau/yêu xa) vẫn không đáng tin cậy...!Haiz..." Tiếp tục khóc lóc kể lể nửa tiếng đồng hồ.

Ta muốn Hải Đường giải đáp cho ta chân lý yêu tổ quốc yêu nhân dân, xem ra không có hy vọng.

Ngắm nhìn bốn phía xung quanh, chỉ có Tần Hoan là có bạn trai, ta tới hỏi hỏi nàng..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.