Một Hữu Quang Đích Ái Tình - Tình Yêu Không Có Ánh Sáng

Chương 7




Edit: Mèo Mập

Hiện tại hai người đã làm rồi cho nên xưng hô sẽ thay đổi từ nó thành hắn.

Chính là … nếu để mẫu hậu biết chuyện này, chắc chắn mẫu hậu sẽ rất tức giận, mẫu hậu rất ghét Chu Lợi Địch, muốn mẫu hậu đồng ý cho hắn và Chu Lợi Địch chung sống, là khó như lên trời …

Hắn hiện tại lo lắng nhất mẫu hậu biết chuyện Chu Lợi Địch, sẽ nổi giận giết Chu Lợi Địch. Hắn vừa rồi lựa chọn làm cho Chu Lợi Địch mang thai, ngoại trừ vì Chu Lợi Địch câu dẫn hắn ra, quan trọng là hắn hy vọng mẫu hậu bởi vì Chu Lợi Địch có hài tử mà không giết cậu …

– Đúng rồi em mang thai sao?

Chu Lợi Địch tò mò hỏi. Làm nhiều như vậy, hẳn là hoài thai đi không biết sinh ra là nhân loại hay là dã thú?

Cậu thật sự rất tò mò, nam nhân mang thai là bộ dáng gì, tuy rằng mang thai vốn là chuyện của nữ nhân, một đại nam nhân như cậu mang thai sẽ rất kỳ quái, nhưng nếu đối phương là nó thì cậu nguyện ý vì nó sinh hài tử.

– Mang thai, em có sợ không?

Hắn thật không hiểu vì sao cậu muốn có hài tử, một đại nam nhân hẳn là đối với mang thai đầy sợ hãi và chán ghét, hơn nữa cậu lại là một thái tử, nổi tiếng anh hùng.

– Sợ? Vì sao? Thực ra em rất thích tiểu hài tử.

Chu Lợi Địch trong bóng đêm cười khẽ.

Hắn cũng cười, hắn còn chưa bao giờ thấy qua biểu tình sợ hãi của cậu, trên đời chỉ sợ không có bất luận chuyện gì có thể làm cho cậu sợ hãi

– Chu Lợi Địch, ta yêu em

Nâng tay cậu ở trước miệng nhẹ nhàng hôn, hắn lần đầu tiên nói ra tình yêu trong lòng.

– Em cũng yêu anh

Chu Lợi Địch cười cực kỳ xinh đẹp, có thể làm cho kẻ cứng nhắc lạnh như băng như nó thổ lộ, nói “Ta yêu em” Cũng không dễ dàng, cậu thật sự rất vui

Hắn không nói gì, cúi đầu trực tiếp in lên đôi môi sưng đỏ, trong bóng đêm lập tức vang lên thanh âm hôn môi làm người ta mặt đỏ tim đập …..

– Ngươi nói cái gì?

– Lại không thấy đại điện hạ

Thiên giới trong thái dương thần điện, một nữ thần xinh đẹp đối với người hầu kêu lên.

– Bẩm, đại điện hạ gần đây vừa đến buổi tối sẽ ra ngoài, hừng đông mới trở về.

Người hầu thành thật trả lời.

– Có chuyện này sao? Biết đại điện hạ đi đâu không?

Nữ thần cầu vồng xinh đẹp nhíu mày.

– Không biết.

Người hầu lắc đầu. Ai dám hỏi đại điện hạ, đại điện hạ lạnh lùng tàn bạo đáng sợ như vậy, gã nhìn thấy đại điện hạ đã sợ hãi phát run.

Nữ thần cầu vồng đau đầu, Thần Hậu vội vã muốn gặp đại điện hạ, nếu trở về bẩm báo Thần Hậu đại điện hạ lại không thấy đâu, Thần Hậu nhất định giận dữ. Lần trước tìm không thấy đại điện hạ, trì hoãn thời gian làm cho An lỗ đặc vương chết, Thần Hậu cũng đã rất tức giận, đem toàn bộ sai lầm đổ trên người nàng, vẫn mắng nàng.

Ai Lần này trở về không biết lại sẽ bị Thần Hậu mắng thành cái dạng gì, Làm thị nữ thân cận của Thần Hậu, so với khi nàng đi biên giới, còn thê thảm xui xẻo hơn….

Người hầu nói đại điện hạ gần đây buổi tối vẫn ra ngoài, hừng đông mới trở về, cũng không biết đại điện hạ rốt cuộc đi làm cái gì, chuyện này xem ra cần hướng Thần Hậu bẩm báo…..

Không giới.

– Ngươi đã điều tra xong sao?

Thanh âm oán độc đáng sợ kia vẫn làm cho người ta rợn tóc gáy như vậy, vừa nghe đến liền toàn thân phát run.

– Bẩm, tiểu nhân mất rất nhiều sức lực mới điều tra rõ, người kia mỗi đêm đều đến Địa Ngục, đúng là ở cùng Chu Lợi Địch – Khố Hãn. Chỉ là ….

– Chỉ là cái gì?

– Chỉ là Chu Lợi Địch – Khố Hãn cũng không giống như biết thân phận chân thật của người kia, vẫn nghĩ hắn là đệ đệ Hắc Nặc Lỗ Tư của người kia.

Vẫn là thanh âm sợ hãi thật cẩn thận trả lời.

Có chuyện buồn cười như vậy sao.

– Dường như Thần Hậu cũng không biết việc này.

– Cũng đúng, nếu tiện nhân kia biết nhất định sẽ bị tươi sống tức chết, nhi tử y đắc ý nhất thế nhưng thích người y ghét, này chắc chắn là báo ứng của y. Hừ —

Bị nhốt ở không giới Tà Thần Ốc Lệ Ti điên cuồng cười to, trong thanh âm tràn ngập oán hận.

Bà ta mỗi ngày mỗi đêm, không có lúc nào là không nghĩ muốn giết chết tiện nhân kia và tiểu dã loại y sinh, không giết bọn họ, bà ta không cam lòng

– Xem tiểu tiện loại kia thích Chu Lợi Địch – Khố Hãn như vậy, thậm chí không tiếc giả mạo đệ đệ hắn để ở cùng Chu Lợi Địch – Khố Hãn, Chu Lợi Địch – Khố Hãn là vết thương trí mệnh của hắn, lợi dụng nhược điểm Chu Lợi Địch – Khố Hãn này thật tốt, giết tiểu tiện loại kia

Ốc Lệ Ti ngoan độc nói ra mệnh lệnh. Không thể tự tay giết tiểu tiện loại thật sự đáng tiếc, nhưng chỉ cần có thể tự tay giết tiện nhân kia là được.

– Tuân mệnh, xin hỏi Tà Hậu có cần chú ý gì?

– Không hổ là tâm phúc của ta, ngươi chiếu theo chỉ thị của ta, nhất định có thể giết tiểu tiện loại kia, ngươi……

– Ưm a…… A…… sâu quá…… A a…… Thật là thoải mái…… Ưm ha…… sâu chút nữa……

Lại là tiếng rên rỉ khàn khàn lại mị hoặc kia làm cho người ta máu huyết sôi trào, Địa Ngục tầng cuối dị thứ nguyên không gian chỉ cần vừa vào đêm khuya sẽ tràn ngập thanh âm *** hoan ái.

– Em kêu thật *** đãng, thật sự là hạ lưu

Đồng dạng, luôn cùng với tiếng rên rỉ câu hồn dễ nghe kia, nam âm lạnh như băng khàn khàn càng ngày càng tà ác.

Giường lớn trong cung điện, hai khối thân thể trong bóng đêm gắt gao dây dưa cùng một chỗ triền miên thân thiết, không khí lửa nóng kích tình dị thường.

– Ha ha…… Thước, anh mới hạ lưu…… cái kia của anh vẫn cắm ở bên trong em càng không ngừng động…… Ưm ha…… Aaa……

Bị nam thể cao lớn cường tráng, vô cùng nóng bỏng đặt ở dưới thân *** loạn, Chu Lợi Địch không có một chút ngượng ngùng, thấp giọng cười nói, thoải mái mà thở dốc.

Từ lần đầu tiên thành công làm xong, mỗi lần hắn đến đều biến thành người cùng cậu nhiệt tình làm tình, mỗi đêm ít nhất phải làm ba lượt. Nói cũng kỳ quái, cậu thế nhưng không cảm thấy mệt, hơn nữa càng làm càng muốn, càng ngày càng đắm chìm vào cái loại khoái hoạt hậu huyệt bị phân thân xỏ xuyên này…… Cậu thật sự trở nên *** đãng

Bị nói hạ lưu hắn rõ ràng chịu kích thích không nhỏ, côn th*t thô to cắm ở thân thể cậu đột nhiên dùng sức đâm một cái ngoan liệt, cố ý đỉnh đến điểm mẫn cảm có thể làm cho cậu lập tức rên rỉ……

– A a a……

Chu Lợi Địch ngửa đầu thét chói tai, trong mắt hiện lên một chút bất đắc dĩ ẩn giấu trong bóng đêm, cười nói với ái nhân:

– Em nói là sự thật…… A…… A……Anh vốn cũng rất…… hạ lưu…… côn th*t của anh vẫn thao hậu huyệt của me, anh không hạ lưu sao…… A ha……

Ban đêm liên tục hoan ái vô số lần, làm cho hắn và cậu đều biết rõ giấu ở sâu trong dũng đạo kia có chút đặc biệt, là tử huyệt của cậu. Nơi đó chỉ cần bị đụng chạm sẽ làm cho cậu sinh ra khoái cảm cực kỳ kịch liệt, lâm vào trong cực lạc khoái cảm không thể kháng cự.

Dã thú bị trêu chọc tựa hồ có chút tức giận, phân thân đỉnh đến điểm mẫn cảm kia lại ma sát một chút, làm cho Chu Lợi Địch thiếu chút nữa điên mất……

– Ah ah Aaa…… Thước…… Thước, đừng đâm chỗ này…… A a…… đừng đâm …chỗ này…… Ah ư..ư…… chịu không nổi …… Thực thích…… Ah ưm…… A……

Chu Lợi Địch kêu *** đãng đến cực điểm, khoái cảm mãnh liệt từ điểm mẫn cảm không ngừng tràn ra, làm cho cậu sắp không chịu nổi.

Hậu huyệt trong khoảng thời gian này hàng đêm trải qua “Cần canh”(siêng năng cày cấy, đã biến hóa kinh người, mẫn cảm hơn trước kia rất nhiều. Nhất là chỗ kia, chỉ cần bị hắn ma sát vài cái, khiến cho cậu thích muốn bắn ***……

– Em kêu thật…… *** đãng Mỗi lần chỉ cần như vậy đâm chỗ kia một chút, em đã rên rỉ *** đãng như vậy, động phía dưới cũng sẽ kẹp thật chặt…… Thật sự là không biết xấu hổ……

Thanh âm người yêu *** đãng, cúc huyệt kẹp càng ngày càng chặt, hoàn toàn làm cho dã thú phấn khởi phát run, mắng ra đều là *** ngữ thô bỉ đến hắn cũng không tưởng được.

Bất quá tiểu huyệt Chu Lợi Địch thật sự rất thích, mềm mại đến cực điểm, tràng đạo trắng mịn nóng ướt kẹp chặt, thật sự có loại cảm giác dục tiên dục tử, cảm thấy so với thế giới cực lạc còn khoái lạc hơn……

– Ah a…… A…… Hì hì…… Thước, anh càng ngày càng ***, thế nhưng…… nói ra lời nói …. *** đãng…. như vậy…… Ưm a…… A a……

Chu Lợi Địch lập tức đánh trả, kỳ thật bọn họ cả hai đều càng ngày càng *** đãng, thời điểm bọn họ làm tình nói càng ngày càng nhiều, nói càng ngày càng hạ lưu.

Cậu phát hiện bọn họ nói càng hạ lưu, đối phương sẽ càng phấn khởi, khoái cảm tự nhiên càng mãnh liệt

– Ta…… Ta còn *** đãng hơn, em…… em muốn thử xem không……

Dã thú cúi đầu cắn đầu nhũ cậu dùng sức mút, thanh âm lạnh như băng đã muốn đục ngầu không rõ, tràn ngập tà khí khiếp người.

đầu v* cậu thật ngọt, không biết có phải là ảo giác của nó hay không, nó cảm thấy đầu nhũ cậu có vị ngọt như trái cây, tuy rằng không ngọt như của mẫu hậu trước đây, nhưng càng làm cho nó thích

– Aaa……

Khoái cảm đầu nhũ bị mãnh liệt liếm mút làm cho Chu Lợi Địch phát ra tiếng rên rỉ yêu kiều thật dài, nam âm khàn khàn mềm nhũn tràn ngập mị hoặc kia quả thực quyến rũ, khiến linh hồn cũng bị câu mất.

Nghe vào tai, dã thú thế nhưng liền bắn ra, nó đã sớm sướng đến muốn bắn, nghe Chu Lợi Địch kêu như vậy…… Nó căn bản không có biện pháp khống chế chính mình, phân thân liền kích động cao trào

Tinh dịch nóng bỏng quen thuộc như nước lũ tràn vào tràng đạo, làm cho tiểu huyệt *** đãng lập tức đạt tới cao trào, phía trước cao trào kịch liệt run run. Nhưng côn th*t đáng thương đêm nay đã bắn qua vài lần, lần này chỉ bắn ra một chút dịch……

Tuy rằng côn th*t đã bắn không ra thứ gì, nhưng Chu Lợi Địch vẫn cảm giác thỏa mãn vô cùng, toàn thân cao thấp đều chìm đắm trong cao trào sung sướng. Chỉ là dịch thể hắn vô luận bắn bao nhiêu lần đều nóng như vậy, làm cho hậu huyệt và bụng nóng đến không ngừng co rút, cái loại cảm giác này quá khủng bố ……

Tuy rằng khủng bố, nhưng cậu tuyệt đối không hề chán ghét, ngược lại cậu rất thích dịch thể nóng bỏng của hắn. Cậu thích loại cảm giác muốn bốc cháy này, chỉ là……

Cậu phát hiện một chuyện kỳ quái, ở chỗ nào đó sâu trong bụng tựa hồ rất thích dịch thể như lửa nóng này, chỉ cần hắn bắn ***, nơi đó sẽ đem toàn bộ dịch thể hút vào, thật giống như sinh vật sống……

Cậu suy nghĩ cái chỗ kia…… Có thể chính là hài tử hay không, nhưng hài tử sao lại hấp dịch thể của hắn?

– Thước, em có chuyện hỏi anh, có thể chứ?

Chu Lợi Địch thở dốc, ôm lấy thân thể trên người vĩnh viễn đều ấm áp như lửa kia, đột nhiên nói.

– Được, em muốn hỏi cái gì?

Ghé vào trên người cậu không ngừng bắn ***, thanh âm hắn bởi vì vui sướng mà run rẩy.

Không còn chuyện gì sung sướng hơn là bắn *** trong thân thể Chu Lợi Địch Tiểu thịt huyệt này, chính là thiên đường của hắn, nơi này là thiên đường vĩnh hằng chỉ thuộc một người là hắn……

Thời khắc kích tình như thế, hắn cũng không để Chu Lợi Địch thề chỉ cho hắn chiếm lấy thân thể cậu, thiên đường hậu huyệt của cậu chỉ cho một mình hắn tiến vào. Đó là đối với cậu không tín nhiệm, vũ nhục cậu Cho dù cậu không nói gì, hắn cũng biết cậu sẽ chỉ cho một mình hắn tiến vào chiếm lấy

– Em thấy hài tử trong bụng giống như rất thích dịch thể của anh, tại sao vậy?

Đối với nghi hoặc trong lòng, Chu Lợi Địch quyết định trực tiếp hỏi nó.

– Em không thích dịch thể của ta sao?

Nó không có trả lời, mà là gian xảo cười nói, trong mắt tràn đầy tán thưởng.

Sức quan sát của Chu Lợi Địch thật sự rất sâu sắc, nhanh như vậy cậu đã phát hiện hài tử trong bụng thích dịch thể của hắn, Áo Tư thần tộc bọn họ hài tử từ khi bắt đầu hình thành ở cơ thể mẹ liền cần phụ thân dùng dịch thể mỗi ngày nuôi nấng, *** nguyên tràn ngập pháp lực của phụ thân là chất dinh dưỡng tốt nhất cho hài tử……

– Có thể không trả lời vấn đề hạ lưu như vậy không

Chu Lợi Địch mỉm cười.

Trước kia thật không ngờ hắn sẽ có một ngày trở nên tà ác như vậy, nhưng cậu thích, tuy rằng không thể nhìn thấy biểu tình của hắn, nhưng nghe thấy thanh âm tà ác mang ý cười kia khiến cho cậu có loại rung động kỳ quái, trái tim giống thiếu nữ hoài xuân đập điên cuồng.

– Con của chúng ta cần mỗi ngày hấp thu dinh dưỡng là *** nguyên và pháp lực của ta mới thuận lợi trưởng thành, cho nên nó tự nhiên rất thích dịch thể của ta.

Nó cười cười, không có bức Chu Lợi Địch trả lời, đứng đắn trả lời vấn đề lúc trước của Chu Lợi Địch.

– Thì ra là vậy, em đây trở nên cơ khát như vậy, cũng là bởi vì mang thai

Chu Lợi Địch bừng tỉnh đại ngộ, nhẹ giọng cười nói, hào phóng thảo luận đề tài này, không có một chút thẹn thùng, càng không vì nghe được chuyện kỳ quái dọa người như thế mà cảm thấy sợ hãi.

Nó rốt cục bắn xong rồi, phân thân nguyên bản cứng rắn vô cùng mềm xuống, nhưng bởi vì rất lớn mà làm cho tiểu huyệt cảm giác thực trướng. Nhưng cậu cũng không chán ghét, ngược lại cậu rất thích loại cảm giác này, cảm giác trướng trướng làm cho cậu cảm thấy được lấp đầy, có một loại cảm giác hạnh phúc thực thỏa mãn……

– Có thể là vậy

Người cùng Áo Tư thần tộc ái ân mang thai, vô luận nam nữ trong thời gian mang thai đều đã trở nên dị thường cơ khát, vô cùng khát cầu dịch thể nam nhân, còn *** đãng hơn cả kỹ nữ.

Chu Lợi Địch sẽ trở nên càng ngày càng *** loạn, ở trên giường càng lúc càng lớn mật, hẳn là bởi vì nguyên nhân này……

Cảm giác áp bách ở hậu huyệt đột nhiên biến mất, sức nặng trên người cậu cũng theo đó biến mất, Chu Lợi Địch khẽ nhíu mày, cậu thích cảm giác hắn cắm trong thân thể

– Ta có thứ này muốn tặng cho em

Hắn ngồi xuống, ổn định hô hấp, thanh âm và lý trí lại khôi phục bình thường lạnh như băng.

Vừa tới đã bị cậu dụ dỗ lăn trên giường liều mạng làm tình, thiếu chút nữa quên chính mình có lễ vật muốn tặng cho cậu.

– Là cái gì?

Chu Lợi Địch biếng nhác nằm ở trên giường, hậu huyệt bởi vì hắn rời đi mà cảm thấy vô cùng trống rỗng.

Hắn không trả lời, mà là trực tiếp đem lễ vật đưa tới trong tay cậu, hắn tin tưởng tuy rằng ánh mắt cậu không thể thấy, nhưng cậu nhất định có thể lập tức biết thứ này là cái gì.

– Thụ cầm của em

Chu Lợi Địch có chút kinh ngạc khẽ nói. Là thụ cầm của cậu, không cần xem, chỉ cần sờ thì cậu đã biết đó là thụ cầm cậu yêu thích nhất.

Thật là bất ngờ, thật không ngờ hắn đưa lễ vật lại là thụ cầm cậu thích nhất, lúc ấy thực vội vàng đi thiên giới, sau lại bị đưa đến Địa Ngục, căn bản không có cơ hội trở về lấy thụ cầm.

Nay hắn đặc biệt giúp mình đem thụ cầm đến, cậu thật sự rất cao hứng Về sau cậu có thể lại đánh đàn, cậu rất thích đánh đàn ……

– Cám ơn, lễ vật này làm cho em rất cao hứng, rất thích. Nếu anh cũng có thể mang tuyết ưng đến đây, em sẽ càng cao hứng

Chu Lợi Địch ôm thụ cầm ngồi xuống, ôm lấy mặt hắn hôn xuống.

Ôm thụ cầm, làm cho cậu nhớ tới tuyết ưng, không biết tuyết ưng hiện tại như thế nào? Phụ hoàng hẳn là sẽ nuôi nấng nó thật tốt, tuy rằng tuyết ưng rất hung hãn, người bình thường rất khó tới gần nó, nhưng phụ hoàng là một trong số ít người có thể tiếp cận nó……

Hắn không nói gì, kỳ thật thời điểm đi Tô Tác Khố hoàng cung kia lấy thụ cầm, hắn có nghĩ tới mang tuyết ưng đến đây, nhưng suy xét một chút, cuối cùng hắn vẫn là không mang tuyết ưng đến……

Cho dù tuyết ưng chỉ là một súc sinh, nhưng cũng có sinh mệnh, hắn không cho phép bất cứ sinh vật nào cùng cậu thân cận. Hắn biết chính mình thực ích kỷ, hắn căn bản ban ngày có nhiều chuyện cần xử lý, nếu cậu ban ngày có tuyết ưng làm bạn, cậu nhất định sẽ rất vui vẻ, nhưng hắn chính là không thể chịu được……

Có lẽ hắn không nên làm như vậy với cậu, nếu hắn thật sự thương cậu, hắn nên cho cậu chút tự do, cho cậu đồ vật cậu thật sự muốn

– Em rất muốn tuyết ưng cùng người nhà sao? Nếu em muốn gặp bọn họ, ta có thể đưa em trở về gặp lại bọn họ, nhưng thời gian không thể quá dài.

Hắn nghĩ nghĩ, đột nhiên nói.

– Không cần.

– Vì sao?

Hắn không nghĩ đến cậu lại cự tuyệt, không phải cậu nên cao hứng lập tức đáp ứng sao

– Hiện tại em có anh là đủ rồi.

Chu Lợi Địch ôn nhu cười nói. Nếu gặp lại phụ hoàng, mẫu hậu, chỉ khiến bọn họ càng thương cảm. Mà cậu thật sự có hắn là đủ rồi, hiện tại đối với cậu mà nói, hắn mới là người quan trọng nhất

– Chu Lợi Địch……

Hắn chưa từng cảm động như vậy, ôm chặt lấy cậu, hắn cũng có cậu là đủ rồi, vô luận mẫu hậu về sau phản đối như thế nào, hắn cũng sẽ không rời bỏ cậu, tuyệt đối không

– Thước, bảo bảo giống như lại đói bụng, xem ra phiền toái anh lại cho nó ăn một lần nữa vậy.

Chu Lợi Địch tựa vào bờ ngực luôn rộng lớn ấm áp như vậy, ngón tay ở trên cơ ngực rắn chắc vẽ vòng tròn, môi đối với trái tim hắn thổi khí.

Hậu huyệt quen bị lấp đầy, thật sự là hư không khó chịu không nói nên lời, vô cùng khát vọng phân thân lửa nóng khỏe mạnh kia có thể nhét vào phiên giang đảo hải, dẫn cậu tiếp tục hưởng thụ khoái cảm tê dại mãnh liệt kia.

Hắn tự nhiên không có lý do cự tuyệt, bị cậu dụ hoặc như thế, côn th*t vừa mềm lập tức thấy sinh long hoạt hổ, vội vã muốn làm một hồi. Tuy rằng biến thành hình người, nhưng hắn trong xương vẫn là dã thú, dục vọng dị thường mãnh liệt, tuy rằng trước kia hắn rõ ràng không có loại dục vọng này

Hắn vừa định ôm Chu Lợi Địch đâm thẳng vào thân thể cậu, lại bị cậu ngăn trở.

– Chờ một chút, làm từ phía sau.

Chu Lợi Địch xoay người dựa lưng vào nó, làm cho nó từ phía sau ôm lấy cậu cắm vào, khi phân thân vô cùng nóng rực đâm vào hậu huyệt, cậu lập tức phát ra rên rỉ thỏa mãn.

Bọn họ chưa từng dùng tư thế này làm, côn th*t đi vào góc độ không giống trước kia, côn th*t ma sát đến nộn bích trước kia chưa bao giờ bị đụng chạm, khoái cảm so với trước kia có chút bất đồng, cảm thấy dị thường kích thích…… Kích thích đến mức hắn mới tiến vào, cậu liền cương

– A a…… Thước…… A..đừng…… Anh muốn nghe em đánh đàn không…… A a…… Toàn bộ cắm vào đi…… A…… thật dài……

Chu Lợi Địch ôm thụ cầm, thoải mái mà *** đãng rên rỉ.

– Đánh đàn? Lúc này?

Ôm cậu một bên thao huyệt, một bên hôn môi, dã thú phía sau khẽ nhíu mày. Loại thời điểm này cậu có thể đánh đàn sao?

– Đúng…… A ha…… là loại thời điểm này…… lại đỉnh đến chỗ sâu…… Nha…… A……

Chu Lợi Địch gật đầu, thời điểm này đánh đàn mới có không khí.

Thân thể bị hắn từ phía sau mãnh liệt đâm rút, run rẩy có chút kịch liệt, nhưng hẳn là sẽ không gây trở ngại cậu đánh đàn, đã nhiều ngày cậu chưa chạm vào thụ cầm, ngón tay trong bóng đêm nhẹ nhàng gảy một chút, trong không khí lập tức vang lên tiếng nhạc du dương…..

Nghe được tiếng đàn tuyệt vời làm cho dã thú khẽ chấn động, thực tự nhiên càng thêm phấn khởi kích động, đâm chọc cuồng dã mãnh liệt từ dưới hướng lên trên, đem thân thể Chu Lợi Địch đâm đến run rẩy……

– Ah Ah Aaa…… anh muốn đem em…… đâm xuyên…… A a…… Mông rất ngứa…… A a…… Đừng mạnh như vậy…… Ưm a…… Sắp bị anh đâm chết…… A a…… mạnh quá …… o… a…… Thật sự sẽ…… Xuyên …… u a a…… nhưng to quá

Tiếng nam nhân nóng bỏng tao mị rên rỉ cùng với tiếng đàn triền miên, lượn lờ quanh quẩn từng góc cung điện, làm cho không khí đều khô nóng.

Tuy rằng cung điện luôn tối như mực, không có chút ánh sáng, càng không thể thấy trên giường tình ái có bao nhiêu kịch liệt, nhưng nghe thấy thanh âm, cảm giác không khí, có thể phun máu mũi ……

– Dâm phụ, đừng kêu *** đãng như vậy, em muốn ta mới tiến vào liền bắn sao…… Con của chúng ta đói như vậy sao?

Hắn nhẹ nhéo một bên đầu nhũ mắng, hận không thể đem cậu ăn vào bụng, làm cho cậu hoàn toàn trở thành một phần thân thể của hắn.

Nếu có thể, giờ phút này hắn thật hy vọng có thể nhìn thấy biểu tình của cậu, xem có bao nhiêu sao hồn xiêu phách lạc, *** mị hoặc nhân. Hơn nữa muốn nhìn cậu bị chính mình thao, còn có thể có tâm tư đánh đàn, cậu là dùng biểu tình gì đánh đàn ……

Nhưng cung điện u ám, chỉ có thể nghe được thanh âm, cơ bản hắn có thể giống lần đầu dẫn cậu ra bên ngoài hoan ái, nhưng hắn vẫn sợ hãi có thể cậu sẽ nhìn thấy hắn mà không dám dẫn cậu ra ngoài ánh sáng.

Chu Lợi Địch không trả lời hắn, mà là quay đầu trong bóng đêm ôm lấy đầu của hắn, nhiệt tình hôn mặt cùng môi hắn……

Tiếng đàn bắt đầu trở nên đứt quãng, nhưng tiếng thân thể va chạm, tiếng hôn môi ướt át vẫn chưa hề ngừng lại. Đêm còn rất dài, che giấu trong bóng đêm tình yêu cùng với thân thể không ngừng dây dưa kết hợp, lửa nóng tiếp tục lan tràn, vĩnh viễn không ngưng ……

Phương Đông lộ ra một tia sáng, bình minh sắp đến, hắn không thể không buông ra thân thể vẫn gắt gao ôm trong ngực, thật cẩn thận rút ra côn th*t vẫn cắm trong thân thể cậu.

côn th*t bắn rất nhiều lần sớm đã mềm, nhưng cậu cũng không cho nó rút ra, để cho nó vẫn cắm ở bên trong. Nó cũng luyến tiếc rút ra, nhưng hiện tại phải rời đi

– Thì ra hắn chính là thánh đức thái tử đại danh đỉnh đỉnh, bộ dạng thật sự là không tồi, vừa vặn là loại hình ta thích.

Trong bóng tối phía sau hắn đột nhiên truyền đến một thanh âm hạ lưu háo sắc cười *** đãng.

Hắn khẽ nhíu mày, tên kia sao lại đến đây?

– Ngươi tới làm gì?

Hắn lập tức xoay người, lạnh như băng trừng mắt nhìn đệ đệ ẩn giấu trong bóng đêm.

– Ta đột nhiên cảm thấy nhàm chán, chạy đến xem mẫu hậu cho ta món đồ chơi tính nô rốt cuộc là cái dạng gì, lại đem ngươi mê thành như vậy.

Thanh âm *** tà ngả ngớn ha hả cười nói.

– Nói chuyện cẩn thận, em ấy không phải món đồ chơi tính nô của ngươi, đó là thê tử của ta, nếu ngươi còn dám vũ nhục, ta sẽ giết ngươi.

Hắn lập tức liền nổi giận, thanh âm lạnh lẽo đáng sợ khiến người dựng tóc gáy.

Chưa bao giờ thấy hắn tức giận, thần bí nhân trong bóng đêm sửng sốt một chút, cười ha ha:

– Thật không ngờ được kẻ mệnh danh lạnh lùng vô tình nhất toàn thiên giới như ngươi, cũng có một ngày động tình. Ngươi nói cậu ta là thê tử của ngươi, ngươi đã thương cậu ta sâu đậm như vậy, thật sự là làm người ta kinh ngạc Đây chính là tin bát quái lớn nhất thiên giới, nếu có thể cho người ta biết……

– Hắc Nặc Lỗ Tư

Thanh âm lãnh liệt tràn ngập sát khí, không khí như đông cứng lại.

– Đừng nóng giận, ta chỉ nói giỡn mà thôi, đệ đệ ta sao lại bán đứng ngươi chứ

Thần bí nhân lập tức cười nói. Ha ha, vừa rồi hắn thật sự tỏa ra sát khí, xem ra hắn thật sự thực mê luyến thánh đức thái tử này, hắn rốt cục trở nên có điểm giống sinh vật sống.

Chỉ là mẫu hậu về sau nếu biết hắn và y liên hợp lại lừa bà, không biết sẽ tức giận thành cái dạng gì. Bất quá y không bận tâm, dù sao mẫu hậu không dám gặp y, phiền toái chỉ có đại ca, y chỉ cần chờ xem kịch vui là được……

– Không có việc gì liền lập tức cút, đừng đánh thức Chu Lợi Địch.

Hắn không kiên nhẫn hạ lệnh đuổi khách, Chu Lợi Địch quá mệt mỏi, ngủ thật sự sâu không bị đánh thức, nếu không không biết làm thế nào giải thích.

– Ngươi đối với ta như vậy, ta thật thương tâm, nói thế nào thì ta cũng coi như là ân nhân của ngươi. Nếu không có ta, ngươi có thể thuận lợi tiếp cận cậu ta, mỗi ngày cùng cậu ta ân ái sao

Thần bí nhân lập tức ai oán kêu lên.

– Câm miệng, mau cút, phiền chết

Nó tuyệt không khách khí, thân thủ vung lên muốn bắt y tiễn bước.

– Ca ca, nhanh giúp tẩu tử đắp chăn, tẩu tử *** thật gợi cảm, ta sắp chảy máu mũi, ha ha ha……

Tiếng cười *** tà biến mất khỏi cung điện, Hắn nhíu chặt mày, hắn đã quên là y chuyên nắm giữ hắc ám, trong bóng đêm cũng có thể thấy rõ ràng. Chu Lợi Địch *** bị đại *** ma này nhìn đến, thật sự là…… làm cho người ta rất căm tức, đáng giận

Ngoài cửa sổ mặt trời càng ngày càng sáng, không còn thời gian, nó phải nhanh rời đi

Kéo qua chăn tơ tằm giúp Chu Lợi Địch che khuất thân thể trần trụi, hắn liền vội vàng ra ngoài rất nhanh hái được một cành lục bách hợp còn dính sương sớm, đặt bên gối Chu Lợi Địch.

Cuối cùng ôn nhu vô cùng hôn lên mặt cậu, hắn mới lưu luyến rời đi……

Ngửi hương hoa bách hợp nhẹ nhàng cao nhã, khóe môi khả ái cong lên độ cong hạnh phúc. Ngồi trước ánh đèn, nhìn lục bách hợp xinh đẹp trong tay, trên mặt Chu Lợi Địch tuấn mỹ tràn đầy mỉm cười ngọt ngào.

Hắn thật sự là một người lãng mạn, đã gần hai tháng, còn mỗi ngày đều tặng cậu bách hợp. Tuy rằng hắn vẫn như cũ ban đêm đến, bình minh đi, nhưng chuyện này đối với tình cảm bọn họ hoàn toàn không ảnh hưởng, ngược lại bọn họ yêu càng sâu đậm, cảm tình sớm sâu không lường.

Có lẽ cậu yêu một kẻ không biết diện mạo, thân phận là không rõ ràng, thật không thể tưởng tượng, vô cùng buồn cười, nhưng cậu thật sự thực yêu hắn. Ở trong bóng tối cái gì cũng không thấy, càng dùng sức quan tâm cảm giác hắn tâm hắn, thật sâu lĩnh hội phần thâm tình kia, cuối cùng thực tự nhiên càng ngày càng yêu hắn……

Cúi đầu nhìn bụng gồ lên, độ cong khóe miệng Chu Lợi Địch càng cao, tươi cười hơn vài phần từ ái. Hắn mỗi ngày đều rất cố gắng “nuôi nấng” hài tử trong bụng, hài tử hẳn là bộ dạng thập phần cường tráng khỏe mạnh……

Theo trong sách, Áo Tư thần tộc năng lực sinh sản vô cùng cường đại, mỗi thai đều là đa bào thai, không biết cậu là sinh mấy đây? Hiện tại bụng còn nhỏ, còn chưa nhìn ra là mấy bào thai.

Vươn tay vuốt ve bụng, vẫn có chút không quen, thậm chí cảm thấy thực thần kỳ. Không biết qua mấy tháng, bụng cậu trở nên lớn hơn, cậu sẽ có bộ dáng gì nữa, nhất định rất thú vị……

Lại giật Chu Lợi Địch khẽ nhíu mày, không biết vì sao, bắt đầu từ giữa ngọ mí mắt cậu cứ giật liên tục, hơn nữa còn là mắt trái, làm cho cậu có chút tâm thần không yên……

Có phải là xảy ra chuyện gì hay không? Cậu dự cảm luôn luôn rất chuẩn

Chu Lợi Địch đứng lên, lục mâu nhìn ngoài cửa sổ, thần sắc trở nên có chút ngưng trọng. Đã gần nửa đêm, nếu là ngày trước hắn đã sớm đến đây, nhưng đêm nay đến bây giờ còn chưa thấy bóng dáng……

Hắn, sẽ không xảy ra chuyện gì đi

Bầu trời đêm tối đen một tia sáng cũng không thấy, ánh trăng và sao toàn bộ trốn sau mây đen, thời tiết tựa như tâm tình hắn nhuốm màu lo lắng.

Một đạo thú ảnh to lớn vô cùng ẩn giấu sau mây đen dày đặc trên bầu trời đêm, giống tia chớp lướt qua rất nhanh. Hắn muốn nhanh lên, đã trễ thế này còn chưa đi dị giới, Chu Lợi Địch nhất định sẽ lo lắng ……

Trễ như vậy hoàn toàn bởi vì mẫu hậu đã biết hắn hàng đêm xuất cung, không ở thiên giới, gọi hắn đến hỏi một đống chuyện, tuy rằng đêm nay hắn tùy tiện bịa một lý do miễn cưỡng lừa gạt mẫu hậu, nhưng mẫu hậu rõ ràng đã nghi ngờ, sớm hay muộn bà sẽ phát hiện chuyện Chu Lợi Địch……

Đêm nay nó dò xét ý tứ mẫu hậu, mẫu hậu vẫn rất ghét Chu Lợi Địch, nhắc tới Chu Lợi Địch liền tức giận mắng chửi người. Nếu để cho bà biết chuyện nó và Chu Lợi Địch, cho dù Chu Lợi Địch mang thai, chỉ sợ bà cũng không chấp nhận Chu Lợi Địch……

Thật sự làm cho người ta đau đầu, không biết làm sao mới có thể để cho mẫu hậu tiếp nhận Chu Lợi Địch……

Chu Lợi Địch?

Phi trên không trung nó đột nhiên thấy trên mặt đất phía trước, một thân ảnh mê người quen thuộc vô cùng, đúng là thánh đức thái tử hắn yêu nhất.

Chu Lợi Địch sao lại ở bên ngoài? Cậu không phải ở tầng dưới cùng địa ngục ám u giới sao?

Trong lòng tuy rằng đầy nghi hoặc, trực giác có chỗ nào không đúng, nhưng hắn vẫn lập tức bay qua, biến thành người đến trước mặt Chu Lợi Địch.

– Điện hạ

Chu Lợi Địch nhìn thấy hắn, lập tức thân thiết chạy đến ôm lấy hắn.

Hắn nhíu mày, Chu Lợi Địch chẳng lẽ đã biết thân phận hắn? Là ai nói cho cậu? Không phải là Hắc Nặc Lỗ Tư đi

Hắn không phải đã cảnh cáo tiểu tử kia đừng nhúng tay vào chuyện của hắn và Chu Lợi Địch sao? Chết tiệt, Hắc Tư lại nói cho Chu Lợi Địch thân phận thật của hắn, chờ hắn thấy Hắc Tư, nhất định phải hung hăng đánh nó một trận, làm cho nó biết bán đứng hắn có kết cục gì.

– Chu Lợi Địch, ngươi đã biết hết rồi sao?

Nó chần chờ một chút, mới hỏi. Có lẽ hiện tại em ấy nhất định rất tức giận, mình còn lừa em ấy.

Chu Lợi Địch gật đầu, lục mâu luôn luôn trong suốt sáng ngời có chút vẩn đục không rõ, lộ ra một cỗ sát khí kinh người, nhưng hắn hoàn toàn không có phát hiện.

Toàn bộ đầu óc hắn đều là Chu Lợi Địch đã biết thân phận thật của mình, hắn phải làm thế nào giải thích, hắn nguyên bản là tính chờ giải quyết nan đề lớn nhất là mẫu hậu, sau đó sẽ thẳng thắn nói hết thảy, nhưng hiện nay……

– A —

Đang lúc hắn thất thần, Chu Lợi Địch ôm hắn đột nhiên biến ra ma trảo sắc bén vô cùng, hung ác cắm vào trong thân thể hắn……

– Ngươi……

Hắn khó tin nhìn cậu, như thế nào cũng không nghĩ đến cậu lại là……

– Ngươi không phải Chu Lợi Địch

– Ngươi phát hiện đã quá muộn, hôm nay chính là ngày chết của ngươi

Chu Lợi Địch Tuấn mỹ nháy mắt biến thành ma thú cao lớn khủng bố, ma thú rút ra móng vuốt xuyên thấu thân thể hắn, móng vuốt tất cả đều là máu của hắn, thân thể hắn bị đâm ra một cái lỗ lớn.

Tà Hậu kế hoạch thành công, biến thành bộ dáng Chu Lợi Địch – Khố Hãn, quả nhiên làm cho hắn mất cảnh giác, thuận lợi tiếp cận hắn đánh lén thành công. Nếu không với pháp lực của hắn, ma thú căn bản không có khả năng đến gần hắn, càng miễn bàn làm hắn bị thương ……

Không xong, trúng kế Hắn lập tức dùng pháp lực, lại phát hiện pháp lực hoàn toàn biến mất, ngay cả binh khí cũng không được. Móng vuốt ma thú có kịch độc

Hắn trong lòng thầm kêu không ổn, không đợi hắn nghĩ biện pháp, ma thú trước mắt đã biến ra một cái lôi cầu cực lớn ném về phía hắn……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.