Mối Tình Đầu Năm 14 Tuổi

Chương 16: Thôi!




“Ai ở bên trong?”

Nicky mở hé cửa nhìn thấy Eva cùng Kian. Nhìn đến Kian thì hắn lắp bắp kinh hãi, rất nhanh hiểu được hắn nhất định là tới tìm Shane.

“Ai ở bên trong?” Kian nhẫn nại nói.”Là Shane đi.”

Nicky cắn môi nhìn hắn, Kian dùng sức đẩy cửa ra, Nicky không thể không lui về phía sau, liếc mắt thấy Shane nằm trên giường dùng chăn che kín người, đầu cũng không hở ra tí nào.

Kian không thể định được thằng nằm trên giường là ai, chần trừ một chút không dám mạo muội tiến lên quấy rầy. Nicky bỗng thấy thằng trên giường nói: “Không phải Shane =]].”

Kian lộ ra vẻ ngượng ngùng, lại thối lui ra ngoài cửa.

“Vậy ngươi cùng ai một chỗ vậy?” Kian nhịn không được hỏi.

“Dường như cái đó và ngươi không có quan hệ gì .”

“Shane thật sự không có tới tìm ngươi sao? Tiểu tử này từ sáng sớm đã không thấy tăm hơi . Di động cũng vứt lại trên lầu.”

Nicky gật gật đầu đóng cửa. Bỗng nhiên hắn lại mở cửa ra hỏi: “Ngươi tìm hắn có chuyện gì, nếu ta thấy hắn đến, ta có thể chuyển lời.”

“Mụ mụ cùng tỷ tỷ của hắn đến đây. . . . . .”

Nicky đóng cửa lại quay đầu thấy Shane đang dùng tốc độ rất nhanh mặc quần áo.

Nicky hỏi: “Vì sao ngươi không cho Kian biết đó là ngươi, ngươi không phải nói chúng ta. . . . . .”

Shane cắt ngang hắn: “Chưa phải thời điểm để bọn họ biết.”

Nicky trầm mặc , nhìn thấy Shane nhảy xuống giường liền đến gần hắn nói: “Ngươi hiện tại trở về luôn sao?”

“Ngươi nghe rồi, mụ mụ ta đến đây.”

“Ân.”

Shane đi giầy mặc áo khoác bước ra cửa, vừa đặt chân ra ngoài, hắn quay lại hôn lên mặt Nicky một chút: “Mụ mụ ta hẳn là đi ngang qua thôi, bọn họ đi rồi ta sẽ tìm ngươi.” Shane nói xong định đi, lại phát hiện một tay bị Nicky nắm chặt.

“Chúng ta cùng một chỗ , có phải hay không?” Ánh mắt Nicky nhìn hắn.

Shane chần chờ một chút, Nicky thấy hắn do dự mà lộ vẻ thất vọng, liền một lần nữa tiến lên ôm hắn: “Phải” Shane nhẹ nhàng nói.

Shane chậm rãi trở về nhà ông nội, dọc theo đường đi hắn đều nghĩ đến bộ dáng của Nicky nhìn hắn, hắn không cách gì đối mặt với ánh mắt kia nói “không”. Không phải không yêu ngươi Nicky, nhưng ta vẫn còn vướng bận những người kia.

Vừa vào cửa liền cảm giác không khí có điểm không đúng. Không nghe thấy giọng nói đùa giỡn đầy vui vẻ của mẫu thân, chỉ nhìn thấy vẻ mặt nàng rất nghiêm túc cùng một đám người ngồi ở bàn phía sau.

“Mụ mụ.” Shane nhiệt tình ngồi xuống ôm nàng. Hắn ở trên mặt mẫu thân hôn một cái, lại hôn cả tỷ tỷ hắn nữa.

“Trông ngươi có vẻ rất vui vẻ.” Tỷ tỷ nói.

Shane nói: “Nhìn thấy hai nữ nhân ta yêu quý nhất xuất hiện, ta như thế nào lại không vui.”

“Ngươi là tên xú tiểu tử! Hôn nhân là trò đùa sao?!” Mẫu thân bỗng nhiên mở miệng, thanh âm thật lớn, biểu tình là phi thường tức giận .”Nguyên nhân tại sao muốn hủy bỏ hôn lễ?!”

“A?” Shane lắp bắp kinh hãi, lập tức nhìn về phía Gillian.

Gillian liền đứng lên giải thích: “Chuyện này không liên quan đến Shane, là ta quyết định hủy bỏ . Thực xin lỗi. . . . . .”

Shane khó hiểu nhìn Gillian: “Ngươi nói với mẫu thân ta?”

“Ta ngày hôm qua đã gọi điện thoại xin lỗi mẫu thân ta rằng chúng ta không thể kết hôn . Không nghĩ tới mụ mụ ta lại đi tìm mụ mụ ngươi, thực xin lỗi. . . . . .”

Shane xoa cằm tự hỏi trong chốc lát, mặc cho mụ mụ hắn vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc, bất quá hắn cũng không khẩn trương. Hắn nghĩ chuyện này cũng không có gì là nghiêm trọng, cho nên cảm thấy được lần này nhất định sẽ không đã bị giáo huấn.

“Mụ mụ, nguyên nhân chính là vì hôn nhân không phải trò đùa, chúng ta mới không thể qua loa kết hôn.” Shane nói có vẻ rất hợp lý.

Mụ mụ nhìn bọn họ nói: “Chẳng lẽ các ngươi không đủ yêu nhau sao?”

Gillian lập tức nói: “Ngươi cũng biết , hắn yêu Trác Biệt Lâm.”

“Chính là Trác Biệt Lâm không phải không tồn tại sao? !”

Gillian mở to hai mắt: “Ngươi cũng cho rằng hắn không tồn tại a, ta từ trước cũng vẫn nghĩ như thế cho rằng . . . . . .”

Mụ mụ Shane lập tức nghe ra manh mối trong lời nói của Gillian : “Từ trước? Chẳng lẽ hắn hiện tại đã tìm được Trác Biệt Lâm ?”

Gillian không dám tỏ thái độ, nàng nhìn sang Shane. Shane cố ý giả bộ như không chú ý tới ánh mắt mẫu thân hắn đang nhìn chăm chú, hắn nhìn đi nơi khác không trả lời.

Mẫu thân hắn âm thầm trừng mắt nhìn hắn một cái, bỗng nhiên vô cùng đau đớn nói: “Đáng tiếc nha, các ngươi từ nhỏ là bằng hữu tốt , không kết hôn nhưng thật ra thôi, nếu đã vậy cũng không có cách nào khác tiếp tục, ta rất đau lòng . Ta và nhà các ngươi vẫn là bằng hữu nha! Gillian đứa nhỏ này ta cũng rất yêu thích. . . . . .” Mụ mụ Shane vừa nói vừa lắc đầu thở dài.

Gillian lập tức nói: “Ngài không cần khổ sở, ta cùng Shane tuy rằng quyết định không kết hôn, nhưng chúng ta về sau vẫn có thể là bạn tốt.”

“Chính là mụ mụ ngươi sẽ trách chúng ta a!” Mụ mụ Shane than thở.

“Mụ mụ ta cũng sẽ không tức giận, ta đối nàng nói là ta không đồng ý kết hôn. Ta cảm thấy được Shane không thích hợp với ta.” Gillian nói xong tạm dừng trong chốc lát ngượng ngùng nói, “Ta đối mụ mụ nói là ta không cần Shane, các ngươi không ngại đi.”

“Không ngại.” Mụ mụ Shane biểu tình lập tức cởi mở .”Liền nói như vậy. Ngươi là cô nương tốt đương nhiên sẽ tìm được tiểu tử tốt. Tội gì phải như Shane thay đổi thất thường.”

Đến đây Shane đã hiểu được dụng ý của mẫu thân hắn, hắn hướng mẫu thân làm cái mặt quỷ xoa bụng đi đến phòng bếp tìm đồ ăn .

Chỉ lát sau mẫu thân hắn theo vào , thần bí nhỏ giọng nói: “Trác Biệt Lâm là người ở đâu? Khi nào thì cho chúng ta xem mặt nào?”

Shane lẩm bẩm xoay người đưa lưng về phía mẫu thân hắn: “Ta sớm muộn cũng cho các ngươi thấy, gấp cái gì.”

“Ngươi cái tên này, thật không hiểu là nên mắng hay là chúc mừng ngươi.” Mẫu thân cười nói.”Gillian thật thông tình đạt lý . Ngươi không cần nàng thật sự là đáng tiếc .”

“Ân.”

“Phỏng chừng Trác Biệt Lâm đoạt ngươi đi rồi , nàng vẫn có thể cân bằng. Bất quá thật sự là không thể tưởng được, ngươi cư nhiên ở thời khắc cuối cùng tìm được Trác Biệt Lâm, rất nguy nha , vạn nhất sau khi kết hôn . . . . . .”

“Ngài cũng đừng lải nhải .” Shane cắt ngang nàng.

Mụ mụ hắn ở sau lưng mạnh mẽ vỗ: “Nhanh lên cho chúng ta gặp mặt nàng.”

Mụ mụ Shane sau khi rời khỏi đây, Kian liền đi vào phòng bếp.

“Tiểu tử ngươi có phải hay không cảm thấy rất đắc ý!” Kian cài thắt lưng đè nặng thanh âm nói.

“Ngươi cũng muốn đến lải nhải sao?” Shane không nhìn thấy bộ dáng tức giận của Kian.

“Ta chỉ biết ngươi có một lần đã ăn hiếp biểu muội ta!”

Shane lập tức nói: “Ta nhấn mạnh lần nữa, ta ngay cả một ngón tay của nàng cũng chưa chạm qua.”

Kian suy nghĩ lại thấy cũng đúng là như vậy, hắn liền nói: “Ngươi thật sự muốn cùng Nicky đi.”

Shane không nói, hắn lấy ra một ly cà phê, bưng lên miệng uống, nóng quá lập tức lại nhổ ra.

Kian còn thành thật nói: “Vậy ngươi cũng thật bất hạnh. Ta hôm nay đi qua nhà Nicky, ngươi đoán ta thấy cái gì?”

Shane đem đầu lưỡi vươn ra lấy tay quạt quạt để giảm nhiệt.

“Ta thấy trên giường hắn có một nam nhân.”

Shane giống như căn bản không có nghe thấy, hắn vọt tới tủ lạnh mở cửa tìm một lọ nước đá uống liền mấy ngụm.

“Uy, ngươi nghe được không? Ta nói trên giường hắn có một nam nhân.”

“Ân.” Shane do uống nước vội, khí quản kịch liệt ho khan, nước mắt đều rơi xuống .

“Ngươi không cần khó khăn quá.” Kian vỗ bả vai hắn nhẹ nhàng nói.

Shane đem nước đá bỏ vào tủ lạnh, xoay người chạy ra khỏi phòng bếp.

Ở trước cửa bếp thiếu chút nữa đụng vào tỷ tỷ của hắn.

Tỷ tỷ hắn cảm thấy hứng thú ánh mắt đều sáng lên: “Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Ngươi vì cái gì không cùng Gillian kết hôn?”

Shane tức giận đối tỷ tỷ lớn tiếng quát: “Liên quan gì đến các nguơi. Là ta kết hôn chứ không phải ngươi!”

Nhưng tiếng quát của hắn không thể khiến cho mọi người chú ý, bởi vì những người ngồi ở trên bàn đều đang nhìn vào người đúng ngoài cửa.

Nicky.

Nicky lần này mặc quần áo đơn giản, lại càng toát lên vẻ thanh nhã, hắn tươi cười ôn hòa, vừa xuất hiện liền đem đến cho mọi người cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái.

Ông nội Shane hướng hắn nhiệt tình vẫy tay.

Nicky đến gần cười nói: “Nghe nói mụ mụ cùng tỷ tỷ Shane đến đây, ta cố ý đến gặp. Mụ mụ ta cũng muốn tới, nhưng sáng nay nàng có việc quan trọng cần sắp xếp, buổi tối sẽ đến .”

Mụ mụ Shane nghe Nicky nói như vậy, kinh ngạc hỏi ông nội: “Ai vậy a?”

“Đây là tiểu nhi tử nhà Bourne.”

“Ngươi chính là Nicky? Ta mỗi lần đến nhà Bourne đều nghe mẫu thân ngươi nói về ngươi, nhưng vẫn chưa được gặp qua. Ngươi đúng là một đứa nhỏ đáng yêu!” Mụ mụ Shane nói xong nhiệt tình kéo tay Nicky đến bên người xem: “Một nam hài lớn lên xinh đẹp như vậy, thật sự là hiếm có.”

Nicky cười nhìn về phía Shane, Shane lại đứng ngây ngốc ra ở trước cửa phòng bếp.

Mụ mụ Shane hỏi đông hỏi tây , chỉ lát sau liền đem chuyện Nicky tốt nghiệp trường nào, làm nghề gì ở công ty nào, cuộc sống ra sao để hỏi nhất thanh nhị sở.

“Ngươi luôn sống ở Mĩ Quốc sao? Trách không được khí chất thoạt nhìn không giống nhi tử các bằng hữu khác của ta. Ngươi nhất định đã quen biết Shane con ta đi.”

Nicky gật đầu.

Mụ mụ Shane nói: “Shane không ôn hòa mà có người bạn như ngươi thì tốt rồi. . . . . .”

Shane ra vẻ như không có việc gì đi tới vui đùa nói: “Ngươi có thể hay không không cần dùng cách hạ thấp ta để khích lệ người khác.”

Mẫu thân Shane liền phản bác: “Ta nói ngươi không ôn hòa chính là hạ thấp ngươi sao? Ngươi quá nhạy cảm, ngươi vì cái gì không tiếp thu lời khen của ta?”

Shane đối Nicky nói: “Đừng để ý mụ mụ ta, nàng luôn như vậy, có thể đem mọi người đang nói thành một mình nàng nói.”

Mụ mụ Shane lập tức trừng con ngươi: “Ngươi đây là châm chọc ta sao?”

Nicky cười nói: “Tốt lắm a, thực hài hước, ta thích.”

“Nicky, bạn trai của ngươi đi rồi sao.” Kian vẫn luôn đứng bên cạnh hỏi.

Nicky sửng sốt một chút, không có tỏ thái độ.

“Thật không nghĩ tới ngươi nhanh như vậy liền. . . . . . , ngốc tiểu tử Mark còn muốn tìm kiếm ngươi ! Đúng rồi, bạn trai trên giường kia của ngươi là chính thức hay vẫn vui đùa.” Kian truy vấn.

Nicky không nói gì.

Mụ mụ Shane kỳ quái nhìn nhìn bọn họ.

Tỷ tỷ Shane lặp lại lời Kian: “Bạn trai?”

Kian chỉ nhún nhún vai.

Tỷ tỷ Shane thở dài một tiếng: “Namnhân xinh đẹp như vậy rất dễ là gay a.” Nàng nói xong bỗng nhiên cảm thấy không ổn, lập tức còn nói “Này kỳ thật không có gì nga, hiện tại tất cả mọi người đều đã hiểu. Chỉ cần chính mình vui vẻ cao hứng thì tốt rồi.”

Mụ mụ Shane mở lớn miệng nhìn Nicky, một hồi lâu mới phản ứng, nàng lập tức nhiệt tình không giảm nói: “Là nha, đứa nhỏ lớn lên ở Mĩ Quốc đương nhiên có điểm khác biệt. Đây là sinh hoạt cá nhân của người ta nga, người khác không có quyền can thiệp. Ta ủng hộ ngươi, đứa nhỏ. Bất kể người khác nói như thế nào, tình yêu là chuyện riêng của mình.”

Nàng nói xong thực tự nhiên buông tay Nicky ra, lấy một ít hoa quả đưa cho hắn, Nicky tiếp nhận bằng hai tay, lại nhất thời không biết nói cái gì cho phải.

Nhân lúc rảnh Shane đem Nicky kéo qua một bên: “Ngươi vì cái gì đến?”

Nicky nhìn hắn nhún vai: “Ta không thể tới sao.”

“Ngươi nghĩ cái gì vậy?”

“Ngươi không hy vọng ta đến?”

Shane cắn môi nói: “Ngươi là không phải nghĩ muốn. . . . . .” Câu nói kế tiếp hắn vừa nghĩ liền nuốt ngay vào bụng, ngược lại nói”Ngươi vì sao phải cấp bách như vậy?”

Nicky khó hiểu nhìn hắn: “Ta gấp cái gì ?”

“Đừng giả bộ hồ đồ. Ngươi muốn cho cả nhà ta biết sao?”

Nicky nhìn hắn hồi lâu, sau đó đẩy hắn ra: “Ta chỉ là tới nhìn mà thôi.”

Shane trở lại trước bàn đối mọi người nói: “Nicky nói hắn có việc phải đi trước .”

Nicky ở phía sau Shane ngạc nhiên nhìn hắn, sau đó không thể không hướng mọi người nói: “Ta còn có chuyện, có thể làm quen các ngươi thật cao hứng.” Nicky nói xong xoay người ly khai.

Mụ mụ Shane kinh ngạc nhìn bóng dáng Nicky rất nhanh liền biến mất, rồi lại nhìn nhìn Shane: “Ta như thế nào cảm thấy được ngươi có điểm kỳ quái.”

Shane dường như không nghe thấy nhìn đi nơi khác.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.