Miệng Độc Thành Đôi

Chương 35




Edit: Gà

Beta: Vi Vi

Sau khi phát hiện ra tình cảm của bản thân đối với Trình Lục Dương, cảm giác giật mình khi nghe lời tỏ tình đột ngột của Mạnh Đường đã phai đi rất nhiều.

Nhưng Tần Chân cần thời gian để suy nghĩ lại thật cẩn thận, xem nên xử lý phần tình cảm của mình này như thế nào. Dù sao, trong mắt mọi người, cô và Trình Lục Dương không phải là người thuộc cùng một thế giới.

Nghĩ đến đây, cô không khỏi cảm thấy uể oải.

Tần Chân đi theo Trình Lục Dương ngồi vào trong taxi, nghe anh nhanh chóng đọc địa chỉ nhà mình cho tài xế, thế này mới không nhịn được nói xen vào: “Không đưa tôi về nhà à?”

“Trông cô vừa rồi còn hùng dũng hoành tráng lắm cơ mà, phải cần tôi đưa về sao?” Trình Lục Dương ngồi bên cạnh cô, tức giận lườm cô một cái, “Đến nhà tôi ăn cơm.”

“Nhà tôi đâu phải không có cơm ăn, việc gì phải đến nhà anh ăn?”

“Nếu cô muốn nói đến cái tủ đầy mì tôm với đồ ăn nhanh kia của mình, ừm, đúng là rất hợp với cô.”

“…… Anh….nhìn thấy khi nào thế?”

“Lần trước đến nhà bôi thuốc cho cô, tình cờ nhìn thấy.”

Tần Chân quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe, trong đầu lại tái hiện cảnh tượng đêm đó, anh cẩn thận bôi thuốc giúp cô, dè dặt như đứa bé sợ làm sai… Chẳng lẽ, là từ lúc đó bắt đầu thích anh?

Trình Lục Dương ngồi bên cạnh không ngừng lảm nhảm: “Mang tiếng là con gái, trong nhà lại không có tí thực phẩm dinh dưỡng nào, trong tủ chỉ toàn những thực phẩm có chất bảo quản với chất phụ gia. Nếu cô muốn chuyển giới thì cứ nói sớm đi! Có thiếu tiền phẫu thuật, nhà tôi đây lắm tiền nhiều của, tiện tay quyên một tí tiền là đủ cho cô đi Hàn Quốc rồi. Thế nào, có muốn suy nghĩ một chút không?”

Tần Chân phút chốc quay đầu trợn mắt nhìn anh.

“Hơ, còn trợn mắt với tôi cơ à? Vậy cô nói xem tôi nói sai chỗ nào nào?” Trình Lục Dương nói rất nghiêm túc, “Tôi nói với cô này Tần Chân, nếu không xem cô là bạn, tôi đã chẳng phải phí nhiều nước bọt như vậy. Cô nhìn lại bản thân mình đi, có người phụ nữ nào không biết chăm sóc da như cô không? Cô xem chỗ này này, còn có chỗ này –” anh chọc tay vào mặt cô, “Từng này tuổi rồi mà còn mọc mụn, cô đừng nói với tôi đây mụn dậy thì nhá!”

Tần Chân thẹn quá hóa giận tránh ra: “Ông đây là mụn thời mãn kinh, được chưa?”

“Ha ha, điểm không giống phụ nữ thứ hai, có người phụ nữ nào cứ hễ mở miệng ra là ông đây, ông đây không?” Trình Lục Dương lại duỗi tay kéo kéo khóe miệng cô, “Từ lần đầu tiên gặp nhau đến giờ, cô không ngừng chứng tỏ với tôi, miệng lưỡi cô rất sắc bén. Tôi hỏi cô, lần trước khi cô cãi nhau với nhân viên giao hàng ở trước cửa công ty, có nghĩ đến những người xung quanh sẽ nghĩ như thế nào về cô không? Hám chút lợi nhỏ thì thôi đi, cô nói xem cái miệng này của cô làm sao mà lớn được vậy? Những lời nói mà con gái không nên nói sao lại có thể được cô phun ra khỏi miệng một cách trôi chảy tự nhiên như vậy? Hay cô đi khám nha khoa thử đi, xem có phải là răng lợi có vấn đề gì không?”

“Trình! Lục! Dương!” Tần Chân trợn trừng hai mắt nhìn anh.

Tài xế đã nghẹn cười đến mức cả người run rẩy.

“Gào cái gì mà gào? Không phải tôi đang ở đây sao? Cô xem cô đàn bà con gái gì mà giọng nói oang oang như vậy? Không phải vừa nói với cô rồi sao, nếu thiếu tiền làm phẫu thuật thì cứ nói với tôi, bạn bè với nhau, tôi nhất định sẽ giúp đỡ hết mình. Nếu cô đã sống chết theo đuổi chí hướng đó như vậy, tôi sẽ bỏ tiền cho cô!” Trình Lục Dương lại còn làm ra vẻ muốn móc ví ra.

Tần Chân không thể nhịn được nữa, “Tôi nói này, cái miệng của anh không thối như vậy thì sẽ chết à? Nếu không thì cả hai ta cùng đi khám nha khoa đi, có bệnh cùng trị tốt quá còn gì?” Nói tới đây, cô lại đột nhiên phanh lại, nhìn anh mà tỏ vẻ tỉnh ngộ: “Ha ha, chỉ sợ tôi là răng lợi không được tốt lắm, vấn đề của anh mới nghiêm trọng hơn, không được, không được, không thể đi khám nha khoa.”

Trình Lục Dương liếc mắt nhìn cô, “Ồ? Tôi có vấn đề chỗ nào?”

“Chỗ này!” Tần Chân chỉ vào đầu mình, “Là chỗ này có vấn đề! Nên đến khoa não hoặc khoa thần kinh!”

Trình Lục Dương cười ha ha, lười biếng vươn tay chọc vào đầu cô, “Đúng rồi, cũng tự mình biết mình nhỉ, theo tôi thấy chỗ này đúng là cũng hơi có vấn đề.” Anh thậm chí quay sang nói với tài xế, “Này anh tài xế, lát nữa khi đi qua bệnh viện nhân dân tỉnh, anh nhớ dừng lại ở trước cổng một cái, cô bé này muốn đến khoa não khám!”

Bốp —

Tần Chân phát cáu, giơ tay đánh bốp vào đầu anh, “Trình! Lục! Dương!”

Lần đầu tiên bị người khác đối xử bạo lực như vậy, Trình đại gia sợ ngây người, quay đầu nhìn Tần Chân mà khó tin, “Cô vừa làm cái gì đấy?”

“Đánh anh!” Tần Chân bị anh trừng, vẻ kiêu căng lập tức xẹp xuống một nửa, nhưng vẫn bướng bỉnh trừng anh, “Tôi đánh anh đấy, làm sao nào?”

“Tôi lớn như vậy đến cả bố mẹ tôi còn chưa đánh tôi bao giờ, cô ăn gan hùm mật gấu hay sao, thế mà dám đánh tôi? Lại còn đánh vào cái đầu tôn quý trí tuệ của tôi nữa chứ!” Trình Lục Dương bắt đầu xắn tay áo đánh trả.

Tần Chân vừa ôm đầu vừa kêu: “Đánh phụ nữ không phải đàn ông! Trình Lục Dương, chẳng lẽ anh đã sớm muốn đi chuyển giới rồi hả?”

“Ha ha, người tôi đánh thật không phải phụ nữ!” Trình Lục Dương tức giận nhìn dáng vẻ ôm đầu uất ức của cô, cuối cùng chỉ không nặng không nhẹ búng một cái lên trán cô. Nhìn cô xoa xoa chỗ da đỏ lên trong nháy mắt trông rất đáng thương, trong lòng thật sự sững sờ.

Tuy nói cô không giống phụ nữ, nhưng thực ra làn da cô rất đẹp, ít nhất trắng nõn bóng loáng, ngoại trừ vài cái mụn vì thức đêm mà nổi lên.

Thấy bóng lưng tài xế vẫn còn run rẩy, Trình Lục Dương hừ một tiếng với Tần Chân, “Chỉ số thông minh thấp quả nhiên có thể lây lan.”

Anh cúi đầu nhìn bụng cô, “Còn đau không?”

Tần Chân sửng sốt, lúc này mới phát hiện, ầm ĩ với anh một lúc như vậy, bệnh cũ đã bị cô quăng ra khỏi đầu, mà anh lại vẫn còn nhớ……

Cô buông cái tay đang xoa trán ra, nói nhỏ: “Không đau, vừa bị phân tán sự chú ý một cái là quên đau.”

“Chả trách nói cô là đàn ông?” Trình Lục Dương cười giễu cợt cô.

Tới nơi, hai người xuống xe, cùng nhau đi về phía nhà anh.

Trời vẫn đang mưa, một chiếc ô hoa nhỏ căn bản không đủ che cho hai người, nhưng người Tần Chân gần như không dính chút nước mưa nào, trái lại, Trình Lục Dương… Tâm trạng cô rất phức tạp, lại không biết nên nói cái gì.

Bước vào trong thang máy, cô cúi đầu nhìn chân mình, “Hôm nay, ầy, cám ơn anh…”

“Cám ơn tôi cái gì? Cám ơn tôi đã thức tỉnh cô, định giúp đỡ cô, chỉ dẫn cho cô đi phẫu thuật sao?” Trình Lục Dương không chút để ý ấn nút thang máy.

“Là cám ơn anh bị bệnh còn chạy tới giúp tôi, để tôi không cần phải xấu hổ đối diện với Mạnh Đường.”

Nương theo ánh sáng trên cửa thang máy, Trình Lục Dương nhìn Tần Chân cúi đầu nói cảm ơn, im lặng một lát, đến khi cửa thang máy “đinh” một tiếng mở ra, mới nói: “Tần Chân, có một số chuyện giúp được cô một lần, hai lần, nhưng không thể giúp được cô cả đời. Nếu cô không muốn đau khổ vì anh ta nữa thì hãy tự mình dứt ra đi. Nếu không, ai cũng không giúp được cô đâu.”

Anh bước ra khỏi thang máy, để lại Tần Chân kinh ngạc nhìn theo bóng lưng anh, cuối cùng mới hoàn hồn nhấc chân đi theo.

Trình Lục Dương gọi cô đến ăn cơm, nguyên nhân thứ nhất là vì dì cả của cô đến, không thoải mái, không thích hợp ăn mấy thứ đồ vừa không có dinh dưỡng, vừa có hại cho sức khỏe ở nhà cô; nguyên nhân thứ hai là những tờ giấy nhớ tràn ngập trong tủ quần áo của anh kia, anh muốn hỏi cho rõ ràng.

Anh dẫn Tần Chân tới phòng sách, “Máy tính ở chỗ kia, sách thì ở trên giá sách đấy, cô có thể lấy đọc để giết thời gian.” Sau đó thì đi vào phòng bếp.

Tần Chân nhìn một mặt tường đầy sách của anh, một mình đi lại loanh quanh trong phòng. Nhưng phần lớn sách của Trình Lục Dương đều có liên quan tới thiết kế nội thất và bố cục nhà ở, cô đọc không thấy thú vị, vì thế lại chạy tới phòng bếp.

Anh đang đeo tạp dề bận rộn trước kệ bếp bằng đá cẩm thạch màu trắng. Bóng lưng nhìn qua có phần dịu dàng, dây tạp dề màu xanh da trời thắt ở trên lưng, thoạt nhìn cũng có thêm mấy phần xinh đẹp.

Tần Chân dứt khoát đứng ở cửa phòng bếp yên lặng nhìn anh, nhìn anh hành động thành thạo, nhìn anh nếm một miếng giống như một đứa trẻ khi múc đồ ăn ra đĩa.

Cô nghe thấy anh dùng giọng điệu sung sướng, thỏa mãn nói: “Quả nhiên là một người đàn ông tốt, lên được phòng khách, xuống được phòng bếp.”

Cô rốt cuộc không nhịn được phì cười một tiếng, mà tiếng cười này đã thành công tác động đến người đang đưa lưng về phía cửa.

Trình Lục Dương xoay người lại, xụ mặt hỏi cô: “Cười cái gì? Có ý kiến sao?”

“Không có ý kiến, không có ý kiến.” Tần Chân đi thong thả đến bên cạnh anh, bưng đĩa Cung Bảo Kê Đinh kia đi về phía bàn ăn, “Một người đàn ông có thể lên được phòng khách, xuống được phòng bếp như anh, tôi nào dám có ý kiến chứ?”

“…” Ánh mắt Trình Lục Dương sắc như dao không ngừng phóng về phía mặt cô, nhưng hai gò má lại hơi ửng hồng.

“Ô, anh ngượng cơ đấy?” Tần Chân cố ý chọc ghẹo anh.

“Cút! Đang mùa hè nóng nực, tôi còn ở trong phòng bếp lâu như vậy, đây là bị nóng!” Anh hung ác chỉ vào mặt mình, không ngừng nhấn mạnh, “Nóng! Là nóng biết chưa?”

Tần Chân cười đến gập cả thắt lưng, lại bởi vì cười dữ quá, một dòng nước ấm từ bụng dưới ào ào tuôn xuống, kèm theo đó là cảm giác đau quặn lại. Cô thay đổi sắc mặt, không cười nổi nữa.

Trình Lục Dương vội kéo chiếc ghế ở cạnh bàn ăn ra, ấn cô ngồi xuống, “Cười cười cười, giờ bị báo ứng rồi phải không?”

Anh đi đến bên cạnh lò vi sóng, lấy cái nồi ra đổ gì đó ra bát, Tần Chân chú ý tới chiếc ipad đang phát sáng ở trên bàn, tập trung nhìn vào, thấy đang mở một trang web có dòng chữ: Khi bị đau bụng kinh nên uống gì để giảm đau?

Mà lúc này, Trình Lục Dương bưng cái bát đến bên cạnh cô, đặt mạnh xuống bàn, đưa tay giật lại ipad, hung dữ quát cô: “Làm cái gì thế? Có biết nhìn lén đồ của người khác là phạm pháp không?”

Tần Chân kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn, không hề bất ngờ khi thấy hai tai anh đã đỏ bừng.

Trình Lục Dương lảng tránh ánh mắt cô mà cất ipad đi, tỏ vẻ tức giận nói: “Mau uống đi, đừng có bày ra cái vẻ sống dở chết dở đấy ở trước mặt tôi nữa, tôi nhìn đủ lắm rồi!”

Anh xoay người đi về cạnh tủ bát, lại bắt đầu bận rộn nấu nướng, vừa làm vừa lải nhải: “Tôi đang bận muốn chết, không có thời gian quan tâm cô!”

Còn chưa nói xong, một củ khoai tây từ trong tay anh lăn lộc cộc xuống, anh luống cuống nhặt lên, tai dường như đã đỏ hơn.

Tần Chân từ từ bưng bát nước màu rất đậm kia lên, uống một hơi. Hương vị ngọt ngào, dường như có táo đỏ ở bên trong. Cảm giác ấm áp lan từ cổ họng xuống dưới, trong nháy mắt truyền đi khắp cơ thể.

Cô đưa mắt nhìn Trình Lục Dương đang đứng trước kệ bếp, lông mi khẽ chớp mấy cái.

Cái này chẳng lẽ là thể loại mới vừa bò ra khỏi một vũng bùn, đã lập tức rơi ngay vào một vũng bùn khác?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.