Mị U Danh Tử

Chương 3




Tôn Nguyên Huy so với Nguyễn Tân lớn hơn gần mười tuổi.

Một người so với mình lớn gần mười tuổi, sự nghiệp thành công có ý gì?

Tư thế trên giường cùng bánh nướng áp chảo không sai biệt lắm, không phải chính diện là phản diện, cưỡi ngựa toàn dựa vào tự mình động.

Tần suất lăn giường nghiêm khắc dựa theo mỗi lần sử dụng que thử thai, chu kỳ ba tuần một lần, một lần rót đầy.

Nếu nói hắn không tốt, hắn lại xác thật giống sủng nhi tử sủng Nguyễn Tân.

Nguyễn Tân nhìn Tôn Nguyên Huy tươi cười sủng nịch, duỗi tay ôm cổ hắn, đĩnh một đôi thỏ con(ngực ẻm~) trước mặt Tôn Nguyên Huy, như có như không cọ qua môi đối phương. Nguyễn Tân hơi cúi đầu là có thể nhìn tai Tôn Nguyên Huy đỏ bừng.

Hắn cư nhiên cũng sẽ thẹn thùng?

Nguyễn Tân đem mặt đỏ bừng vùi vào hõm vai Tôn Nguyên Huy, vì phát hiện thú vị nhỏ giọng nở nụ cười.

“Cười cái gì?”

Tay Tôn Nguyên Huy từ eo Nguyễn Tân hướng trượt xuống. Nguyễn Tân cả người run lên, thân thể dán đến càng chặt.

Tay vừa mới bị dâm thuỷ y thủy thấm một lần lại còn di chuyển xuống phía dưới, mông trắng nõn bị vuốt ve.

“Ba” một tiếng, tràn ra thịt đùi, bên tai như có thể nghe thấy âm thanh bọt nước vẩy ra.

“Ngứa…”

Vừa dứt lời, giọng Nguyễn Tân run một tiếng, sau đó cắn chặt môi dưới, đầu v* bị ngậm lấy, răng cọ xát ngậm tiều cầu* đỏ tươi. Tôn Nguyên Huy nâng mắt lên, dưới cái nhìn chăm chú của Nguyễn Tân ngậm tiểu bạch thỏ kéo ra áo sơ mi, kéo thành một đồi núi nhỏ.

(*vật nhỏ tròn như quả cầu aka vếu bé thụ~)

Cảm giác ngứa từ đầu v* lan tràn, khoái cảm theo đầu ngón tay Tôn Nguyên Huy du đãng khắp nơi, như điện lưu lướt qua, kích đến Nguyễn Tân từng đợt rùng mình, cuối cùng tích lại ở hậu huyệt.

“Nguyên lai Nguyễn Nguyễn nơi này cũng sẽ ướt?”

“Tôn Nguyên Huy……”

Nguyễn Tân ôm chặt cổ hắn, giọng khàn khàn hàm hồ dán lỗ tai Tôn Nguyên Huy chui vào đáy lòng, phảng phất bị ấu miêu(mèo con~) nhẹ nhàng cào một chút.

“Ân?”

Ngón tay Tôn Nguyên Huy thăm dò huyệt khẩu, nếp gấp ướt át theo lay động người nhẹ nhàng cào một chút.

“Này cũng coi như là lễ thượng vãng lai đi.” (có qua có lại~)

Thanh âm quá hàm hồ, thậm chí không đủ để Nguyễn Tân đem lực chú ý từ kêu gào không ngừng co rút lại hậu huyệt.

“Cái gì?”

“Nguyễn Nguyễn, trong thân thể cư nhiên cất giấu nhiều kho báu như vậy.”

Ngón tay để ở huyệt khẩu nhấp qua chất lỏng trắng đục ở đáy chậu, ở huyệt khẩu trượt một vòng, chậm rãi tiến vào thân thể Nguyễn Tân. Bên trong chặt chẽ lại nóng bỏng, ngón tay thâm nhập một tấc là có thể cảm giác được thân thể rung động.

“Anh… Anh…”

Nguyễn Tân đỏ mặt nhìn về phía Tôn Nguyên Huy, lời còn chưa nói xong lại bị Tôn Nguyên Huy hôn lên. Thân thể thường xuyên cao trào kích thích mềm nhũn, mặt sau chưa bao giờ bị khai phá lại vì Tôn Nguyên Huy xâm nhập mà hưng phấn, gắt gao quấn lấy ngón tay, mấp máy như mời gọi, mút vào càng sâu.

“Cắn đến hảo chặt a.”

Ngón tay Tôn Nguyên Huy ở bên trong cong một chút, đối phương vì khẩn trương hoặc là hưng phấn mà đoi môi nhắm chặt hơi hơi mở ra một khe hở. Đầu lưỡi linh hoạt cạy ra bên trong, ngón tay không ngừng tìm kiếm, Nguyễn Tân vô lực, mặc đối phương xâm thành chiếm đất.

Ngón tay ở vách tường mềm mại tìm kiếm một vòng, cuối cùng dừng lại nơi hơi nhô lên, chẳng qua là đầu ngón tay ở mặt trên lộng một vòng, người trong lòng ngực liền run rẩy lên, ngón tay bắt lấy cánh tay hắn càng thêm dùng sức, cách áo sơ mi đều có thể cảm giác được bên trong bị cào ra vệt đỏ.

“Nguyễn Nguyễn, em cào đau anh a.”

Ngón tay trừu sáp huyệt khẩu hung hăng đỉnh nhập, lặp lại khiêu khích điểm mẫn cảm, kích đến vách trong gắt gao co rút lại một chút.

“Nhẹ… Điểm nhẹ……”

Tôn Nguyên Huy hôn qua đôi mắt Nguyễn Tân, nhẹ nhàng nhấp đi một giọt nước mắt nóng trào ra. Hắn đem ngón tay ôn nhu rút ra, tham nhập, vuốt ve điểm mẫn cảm của Nguyễn Tân, sau đó hung hăng đỉnh lên!

“Ngô!!!”

Nguyễn Tân rên rĩ bị phong bế ở môi người khác, nước mắt theo khóe mắt chảy xuống, hai mắt bị nước bao trùm, giữa mơ hồ, Nguyễn Tân giống như thấy được nụ cười trên mặt Tôn Nguyên Huy.

“Hư hài tử phải chịu xử phạt, Nguyễn Nguyễn.”

Hai ngón tay xâm nhập hậu huyệt càng thêm hung ác chọc điểm mẫn cảm, tiểu dương v*t đáng yêu thẳng tắp đứng trước người, để trên thắt lưng Tôn Nguyên Huy, bị kim loại lạnh lẽo kích đến run rẩy không ngừng.

Tiếng nước đâm vào rút ra càng thêm nhanh chóng, liên tiếp kêu sợ hãi ngừng lại hô hấp hung hăng ngăn chặn, rầm rì tiết ra một trận than nhẹ không thể trốn, nháy mắt sắp đạt tới cao trào, Tôn Nguyên Huy đột nhiên ngừng lại.

“Nguyên Huy…”

Nguyễn Tân khó hiểu quay đầu, lại nhìn ngón tay thấm một tầng thủy quang dâm mĩ chậm rãi từ chính hậu huyệt mình rút ra, ấn kẽ mông một đường hướng về phía trước, điểm lên làn da y bóng loáng vẽ ra một đạo vệt nước ái muội.

Sau eo mẫn cảm bị xẹt qua, Nguyễn Tân cả người run lên, hạ thân hai tiểu huyệt hư không như miệng nhỏ tham lam mở ra.

“Đừng đối với em như vậy…”

Tôn Nguyên Huy đứng lên, hắn thong thả ung dung rút đi quần áo trên người, Nguyễn Tân đỡ tay vịn sô pha ngồi dậy một chút lại bị đè ép lên. Hai thân thể lửa nóng dính sát vào nhau, dục vọng Tôn Nguyên Huy hung mãnh dính sát vào kẽ mông Nguyễn Tân, cọ qua hoa môi, hơi đỉnh liền đụng phải tiểu đậu đậu phía trước.

Người dưới thân theo động tác hắn cả người run lên, khẽ nhếch hoa huy*t dán cự vật nóng bỏng tiết ra một cổ chất lỏng trơn trượt, theo phân thân nhẹ nhàng đỉnh lộng phân bố ra càng ngày càng nhiều chất lỏng.

Tôn Nguyên Huy nằm trên người Nguyễn Tân khẽ cười một tiếng, vươn cánh tay ấn Nguyễn Tân trên sô pha trở về. Thân thể Nguyễn Tân nhất thời mất đi chống đỡ, cả người mềm xuống, chỉ có mông còn cao cao nhếch lên, bị Tôn Nguyên Huy nắm trong tay tùy ý vuốt ve thành đủ loại hình dạng.

côn th*t cực đại cọ qua âm đế cùng dương v*t Nguyễn Tân, Tôn Nguyên Huy duỗi tay đem hai căn dục vọng lộng cùng nhau, đẩy hông về phía trước hung hăng va chạm, trứng đánh vào đùi Nguyễn Tân lầy lội, phụt một tiếng càng nhiều chất lỏng bắn đến hạ thể y.

Nguyễn Tân cắn chặt sô pha dưới thân, y chưa từng thấy qua Tôn Nguyên Huy như vậy.

“Anh…”

Ngập ngừng như thế nào cũng không thể đem dục vọng thấy thẹn nói ra. Trực giác y hôm nay Tôn Nguyên Huy cùng bình thường bất đồng, nhưng đại não rối loạn thành một đoàn đã không thể phân biệt được.

Tiểu nhục bổng đằng trước bị xoa nắn, đầu ngón tay xẹt qua lỗ nhỏ, y run rẩy nghĩ muốn phóng thích, nháy mắt lại bị ngón tay hung hăng đè lại, mà căn lửa nóng của tôn nguyên huy lại ở lúc y thất thần đỉnh vào thân thể y.

“Hừ ân…”

Nguyễn Tân ngẩng cổ, hôn môi tinh mịn dọc theo xương sống một đường xuống phía dưới, lực độ mềm nhẹ hoàn toàn không giống hạ thân đĩnh động hung mãnh.

“Nguyễn Nguyễn, em là của anh.”

Tôn Nguyên Huy một phen đè lại bả vai Nguyễn Tân, dù Nguyễn Tân khóc thút thít xin tha không ngừng vẫn đỉnh khai chỗ sâu trong thịt non, mở đường thúc vào vách tường, đem cự long một lần lại một lần đưa vào càng sâu.

Nguyễn Tân chỉ có thể đặt đầu trên sô pha, một bàn tay hung hăng nắm sô pha dưới thân, một bàn tay ấn cánh tay Tôn Nguyên Huy, theo hắn cùng nhau vuốt ve dục vọng chính mình. Đối phương đỉnh lộng phát ra âm thanh tế nhuyễn(tinh tế, mềm mại~), phảng phất như một con thiên nga trắng bị ghim trong dục vọng.

“Từ bỏ… Nguyên Huy… Muốn… Sắp hỏng rồi……”

Nhiều mặt kích thích cơ hồ làm Nguyễn Tân mất đi năng lực hô hấp, tiếng rên rỉ bị đánh tan.

Khoái cảm che trời lấp đất dũng mãnh vào đầu, hậu huyệt gắt gao bọc hành thân theo mỗi lần đại khai đỉnh lộng co rút lại. Gân xanh cọ qua mềm thịt kích thích vách tường mẫn cảm. hoa huy*t khẽ nhếch bị hai trứng đâm trúng co rụt lại, tí tách phân bố ra từng luồng chất lỏng, theo lông mao thưa thớt tích đến trên tay tôn nguyên huy.

“Nguyễn Nguyễn nước thật nhiều a.”

Luôn luôn bình tĩnh tự giữ âm thanh bị thở dốc thô nặng xỏ xuyên qua, Tôn Nguyên Huy ở bên tai Nguyễn Tân, dùng đầu lưỡi câu vành tai y đỏ bừng.

“Hảo muốn nếm thử.”

gậy th*t trong cơ thể như bành trướng vài phần, kích cỡ làm người hỏng mất rốt cuộc đánh tan Nguyễn Tân. Y đột nhiên giãy giụa, rên rĩ nhỏ vụn bị dương v*t trong thân thể nghiền áp phá thành mảnh nhỏ, theo bản năng thoát đi như chọc giận người trên người.

Hắn một ngụm cắn cổ Nguyễn Tân, đĩnh động kịch liệt làm y lại phát không ra tiếng, chỉ có thể há to miệng hung hăng nắm chặt tay Tôn Nguyên Huy, thẳng đến một tiếng rên truyền đến bên tai.

Nguyễn Tân bị hung hăng đỉnh về phía trước, mông mất đi chống đỡ duy nhất vô lực ngã trên sô pha. Thân mình tuyết trắng khảm giữa sô pha màu đen, thỉnh thoảng run rẩy một chút.

“Nguyễn Nguyễn, em biết em hiện tại gợi cảm sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.