Mau Xuyên Hoàn Thành Nhân Sinh

Chương 19






Hoa Thần là nội môn đệ tử của Côn Luân trên đại lục Tung Không.

Đại lục Tung Không rộng lớn vô ngần, lại có vô vàn hung hiểm.

Nàng vừa mới trải qua trận thú triều, vết thương mới được khôi phục đã có dấu hiệu ẩn ẩn tái phát.

Nàng còn đang ở trong điện họp bàn về tình hình chiến đấu lần này, đệ tử trong môn phái luôn phải chiến đấu với những sự nguy hiểm đang rình rập.

Đặc biệt lần này thú triều cũng đã gây nên một số thương vong nhất định cho môn phái, thì nhận thấy dấu hiệu từ ngọc bội của nàng.


Hoa Thần nhất thời có chút không nhớ ra ai truyền tin cho nàng, đột nhiên, nàng đứng dậy, bắt đầu dùng phi kiếm bay đến chỗ khu vực hạn chế của tông môn trong sự ngỡ ngàng của các vị trưởng lão và chưởng môn.
Hoa Thần dùng tu vi Nguyên Anh của mình để mở to kết giới ra để nàng vào, vết thương còn chưa lành khiến nàng bị phản phệ, phun ra máu.

Cũng may còn có chưởng môn bên cạnh chống đỡ cho nàng.
Chưởng môn phái Côn Luân nhìn kết giới đang được mở ra có chút cảm thán.

Đại lục Tung Không từ trước đến nay hầu như đều từng trải qua vài lần hạo kiếp, mà cứ mỗi lần hạo kiếp đến thiên đạo sẽ cho một đường sinh cơ, đó chính là một người đến từ thế giới khác có thể hóa giải trận hạo kiếp này, đổi lấy được nghìn năm bình an.

Kết giới mở ra thế giới đó chính ở ngay trong môn phái của hắn, chuyện này toàn bộ đại lục đều biết.

Vậy nên hơn hai mươi năm trước Hoa Thần trưởng lão mới bị tập kích bởi ma giới, mà ma giới đương nhiên sẽ không hi vọng đại lục Tung Không này được bình an.

Thức ăn của chúng chính là nỗi sợ hãi của mọi người, một khi đại lục loạn được lợi lớn nhất chính là bọn chúng.
Chưởng môn cũng thắc mắc khi bỗng nhiên hai mươi trước kết giới này mở ra trong khoảng một ngày rồi lại khép vào, hắn cũng không rõ nguyên nhân, nhưng lúc đó đúng lúc có nội gián ma giới lẻn vào.

Hoa Thần trúng chiêu bị thương, khi đó còn đang ôm hài tử, vì thế Hoa Thần mang cả hài tử qua kết giới đó, lúc đó môn phái đang loạn, thế giới bên đó xem như an toàn, vì thế gửi gắm hài tử cùng với ngọc bội, sau đó một mình trở lại cùng với môn phái đánh trả ma giới.

Nếu không có hôm nay Hoa Thần bỗng nhiên đến đây, hắn cũng quên mất chuyện năm đó.


Giờ kết giới lại bỗng nhiên mở ra, lần này hắn có thể cảm ứng được hạo kiếp sắp tới, cho nên trong lòng có chút mong chờ người đến có thể giải quyết chuyện này, bởi vì nếu không có người nọ, đại lục Tung Không sẽ bị hủy diệt.
Chuyện này Nhạc Ly đương nhiên không biết được, vì sau khi hoàn thành nhiệm vụ, nàng lại đến thế giới khác.
Hoa Thần nhìn những người này, sau đó xác định mục tiêu đi đến chỗ Lam Họa.
- Họa nhi, ta là mẫu thân của ngươi.
Hoa Thần đôi mắt ngấn lệ, trong giọng nói có chút run rẩy, nàng từ từ đi lại gần Lam Họa, giơ tay sờ lên khuôn mặt Lam Họa.
Lam Họa bối rối nhìn Hoa Thần, nhất thời cũng không biết nên nói gì, nàng cũng từng có mẫu thân, nhưng giờ đây tình thân đối với nàng quá xa xỉ, nàng không dám tiếp nhận lần nữa.

Nàng sợ lại bị tổn thương, nên nàng đứng ngẩn ra đó.
Nhạc Ly thấy vậy, liền lên tiếng
- Tiên nhân, Họa Họa lần đầu gặp người, không tránh khỏi sự mới lạ, ngài cho Họa Họa thời gian để thích ứng.
Hoa Thần lúc này mới nhìn về phía Nhạc Ly, gật đầu cảm kích nàng, giúp Hoa Thần xóa bỏ sự ngượng ngùng.

Sau đó từ nhẫn không gian lấy ra Bổ Huyết đan, Tinh Khí đan cho Lam Họa ăn.
- Mau ăn, cơ thể ngươi cần bổ sung năng lượng.
Lam Họa ban đầu do dự một lát, sau đó nhìn về phía Nhạc Ly, thấy nàng không có ý kiến gì, lúc này mới ăn, vừa cho vào miệng, đan dược lập tức tan, nàng có thể cảm nhận được trong người có một cỗ năng lượng đang lan tràn khắp cơ thể, thân thể nàng mệt mỏi vì mất máu và cơ thể có chút yếu nhưng giờ đây lại cảm thấy tràn ngập năng lượng.
Nhạc Ly nhìn thấy bằng mắt thường khuôn mặt Lam Họa không hề trắng bệch mà trở nên hồng hào liền không khỏi cảm thán sự thần kỳ của đan dược.

Vừa nãy nàng cũng để ý, Hoa Thần trống rỗng lấy ra tới đan dược, nàng chắc chắn đó là lấy từ nhẫn không gian.

Nhẫn không gian a, nàng nếu có, có thể cầm rất nhiều đồ vật, lần đi thế giới sau nàng sẽ chuẩn bị sung túc vật tư, không thể như lần này, muốn làm điểm gì đó cũng gian nan.

Hoa Thần thấy Nhạc Ly nhìn mình, nàng lấy ra lọ Thọ Duyên đan.
- Đây quà cảm ơn ngươi đã chăm sóc Họa nhi trong thời gian qua.
Vừa nãy lúc Hoa Thần đưa đan dược cho Lam Họa, nàng nhìn thấy Lam Họa nhìn về phía Nhạc Ly, nhận được sự đồng ý mới tiếp nhận đan từ nàng, có thể thấy được Lam Họa tín nhiệm Nhạc Ly, đây cũng là lý do nàng đưa lễ vật.
- Ta có thể tu tiên không?
Giọng nói của Do Mạn đột ngột vang lên, nàng đứng nhìn nãy giờ có chút nôn nóng.

Mục đích của nàng đến đây là muốn bái nhập tiên môn, tu tiên, nhưng từ nãy đến giờ nàng chỉ đứng nhìn họ nói chuyện.
- Tiên nhân, ngài còn nhớ..
Do Mạn kể lại chuyện sư phụ nàng đã được tiên nhân cứu, sau đó đã đưa "đá tím" cho sư phụ nàng, sư phụ đã bảo quản nó trong một thời gian dài, giờ đây có thể giúp tiên nhân tìm được con gái của ngài là điều vinh hạnh.

Sư phụ nàng đã qua đời, di nguyện lớn nhất có thể gặp lại tiên nhân và muốn đồ đệ mình được bái nhập tiên sư.
Hoa Thần nghe thế cũng mới nhớ ra được, khi đó nàng chỉ thuận tay cứu giúp khi thấy có người bị thương, nàng cũng đang cần có người có thể gửi gắm con gái mình ngoại trừ vị tướng quân kia.

Nhưng Hoa Thần cũng không ngờ sư phụ của Do Mạn khi chữa thương xong cũng không tìm được Lam Họa, nếu lúc đó Lam Họa người chăm sóc là sư phụ của Do Mạn thì mọi chuyện sẽ khác.
Nhưng trên đời này làm gì có nếu như!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.