Mau Xuyên: Cứu Vớt Nữ Phụ Xinh Đẹp

Chương 25: Nữ minh tinh bị trầm cảm (13) (Hoàn)




Chờ ngày hôm sau bay cùng Đường Càn đi dự lễ trao giải, Tôn Huy cũng mang theo một đội ngũ tạo hình, nghe nói đoàn đội này danh tiếng rất cao, lúc trước đều là phụ trách tạo hình cho các đại hoa, những người khác đều không làm. Bất quá có nhân mạch là một chuyện khác, hoàn toàn dựa theo yêu cầu của Đường Càn, tạo hình của Vu Yên hôm nay được bọn họ làm rất chau chuốt, váy xanh ngọc như tiên nữ, bọc kín mít chỉ lộ ra cánh tay, bất quá một thân trang phục kín đáo không khiến người mặc mập mạp, ngược lại có cảm giác đáng yêu tươi mát.

Đến buổi chiều, đi đến địa điểm tổ chức, bên ngoài đã có rất nhiều xe.

Vu Yên ở trong xe đợi đã lâu, chờ đến phiên lên sân khấu thì nhìn thấy một đám minh tinh đang đứng bên kia, một đám người có thể nói là tốn rất nhiều tâm tư vào việc tạo hình, có ngực lộ ngực, không lộ ngực thì lộ chân, đều nói thảm đỏ là chiến trường của nữ diễn viên, tuyệt đối không có sai, ở trong đó Vu Yên cũng thấy được Chu Lệ Vân ăn mặc gợi cảm cùng Dương Tranh.

Chuẩn bị bước lên thảm đỏ, một đám đều muốn chiếm vị trí tốt một chút, tỷ như là bên cạnh đạo diễn, bất quá bên cạnh đạo diễn là Đường Càn, bên cạnh Đường Càn lại là Vu Yên, những người khác đều có nhãn lực không muốn cùng cô đoạt vị trí.

Chờ một lát, người chủ trì lập tức cười trên tường đưa qua microphone, "Hoan nghênh đoàn phim《 vô tội chi nguyên 》!"

Phía dưới tất cả đều là một loạt camera, đèn flash cũng tanh tách không ngừng, Vu Yên vẫn luôn bảo trì mỉm cười, thẳng đến khi người chủ trì cho một đám người tự giới thiệu xong, mới dẫn đầu hướng đạo diễn hỏi một vấn đề, "Xin hỏi Trương đạo diễn, bộ phim lần này có sự góp mặt của nhiều mỹ nữ như vậy, đạo diễn cảm thấy ai xinh đẹp nhất?"

Đạo diễn cũng không phải ăn chay, tiếp nhận microphone cười một cái, "Tôi cảm thấy bọn họ cũng không đẹp lắm."

Dứt lời, những người khác đều nở nụ cười, nữ chủ trì cũng nở nụ cười "Ha ha, đạo diễn tịnh sẽ nói đại lời nói thật!"

Lúc này một nam chủ trì khác lập tức quay sang Đường Càn khởi xướng vấn đề, "Làm nam chính, mỗi ngày bị nhiều mỹ nữ như vậy quay chung quanh, Đường Càn lão sư cảm thấy như thế nào?"

Dương Tranh đứng ở bên cạnh, trong lòng vẫn luôn có chút chột dạ, hắn không dám nhìn Vu Yên cùng Đường Càn, chỉ có thể bảo trì mỉm cười nhìn camera phía dưới.

Cầm microphone, Đường Càn nghe vậy chỉ là nhìn nam chủ trì đạm đạm cười, "Một người là đủ rồi, quá nhiều không tốt."

"A a a a a!"

Nói xong, phía dưới tức khắc phát ra từng trận tiếng thét chói tai, đèn flash lóe cũng càng lợi hại, tất cả mọi người đều hướng sang bên này, tập trung chú ý, Vu Yên đầu có chút đổ mồ hôi, lại không dám quay sang nhìn Đường Càn, sợ bị người chụp lại sau đó bổ não ra một tuồng kịch hay.

Phát hiện hôm nay có chuyện hay để khai thác, hai người chủ trì lập tức chấn chỉnh tinh thần, nữ chủ trì lập tức truy vấn: "Nếu chỉ được giữ lại một nhân vật nữ, Đường lão sư chọn ai?"

Theo người chủ trì dứt lời, Vu Yên đầu đầy mồ hôi, không biết Đường Càn có thật sự tiết lộ quan hệ hai người nay lúc này không.

Bất quá đối mặt nhiều màn ảnh như vậy, Đường Càn bỗng nhiên cười một cái với người chủ trì,

"Cái này khẳng định không thể nói, nếu về sau bị phu nhân nghe được chẳng phải là thảm rồi sao."

"Ha ha ha ha!" Những người khác đều nở nụ cười, lần đầu tiên nhìn thấy Đường Càn còn biết nói giỡn như vậy, đạo diễn bên cạnh cũng nhịn không được đoạt lấy microphone, "Cho nên nói mọi người đều thấy được, kỳ thật người này chính là bị vợ quản rất nghiêm."

"Nói như Trương đạo diễn không phải như vậy." Đường Càn bỗng nhiên tiếp một câu.

Những người khác đều cười vui vẻ, người chủ trì không lấy được tin tức gì, cũng không có hỏi thêm, để bọn họ tiến vào trong.

Váy Vu Yên rất dài, Đường Càn đôi khi còn thay cô xách váy, nhưng ở trong mắt những người khác lại là một chuyện, nhiều người mặc váy dài như vậy, vì sao Đường Càn chỉ đối với một mình Vu Yên quan tâm như vậy.

Lễ trao giải là phát sóng trực tiếp.

Vu Yên vừa mới ngồi xuống nghịch di độn, phát hiện bình luận đều đang spam cô và Đường Càn.

Võng hữu A: Ta đánh cuộc một bao que cay, hai người kia tuyệt đối có mờ ám!

Võng hữu B: Đường Càn hảo ôn nhu nha, cảm giác trong mắt hắn cũng chỉ có Vu Yên [ cười khóc ]

Võng hữu C: A a a a a! Ta quyết định đu cp này!

Võng hữu D: Thuỷ quân không cảm thấy xấu hổ sao? Lấy kỹ thuật diễn của Vu tiểu thư cũng xứng đôi với Đường Càn?

Võng hữu D: Vu Yên hảo mỹ!!!

Vu Yên vẫn luôn ngồi xem bình luận, dù sao cũng không phải cô nhận thưởng, chỉ là không biết chủ sự có dụng ý gì, cư nhiên đem vi jtris của cô cùng Chu Lệ Vân đặt cạnh nhau, mà bởi vì tuổi nghề cũng như vị trí trong giới, cô cùng Đường Càn có thể nói là cách nhau thiên sơn vạn thủy.

"Cái kia...... Lúc trước... Thực xin lỗi."

Bên tai bỗng nhiên vang lên một tiếng nói nho nhỏ, Vu Yên quay đầu lại, phát hiện Chu Lệ Vân vẻ mặt xấu hổ ngồi bên cạnh, cô không nói gì, hơi hơi mỉm cười cúi đầu xuống tiếp tục chơi điện thoại.

Không nghĩ tới Vu Yên còn không thèm để ý tới chính mình, lòn bàn tay Chu Lệ Vân căng thằng nhưng trên mặt vẫn không để lộ nửa phần khác thường, nếu không phải người đại diện bắt cô ta giảng hòa với Vu Yên, cô ta chắc chắn sẽ không hạ thấp bản thân mình nhu vậy, bất quá chỉ là một tiểu minh tinh bám lấy Đường Càn mà thôi, có cái gì to tát chứ!

Nhưng mà hiện thực giới giải trí chính là như vậy, nếu Vu Yên và Đường Càn không có quan hệ, đánh chết Chu Lệ Vân cũng không đi xin lỗi Vu Yên, hừ, là cô ta không bám được cành vàng như Đường Càn, thua kém ai kia.

Dưới bầu không khí xấu hổ như vậy, nam diễn viên xuất sắc nhất cũng không rới vào tay Đường Càn, đoạt giải là một nam diễn viên nổi tiếng lâu năm, coi như danh xứng với thực, cũng may phim vẫn đoạt giải kịch bản xuất sắc nhất.

Sau khi lễ trao giải kết thúc Vu Yên liền đi theo Đường Càn trở về, cũng không sợ phóng viên chụp lén, chỉ là nói với hắn chuyện Chu Lệ Vân lúc nãy.

"Kim chủ sau lưng cô ta đi coi trọng người khác, đương nhiên cô ta kiêu ngạo không nổi." Tôn Huy đằng trước vừa lái xe vừa cười nói.

Tôn Huy cũng không nói thêm, Dương Tranh kia cũng coi như xong rồi, vốn dĩ bối cảnh nhân mạch không tốt, đắc tội bình dấm chua như Đường Càn, chặn gần hết tài nguyên trong tay hắn.

"Tôi hôm nay không lấy được giải thưởng, em không an ủi tôi chút nào sao?" Người vẫn luôn nhắm hai mắt không nói lời nào, bỗng nhiên ngước mắt bình tĩnh nhìn cô.

Vu Yên dời tầm mắt, bĩu môi, "Em đến cái đề cử còn không có, anh như thế nào còn không tới an ủi em?"

Tôn Huy: "......"

Hắn sai rồi!

Hắn vì sao lại ngồi đây ăn cẩu lương!

Nhìn chằm chằm khuôn mặt oánh bạch nhỏ nhắn, Đường Càn bỗng nhiên kéo tay cô, khóe miệng hơi câu lên, "Về nhà lại an ủi em."

Đang lái xe thiếu chút nữa dẫm nhầm chân ga, hắn không nên hảo tâm đưa bọn họ trở về!

Đây chính là độc chết cẩu độc thân như hắn!

Nghe hắn nói, Vu Yên lập tức đỏ mặt quay đi, nam nhân này hiện tại càng ngày càng muộn tao!

Thời điểm xe ngừng ở trước cửa khách sạn, Vu Yên có chút mệt mỏi, lập tức về phòng thay quần áo tắm rửa.

Mà hôm nay Đường Càn lại rất an phận, thế nhưng không có ở lại trong phòng cô đi bộ một vòng mà về thẳng phòng.

Nhưng mà tắm xong, kiểm tra điện thoại, cô mới hiểu được người này đến tột cùng là làm cái gì!

Đường Càn V: Có đến cũng có đi [ hình ảnh ]

Đây là tấm ảnh cô lén cùng Đường Càn chụp chung, nhưng mà đây không phải trọng điểm, trọng điểm là ngắn ngủn nửa giờ dưới Weibo đã sôi nổi ầm ĩ lên!

Võng hữu A: Này này này đây không phải là công khai sao [mặt mộng bức]

Võng hữu B: Tới cá nhân mau đánh tỉnh ta, ta không tin này hết thảy!

Võng hữu C: Vu Yên cái này kim chủ có điểm soái nha, những cái đó hắc tử bị vả mặt sao [ cười khóc ]

Võng hữu D: Mất đi cúp, lại được đến ngươi, a a a a a hảo tô!

Võng hữu E: Ta không tin! Này nhất định là giả [ khóc lớn ]

Weibo hẳn là phát từ lúc hai người ngồi trên xe, Vu Yên cũng là vẻ mặt mộng bức, bất chấp trên người còn đang mặc áo ngủ gõ lên cửa phòng cách vách, còn muốn nhìn chung quanh xem có người đi ngang qua hay không.

Nhấn vào cái lên chuông cửa, cửa phòng mới bị người bên trong mở ra, chỉ thấy đối phương tựa hồ vừa mới tắm xong, tóc còn có chút ướt, người mặc một kiện áo choàng màu đen lộ ra vòm ngực rắn chắc lộ vân da rõ rang, nhìn thấy cô ở bên ngoài, nghiêng người cười khẽ một tiếng, "Vu tiểu thư nửa đêm gõ cửa phòng nam nhân là có ý gì?"

Vu Yên: "......"

Cô trực tiếp vào phòng hắn, theo cửa phòng bị đóng lại, lập tức trừng mắt nhìn hắn nói: "Anh công bố cũng không nói cho em một tiếng!"

Nếu không có ảnh chụp, cô còn hoài nghi Đường Càn bị trộm tài khoản.

"Em sẽ đồng ý sao?" Đường Càn đứng trước mặt cô, cúi đầu bình tĩnh nhìn cô chăm chú.

Vu Yên sửng sốt, bỗng nhiên cũng có chút do dự, nếu Đường Càn nói trước với cô, Vu Yên khẳng định là không đồng ý, sớm như vậy đã công bố quan hệ hai người, về hai người bọn họ nhất định liền buộc chặt ở bên nhau, như vậy mọi trưởng thành cùng nỗ lực của cô cũng như của nguyên chủ sẽ không được công chúng chú ý đến, bọn họ sẽ chỉ cảm thấy cô hết thảy đều là dựa vào Đường Càn.

Thấy cô không nói lời nào, người kia bỗng nhiên tiến lên vòng tay ôm lấy eo cô, cúi đầu ánh mắt sáng quắc nói: "Tuy rằng như vậy là không tôn trọng quyết định của em, nhưng tôi cũng chỉ biết làm như vậy."

Hắn chịu không nổi mỗi lần nhìn những người đó đem Vu Yên cùng nam nhân khác buộc chặt ở bên nhau, nói cái gì có cảm giác couple, đặc biệt là Dương Tranh kia!

Chuyện đã đến nước này Vu Yên cũng không còn gì để nói, chỉ là khổ thân Tôn Huy lại được một phen mệt chết người.

"Hừ, đã làm thành như vậy, em còn có thể nói cái gì?" Cô bĩu môi, lại giơ tay nhẹ nhàng ôm lấy hắn.

Vu Yên lúc này chỉ mặc một kiện váy ngủ mỏng màu lam dài đến đầu gối, hai chân nhỏ dài trắng nõn như phiếm oánh quang, Đường Càn ánh mắt tối sầm lại, bỗng nhiên cúi đầu hôn lấy môi cô, ôm người đè ở trên tường, tham lam liếm mút đôi môi phấn nộn kia, ngay cả hô hấp cũng dồn dập nóng bỏng.

Vu Yên cả người cứng đờ, thẳng đến khi trên đùi nhiều thêm một bàn tay to thô ráp, cô mới đỏ mặt muốn đẩy hắn ra, "Này...... Ngày mai còn phải đi quay phim mà......"

Trong phòng một bầu không khí ái muội, Đường Càn hôn lên cần cổ thon dài của cô, hít một hơi thật sâu, bàn tay to trực tiếp dọc theo mép váy tự do đi lên, thanh âm trầm thấp, "Nhưng mà tôi muốn em."

Không nghĩ tới hắn trắng trợn nói ra như vậy, Vu Yên còn đang do dự thì cũng đã bị người bế lên giường, chờ cô lấy lại tinh thần thì quần áo trên thân đã bị lột đi một nửa, trong phòng dần dần vang lên từng trận than nhẹ thanh, ánh đèn mờ ảo, trên mặt đất quần áo bị vứt tán loạn......

- Hoàn vị diện 2-

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.