Màu Xanh Huyền Bí

Chương 4




Tang Đồng hít một hơi thật sâu, thả người vào ca khúc mà mình yêu thích, nhắm mắt lại, âm nhạc vang lên, đập vào mặt hình như có mùi cỏ xanh, cô như đang ở trên cánh đồng cỏ mênh mông bát ngàn, trời xanh mây trắng…..

“Suối reo róc rách, gió đùa vi vu, lá trúc khe khẽ, hát tình ca dưới ánh trăng……”

Sau khi thu âm xong, Tang Đồng không kịp chờ đợi tìm được Dương Húc Văn, thấp thỏm hỏi: “Như thế nào? Có cần lặp lại điệp khúc thêm vài lần nữa hay không?”

Dương Húc Văn nhíu, mở nhạc lên: “Tôi từ trước đến giờ chỉ thích làm một lần, lặp lại nhiều lần, âm sắc không chỉ có không đạt tới trạng thái tốt nhất, còn có thể mất đi cảm xúc…… Chính em nghe một chút đi.”

Giai điệu du dương, mê tình hoài cổ, thanh âm Tang Đồng chứa đựng cảm xúc như miếng băng mỏng vỡ vụn, mát lạnh thuần túy, thời điểm thấp giọng ngâm xướng giống như dòng suối chảy róc rách, cao âm to rõ rung động lòng người. Thì ra thật sự có tiếng hát như vậy, mang theo ma lực khiến cho người ta không thể chống cự, dễ dàng xuyên vào tận đáy lòng.

Tang Đồng bất ngờ trở nên nổi tiếng.

Phim cổ trang của Mễ Á hàng năm tỉ lệ người xem TV ngày càng tăng vọt, cả khúc chủ đề 《Mạch Thượng Tang 》 cũng bắt đầu phát sóng rộng rãi, tỷ lệ bình chọn trên Internet liên tục dao động vượt lên đầu, duy trì ở bảng xếp hạng không tụt xuống.

Tang Đồng chính thức trở thành ca sĩ mới nổi của Mia, cửa ải cuối năm cũng qua, các đài phát thanh lớn đều tới tấp mời Tang Đồng làm khách mời,

Hannah tự mình quyết định, chỉ chọn mấy tiết mục đặc biệt nổi tiếng cho Tang Đồng, những cái khác toàn bộ lấy cớ việc học cuối kỳ sắp tới của cô để từ chối.

Hannah giải thích: “Nếu như không thể bảo đảm lần sau có thể liên tiếp có được cơ hội tốt, người mới tốt nhất không nên nổi lên nhanh như vậy, Văn Ca có ý muốn để cho em giữ vững hình thượng vốn có tươi trẻ trong sạch, vững vàng bước tiếp. Dù sao em còn trẻ, phải thật ổn định con đường thực tế mới có thể đi xa…… Chị cũng vậy rất đồng ý, về phía công ty em không cần lo lắng, dĩ nhiên là dốc toàn lực bồi dưỡng em, chương trình luyện tập đã được chuẩn bị rồi. Khóa bồi dưỡng rất tốt, cũng là để lót đường cho tiền đồ sau này, rất hữu dụng, em tốt nhất nên kiên trì hoàn thành, những chuyện an bài khác chờ sang năm lại nói.”

Tang Đồng tự nhiên không có không đáp ứng, khi đó cô căn bản không nghĩ xa như vậy, thậm chí đều không nghĩ tới xem ca hát là sự nghiệp cả đời của mình. Nghe được Hannah để cho cô tiếp tục học tiếp lớp huấn luyện, trong lòng có chút vui mừng, cùng bạn bè cùng nhau cố gắng sẽ thoải mái rất nhiều, có người làm bạn cũng sẽ không cảm thấy cô đơn, hơn nữa gặp phải vấn đề cũng có thể cùng nhau đối mặt.

Thời điểm Tang Đồng trở lại lớp huấn luyện, ánh mắt người khác nhìn cô liền phát sinh biến hóa, những vẻ mặt mịt mờ phức tạp kia, khiến cho Tang Đồng rất khó chịu, cũng may, Lương Nguyên và Lương Tiểu Nghệ đối với cô vẫn trước sau như một.

Đêm ba mươi đêm đó, Tang Đồng được an bài xuất hiện trong buổi liên hoan mừng năm mới của đài truyền hình, Hàn Tả Tả phải về nhà mừng năm mới, chỉ còn lại một mình Tang Đồng, liền có chút không muốn đi.

Lương Nguyên nhìn rõ trong lòng cô mất hứng, cười an ủi cô: “Đừng lo lắng, đến lúc đó anh và Tiểu Nghệ đi cùng em, coi như hai anh là phụ tá của em là được!”

Tang Đồng rất vui vẻ, ngay sau đó có chút do dự hỏi: “Nhưng là, lễ mừng năm mới hai người không bồi người trong nhà sao?”

Lương Tiểu Nghệ nghe vậy, gương mặt xinh đẹp tất cả đều là ảm đạm, nhỏ giọng nói: “Tớ và anh trai ra không còn ai khác……”

Tang Đồng ngẩn người mới phản ứng lại, kinh sợ hỏi: “Làm sao sẽ…… Thật xin lỗi, tớ không biết……”

Lương Nguyên ôn hòa cười cười, vỗ vỗ đầu Lương Tiểu Nghệ an ủi cô, mới nói với Tang Đồng: “Không sao. Anh cùng Tiểu Nghệ đều lớn lên ở cô nhi viện, từ nhỏ chỉ có hai người bọn anh sống nương tựa lẫn nhau, sớm đã thành thói quen.”

Tang Đồng lắp bắp không biết nên nói những gì, không thể làm gì khác hơn là lôi kéo tay Lương Tiểu Nghệ nói: “Tớ cũng thường xuyên một mình đón năm mới, trong nhà cũng chỉ có tớ và bà dì, không bằng tớ hát xong hai người cùng tớ về nhà đi, chúng ta cùng nhau gói sủi cảo!”

Lương Tiểu Nghệ cắn môi nhìn về phía Lương Nguyên không nói gì.

Lương Nguyên nhìn Lương Tiểu Nghệ bộ dạng có chút đau lòng, suy nghĩ một chút nói: “Nếu như không phiền toái……”

“Không phiền toái không phiền toái!” Tang Đồng cười hì hì nói, “Quyết định như vậy…… A, hai người thích nhân bánh gì? Tớ nói trước để bà dì chuẩn bị……”

Tang Đồng là lần đầu tiên đến những buổi lễ như thế này, còn là truyền hình trực tiếp, vốn là còn chút lo lắng, nhưng vừa nghĩ tới biểu diễn kết thúc thì có thể cùng bọn Lương Nguyên cùng nhau về nhà ăn mừng năm mới, tâm tình khẩn trương cũng bị hòa tan rất nhiều.

Tiết mục của Tang Đồng được sắp xếp không trước không muộn, một khúc hát xong liền lập tức đến phòng hóa trang tháo trang sức thay quần áo, sau đó hào hứng lôi kéo anh em Lương Nguyên đi về nhà.

Lương Tiểu Nghệ có chút câu nệ, dọc theo đường đi không ngừng hỏi chuyện Tang Đồng, sợ mình không biết quy củ nhà người ta.

Tang Đồng bất đắc dĩ thở dài: “Có cái gì quy củ, trong nhà cả ngày lẫn đêm chỉ có bà dì và tớ, hiện tại tớ học đại học, nhưng bởi vì làm nghệ sĩ, về nhà lại càng ít……”

Lương Tiểu Nghệ tò mò: “Ba mẹ cậu đâu?”

Tang Đồng rối rắm nói: “Ba mẹ tớ một là giáo sư lịch sử học, một là nhà khảo cổ học, bọn họ hàng năm bận rộn bên ngoài, vào lúc này không biết là đang ở đâu nữa ấy chứ…… Tớ từ nhỏ chính là được bà dì nuôi lớn.”

Lương Nguyên nhìn đề tài càng ngày càng nặng nề, liền cười chuyển hướng nói: “Nhà em ở nơi rất vắng vẻ……”

“Đúng vậy a, đây là phụ cận Đại Học Thành, là nhà được trường học phân cho công chức, mẹ em nói nơi này trong cách trường học gần, đi làm dễ dàng…… Chẳng qua em vào đại học không ở nơi này, ở giáo khu phía nam, nên khá xa……”

Lương Nguyên và Lương Tiểu Nghệ lần đầu tiên cảm nhận được sự ấm áp của gia đình.

Trên cửa, rèm cửa sổ dán giấy cắt màu đỏ, trong sân thậm chí treo hai ngọn đèn lồng đỏ lớn. Trong nhà ấm áp dễ chịu, bà dì tuổi lớn, giúp bọn hắn nấu sủi cảo lại lấy vài món ăn vặt liền đi nghỉ ngơi, chỉ để lại ba người bọn hắn ở phòng khách dưới lầu, vừa xem lễ hội vừa nói chuyện phiếm.

Qua hết năm sau, đợt kiểm tra của lớp đào tạo liền tới.

Hai mươi người chỉ còn lại sáu người. Trừ Tang Đồng đã sớm ký hợp đồng, Lương Nguyên cũng hoàn toàn dựa vào thực lực được Mia ký hợp đồng, Lương Tiểu Nghệ còn kém một chút, khó khăn lắm là người cuối cùng được lưu lại. Những người khác là hai nam sinh và một nữ sinh, được công ty bồi dưỡng thành một nhóm nhạc thần tượng.

Hannah vốn chính là người đại diện Dương Húc Văn chỉ cho Tang Đồng, mặc dù trên tay cô còn dẫn theo hai nghệ sĩ, nhưng Hán Na rất có năng lực cùng ánh mắt, lập tức hợp với Lương Tiểu Nghệ và Lương Nguyên cũng bị cô kéo qua.

Dương Húc Văn có chút không có thể hiểu được, hỏi: “Tang Đồng là chúng ta một tay nâng đỡ lên, Lương Nguyên có được điều kiện ngoại hình và tư chất, Lương Tiểu Nghệ mặc dù thanh tú khả ái, nhưng làng giải trí thứ không thiếu nhất chính là mỹ nữ……”

Hannah cười cười: “Nghệ sĩ giỏi không có nghĩa là biết ca hát biết biểu diễn, Lương Tiểu Nghệ có lẽ không phải là ca sĩ hoặc là diễn viên chuyên nghiệp, nhưng là cô ấy…… Trời sinh đã thích hợp với làng giải trí.”

Hannah an bài cho bọn họ tiết mục đầu tiên là tiết mục giải trí rất ăn khách của Mễ Á《 Giải trí ngất trời 》, làm một ít trò chơi, trả lời vài câu hỏi, cùng tiết mục giải trí bình thường không có bao nhiêu khác biệt. Nhưng bởi vì Mia thường đưa lấy tiết mục này làm nền tảng cho người mới ra mắt, cho nên tỉ lệ người xem TV cũng không tệ lắm.

Trong tiết mục có một đoạn là Lương Nguyên cùng Lương Tiểu Nghệ hát song ca, cho nên trước đó bọn họ sẽ phải đặc biệt chuẩn bị bài hát này.

Cơm trưa cũng không ăn, Lương Nguyên vẫn còn đang mang theo ống nghe luyện tập, Tang Đồng giúp hắn mua một phần hộp cơm, ngồi trên chiếu ở bên cạnh hắn: “Ăn cơm trước nghỉ ngơi một chút đi, cũng đừng quá mệt mỏi, nếu không giọng hát hư mất thì càng phiền toái.”

Lương Nguyên nhận lấy hộp cơm cười cười: “Cám ơn, không sao, Tiểu Nghệ giúp anh chuẩn bị Bàn Đại Hải.”

Tang Đồng an ủi hắn: “Yên tâm đi, tiết mục đều đã an bài tốt, anh không cần lo lắng.”

Lương Nguyên bới vài muỗng cơm, than thở: “Nhưng Trần Lão Sư đối với anh không hài lòng.”

Trần Lão Sư là là giáo viên dạy kỹ thuật xướng âm, lần này ca lên đài cũng là cô lựa chọn.

Tang Đồng suy nghĩ một chút nói: “Em nghe anh hát qua, âm sắc của anh rất tốt, nhưng là thời điểm giọng trầm giọng hát không tự giác sẽ biến lớn, anh có thể thử phát âm như vậy……”

Nói qua Tang Đồng chọn một đoạn hát đôi giọng trầm.

Lương Nguyên nghiêm túc nghe cô giảng giải, sau đó thử hát hát, quả nhiên hiệu quả tốt hơn rất nhiều.

Tang Đồng cười híp mắt nói: “Hô hấp cũng có kỹ xảo, từ từ liền suy nghĩ là ra được rồi…… Còn nữa, phần âm rung nhớ dùng khí âm, như vậy sẽ tự nhiên hơn.”

Tang Đồng là Dương Húc Văn Thân tự mình dạy, Dương Húc Văn dạy cô không chỉ là kiến thức căn bản chuyên môn, còn có kinh nghiệm kỹ năng chính hắn mấy năm qua tích lũy được, Tang Đồng trình độ tự nhiên so Lương Nguyên cao hơn nhiều.

Làng giải trí cạnh tranh lớn như vậy, nào có người nguyện ý đem bí quyết để đứng vững của bản thân lấy ra cùng đối thủ cạnh tranh chia sẻ hay sao? Nhưng Tang Đồng không như vậy, cô còn không có ý thức tự giác của người nghệ sĩ, mới vào xã hội, thật lòng đem Lương Nguyên làm bạn bè.

Dưới sự trợ giúp hết mình của Tang Đồng, Lương Nguyên và Lương Tiểu Nghệ rất nhanh thông qua đợt kiểm tra của Trần lão sư.

Trước tiết mục chính thức, mỗi người đều được tóm tắt một chút tiểu sử, theo lẽ thường thì hai người chủ trì nói chêm chọc cười mời ra Tang Đồng, Tang Đồng hát xong một ca khúc sau lại thuận thế đưa tới mấy vị đồng môn, sau đó là một chút trò chơi nhỏ.

Phần thứ nhất rất thuận lợi, Tang Đồng vừa ra trận, người xem nhiệt liệt vỗ tay, sau khi đợi cho tất cả mọi người lên đài, tiết mục liền đẩy lên một chút cao trào.

Người nữ chủ trì Lương Minh cười nói: “Hôm nay có thể mời được hai vị khách mời, Lương Nguyên và Tiểu Nghệ đều là họ Lương, oa, một mỹ nữ một đại suất ca, xem ra Lương gia chúng tôi đều được di truyền thật tốt nha!”

Lương Tiểu Nghệ đứng ở vị trí góc khuất, đỏ mặt ngượng ngùng cười.

Lương Nguyên đứng ở bên cạnh Tang Đồng, mang theo nụ cười ôn hòa ngượng ngùng của thiếu niên, ánh mắt xinh đẹp tập họp vừa đúng một chút hơi nước, như mưa phùng lớt phớt đặc biệt có thể đưa tới mẫu tính của phụ nữ.

Nam chủ trì Lưu Nam lúc này khiển trách: “Rõ ràng cái cô này là đang dán vàng lên mặt mình đấy chứ?”

Lương Minh thẹn thùng bụm mặt: “Ai nha, bị nhìn ra rồi……”

Lương Nguyên khẽ mỉm cười nói: “Minh tỷ tỷ xinh đẹp như vậy không cần thiết dát vàng nha!”

Không khí hiện trường rất náo nhiệt.

Phần thứ hai là loại trò chơi trừng phạt nhỏ, chơi hát đô-mi-nô (hát nối tiếp), hát tiếp không được sẽ phải bị trừng phạt nhỏ.

Sáu người chia làm hai tổ, Tang Đồng và Lương Nguyên, Tiểu Nghệ một tổ, một tổ khác dĩ nhiên là nhóm thần tượng A. I. Ai, ai hát câu nào, ai phạm sai lầm đều được ghi rất rõ ràng.

Nhưng đại khái Lương Tiểu Nghệ quá khẩn trương, một vòng cuối cùng, vốn nên là cô gái trong A. I Thẩm Lạc sai, nhưng lúc đến phiên Lương Tiểu Nghệ cư nhiên không có tiếp được.

Ai phạm sai lầm, ai tiếp nhận trừng phạt, thì ống kính hướng về phía người đó càng nhiều.

Lương Tiểu Nghệ áy náy nhìn Thẩm Lạc một cái, đỏ mặt ngượng ngùng cười, ánh mắt giống như là nai con bị hoảng sợ, đáng thương đáng yêu, làm cho người ta nhìn cũng không tự giác sinh ra chút thương tiếc.

Tang Đồng liền vội vàng cười nói: “Tiểu Nghệ là người dịu dàng nhất trong chúng ta, mọi người cũng không nên phạt cô ấy ác quá nhé!”

Lương Minh nhìn một chút nụ cười có chút miễn cưỡng của Thẩm Lạc, không thể làm gì khác hơn là tiếp lời nói: “Nếu Tiểu Nghệ tiếp không được bài hát, như vậy thì để Tiểu Nghệ vì mọi người biểu diễn một ca khúc đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.