Mạt Thế Giả Tưởng

Chương 59: Vô đề




Lạc Thần không trả lời mà ngả người ra, một tay không ngừng gõ nhẹ lên ghế sa lông, hai mắt híp lại không biết đang nghĩ gì. Mà Nguyễn Huy, thấy đội trưởng không lên tiếng, hắn cũng thức thời im miệng

Bầu không khí trong nháy mắt trở nên tĩnh lặng lạ thường khiến Trần Văn Trúc muốn nói cũng không nên lời

Rất lâu sau, Lạc Thần khóe miệng treo nụ cười tà dị, âm thanh cũng vang lên

“ Tao sẽ giúp mày lấy Quyền Sở Hữu Big C Tân Lam. Đổi lại, tao muốn thứ này!”

Nói xong, Lạc Thần hai tay ngưng tụ mấy đồng kim tệ, cười cợt

“ Mày biết đây là gì không?”

Nhìn mấy đồng kim tệ trong tay Lạc Thần, Trần Văn Trúc không khỏi biến sắc một chút. Bất quá rất nhanh khôi phục bình thường, đoạn gật đầu nói

“ Tao biết! Là kim tệ. Mày chẳng lẽ…”

“ Bingo! chỉ tiếc là không có phần thưởng ah. 500 kim tệ, mày có không?” Lạc Thần một câu công phu sư tử ngoạm, nói ra một con số khiến Trần Văn Trúc dãy nảy người

“ 500 kim tệ? sao mày không đi ăn cướp đi?” Trần Văn Trúc rống giận. 500 kim tệ tương đương với 500 exp, nếu Trần Văn Trúc có 500 kim tệ, thì thực lực của hắn đã không dừng lại ở Thuế Phàm Cảnh cấp 3

Từ Thuế Phàm Cảnh cấp 2 lên cấp 3 cần 120 exp, mà từ cấp 3 lên cấp 4 cần những 400 exp. Còn cấp 5?, con số exp cần thăng cấp đã là ba chữ số 0 rồi. Thế nên, nếu như Trần Văn Trúc có 500 kim tệ, thì ít nhất cũng thăng lên cấp 4

( thay đổi lại exp thăng cấp cho lên cấp chậm lại chút. Thế nên các chương trước có chỗ nào exp chưa đổi thì bảo t nhé)

“ Mày không có thì đi gom đi. 500 kim tệ là cái giá để trả cho < Quyền Sở Hữu Big C Tân Lam>, nếu không phải nể mày là bạn tao, tao mới không để cái giá đó đâu?” Lạc Thần bĩu môi, một bộ: ngươi nên biết ơn khi ngươi là bạn ta để mọi người ở đây đối với hắn liếc xéo. Người này, thật biết cách khiến người khác giận sôi ah

Còn Trần Văn Trúc, hắn bị lời Lạc Thần nói làm cho suýt thổ huyết. Nếu Lạc Thần với hắn là bạn bè thì trên đời cũng chẳng có kẻ thù rồi. 500 kim tệ còn rẻ? mẹ nó, sao mi không hô luôn 1000 kim tệ đi

Mà phẳng phất thấy tiếng lòng của Trần Văn Trúc, Lạc Thần bồi thêm một câu

“Sao? thấy rẻ hả? vậy thì 1000 kim tệ ah”

Trần Văn Trúc: ….

“ Được rồi! Tao đồng ý. Cho tao nửa ngày, sáng mai tao sẽ gom đủ 500 kim tệ cho mày”

Trần Văn Trúc cắn răng, cuối cùng đánh khuất nhục. Hắn không đồng ý không được ah? Muốn thực hiện dã tâm, hắn cần phải có đại lượng lương thực. Big C Tân Lam đối với hắn, quả thật là cực kì quan trọng

“ Thành giao! sáng mai tao sẽ mang vật phẩm cho mày. Như vậy trước đó, mày nên gọi người đưa Marina tới ah.”

Nói xong, lấy ra điện thoại của mình đưa cho Trần Văn Trúc

“ Gọi đi! Tốt nhất là đừng có làm gì khác ngoài kịch bản ah. Lại nói, tao thật mong muốn mày phá giao dịch, bởi vậy tao mới có lý do giết mày. Dù rằng hơi tiếc 500 kim tệ” Lạc Thần nhe răng cười,. Dù nói rất nhẹ nhàng, nhưng ai cũng nhìn ra đây là trắng trợn uy hiếp var adtrue_tags=window.adtrue_tags||[];adtrue_tags.push({tag_id:8602,width:728,height:90});

Nụ cười đó, rơi vào trong mắt Trần Văn Trúc đúng là có bao nhiêu khủng bố, để cho hắn sống lưng lạnh toát. Rất rõ ràng, chỉ cần Trần Văn Trúc cố ý làm hại Marina thì ngày này năm sau là ngày giỗ của hắn rồi

Trong lòng run sợ đúng là để cho Trần Văn Trúc thành thật. Chỉ thấy hắn tiếp nhận điện thoại, ấn ra một dãy số

“ Yêu Tinh à! Là ta, cô….”

Mấy giây sau, Trần Văn Trúc đưa lại điện thoại cho Lạc Thần, âm trầm nói

“ Tao đã gọi cho người của tao... năm phút nữa, bọn họ sẽ mang người tới”

“ Rất tốt! Như vậy ngươi tiếp tục ngồi đợi đi”

Lạc Thần nói xong liền đứng dậy, đi vào trong bếp. Còn Trần Văn Trúc có hay không bỏ trốn, hắn cũng không quan tâm, Có Nguyễn Huy bên cạnh, có cho mười lá gan Trần Văn Trúc cũng không dám trốn

Thấy Lạc Thần rời đi, ngoại trừ Airi còn lại chúng nữ cũng vội vàng chạy theo. Đối với biến có ngày hôm nay, chúng nữ cũng là một phen mở rộng tầm mắt. Hiện tại trong lòng có ngàn vạn câu hỏi vì sao, tất muốn Lạc Thần giải thích một phen

*****************

Căn cứ Việt Quốc Xã. Trong phòng hiệu trưởng, Yêu Tinh sắc mặt âm trầm thu hồi điện thoại.

“ Chết tiệt! Không ngờ đối phương lại khó chơi đến vậy” Yêu Tinh chửi thề một câu, đôi mắt dâm mị lóe lên trầm trọng

Từ việc đám người Huyết Lang mở miệng trêu chọc chúng nữ liền bị Lạc Thần giết chết cho thấy đối phương cực kì quan tâm tới nữ nhân của mình. Dựa vào uy hiếp tính mạng bọn họ, có thể ép buộc Lạc Thần làm việc cho mình

Đó là kế hoạch mà Trần Văn Trúc vạch ra, thân là cánh tay trái của hắn, Yêu Tinh cũng biết rất rõ ràng. Thậm chí chính nàng là người đề xuất thu phục Lạc Thần, dù sao đối phương đẹp trai vậy, nàng há lại bỏ qua một món " đồ chơi" xinh đẹp

Hành động lần này có sự tham gia của Phạm Hiếu - Sinh Tồn Giả mạnh nhất của căn cứ Việt Quốc Xã. Không những vậy, Trần Văn Trúc còn có Dịch Chuyển Ma Cụ. Dù cho kế hoạch thất bại, thì vẫn có thể dùng nó để thoát thân

Vậy mà kết quả là gì? Phạm Hiếu mất tích không rõ sống chết, Trần Văn Trúc bị bắt, thậm chí còn phải điện thoại cho nàng yêu cầu mang Marina để chuộc lại hắn. Một kết quả thất bại triệt để để Yêu Tinh đến giờ vẫn có chút không tin là sự thật

Nói cho cùng, là do bọn họ đánh giá thấp năng lực của Lạc Thần cũng như quá tự tin vào sức mạnh của mình

“ Bây giờ quan trọng nhất là mang thiếu gia trở lại”

Trong lòng nghĩ vậy, Yêu Tinh liền rời khỏi phòng đi tới khu vực của đám người sống sót

Trường THCS Tân Lam là một dãy nhà bốn tầng hình chứ U, bên trái là nơi làm việc của giáo viên, hiện tại trở thành nơi sinh hoạt của Trần Văn Trúc cùng đám thuộc hạ.

Khu vực trung gian và bên phải là nơi sinh hoạt của đám người sống sót. Cuối cùng, khu vực để xe phía sau trường được cải tạo thành kĩ viện, những nữ nhân nào không nghe lời đều sẽ bị ném vào đó trở thành cave

Thời điểm tận thế xảy ra, trong trường đang là ngày họp phụ huynh học sinh. Thế nên phần lớn số người sống sót đều là người lớn tuổi, dao động từ 30 – 50 tuổi. Nam thì đều bị Trần Văn Trúc đem trở thành lính, còn nữ, ai mà có tư sắc sẽ trở thành “ đồ chơi” cho đám cao tầng, ngược lại thì phục vụ công việc nấu nướng, dọn dẹp căn cứ

Khu người sống sót. Một đám nam có, nữ có ngồi ôm đầu gối trên mặt đất, trong tay là một một bát cháo hành. Gọi là bát cháo hành cho nó sang trọng chứ cũng chẳng khác cơm cho lợn ăn là bao

Ai nấy quần áo đều nhem nhuốc, sắc mặt trắng xám mang theo hoang mang cùng tuyệt vọng. Tận thế ập tới, lại bị người khác thống trị. Đối với những người sống trong xã hội bình đẳng há lại chịu được

Bất quá dưới sức mạnh tuyệt đối cùng tàn độc của Trần Văn Trúc, đến giờ đúng là không có ai dám đứng ra lên án hắn

Kẹt… kẹt

Tiếng cửa phòng mở ra, từ bên ngoài, một người đẹp diêm dúa bước vào. Chính là Yêu Tinh

Nàng vừa xuất hiện, mọi người đều cung kính cúi đầu. Ở đây, không ai là không biết Yêu Tinh, địa vị của nàng ở trong căn cứ chân chính: dưới một người, trên vạn người ah

“ Marina Akizuki” Yêu Tinh ở trong đám người liếc qua, sau đó hô lên một cái tên.

Lập tức, một thiếu nữ vội vàng bước ra. Nàng dung nhan tinh xảo, tóc dài nâu tím thướt tha, dù cho quần áo trên người nhem nhuốc nhưng cũng không che dấu vẻ mỹ miều của nàng. Hiển nhiên, là một cô gái đẹp

“ Đại nhân… Airi, nó… nó đâu rồi?” Marina nghẹn ngào nhìn Yêu Tinh, ánh mắt tràn đầy chờ mong nhìn nàng.

Marina biết em gái mình bị Trần Văn Trúc mang đi, đến khi trở lại thì nàng kinh hoàng phát hiện chỉ có mấy người Trần Văn Trúc trở lại. Tại sao chỉ có năm người trở lại? Airi đâu? chẳng lẽ nó….

Nghĩ đến tình huống xấu nhất, Marina không ngừng trấn an lòng mình. Dù rằng việc những nam nhân khi ra ngoài tìm kiếm vật tư, lương thực không may tử vong đã không phải chuyện mới xảy ra thế nhưng nàng không muốn tin Airi đã gặp nạn

Cha mẹ đã chết, trên đời này nàng chỉ còn lại mỗi Airi mà thôi. Nếu cô bé xảy ra chuyện, nàng biết sống thế nào

Thế nên, một ngày này nàng ăn không ngon, ngủ cũng không yên. Mỗi khi nằm xuống đều mơ thấy em gái mình trở thành “ thứ đó”. Hiện tại thấy Yêu Tinh, nàng không khỏi gấp gáp hỏi

Thấy Marina thái độ hoảng loạn, chờ đợi nhìn mình. Yêu Tinh hai mắt lóe lên dị sắc, hai mắt híp thành nguyệt nha, phong tình vạn chủng để một đám nam nhân dại ra

“ Cô nên cảm thấy may mắn ah! Em gái cô chưa xảy ra chuyện gì đâu?”

“ Vậy sao! May quá” Nghe vậy, Marina hai mắt mở lớn, trong lòng kinh hỉ vô cùng. Airi không xảy ra chuyện gì? Thật là tốt rồi…

Đúng lúc này, Yêu Tinh động thủ. Chỉ thấy nàng một tay để lên chán Marina, ngón tay lóe lên một cái lam sắc rồi biến mất. Mà Marina, cũng theo đó ngã xuống đất

“ Mang con bé đi” Yêu Tinh phất tay cho hai tên thủ hạ đi vào

Xoay người, đến cả cái liếc mắt cũng không thèm nhìn đám người, Yêu Tinh liền rời khỏi phòng.

Bước ra ngoài, khóe miệng nàng kéo lên một nụ cười mê hồn. Nếu có cánh đàn ông ở đây, có lẽ sẽ lập tức bị mê hoặc cho thần hồn điên đảo ah. Quả không hổ danh hai chữ “ Yêu Tinh”. Một đôi mắt dâm mị lóe lên hưng phấn, thật không biết nàng đã có âm mưu gì

" It"s show time"

p/s: Chương sau giải thích tất cả kế hoạch của Lạc Thần từ lúc gặp Trần Văn Trúc ở chợ Tân Lam. Nếu mọi người không muốn biết thì ta sẽ bỏ qua chương này

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.