Mạt Thế Chi Toàn Năng Đại Sư

Chương 20: Kế ước với Tiểu Bạch




Dịch: Tĩnh Luân

Biên:
Tiếu Tĩnh thức tỉnh là thuộc về dạng thức tỉnh tự nhiên, loại thức tỉnh này hoàn toàn dựa vào vận khí mà không thể dựa vào bất kỳ đạo lý nào từ ai chỉ dẫn.

Chu Hạo bây giờ còn đang ở nhà rèn luyện, lại có dược tề cường hóa cấp độ G, kết quả chỉ có thể tăng lên một chút xíu về thể lực mà không có thức tỉnh Cổ võ giả đâu!

"Ta, ta thức tỉnh rồi?" Tiếu Tĩnh hoàn toàn không nghĩ tới, nàng cẩn thận cảm nhận bên trong thân thể, ba đầu tuyến rắn nặng đến sáu mươi kí, nhưng hiện tại nàng lại cảm thấy nó ngày cang ngày càng nhẹ, đây không phải thức tỉnh thì còn là gì?

"Ta thức tỉnh, ta thật sự đã thức tỉnh..." Tiếu Tĩnh cảm thấy nước mắt muốn chảy ra khỏi hốc mắt.

Thức tỉnh, đại biểu cho nàng có thể đối mặt với chiến đấu trong tương lai, hơn nữa còn có thêm một phần thực lực.

"Đi thôi, trời đã sắp tối rồi!"

"Ừm ừm!"

Hai người tăng nhanh thêm bước chân, Tiếu Tĩnh một bên vừa ăn thịt rắn, một bên đi về phía trước, chờ thời điểm đến căn cứ Tiếu Tĩnh đã không còn chật vật như ban đầu.

Binh sĩ trông giữ cổng ngoài ý muốn nhìn thấy hai người, sau khi nhìn thấy Tiếu Tĩnh càng giật mình không thôi.

"Hừ!" Tiếu Tĩnh hất cằm, bước chân mang theo thịt rắn chậm dần, giống như đang khoe khoang.

Bất quá sau khi binh sĩ kia giật mình, cũng chỉ cười nhạt một tiếng không nói gì, thổi lên tiếng còi, tiến hành tập hợp.

Tiếu Tĩnh cảm thấy giống như bản thân đấm một phát vào mặt bông vậy.

Màn đêm buông xuống, đa số nhân viên chiến đấu đã trở về, bất quá cũng có một số người khả năng sẽ ngủ tại bên ngoài.

"Đóng cửa!"

"Vâng, đội trưởng!"

"Tập hợp!"

Các binh sĩ bắt đầu bắt đầu di chuyển.

"Hắn vậy mà làm đội trưởng?" Tiếu Tĩnh nhìn binh sĩ kia, cảm thấy càng tức.

"Đi!" Tần Phong nói một tiếng, mang theo Tiếu Tĩnh đi trạm thu mua.

Bởi vì hai người bọn họ giết dị thú chính là loại có nằm trong danh sách ban thưởng, nói đến thì một con được một ngàn khối, vật phẩm như vậy cũng được bốn ngàn khối.

Tăng thêm tiền của nguyên vật liệu, lần này Tần Phong xuất thủ kiếm lời hai mươi bốn vạn.

Ở kiếp trước Tần Phong lấy thân phận là Cổ võ giả cấp A, mỗi lần săn giết sinh vật cỡ lớn, giá của những sinh vật này lên đến vài tỷ, với hắn mà nói chỉ là một con số nhỏ mà thôi.

Thế nhưng đối với Tiếu Tĩnh mà nói, đây chính là kích thích lớn.

Ba phần vật liệu của nàng mang vè cộng lại cũng được mười tám ngàn khối.

Thịt rắn bán đi hai đầu, đổi hơn bốn nghìn.

"Tần Phong, cám ơn ngươi!"

"Hôm nay ngươi đã nói tạ ơn đã đủ nhiều!"

Tần Phong cũng có chút bất đắc dĩ, hắn chỉ là nghĩ báo ân kiếp trước mà thôi, hiện tại lại khiến cho Tiếu Tĩnh đối với mình biết ơn.

"Lần này ta nấu cơm đi! Báo đáp tái tạo chi ân của ngươi."

Tiếu Tĩnh cũng không phải là một người chỉ biết nói ngoài miệng mà không luyện tập, phát huy tốt trù nghệ của bản thân làm một đại tiệc thịt rắn, Tần Phong cũng khen ngon không dứt miệng.

Không chỉ như thế, Tiếu Tĩnh còn cầm một bát thịt rắn hối lộ vị binh sĩ đội trưởng trước đó, thời điểm ngày mai xuất phát bọn họ muốn mượn một chiếc xe từ bọn hắn, miễn là không làm mất thì không cần phải bỏ tiền.

Đương nhiên, không người nào dám đi trộm xe của quân đội.

Lúc này Tần Phong có chút bội phục Tiếu Tĩnh!

Ban đêm bắt đầu buông xuống, khu vực trồng trọt bắt đầu náo nhiệt, một số bắt đầu khoe khoang về sức mạnh của họ, có người oán trách thu thập hôm nay không được tốt, cũng có đội ngũ trầm mặc im lặng, rõ ràng trong trận chiến hôm nay bọn họ thiệt hại không ít.

Các binh sĩ cũng không có rảnh rỗi, vẫn tiến hành huấn luyện cùng diễn võ nội bộ quân đội, Tiếu Tĩnh nhìn một chút, kết quả lại chạy tới đi theo bắt đầu luyện tập.

Tần Phong không có tham gia mà tiến vào lều trại bên trong nghỉ ngơi, nói là nghỉ ngơi, trên thực tế lại đang tiến hành minh tưởng thuật cùng tu luyện hấp tinh quyết.

Bất quá hắn còn có một chuyện muốn làm trước.

Không gian bên trong lều lớn, lúc này Tiểu Bạch chui ra tò mò nhìn xung quanh, tràn ngập tò mò với tất cả mọi thứ.

"Tiểu Bạch, đừng lộn xộn!"

Tần Phong đem Tiểu Bạch bắt lấy.

Tròng mắt lưu ly của Tiểu Bạch nhìn Tần Phong, không rõ chuyện gì.

Tần Phong giống như đang do dự, hắn lúc đầu nghĩ đợi Tiểu Bạch lớn hơn một chút, thực lực mạnh hơn một chút sau đó mới tiến hành khế ước, nhưng năng tực của Tiểu Bạch thể hiện ra hôm nay để cho hắn cảm thấy tốt nhất liền ký kết khế ước càng sớm càng tốt.

Không gian hệ, chính là một trong thập đại dị năng, nó quá mức thần bí, chính là căn nguyên hủy diệt lại khiến cho ngời ta tràn đầy bất ngờ cùng hi vọng.

"Về sau ngươi liền theo ta, ta sẽ không xem ngươi là nô lệ mà chugs ta chính là đồng đội!"

Trước khi trùng sinh nó trời đất xui khiến cứu mình một mạng, Tần Phong sẽ không để Tiểu Bạch gặp nguy hiểm vì chính mình mà đánh đổi mạng sống. Chỉ cần hắn còn sống một ngày sẽ không vứt bỏ Tiểu Bạch.

Những kẻ phản bội kia hắn sẽ không để cho hắn trở nên vặn vẹo, trở nên hận đời.

Hắn không phải thánh, nhưng cũng đồng dạng không phải là kẻ máu lạnh.

"Đừng cự tuyệt, ta sẽ không tổn thương ngươi!"

Tần Phong cắn nát đầu lưỡi, đau nhức kịch liệt truyền đến, khiến cho ý thức của hắn càng rõ ràng hơn, rất nhanh giọt máu tươi từ đầu lưỡi theo ý thức trôi nổi bay đến phía Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch nhìn chằm chằm giọt máu này, tràn ngập tò mò.

Mà theo giọt máu này càng ngày càng gần, hai mắt Tiểu Bạch cũng không tự chủ nhìn qua vừa ngốc vừa đáng yêu.

Tần Phong kém chút nữa thì bật cười.

Cũng may, ý thức rất nhanh rơi vào mi tâm Tiểu Bạch, hòa tan vào, Tần Phong cảm giác được giọt máu của mình chạm đến linh hồn Tiểu Bạch.

Sau đó, giọt máu tươi kia tự nhiên dung nhập vào linh hồn, tạo thành một cái khế ước.

Từ đầu tới cuối Tiểu Bạch không có phản kháng, mười phần thuận theo.

Có lẽ tại bên trong ý thức của nó Tần Phong sẽ không tổn thương nó!

Khế ước thuận lợi hoàn thành, Tần Phong cũng biết đến rất nhiều chuyện của Tiểu Bạch.

May mắn, để hắn thở phào chính là Tiểu Bạch hoàn toàn chính xác không phải chó, mà là một loại hồ.

Một loại huyết thống phi thường cường đại Cửu Vĩ Hồ.

Mà bản thân nó thuộc loài ngân hồ, số lượng ít ỏi đến đáng thương, có thể chưởng không dị năng không gian.

Thậm chí, hiện tại Tần Phong có thể từ bên trong ý thức cảm giác được Tiểu Bạch thế mà trời sinh nắm giữ một cái không gian ước chừng lớn khoảng một mét, cực kỳ ổn định, có thể lưu trữ đông vật gần như giống với không gian nhân tạo.

Năng lực bản thân như vậy cũng đủ để cho giá trị Tiểu Bạch tăng vọt, thậm chí khiến cho nhiều người muốn cướp đoạt.

"Về sau tận lực ít dùng không gian dị năng, ngươi còn nhỏ, chú ý bảo vệ mình!"

Tần Phong sờ lên cái trán của Tiểu Bạch, có vì nguyên nhân khế ước mà Tiểu Bạch đối Tần Phong rõ ràng càng thêm ỷ lại, mà Tần Phong cũng có thể cảm ứng được một chút suy nghĩ của Tiểu Bạch.

"Anh!" Tiểu Bạch rất nhanh đáp ứng, dưới cái nhìn của nó hết thảy đều là mới lạ, Tần Phong chính là dạy bảo, nó sẽ không làm trái.

Tần Phong sờ soạng một chút lông tơ của nó, lúc này mới ngồi xếp bằng, tiến hành minh tưởng thuật cùng tu luyện hấp tinh quyết.

Mấy ngày sau, Tần Phong cùng Tiếu Tĩnh đều ra ngoài đi săn, bởi vì Tiếu Tĩnh đã thức tỉnh dị năng, cũng không thể chỉ đi thu thập vật liệu mà phải bắt đầu chiến đấu.

Mặc dù liên tục mạo hiểm, nhưng Tiếu Tĩnh vẫn đến đây chiến đấu, vì thế mà bắp chân nàng kém chút nữa thì bị đâm thủng một lỗ, trên người cũng bị thương không ít.

Nhưng là cái này không ảnh hưởng toàn cục, chỉ mới vài ngày mà Tiếu Tĩnh đã tích lũy được tám vạn khối, không chỉ như thế, còn dư ra rất nhiều.

Nàng cũng không có giữ lại tiền, đổi sang một bộ y phục chiến đấu còn có mua thêm một thanh trọng kiếm, mặc dù còn không có nội công của cổ võ giả duy trì, nhưng uy lực cũng không kẽm phần.

Bên trong khu trồng trọt, kỳ thật không ít người đều có chút đỏ mắt với thành quả chém giết của nhóm Tần Phong cùng Tiếu Tĩnh, nhưng sau khi chứng kiến được thực lực cùng quá trình chiến đấu của bọn họ, một số người lại rút lui không tham gia.

Hai người bọn họ chính là dùng mạng mà cược, liều mạng chiến đấu.

Đương nhiên, bọn hắn sẽ không biết rằng phương pháp tìm chết của họ trong mắt Tần Phong chỉ là trò trẻ con mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.