Ma Thần Thiên Quân

Chương 25: Đi ra Nguyên mộc tinh lâm




“Ngươi...”. Nhị tiểu thư tức giận nhìn hắn, nàng đọc tài liệu cổ, nàng thể chất chính là theo thượng cổ mà truyền lại, chính là kế thừa Thủy thần nhất mạch ah, như thế nào trong miệng hắn cũng không kém đồ bỏ bao nhiêu vậy.

“Vị tiểu huyh đệ này! Đây là chuyện Yến gia ta ah, tuy rằng Yến gia ta không muốn gây phiền phức cũng không có nghĩa là sợ phiền phức ah, ngươi xen vào việc này e rằng Yến gia ta không để ngươi yên ổn ah”. Một vị Thần cảnh nhất trọng giọng nói mang theo uy hiếp nồng nặc nói. Ý nói là Yến gia hắn sẽ trả thù ah.

“Uy! Ma Luyện! Cái này Yến gia rất cường đại ah?”. Vũ Thiên Quân bất ngờ đối với hư không nói. “Tiểu cá trạch! Ta xem ngươi là muốn ta tự mình giải quyết chúng rồi giải quyết ngươi ah”. Sau đó hắn nhìn về phía Phi giao đang đánh với ba người kia hô lớn.

“Uhm! Cũng không tính cường đại lắm, hai vạn năm trước có một cái Thần chủ gia tộc mà thôi, thuộc hạ không rõ lắm bọn hắn lúc này”. Hư không rách ra, một vị trung niên nhân đi ra, hắn tiện tay vơ lấy một người truy sát Phù lão hai người tiến hành sưu hồn. “Huh! Hai cái Thần tôn sơ kì, ta một tát cũng có thể khiến cho cả cái Yến gia biến mất trên thế gian!”. Ma Luyện như không có gì nói ra mà không để ý chút nào bọn người bên dưới đang trợn mắt há mồm nhìn hắn.

“Thế ah! Hai cái Thần tôn, huh, cũng coi như có chút cường đại, dọa ta sợ không thôi ah”. Vũ Thiên Quân cười không phải cười nhìn vị kia Thần chủ nhất trọng thiên. “Ngươi nói ta quản được hay không ah?”.

“Dạ, ngài quản ah...”. Vị này Thần cảnh nhất trọng run giọng nói. Xé rách không gian đã không phải Thần chủ bình thường có thể làm được, một tát làm cho Yến gia biến mất, không phải ý nói một tát hai vị Thần tôn lão tổ cũng bỏ mạng sao? Vị này nam hài còn là chủ nhân của hắn, bọn hắn đến cùng có bao nhiêu cường đại.

“Ầy... Ngươi là không đồng ý ah!”. Vũ Thiên Quân nhìn Nhị tiểu thư nói sau đó đạp vào không khí nói với Ma Luyện. “Đi thôi! Thu thập đủ tình báo ah?”.

“Vâng! Chủ nhân!?. Ma Luyện cung kính đi sau hắn trên bầu trời nói.

“Ha ha, Tiểu cá trạch, ngươi không hoàn thành nhiệm vụ ah, ta đang không vui, tha cho ngươi một mạng”. Vũ Thiên Quân lười biếng nói. Đây là cái gì chó má logic ah!

“Hả? Đa tạ đại nhân không giết!”. Phi giao mừng rỡ nói sau đó tung người bay vào sâu trong Nguyên mộc tinh lâm, ở bên ngoài này quá nguy hiểm rồi, gặp lại vị kia nam hài không chừng nó thật bị nướng lên ăn ah.

“Chờ đã...”. Nhị tiểu thư bất ngờ lên tiếng. “Ngươi là muốn ta là tiểu thiếp của ngươi ah?”. Nhị tiểu thư đỏ mặt nói.

“...”. Vũ Thiên Quân cùng Ma Luyện suýt nữa ngã xuống đất quay lại nhìn Nhị tiểu thư. “Ta khi nào muốn nạp ngươi làm thiếp? Bản thiếu gia ta chính thất còn chưa chính thức lấy về đi đâu nạp thiếp?”. Vũ Thiên Quân nhìn Nhị tiểu thư không tiếc rèn sắt khi còn nóng. “Ta là để ngươi đi theo ta ah, là đi theo, ai cần ngươi làm thiếp, bản thiếu gia ta anh tuấn tiêu sái, phong lưu tuấn dật, mị lực tỏa ra bốn phía, nạp thiếp để hết cuộc sống tự do tự tại ah, ta đại ca còn chưa lập gia đình đây, ngươi cứ ở đó mà mơ đi”. Vũ Thiên Quân thao thao bất tuyệt một hồi mới dừng lại nhìn Nhị tiểu thư như nhìn một tên ngu ngốc.

“Ta sẽ đi theo ngươi với một điều kiện ngươi phải giúp cha ta chữa thương”. Hiểu sai ý Nhị tiểu thư đỏ mặt không dám ngẩng mặt lí nha lí nhí nói.

“Không rảnh! Đi tìm khác cao nhân đi”. Vũ Thiên Quân tính hài tử nổi lên nói.

“Chỉ cần giúp phụ thân ta, ngươi sau này muốn ta làm gì cũng được, bao gồm...”. Nói đến đây Nhị tiểu thư đỏ mặt mà im lặng.

“Uy! Ta nói ah tỷ tỷ, ngài không nên thế ah, nghe như bản thiếu gia ta ức hiếp con giá nhà lành, để mẫu thân...cùng phụ thân ta biết sẽ đánh ta ah”. Vũ Thiên Quân quái dị nói xong nhớ đến mẫu thân làm hắn không còn vui được bao nhiêu nữa. “Ma Luyện! Cái kia phụ thân nàng bị thương như thế nào ah?”. Hắn nghiêm túc nhìn Ma Luyện nói, đã quyết định thu cái kia Nhị tiểu thư, hắn không muốn nàng có khúc mắc gì.

“Có lẽ là bị thương thần hồn...”. Căn cứ theo sưu hồn Ma Luyện đưa ra suy đoán.

“Vậy ah! Xích Đan tử, ngươi theo nàng trở về Yến gia ah! Tiện thể tìm hiểu chút tình báo những năm này”. Vũ Thiên Quân lại nhìn hư không nói ra.

Hư không lại rách ra, Xích Đan tử bước ra cung kính nói. “Dạ! Chủ nhân!”. Thì ra bọn hắn đã sớm quay lại đây chỉ là thấy có tiểu đả tiểu nháo nên trốn trong hư không xem kịch vui mà thôi.

“Còn những người này...”. Ma Luyện chỉ bọn người truy sát kia nói.

“Giết! Ta tạm thời không muốn có ai biết sự hiện hữu của ta”. Vũ Thiên Quân tuyên án tử hình, trước khi làm rõ nguyên nhân Gia tộc gặp nạn, hắn sẽ không hiện thế.

“Chủ nhân! Hay là chúng ta theo hai người này về Yến gia ah, chúng ta chỉ cần bí mật vào không cho ai biết là được ah”. Khương Vũ cũng đi ra từ hư không nói.

“Đúng vậy ah chủ nhân!” Vương Thiến Thiến lúc này cũng nói ra. “Tiểu nha đầu, ngươi tên là gì?” Nói xong nàng quay sang hỏi Nhị tiểu thư.

“Ta...Vãn bối Yến Linh Nhi ra mắt các vị tiền bối”. Nhìn mười một vị cường giả từ hư không đi ra, Phù lão cùng Yến Linh Nhi trợn mắt há mồm không biết thế nào cho phải, đây là cái gì nhóm người ah, cảnh giới cao đến đáng sợ, còn vị này tiểu chủ nhân của bọn hắn, có một cái gì đó làm cho người ta không giải thích được, nhìn như tự nhiên nhưng lại không chút nào tự nhiên...

“Há, vậy theo các ngươi đi, ta cũng nên gặp người một chút, đã qua bao năm ah...”. Vũ Thiên Quân một bộ ông cụ non nói. “Ah! Còn phải thay y phục, rộng quá cũng không thoải mái”.

Sau đó Ma luyện vung tay lên bao lấy Phù lão cùng Yến Linh Nhi bay lên bầu trời theo hướn Phù lão chỉ đi về Yến gia. Phù lão mừng rỡ không thôi, có mấy vị này giúp đỡ, Yến gia rất nhanh sẽ ổn định lại, về phần Yến Linh Nhi, có thể đi theo vị này bí ẩn nam hài là của nàng may mắn ah!

Bọn người Vũ Thiên Quân một đường xé rách hư không đi ra Nguyên mộc tinh lâm, tự nhiên là do Võ Tử Hiên lao động chân tay ah, không đến nửa ngày sau bọn hắn đã đến Yến gia địa bàn làm cho Phù lão hâm mộ không thôi, loại này đại năng tùy tiện xé rách không gian rời đi có bao nhiêu cường đại ah, bọn hắn chạy hơn một tháng, lúc này quay về chưa đến nửa ngày. Yến gia địa bàn cũng không cách quá xa Nguyên mộc tinh lâm ah.

Yến gia thống trị hơn mười cái tinh cầu có liên hệ với nhau bằng truyền tống trận, Vũ Thiên Quân lúc này đã đến một trong các tinh cầu đó, tinh cầu có tên là Lục ma tinh, chỉ là một tiểu tinh mà thôi, so với Thanh Vân tinh trước kia có lẽ chỉ bằng một phần mười ah, linh khí xem như cũng tương đối, võ giả cao cấp nhất cũng có Thần cảnh nhị trọng đỉnh phong, tương đương Phù lão.

“Từ nơi này, truyền tống đến Yến gia tinh chỉ cần một lần truyền tống là được”. Phù lão cung kính nói với mấy người Võ Tử Hiên, hắn thấy cho dù bọn người này gọi Vũ Thiên Quân là chủ nhân nhưng hắn cũng không phải rất cường đại ah, chắc là hậu nhân của vị đại năng nào đó, hắn đoán Võ Tử Hiên bọn người tối đa cũng chỉ có Thần tôn cảnh mà thôi. Hắn làm sao biết Võ Tử Hiên là đang thả chậm tốc độ a.

“Huh! Tinh vực sáp nhập, không gian ngày càng cứng rắn ah”. Võ Tử Hiên một đường xé rách không gian lúc này nói, không phải bất đắc dĩ tu giả sẽ không đi xé rách không gian mà sẽ dùng truyền tống trận ah.

“Chủ nhân! Ngài là đến Yến gia tinh hay là ...đi dạo ah”. Võ Tử Hiên quay người hỏi Vũ Thiên Quân, Phù lão không biết vị này thủ đoạn thế nhưng hắn biết vị này không phải đơn giản như vẻ bên ngoài của hắn ah.

“Xích Đan tử! Ngươi mang theo ba cái Thánh thần đi giúp Yến gia đi, ta thấy nơi này hoàn cảnh không sai, tạm thời ở đây đi! Nhanh một chút rồi chúng ta rời đi”. Vũ Thiên Quân nhìn phía dưới Lục ma tinh nói. “Ah! Sau khi trở về các ngươi tự sắp xếp thành thập nhị hộ pháp ah! Chủ nhân cả ngày nghe không thú vị lắm”. Vũ Thiên Quân lười biếng nói sau đó đi về phía Lục ma tinh chậm dãi mà đi.

“Tuân lệnh chủ nhân!”. Xích Đan tử lên tiếng nói sau đó kéo một tên Thánh thần đỉnh phong cùng hai tên mới đột phá dời đi cùng với Yến Linh Nhi hai người.

“Thập nhị hộ pháp..”. Còn lại mấy người như có điều suy nghĩ, không lẽ vị này tiểu chủ nhân muốn xây dựng thế lực?

Xích Đan tử sáu người một đường thẳng đến Truyền tống trận sau dó khởi động truyền tống trận đến Yến gia tinh, bọn hắn không biết là cũng có đại chiến ah.

Truyền tống trận sáng lên, Xích Đan tử bảy người biến mất cũng chỉ có mấy người phát giác mà thôi, thế nhưng cũng ngay lập tức câm miệng, có thể tùy thời kích phát truyền tống trận chỉ có thể là Yến gia dòng chính, bọn hắn còn không có khả năng can thiệp ah, không cẩn thận còn bỏ đi cái mạng nhỏ.

“Chia ra nghe ngóng chút tình huống nhưng nằm này ah, đặc biệt là Vũ gia mấy năm trước, nghe ngóng xem có thể biết tộc nhân không”. Vũ Thiên Quân vẫn còn chưa biết chính xác là bao lâu ah.

“Vũ gia...”. Bọn người Võ Tử Hiên nhớ đến vị Chủ nhân này họ Vũ, gia tộc bị diệt ah. Xem ra hắn còn nhỏ nhưng trải qua không ít chuyện. “Tuân lệnh chủ nhân! Vậy ngài ah?”. Ma Luyện nhìn Vũ Thiên Quân hỏi.

“Đi đi, tinh cầu này còn không có gì uy hiếp được ta”. Vũ Thiên Quân cười nói, lấy hắn Ma mạch Thần chủ trung kỳ đỉnh phong, cũng không phải đơn giản như vậy ah. Mặt khác chỉ cần Bản thân chân chính tu vi cũng có Thần cảnh nhất trọng hậu kỳ, hắ còn chưa biết mình chiến lực chính thức ah!

“Dạ! Vậy thuộc hạ cáo lui”. Ma Luyện quay người bay đi.

“Hahhh... Ta cũng nên đi dạo một chút ah”. Vũ Thiên Quân thở nhẹ nói sau đó hướng về nơi xa xa một cái Thành trì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.