Cứ ngỡ hắn sẽ buông tha cho cô, nào ngờ hắn chỉ đứng dậy để… cởi quần. Diệp nhìn rõ thứ vừa bật ra khỏi quần hắn, một thứ cô chưa từng nhìn thấy trong cuộc đời. Trông nó thật… lớn...
Không cho cô thời gian để ngạc nhiên, hắn lại tiến tới, hôn lên bầu ngực vểnh cao, liếm dọc xuống vùng bụng trơn bóng cùng cái eo quyến rũ của cô, miệng không ngừng phát ra những tiếng rên thoả mãn: “Thật đẹp… Anh sẽ rất vui khi được bắn lên người em.”
Và hắn cởi quần của cô.
Lúc này tứ chi của Diệp đã mềm nhũn, không còn sức phản kháng. Một phần do cô đã dùng hết sức lực còn sót lại sau khi tan ca làm để phản kháng anh, một phần do sự quyến rũ một cách kì lạ đến từ người đàn ông này khiến cô gần như bị thu phục.
Lý trí mơ hồ, cô cảm thấy quần lót của mình bị kéo ra, nơi kín đáo nhất của cô bị phơi bày khiến cô vô thức khép đùi lại để che đi. Nhưng hành động này của cô lọt vào mắt anh lại khiến anh mỉm cười, cảm thấy cô đang mời gọi hơn là bài xích.
Anh tách hai đùi của cô ra, đưa hai ngón tay vào trong nơi tràn đầy nữ tính của cô mà dò xét. Chạm đến phần đã sớm ướt đẫm trong cô, anh mỉm cười đưa ngón tay ướt át của mình lên quan sát: “Cơ thể em thành thật hơn em nhiều lắm.” Và anh đưa đầu lưỡi ra nếm thử chất dịch trong suốt, nhìn cô khen ngợi: “Vị của em thật ngọt.”
Sau đó, anh tiến tới nhấc hai chân cô lên, đặt dương v*t của mình nhắm ngay chuẩn xác trước âm đ*o ướt đẫm của cô. Đây là điều hắn thực sự muốn làm ngay từ đầu, nhưng vì tôn trọng cảm xúc của cô gái lạ mặt này nên hắn đã giúp cô dạo đầu một chút.
Khi cảm nhận được vật thô cứng đang đặt ngay trước nơi thầm kín nhất của mình, lý trí còn sót lại của cô như thức tỉnh. Cô khó khăn thốt lên: “Đừng…”
Hắn giữ tay cô, khàn khàn nói: “Em sẽ thích thôi.”
“Đừng… tôi xin anh…” Diệp khóc, cố gắng tìm lấy cơ hội cuối cùng của mình.
“Ngoan, đừng sợ.” Hắn an ủi cô. “Anh thật sự cần em.”
“Đàn ông… đều có thể làm những việc này với bất kì người phụ nữ nào sao?” Cô nức nở khóc.
Hắn thấy những giọt nước mắt của cô liền cảm thấy thương tiếc, nhưng hắn không dừng lại, chỉ dịu dàng lấy tay chạm vào khoé mắt cô, hôn cô thật sâu và nói: “Rồi em sẽ biết. Bây giờ thì không dừng được nữa rồi.”
Và hắn đẩy hông thật mạnh. dương v*t thô to của hắn đứng ngoài cửa khá lâu đã trở nên cứng ngắc và cục cằn, đâm một lần liền cảm thấy như có gì đó đang cản trở, gặp khó khăn trong việc tiến vào. Nhưng cơ thể hắn đang vô cùng đòi hỏi, không cho hắn cơ hội suy nghĩ liền đâm mạnh tới, xé rách rào cản mỏng manh của cô. Chất dịch ấm nóng bất thường chảy ra bao quanh dương v*t của hắn, có lẽ đó là... máu. Phát hiện này cũng làm hắn nhíu mày: “Em… đây là lần đầu của em?”
Diệp lúc này đã đau đến mức mắt mũi nhắm tịt. Còn hắn thì như thanh tỉnh đôi chút, không dám động đậy trong cơ thể cô.
Khi anh vừa động một chút, cơ thể cô liền run lên, miệng kêu thất thanh. Anh chưa bao giờ làm vậy với một trinh nữ và cũng chẳng biết phải xử lí thế nào cả. Hắn chợt nhận ra mây cái câu “tin anh không đau đâu” của mấy thằng đi phá trinh gái nhà lành đều là giả dối hết.
Anh có chút thương tiếc cô, muốn vì cô mà dịu dàng lại. Anh hôn lên gò má ướt đẫm nước mắt của cô, nhẹ giọng nói: “Dạng rộng chân em ra sẽ đỡ đau hơn. Phối hợp với anh.”
Vì quá đau nên cô thực sự làm theo, hai chân dang rộng ôm vòng qua eo anh. Động tác này của cô khiến anh như bị kích thích, tay nâng một chân của cô lên đặt lên vai mình khiến âm đ*o của cô mở rộng. Vì bị bỏ thuốc cùng cơ thể hoàn mĩ của cô khiến anh như hồn xiêu phách lạc, mất kiểm soát nhích hông về phía trước đâm mạnh vào trong cô. Vì là một trinh nữ nên âm đ*o của cô hẹp đến khó tin, khoái cảm trào đến ồ ạt khiến hắn không thể khống chế rút ra đâm vào luật động điên cuồng.
“A… a… của em thật chặt. Cô bé của anh… em giết anh mất. Sướng quá… a…. Em có biết nhìn em rất dâm đãng không hả? Anh chưa từng muốn ai nhiều như em. Anh chỉ muốn đâm em thật sâu… a…”
Đau đớn cùng cảm giác râm ran khó chịu trong sung sướng khiến cô bối rối vô cùng: “Đừng mà… đau quá… xin anh. Lấy thứ đó ra… ưm… a… ưm… Em không chịu được… ư…” Cô cảm giác bản thân đau đớn như bị xé làm đôi.
Anh luôn nhận mình là một chính nhân quân tử đích thực. Nhưng từ khi thấy cô gái này anh đã hết muốn đi tu rồi. Dường như đã quá lâu kể từ lần anh làm tình với ai đó, bởi anh cảm thấy việc làm tình với phụ nữ chẳng cho anh chút cảm xúc vui vẻ nào. Tình dục chỉ mang đến cho anh một chút khoái cảm - thứ mà anh có thể dễ dàng đạt được khi thủ dâm.
Và dường như đã quá lâu anh không được ăn thịt, âm đ*o thít chặt của cô trinh nữ này khiến anh mất kiểm soát bắn ngay lập tức trong cô.
Anh rên rỉ: “Cô bé… em thật đáng ngạc nhiên đấy.”
Và điều đáng ngạc nhiên hơn cả là dù anh mới cao trào xong, cậu nhỏ của anh dường như chẳng mất đi chút sức lực nào, vẫn cương cứng bất di bất dịch trong cô. Anh lẩm bẩm: “Lẽ nào là do mình bị bỏ thuốc?”
Chất dịch trắng nhớp nháp trào ra từ chỗ cô và anh tiếp xúc, khiến cô dường như cảm thấy đỡ đau hơn một chút. Bàn tay của anh vẫn không ngừng xoa bóp ngực cô khiến đầu óc cô trống rỗng, dần cảm thấy thích ứng hơn với phần bên dưới.
“Em xem em làm gì với cậu nhỏ của anh này. Nó thật sự rất cần em.” Anh rút côn th*t cương cứng ra, lấy đầu khấc cọ cọ quanh mép âm đ*o của cô khiến cô cảm thấy nhột nhột.
“Em…”
Diệp chưa kịp đáp lời anh đã đâm tới khiến cô kinh hãi hô lên.
Anh như mất đi lí trí, suốt quá trình đều thúc tới không ngừng, đến khi nào anh bắn toàn bộ t*ng trùng vào trong cô mới thôi. Còn cô thì vì bị kích thích cùng mệt mỏi cùng lúc ập đến khiến cô toàn thân rã rời. Khi anh dừng cũng là lúc cô chìm vào giấc ngủ.
Anh dường như cũng phát điên trong sung sướng, không rõ vì anh bị bỏ thuốc hay vì cô gái quyến rũ này khiến anh điên cuồng đến vậy. Tay anh vuốt ve gò má xinh đẹp của cô, lướt xuống bầu ngực căng tròn, lại tiếp tục đến phần bụng…
Cơ thể anh bỗng chốc trở nên căng thẳng, phía dưới dường như… lại cương lên. Anh nhìn cô đang ngủ say bên cạnh, lẩm bẩm: “Như vậy có giống làm tình với xác chết không? Mình thật biến thái…”
Nói thì như vậy nhưng anh không để tốn thêm giây phút nào để suy nghĩ, trực tiếp dùng hành động mà tháo dây trói cho cô, lật người cô lại tiến vào cô từ phía sau, điên cuồng cày cấy trên cơ thể cô.
Anh khó hiểu lẩm bẩm: “Thuốc mạnh thật đấy.”