Làm Ổ Tại Sơn Thôn Làm Thần Y

Chương 22: Chương 22





Thậm chí nếu đổi Hà Thủ Ô dại thành Hà Thủ Ô bình thường thì vẫn có tác dụng.

Chỉ là công dụng sẽ kém đi rất nhiều.

Nghĩ dù sao cũng là người thân, Tô Hạ đương nhiên cũng cố gắng để tạo ra dược liệu tốt nhất cho nhà mình dùng.

Sau khi bắt mạch rồi, Tô Hạ liền kể chuyện Hà Thủ Ô mười năm kia ra.

Ông nội Tô lập tức đưa tiền cho cô, sao có thể để cháu gái trả số tiền này được.

Nhưng đến cuối Tô Hạ cùng chỉ lấy của bác cả và anh họ cả ba trăm đồng tiền dược liệu mà thôi, ông nội thì coi như bản thân hiếu kính đi.

Về phần không nhận tiền? Tô Hạ cũng không giấu gì, hiên tại cô còn đang rất nghèo! Tiền riêng lúc trước gom góp được bây giờ đã tiêu hết không ít rồi.

Tô Hạ sửa lại phương thuốc rồi liền nhắc nhở một câu: “Ông nội, lúc uống thuốc mọc tóc thì phải ăn kiêng đó!”Bác cả còn chưa kịp nói thì ông nội đã trả lời luôn rồi!“Nhất định sẽ nghe cháu, cháu nói ăn cái gì ông ăn cái đó.


”Nếu bình thường mà muốn ông nội ăn kiêng tức là đang muốn ăn mắng rồi!Câu mà ông nội thường nói chính là: “Tôi đã đến tuổi này rồi, sống không được bao lâu nữa, mấy người còn không chịu để cho tôi sống vui vẻ một chút được sao?”Nghe được lời này, mọi người căn bản chỉ có thể im miệng.

Bình thường cũng chỉ có bà nội Tô mới có thể ngăn cản được.

Hiện tại vừa nghe đến ăn kiêng đã đồng ý luôn, chấp niệm của ông nội Tô đối với tóc khiến cho mọi người không khỏi kinh ngạc.

Thực ra đây cũng chính là một khúc mắc của ông nội Tô.

Hậu bối nhà họ Tô không hề biết, ông nội Tô ngày thường trầm mặc ít nói, thực ra chính là một cụ ông yêu cái đẹp!Muốn trẻ mãi không già.

Ông nội Tô lúc còn trẻ cũng từng mà một mỹ nam tử nổi danh mười dặm tám hướng.

Nếu không thì cũng không cưới được hoa khôi của thôn như bà nội Tô.

Nhưng mà, làm gì có mỹ nam tử nào bị hói đầu chứ?Từ sau ba mươi tuổi, tóc ông nội Tô lại ngày càng thưa thớt khiến ông nội Tô ngày càng tự ti.


Sau này không còn cách nào nữa liền bị hói luôn, càng không đề cập nhiều đến chuyện hồi trẻ nữa.

Hiện tại có cơ hội khiến cho tóc mọc lại lần nữa, cũng chỉ cần ăn kiêng mà thôi nên ông nội Tô cũng tự nguyện thử một lần!Bà nội Tô ở một bên thấy chồng mình nghe lời một cách hiếm thấy như vậy liền trêu một câu.

“Còn dám nói vậy! Tôi kêu ông uống ít rượu hút ít thuốc lại thì ông có bao giờ chịu nghe đâu! Còn lén giấu rượu đi, không cho tôi biết nữa!”“Khụ khụ, đó là chút sở thích của tôi thôi mà.

” Ông nội Tô nghe vậy không khỏi xấu hổ: “Về sau tôi nhất định sẽ nghe lời bà, nghe lời bà là được chứ gì?”Bà nội Tô đắc ý nhìn về phía Tô Hạ: “Hạ Hạ, cháu yên tâm đi, bà nội chắc chắn sẽ canh trừng ông nội, không cho ông ấy ăn uống linh tinh!”! ! Đã có kinh nghiệm từ lần làm đầu tiên.

Lần này, ba ngày sau, Tô Hạ liền điều chế ra được lượng viên uống và dầu gội mới.

Ông nội, bác cả, anh cả đều có một lượng dùng trong một tháng.

Được Tô Hạ kiểm chứng qua rồi, ông nội Tô cùng bác cả anh cả liền bắt đầu dùng luôn.

Ông nội Tô cùng với bác cả Tô sớm đã hói hết đầu rồi, mỗi lần gội đầu căn bản đều không có tóc, lại phải nghe theo lời Tô Hạ nói, mỗi lần gội đầu đều phải mát xa đầu một lúc rồi mới rửa lại.

Mỗi lần làm như vậy đều khiến cho bà nội Tô cùng với bác dâu cả cười không ngừng.

Ông nội Tô cùng với bác cả Tô đương nhiên cũng không cam lòng để bản thân bị cười nhạo nên cũng kéo theo anh họ Tô Lỗi vào cùng.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.