Lạc Thần

Chương 64: Đến




_Mẹ ah, chúng ta có lẽ cũng nên tiếp tục xem hay trở lại trong nhà đây?

Trang Thiên Vũ hỏi trưng cầu ý kiến của Phương Tĩnh về vấn đề tiếp tục xem phim hay trở lại văn phòng để làm việc khác, giả dụ như là làm một vài việc vặt vãnh nhưng mang lại niềm vui cho thân thể, haha...

_Được rồi, con muốn đi đâu thì cũng có thể đi, mẹ sẽ đi cùng con đi chơi nếu con muốn. Nhưng còn về việc thành lập công ty hay những hành động cua những cô chị gái trong công ty của mẹ thì không được tùy tiện được chứ?

Phương Tĩnh biết Trang Thiên Vũ muốn làm việc gì thì hầu như không ai có thể biết được, nhưng nếu có thể nhìn xem việc Trang Thiên Vũ con của mình bình thường làm gì. Còn có một vấn đề vô cùng quan trọng mà Phương Tĩnh muốn biết chính xác là cách kiếm tiền của Trang Thiên Vũ.

Thực sự là không muốn hỏi nhưng cái tò mò lòng nó cứ to đùng khi mà Trang Thiên Vũ sở hữu một chiếc thẻ vô hạn chi tiêu dành cho người có số dư ít nhất là chục tỷ đồng, đủ để ngang ngửa với một quốc gia cỡ nhỏ, nhưng cho dù là nhỏ nhưng cũng là một quốc gia.

Vẫn còn quan trọng là Trang Thiên Vũ đã xài lần trước vào hai chiếc xe cũng là hơn năm triệu đô, vậy mà lại tiếp tục có thể bỏ ra mười triệu đô để tiếp tục thành lập công ty. Vậy là chuyện vô cùng to lớn, bởi vì nếu như là Phương gia muốn làm một dự án lớn thì cũng cần chuẩn bị rất nhiều thứ rồi cả vốn cũng cần phải chuẩn bị, nhưng Trang Thiên Vũ lại gần như không thấy đó là vấn đề to tát gì, trực tiếp đập ra để cho Phương Tĩnh hiếu kỳ.

_Được rồi mẹ, bộ phim này chúng ta trở về thì con cũng có thể làm cách xem được. Giờ chúng ta vẫn là về văn phòng công ty mẹ trước đi thôi!

Trang Thiên Vũ thân thể vẫn là bình thường, chưa đi qua tu luyện, chỉ được linh khí được thả ra mỗi đêm khi ngủ cùng với Phương Tĩnh để cải thiện thân thể của hai người một cách từ từ, cũng chính là vì như vậy nên bình thường thì Phương Tĩnh rất thích được ôm Trang Thiên Vũ đi ngủ.

_Được rồi này..

Phương Tĩnh cầm tay Trang Thiên Vũ đi ra, Trang Thiên Vũ cũng vung tay để túi bỏng vào trong không gian giới, đi theo ra ngoài, bởi vì hai người ở gần ngoài vị trí đẹp nên rất dễ dàng đã đi ra ngoài rồi biến mất trong dòng người.

...

Cửu Vĩ Hồ sau khi đi theo dùng thần thức bao phủ Nguyệt hỏa, dùng thử lần đầu tiên thứ không gian giới mà có thể chứa được vật sống. Làm cho Cửu Vĩ Hồ giật mình là chỉ mới động thần thức vậy mà Nguyệt hỏa đang nhẹ nhàng tẩu thoát khỏi khu vực xem phim bỗng nhiên mờ ảo rồi biến mất, đã được đưa vào trong không gian giới.

_Ồ, thật tuyệt vời nha...

Cửu Vĩ Hồ cười quyến rũ, xoa xoa chiếc nhẫn trên ngón tay, bóng người bước về phía công ty Phương gia chi nhánh.

...

Nguyệt hỏa nhưng là bị kích động cùng hối hận vô cùng rồi đó. Ám sát không thành công thì cũng coi như là, nhưng đến cả chạy thoát khỏi khu vực gây án mà cũng bị đưa đến không gian lạ lẫm này thì Nguyệt hỏa thật sự là không biết được là mình có phải là đi ra ám sát không xem ngày hay không mà lại xui xẻo đến vậy.

_Đây là nơi quỷ quái gì vậy? Ái chà....

Nguyệt hỏa thật sự là không thể tin nổi vào mắt của mình, cô nhìn thấy cái gì vậy, thế ngoại đào nguyên sao? Hay là tiên cảnh vậy? Chẳng lẽ số của cô lại có thể tốt tới mức lúc sắp chết lại có thể sống ở một nơi như vậy cũng coi như là tốt số, cũng không phải ra đi mà không có đất dung thân, ra đi mà có khi còn không biết tại sao? Vậy có thể coi là có phúc không?

_Grao........

Một tiếng gầm truyền đến cắt đứt dòng suy nghĩ của Nguyệt hỏa,giật mình nhìn sang thì trái tim vừa hạ xuống của Nguyệt hỏa dâng lên tận cổ khi mà trước mắt cô là một con hổ, mà liệu có thật sự là một con hổ hay không thì Nguyệt hỏa thật sự là không dám chắc, cho dù là động vật hoang dã lớn nhất của khu vực rừng rậm cũng chỉ một nửa của con vật trước mắt này.

_Ôi mẹ ơi! Đây là thứ gì mà khủng khiếp thế này, chẳng lẽ bản thân mình lại đi về thời kỳ kỷ nguyên của những loài động vật đột biến hay sao vậy này.

Nguyệt hỏa nhìn vào con hổ trước mặt này thân thể cũng run run dù cố gắng áp chế, mẹ kiếp, chắc chắn là như vậy, nếu không thì không thể nào mà xuất hiện được loài vật như thế này thân hổ một màu lông khiết bạch, nhưng cũng không biết có phải là nên gọi là hổ hay không là bởi vì trên lưng của nó có thêm cả một đôi cánh, đó không phải là thứ mà một con hổ nên có đi.

Bạch Hổ hai con mắt to tròn nhìn vào nhân loại trước mặt nó, nhân loại nhỏ này dám xuất hiện trước mặt của nó, xâm phạm lãnh địa của nó rất là đáng bị sử lý, nhưng rất may mắn là có sự khống chế từ bên trong không gian giới mà Trang Thiên Vũ thiết kế nên nó mới không ăn nhân loại nhỏ bé này.

_Nhân loại bé nhỏ, ngươi không biết là mình đã đã đi vào lãnh địa của Hổ gia ta không?

Giọng nói của con người phát ra từ miệng con hổ làm cho Nguyệt hỏa chết lặng_Mẹ kiếp, chẳng lẽ lại là hổ thành tinh.

_Grao....ngươi lại dám nói ta Bạch Hổ so sánh với những con vật linh trí chưa hoàn chỉnh kia sao? Hổ gia ta hôm nay rất không vui, vì vậy không cho phép ngươi chạy lung tung trong lãnh địa của ta, ngoan ngoãn biết điều đi.

Giọng nói ồm ồm trầm trọng phát ra từ miệng Bạch Hổ cảnh cáo làm cho đầu Nguyệt hỏa ong ong rung động. Nhưng rồi mọi thứ nhanh chóng yên lặng. Nguyệt hỏa ngẩng đầu lên thì phát hiện ra Bạch Hổ đã đi liền thở ra nhẹ nhàng. Hú hồn của cô chứ, Nguyệt hỏa sau khi xác nhận Bạch Hổ đã đi thì trực tiếp đặt mông ngồi xuống đất, thở ra một hơi dài.

_Mẹ ơi, cuối cùng cũng được yên ổn, mệt chết tấm thân thanh xuân của tôi!

Nguyệt hỏa vừa nói vừa vỗ vỗ lên bộ ngực rất có liệu của mình tạo nên những cơn sóng mê người. Cố sức bình tĩnh đứng lên xem xét mọi thứ xung quanh thì Nguyệt hỏa thực sự khẳng định là mình đã được đi tới một nơi khác xa lạ, nhưng cũng không sao, hiện tại là cần phải thích ứng và sống đã. Tới dòng suối cạnh đó, Nguyệt hỏa muốn dùng cá để làm bữa tối, nhưng nhìn vào dòng suối này lại một lần nữa khiến Nguyệt hỏa vô vọng, cô thấy cái gì vậy, con cá kia trong Suối bé nhất cũng dài hơn một mét, con lớn thì vài chục mét, vậy thì cô biết lấy gì để sống đây?

_Ngạc nhiên chưa! Có cần sự giúp đỡ của ta không này? Hihi...

Giọng cười của Cửu Vĩ Hồ vang lên quá bất ngờ làm cho Nguyệt hỏa cảm thấy một sự nguy hiểm không hề nhỏ, nhưng sau khi thấy là Cửu Vĩ Hồ đi cùng với người mình vừa ám sát thì dùng đầu óc tư duy của một sát thủ rất nhanh nghĩ ra được một vài giả thuyết làm cho Nguyệt hỏa cảm thấy đầu óc mình to ra cả một mảng lớn.

_Đến... Không cần lo lắng a, ta cũng không phải là muốn ám hại ngươi ah.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.