Lạc Thần

Chương 53: Vung tiền như rác




Những món đồ mà Trang Thiên Vũ đưa ra cho Cửu Vĩ Hồ đem đi gửi bán cũng là để tạo ra một vài sự kiện để nói nha, sau thời gian nằm nghỉ hơn một năm, giờ hắn cần xem những trận chiến nổi lên khắp nơi nha.

Những Giới hắn tạo ra nhiều vô cùng, nhưng để đi hết tất cả các nơi thì hắn không muốn. Những nơi như vậy rất nhiều, thời gian hắn dành ra một lần chỉ để nhìn lại những gì mình vừa tạo ra, phát triển rồi hủy diệt, lại tái diễn lại, không biết đã bao nhiêu lần như vậy. Nhưng để hắn tìm cách xây dựng một nơi hoàn mỹ nhất có thể.

Trang Thiên Vũ đến phòng chờ đấu giá thì cũng đã bắt đầu đấu giá những món đồ có giá trị để cho người bình thường dùng trước. Hiện tại cũng coi như là mới bắt đầu.

Trang Thiên Vũ cùng Phương Tĩnh được cô gái dẫn đường đến đây thì quay người lại nói với hai người:

_Hai vị có thể tự nhiên, vị cô nương vừa rồi thì sau khi giao dịch kiểm tra tiếp nhận bán đấu giá thì sẽ được dẫn tới nơi này cùng các vị, tôi xin cáo lui trước.

Cô gái tên tiểu Nhu này cũng không dám ở lại đây quá lâu, đây cũng coi như là một quy củ của những nơi như thế này. Bạn có thể làm gì cũng được, nhưng những thứ như súng ống, ma túy, mại dâ* là bị cấm tại nơi này.

_Được rồi, có vấn đề gì tôi sẽ gọi.

Trang Thiên Vũ để tiểu Nhu ra ngoài, hiện tại hắn cần kiểm tra vài thứ. Mà Phương Tĩnh bên cạnh Trang Thiên Vũ lại không nhìn xung quanh xem xét nữa mà nhìn vào hành động của Trang Thiên Vũ.

Trang Thiên Vũ hiện tại đang ngồi ở ghế, mặt hơi đơ ra nhìn về phía vài sản phẩm được đấu giá, nhưng đó mới là cái hiếm lạ bởi vì Phương Tĩnh biết được Trang Thiên Vũ có dư tài năng nha, những thứ như vậy cô cảm nhận được con mình Trang Thiên Vũ làm đồ vứt lung tung cũng là bảo vật hơn những thứ mà được người chủ trì cuộc đấu giá hội đang ra sức quảng cáo cho món đồ chơi mà một tên Luyện khí sư Hậu thiên tầng sáu làm ra.

_Tiểu Thiên, ngươi không phải là lại thấy có hứng thú với những món đồ này a, ta thấy trong nhà không phải là những thứ đó thứ nào không tốt hơn thứ này rất nhiều đó.

Phương Tĩnh đối với sự trầm ngâm của Trang Thiên Vũ làm cho lạ lẫm, Trang Thiên Vũ từ lúc bị ám sát hụt tới nay chưa từng suy nghĩ thứ gì a.

Phương Tĩnh ngạc nhiên đúng là không có gì lạ, bởi vì ngày thường khi mà Trang Thiên Vũ tiến vào không gian Giới mà hắn mang tới đây thì đều là ở một mình.

Ngay cả lần trước gần đây thôi là khi ngủ vừa rồi, nhưng Phương Tĩnh được Trang Thiên Vũ dùng Tiên Mộc linh khí giúp Phương Tĩnh ngủ ngon hơn, nên Phương Tĩnh không thể biết được cũng là chính xác.

_A, không có vấn đề gì đâu này, con vừa mới suy nghĩ xem chúng ta có cần phải điệu thấp không, hay có thể càng phô trương càng tốt, cho bọn họ thấy thèm với chúng ta thế nào? Rồi còn có thể tỏ ra bí mật, lặng lẽ biến mất, chơi trò trốn tìm với bọn họ luôn.

Phương Tĩnh câu nói làm cho Trang Thiên Vũ đang ngồi xem con Phượng hoàng ấp trứng, hiện tại cũng sắp nở ra, hắn thích dùng thời gian đi quan sát những sự phát triển tự nhiên như vậy, có đôi khi thu hoạch được trứng Phượng hoàng ấp mà không nở, hắn tiện dùng làm món trứng rán thơm ngon, bổ dưỡng.

_Hử, con định chơi trò chơi với bọn họ sao? Nhưng dù sao bọn họ cũng có nhiều người, chúng ta có cần chuẩn bị gì trước không?....

Phương Tĩnh hỏi Trang Thiên Vũ, Phương Tĩnh thật sự là bề ngoài vốn dĩ là không đi cùng với tâm hồn. Bề ngoài ở nhà thì có lẽ là người phụ nữ đảm đang, nữ công gia chánh, ở thương trường là một nữ cường nhân, nhưng rất ít người để ý tới việc Phương Tĩnh yêu thích thứ gì nhất, mong muốn điều gì.

Phương Tĩnh vốn là người được nuôi dạy từ nhỏ đã giống như những người tiểu thư khuya các, được rèn luyện mọi thứ một cách toàn diện chờ ngày gả đi, làm cầu nối liên kết giữa các gia tộc.

Nên việc hiện tại Phương Tĩnh bỗng nhiên thể hiện ra một mặt hoàn toàn khác với độ tuổi ba mươi nên có, tươi tắn không kém gì những cô gái tuổi mười tám còn mới vào đời, mọi thứ đều lạ lẫm mong chờ.

_Mẹ không cần phải chuẩn bị gì đâu, người chuẩn bị tinh thần để sẵn sàng cho trò chơi tuyệt vời của ngày hôm nay thôi.

Trang Thiên Vũ sang ngồi vào lòng Phương Tĩnh, nói với nàng những đường đi nước bước cho trò chơi này.

.....

Hai người nói chuyện một lát thì đã có tiếng bước chân tới gần, Cửu Vĩ Hồ đã quay trở lại, vốn dĩ là phải nhanh hơn rất nhiều, nhưng Cửu Vĩ Hồ dù sao cũng vẫn rất thông minh nha, ra đòn uy hiếp mấy tên đó. Nhìn thấy vật phẩm gồm hai củ Nhân sâm nghìn năm, năm viên đan dược, hai thanh pháp khí hạ phẩm.

Mà hai thanh pháp khí hạ phẩm này Trang Thiên Vũ cũng rất vất vả mới có thể lấy được ra từ trong lòng của mấy con rồng, may mắn là mấy con rồng có chất chứa rất nhiều đồ, sưu tầm có thể nói là rất đủ, từ kiểu dáng, chất liệu cho tới cấp bậc.

Ngay cả cái tên già xuất hiện đánh giá đồ Cửu Vĩ Hồ gửi bán cũng không thể nào ngăn được ánh mắt tham lam lóe lên, nhưng Cửu Vĩ Hồ là ai chứ? Chỉ có trước mặt Trang Thiên Vũ mới có sự nhẹ nhàng, những tên này cũng không chịu biết thân biết phận, được Cửu Vĩ Hồ dùng linh áp Trúc cơ kỳ đe dọa mấy tên này. Dù sao hiện tại cũng chỉ có người mạnh mẽ nhất cũng là Tiên Thiên tầng chín đỉnh cao, không có một ai đột phá Trúc cơ kỳ.

Cửu Vĩ Hồ mở cửa ra đi vào bên trong, im lặng ngồi xuống bên cạnh Trang Thiên Vũ cùng Phương Tĩnh. Cửu Vĩ Hồ cũng đã rất quen thuộc với những hoạt động gần gũi khi mà đã trông không khác gì thanh niên, mà không phải là chính bản thân Cửu Vĩ Hồ cũng là biểu hiện vô cùng rõ ràng cho việc này.

Trong khi bên ngoài vẫn tiếp tục đấu giá, những nhà giàu, thế gia đều ra sức nhất định để mua về một số những thứ được gọi là pháp khí, linh đan thần dược của những người tu luyện không ra sao.

Chỉ mới tu luyện bình thường đến Hậu thiên năm sáu tầng, lại học tập những kiến thức về y dược, pháp phù cũng là tạm được mà cũng phải làm ra những thứ dành cho tu luyện này để bán đi lấy tài nguyên tu luyện, tiêu phí xa hoa trụy lạc vô cùng.

Sau vài món đồ được đấu giá, chỉ cần là người có tâm chú ý thì có thể phát hiện được ra những người giàu chân chính đều có vẻ ra giá rất cao, nhưng thực ra đều được bọn họ tính toán trước, đủ để dành tiền, tranh dành mua một số trong những thứ mà Trang Thiên Vũ lấy ra.

Trang Thiên Vũ cùng Phương Tĩnh ngồi xem bọn các gia tộc thế gia suy nghĩ rồi chầm chậm ra giá để có người có thời gian xoay tiền mua đi như những vật phẩm rác rưởi mà Trang Thiên Vũ phải đi gom lại.

Nhìn bọn họ trả giá, Trang Thiên Vũ cũng rất vui a, hắn không ngại lấy đi tiền tài của những tên này xây dựng cho bản thân. Từng chồng tiền được bọn họ vung ra về tay Trang Thiên Vũ. Nhận được cảm giác vung tiền không cần suy nghĩ hậu quả thật tuyệt vời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.