Locke ôm bà chủ đã nóng lên khắp người này, nhanh chân đi đến thang lầu, tại dưới chỉ dẫn của nàng, đi vào một gian phòng tận cùng nhất trên lầu.Hắn thô lỗ đá văng cửa phòng, đem Hạ Thiến ném tới giữa một tấm giường lớn trong phòng, lấy tốc độ cực nhanh cởi sạch quần áo trên người, nhào về phía Hạ Thiến.
"Ngươi để cho ta cởi quần áo đã." Hạ Thiến thấp giọng xin tha."Xoẹt xẹt..." Tiếng quần áo bị xé rách truyền đến, "Ngươi mặc thứ quần áo gì mà ta làm sao cũng không cởi được..." Locke bất đắc dĩ nói.
"Ngươi buông ra, để ta tự cởi..."
"Thôi, dù sao cũng rách rồi, vẫn để ta làm tiếp đi, chúng ta nhanh lên." Dứt lời, âm thanh xoẹt xẹt truyền đến lần nữa.
"Ngươi làm nhẹ thôi, đau..." Trong bóng tối, âm thanh mang theo tiếng khóc nức nở của Hạ Thiến vang lên.
"Hả? Làm sao." Locke cảm giác vừa tiến vào một nơi ấm áp, một cỗ lực cản liền truyền đến, kích thích hắn kém chút thì tước vũ khí đầu hàng.
"Quá lâu không có làm, ngươi làm nhẹ thôi..." Hạ Thiến cắn môi nói.
"Được, được, ngươi kiên nhẫn một chút." Locke lên tiếng đáp ứng, nhưng động tác của hắn lại không chậm lại chút nào,hắn như là một con báo săn, hung ác làm tiếp.
"A... Ư..." Thời gian dần qua,trong phòng truyền đến tiếng rên rỉ động lòng người của Hạ Thiến, trong lúc nhất thời sắc xuân tràn ngập cả phòng.
Qua hồi lâu, sau khi Locke phát ra một tiếng gầm thét và Hạ Thiến thét lên một tiếng rên động lòng người, trong phòng rốt cục an tĩnh lại. Lúc này,trong phòng tĩnh mịch chỉ còn lại tiếng thở dốc của hai người. Ánh trăng xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào, Hạ Thiến đang ôm cánh tay trái của Locke, gương mặt ửng đỏ khiến nàng có vẻ càng thêm xinh đẹp mê người, nàng hi vọng tại thời khắc này, thời gian có thể vĩnh viễn dừng lại.
Sau khi Locke phát tiết xong, thân thể cùng tinh thần của hắn đều nhẹ nhõm, hắn đột nhiên nhớ tới ngăn kéo trong doanh trướng của Joshua đại thúc có một cây gậy ngắn màu đen, nghe nói đó là xì gà,là do Nam Tước ban thưởng cho hắn. Locke từng thấy mỗi lần sau bữa ăn,Joshua đại thúc đều nhen nhóm nó hút một hai ngụm, rồi lập tức dập tắt, chờ lần sau lại hút tiếp. Vẻ mặt dễ chịu của đại thúc sau khi hút xong xì gà rõ mồn một trước mắt, Locke nghĩ nếu hiện tại hắn có một điếu xì gà để hút thì chắc là càng hoàn mỹ hơn.
Lúc này,Hạ Thiến đang lười biếng ôm Locke, tựa đầu ở trên lồng ngực hắn, giống như là chim non nép vào người. Locke cũng ôm nàng trong ngực, mặc dù hắn không phải người tốt, nhưng cũng không phải là người máu lạnh. Trước đó hắn không giúp nàng, là bởi vì hai người vốn không quen biết, chỉ có một phần ấn tượng tốt, hôm nay hắn giúp nàng giải vây đã dùng hết phần ấn tượng tốt này, nhưng bây giờ hai người đã xảy ra loại quan hệ này, hắn phải nghĩ cho nàng một chút biện pháp, hắn cũng không hi vọng trong tương lai nữ nhân của mình phải lưu lạc phong trần.
Lúc Locke còn đang suy nghĩ cho tương lai, Hạ Thiến lại hưởng thụ lấy sự ôm ấp ấm áp của người nam nhân còn nhỏ hơn mình không ít tuổi này, nàng ngẩng đầu nhìn thấy Locke thỉnh thoảng lại cau mày, trong lòng có một tia đau lòng, nàng thấp giọng nói:" Rượu trong quán còn có thể bán một tuần, nếu là không có người đến đoạt tiền, số tiền kiếm được trong một tuần này cũng không ít đâu, ta sẽ cầm số tiền này đi khu chiếm lĩnh tìm một công việc, ngươi không cần lo lắng cho ta."
Locke còn đang mải mê suy nghĩ, nghe được Hạ Thiến nói như vậy, nghĩ cũng chưa nghĩ liền thốt lên:"Làm sao có thể, một tuần ngươi cũng chỉ kiếm được tối đa là hai mai bạc Diller, có thể đủ làm gì?"
Đây là lời nói thật, ở lãnh thổ vương quốc Faustin hay nói chính xác là ở thôn nhỏ -quê quán của Locke, hai mai bạc Diller xác thực có thể đủ để một người sinh hoạt dễ chịu trong hai tháng thậm chí càng lâu, nhưng là tại khu chiếm lĩnh thì không được, hiện tại những người có tri thức của vương quốc Charles cũng nhìn ra vương quốc này sắp hủy diệt, đại lượng thương nhân cùng ngươi giàu có tràn vào Peters lĩnh muốn nhập quốc tịch vương quốc Faustin, nghe nói ngay cả quý tộc của vương quốc Charles cũng bắt đầu "Quy hàng", hiện tại nơi đó mặc dù hỗn loạn, nhưng trình độ tiêu phí cũng sánh ngang với thành phố lớn,thậm chí là vương thành Lohr, nàng mang chút tiền ấy đi nơi đó thì chỉ đủ sinh hoạt một tuần.
Hạ Thiến nghe Locke nói vậy, cũng trở nên ngột ngạt, nàng vô ý thức ôm chặt lấy Locke. Locke bị nàng ôm như vậy, cũng nhận ra vừa mới hắn nói chuyện đã đả kích đến nàng, hắn an ủi: "Đừng lo lắng, ta không phải loại nười nếm qua liền lau miệng sạch sẽ, ta sẽ giúp ngươi."
"Thật?!" Hạ Thiến nghe xong, lập tức hưng phấn nói.
"Đương nhiên, ta đang suy nghĩ biện pháp." Locke nói.
Hạ Thiến đã thật lâu không có bị người quan tâm như vậy, cho dù có cũng là người không có ý tốt, không phải ham sắc đẹp của nàng, chính là ham tiền tài của nàng. Mặc dù Locke cũng có thể là bởi vì sắc đẹp của nàng mới giúp nàng, nhưng nàng vẫn là vứt bỏ ý nghĩ này, nàng muốn làm nữ nhân của Locke, thử hỏi một nam nhân có quyền lợi, có thực lực, ai không ưa thích, mặc dù quyền lợi, thực lực của nam nhân này còn rất nhỏ.
"Những năm gần đây, ngươi là người đối xử với ta tốt nhất, ta sẽ không lại tìm nam nhân khác, ta làm tình nhân cho ngươi đi." Hạ Thiến đột nhiên nói, thanh âm rất thấp nhưng lại rõ ràng.
Locke cũng nghe thấy, hắn xem ra nàng đối với hắn không phải kiểu tình duyên hạt sương mà là thật sự muốn làm tình nhân của hắn, ai không ưa thích nữ nhân xinh đẹp, mà lại Locke chỉ là sĩ quan nhỏ, không quyền không thế, trước kia hắn muốn tìm nữ nhân xinh đẹp thì trừ bỏ quân nhu doanh, cũng chỉ có thể ở trong mơ mà suy nghĩ a. Hắn ôm chặt nữ nhân trong ngực, nói: "Ngươi nghĩ kĩ sao? Có khả năng,một ngày nào đó ta sẽ bất hạnh chiến tử."
"Đừng nói mò! Đương nhiên là đã nghĩ kĩ, nếu ngươi chiến tử ta liền nhặt xác ngươi, sau đó cho ngươi thủ tiết!" Mặc dù thời gian mà bọn hắn chân chính ở chung chỉ có một ngày, nhưng Hạ Thiến quyết định, về sau nàng liền đi theo tiểu nam nhân này.
"Ha ha, người có thể giết ta còn chưa ra đời đâu, ngươi yên tâm đi, trận đại chiến nào ta cũng trải qua, còn có thể sẩy chân sao?" Locke cười nói.
"Ừm..." Hạ Thiến thấp giọng đáp.
Hai người đối với lần biểu đạt thâm tình này rất hưng phấn, ôm nhau trên giường, trò chuyện về chuyện cũ của cả hai. Locke biết rõ nữ nhân này gọi Hạ Thiến, 23 tuổi, là người của trấn này, lúc nàng còn rất nhỏ, cha mẹ đã bị bệnh qua đời, chỉ có một người anh trai còn sống, bởi vì trong nhà chỉ có hai anh em, cho nên từ nhỏ nàng đã tự lực cánh sinh, đi bán rong những ghế gỗ,bàn gỗ,… mà anh trai nàng làm trên trấn, bởi vì nàng có đầu não linh hoạt còn làm qua việc vặt ở khách sạn, nhận biết mấy chữ thô thiển,cho nên lúc 17 tuổi, bà mối giới thiệu nàng gả cho chồng nàng đang kinh doanh quán rượu, nhưng mới vừa gả tới không đến một năm, chiến tranh liền xảy ra, mặc dù nàng có tài năng không tầm thường, muốn đem quán rượu kinh doanh cho tốt, nhưng bốn năm chiến tranh, náo động cùng sinh hoạt nghèo khó dập tắt nhiệt tình của nàng, chồng nàng đối với nàng cũng không có bao nhiêu tình cảm, về sau nàng bị chồng vứt bỏ. Nàng nghĩ đời này cũng liền trôi qua như thế.
Sau khi nghe xong thân thế của Hạ Thiến, Locke đau xót vô cùng, nữ nhân này còn thảm hơn mình rất nhiều, dù sao cha mẹ và người thân hắn đều khoẻ mạnh,hắn lại là nam nhân, làm sao đều được, còn nữ nhân này lại phải gánh vác nặng nề như thế. Hắn an ủi Hạ Thiến, cam đoan với nàng, chắc chắn sẽ không cô phụ nàng. Hắn nói thân thế của mình cho Hạ Thiến, bây giờ hắn 18 tuổi, nhà tại thôn Phong Diệp,lãnh địa Kedozzi, tỉnh Del, vương quốc Faustin, có cha mẹ và chị gái. Biết Locke đã tòng quân 4 năm, Hạ Thiến đầu tiên là giật mình, sau đó mới lý giải được, trách không được hắn còn trẻ như vậy đã là tiểu đội trưởng. Nhưng nàng đối với tuổi tác của Locke rất xoắn xuýt, trong quân doanh Locke không cạo râu, cho nên chiến tranh quanh năm khiến hắn có vẻ thành thục không ít, mặc dù Hạ Thiến nhìn ra Locke so với mình nhỏ tuổi hơn, nhưng không nghĩ tới lại nhỏ hơn nhiều như vậy, trọn vẹn 5 tuổi.
“Trời ơi, mình cùng hắn chẳng phải là... “Hạ Thiến kêu rên trong lòng.
Locke cũng nghe ra Hạ Thiến khó chịu, nhưng hắn cũng mặc kệ, mà lại vì biểu thị thân mật, hắn gọi Hạ Thiến là "Thiến Thiến"
"Đừng gọi như vậy, chỉ có anh trai cùng cô chú ta mới gọi như vậy khi còn bé, ngươi gọi như vậy, ta nghe được rất khó chịu." Hạ Thiến vội vàng từ chối.
"Không được, chẳng lẽ hiện tại ta không phải là “anh của ngươi “sao? Cứ gọi như vậy!" Dưới sự cường thế của Locke, Hạ Thiến cũng chỉ có thể tiếp nhận.
Sau khi biết rõ thân thế của Hạ Thiến,Locke liền nhận ra, nữ nhân yếu đuối này thế nhưng là có năng lực không nhỏ, nhất là biết được việc Hạ Thiến biết chữ,càng là khiếp sợ đến tột đỉnh. Locke là một người mù chữ, ngay cả tên của mình hắn còn viết sai,nói lắp,hắn chỉ biết cộng trừ đơn giản trong phạm vi nhỏ,nếu hơi phức tạp một chút thì, ha ha, vẫn là cũng được a(ngu thì nói m* ra). Hắn đánh giá Hạ Thiến là người có nội tâm khuyết thiếu yêu mến, nhưng lại có năng lực khôn khéo. Cho nên sau khi hơi cân nhắc,hắn liền quyết định đem vấn đề gặp phải khi tấn thăng quân hàm nói cho Hạ Thiến, bởi vì Locke nghĩ nửa ngày mới phát hiện, chỉ có hắn tấn thăng lên binh nhất, thành trung đội trưởng, thì mới có năng lực nuôi Hạ Thiến. Trong doanh trại chỉ có mấy người từ trung đội trưởng trở lên mới có thể nuôi tình nhân trong thời gian chiến tranh mà không bị người lên án.
Thế là Locke đem việc tuyển cử trung đội trưởng ở hai ngày sau thậm chí việc một tuần sau,quân đội muốn xuất phát tiến công thành Fareins nói cho Hạ Thiến. Hạ Thiến có hơi giật mình nhưng lập tức lấy lại tinh thần, nàng biết rõ Locke đem những việc này nói cho nàng biết, thì hắn đã coi nàng là người nhà, là loại người sẽ không bị vứt bỏ, Locke cũng nói cho nàng biết, chỉ có lên làm trung đội trưởng, hắn mới có năng lực bảo hộ nàng trong đoạn thời gian chiến hỏa liên miên này.
Hạ Thiến ngay lập tức đem mình trở thành người vợ hiền của Locke, nàng cẩn thận hỏi thăm Locke những vấn đề liên quan tới kết cấu,quan hệ của các cao tầng trong quân doanh, Locke biết gì trả lời đó, hắn tin tưởng Hạ Thiến sẽ không hại hắn. Mà lại những tình huống này cũng không phải là cơ mật gì, người có tâm tư tốn chút thủ đoạn nhỏ cũng có thể thăm dò được. Sau khi đem tình huống của Locke hiểu rõ đại khái, Hạ Thiến nói trúng tim đen,bảo Locke nắm chặt con đường từ Zoro thiếu gia.