Kỵ Sĩ Hành Trình

Chương 25: Thành phá




Ngoài cửa thành, Nam Tước Kedozzi nhìn xem ba quả cầu lửa đang lơ lửng kia,nói: "Người thi pháp... Hừ."

Cách đó không xa Zoro cùng Jerson còn chưa tới gần cửa thành cũng nhìn thấy."Chúng ta lên! Nam Tước Kasher đã phái ra ma pháp sư, tòa thành này sắp bị phá." Zoro đối binh sĩ xung quanh thét lên. "Đại nhân, an toàn của ngài..." Jerson còn muốn nói điều gì, nhưng bị Zoro trừng mắt một cái,hắn lập tức đem lời muốn nói nuốt trở về.

Đây là việc rất khó khăn a, lần sau phải để Locke bảo vệ Zoro thiếu gia, còn ta đi công kích, Jerson nghĩ thầm trong lòng.

Bên trong thành, ba người Grace cũng nghe đến tiếng nổ kia: "Đây không phải là do sức người tạo thành!" Vẻ mặt Grace biến đổi: "Là ma pháp, chúng ta mau trở về, tòa thành này sắp bị công phá!" Dứt lời, nàng bất chấp hình tượng thục nữ của quý tộc, dùng hai tay nâng váy hướng chỗ sâu trong ngõ chạy đi, phía sau nàng hầu gái Lafite cũng ôm Christine theo sát.

Cửa thành bắc, đám người Willis cũng nghe đến tiếng vang, mặc dù hắn chỉ là đứa con trai không được sủng ái nhất của Hầu Tước, nhưng hắn cũng là một quý tộc, biết rõ một chút về lực lượng Siêu Phàm."Ma pháp sư..." Sắc mặt Willis càng thêm đen: "Chúng ta đi mau!" Tất cả đám người đi theo hắn đều là tinh nhuệ, mặc dù chỉ có hơn năm mươi người, nhưng đại bộ phận đều là kỵ binh. Đồng hành cùng bọn hắn còn có mấy chiếc xe ngựa to, đây đều là tài sản của hắn.

Cửa thành bắc bị tiến công với cường độ rất nhỏ, chỉ cần bọn hắn có thể lao ra, có bản đồ rừng rậm Mofi cùng khế đất của những trang viên ở vương quốc Karaman, Willis có lòng tin mình có thể *Đông Sơn tái khởi, thậm chí sống được so với lúc ở Charles càng tốt hơn.

Cửa thành từ từ mở ra, bọn người Willis đột phá vòng vây của đám bộ binh, ngay lúc bọn người Willis cho là mình đã chạy thoát một kiếp, một đội kỵ binh còn đông hơn bọn hắn ngăn ở giao lộ. Hiển nhiên là hai bên đều giật mình.

Willis phát hiện người cầm đầu mặc áo giáp toàn thân mang cho hắn áp lực lớn lao, phải biết rằng hắn đã âm thầm đem đấu khí tu luyện tới cấp độ kỵ sĩ thực tập sơ cấp a, người này còn cường đại hơn hắn... Willis có một loại dự cảm chẳng lành.

"Nam Tước đại nhân..." Một người đàn ông trung nên cũng mặc giáp toàn thân đi ra từ sau lưng Willis, thấp giọng nói:"Đợi chút nữa, ngài tận lực chạy." Sau đó hắn lại đối với các kỵ binh xung quanh ra lệnh "Các ngươi, bảo hộ đại nhân!"

"Rõ!" Các binh sĩ đồng thanh trả lời.

Willis mở to hai mắt, ngay cả cường giả mà hắn âm thầm mời chào cũng không địch lại, vậy tên kỵ sĩ này có thực lực...

Mặc dù tòa thành này có lực lượng phòng thủ rất mạnh, nhưng vẫn là bị bọn hắn đánh hạ, vào lúc giữa trưa, các cửa thành lần lượt bị công phá, binh sĩ Charles lui giữ đến phủ thành chủ, hiển nhiên là bọn họ cũng phát hiện sự thật mình đã bị lãnh chúa vứt bỏ, sau khi hơi chống cự,bọn họ lập tức lựa chọn đầu hàng.

Chạng vạng tối, từng đội binh sĩ Faustin tuần tra tại các ngóc ngách của thành Fareins, sau khi cửa thành bị công phá, đại lượng nạn dân Charles bạo động, phá phách cướp bóc đốt giết, tổn thất mà những nạn dân này gây ra cho binh sĩ Faustin nhiều hơn rất nhiều so với việc các binh sĩ Charles chống cự. Cũng may bên Faustin đã có kinh nghiệm xử lý loại chuyện này, sau khi treo cổ mười mấy tên ác ôn mười ở hai bên đường phố trong thành, thì trận này náo động này cuối cùng cũng kết thúc.

Locke mới đi ra từ chỗ Nam Tước, hai vị Nam Tước còn đang tranh luận không ngớt về việc ai công phá được cửa thành trước, việc này xác thực là rất kỳ cục. Bởi vì bọn Locke hầu như công phá được cửa thành cùng lúc với ma pháp sư của Nam Tước Kasher dùng ma pháp oanh kích công phá tòa cửa thành kia, cũng bởi vì vậy mà tàn quân Charles đồng thời gặp phải địch nhân tiến công ở lưng và bụng cho nên bọn hắn chỉ chống cự một hồi rồi lập tức lựa chọn đầu hàng.

Ngay sau đó Locke đi đến chỗ Zoro thiếu gia, Zoro thiếu gia không bị tổn thương, chẳng qua Jerson bảo hộ hắn lại xui xẻo, có lẽ là Jerson bảo hộ với cường độ quá lớn, khiến người Charles tưởng rằng Zoro thiếu gia là nhân vật quan trọng nào đó, chính quy đánh nhau thì không gặp phải mấy lần, nhưng đánh lén thì một đợt nối tiếp một đợt. Zoro thiếu gia có được thực lực đấu khí không tầm thường cùng bọc giáp giáp toàn thân kiên cố, nghe nói hắn chỉ bị trầy da. Jerson lại không có vận may như vậy, nghe binh lính dưới trướng báo cáo, eo trái trung đội trưởng bị bắn trúng một mũi tên, giáp nửa người chỉ có thể bảo vệ bộ phận từ xương sườn trở lên, tên cung tiễn thủ kia có thể bắn trúng eo trái, cũng là đủ xảo trá.

Tại trong một tòa *đình viện hào hoa, Locke gặp mặt Zoro thiếu gia, hướng hắn báo cáo tình huống của các binh sĩ bị hao tổn, dù sao vị này cũng là người lãnh đạo trực tiếp của trung đội bọn họ. Trên sống mũi Zoro xuất hiện một vết sẹo, hắn đối với sự nghiêm cẩn của Locke rất hài lòng, việc này khiến Zoro cảm thấy hắn có được một đội binh sĩ hoàn toàn thuộc về mình cùng một vị sĩ quan không tệ.

Zoro thiếu gia rất cao hứng, ban thưởng cho Locke một mảnh vải vóc mềm nhẵn màu hồng cùng một nhánh hoa hồng hải. Xem ra Zoro thiếu gia đã biết rõ việc Locke đang bao nuôi tình nhân, nếu không phải vậy thì hắn cũng sẽ không ban thưởng vải vóc. Hoa hồng hải vẫn là do Locke tự mình cắt, nhưng lần này, hắn lớn mật hơn, cắt nhiều hơn lần trước một nửa. Trong thời gian chiến tranh, loại bảo vật này vậy mà cũng bị Zoro thiếu gia mang theo bên mình, xem ra giá trị của nó muốn so với Zoro thiếu gia nói hời hợt lúc trước cao hơn.

Khi trở về,Locke lây cớ thăm trung đội trưởng Jerson từ chối lời mời ăn cơm của Zoro. Mặc dù bị từ chối, nhưng Zoro càng cao hứng, bởi vì hắn càng thêm ưa thích một vị thuộc hạ biết quan tâm thượng cấp cùng chiến hữu, Jerson đang là trung đội trưởng, theo lý thuyết thì hắn cao hơn Locke nửa cấp.

Jerson được an bài tại bên trong một tòa đình viện nhỏ, hai tên binh sĩ được điều ra từ trung đội bọn họ đang chăm sóc hắn. Vẻn vẹn eo trái bị trúng một mũi tên, nếu là trước kia thì còn có khả năng là tổn thương không lớn không nhỏ, nhưng bây giờ hắn đã tu luyện đấu khí, đấu khí sẽ chậm chạp chữa trị vết thương, theo chính lời Jerson nói thì điểm tổn thương này chỉ cần một tuần lễ là khỏi.

Jerson thấy Locke đến thăm mình,vừa cảm khái lại kích động, nhất định phải lôi kéo hắn ở lại nơi này đêm nay, Locke còn không tìm được nơi ngủ cho nên cũng tạm thời đồng ý. Jerson còn không ngừng nói lần sau việc bảo hộ Zoro thiếu gia giao cho ngươi, ta đi lên,… Locke cũng cười bằng lòng.

Khi Locke đi ra từ chỗ Jerson,đêm đã rất khuya, mặt trăng đều lên đến đầu cành. Cuối cùng, Locke từ chối ngủ cùng hắn, bọn hắn đều là trung đội trưởng, Nam Tước đều sẽ cho bọn hắn tạm thời chọn một căn đình viện độc lập trong thành ở lại, giống như nơi Jerson dưỡng thương. Có thể tự mình ở một căn nhà, dù sao cũng so với cùng người khác chen ở một chỗ tốt hơn nhiều.

Loại đình viện độc lập này đều là nơi thương nhân cùng người giàu có ở lại, cho nên gần với phủ thành chủ, Locke lại muốn chọn một hoàn cảnh yên tĩnh, bởi vì trận công thành chiến lúc ban ngày khiến cho đấu khí của hắn tăng lên không nhỏ, hắn cần cảm thụ một lần.

Locke đi trên đường phố, hai bên đường phố đều là thanh âm binh sĩ Faustin đập nện cửa hàng, đây là Nam Tước ngầm đồng ý, binh sĩ lấy mạng đánh trận, cũng nên được hồi báo phong phú. Những cửa hàng mặt đường này có chất béo không nhiều, Nam Tước không để vào mắt, mà các binh sĩ thì là giống đào bảo, tại bên trong đống gạch ngói vụn tìm kiếm bảo bối mà mình ưa thích. Nếu bọn hắn có thể tìm được một đồng vàng thì liền phát tài, tại chỗ hậu cần có thể đổi năm mươi mai bạc Diller đâu, nhưng xác suất của việc này rất thấp tiếp cận với không. Chủ nhân của những cửa hàng kia sớm đã chạy trốn, chỉ để lại trong tiệm một chút đồ vật mang không được hoặc là có giá trị không cao, nhưng việc này cũng không hề ảnh hưởng đến sự nhiệt tình của các binh sĩ.

Trước kia Locke cũng là một thành viên trong đám bọn hắn, thậm chí lúc vẫn còn là tiểu đội trưởng,hắn còn làm hăng say hơn, từng có chiến tích huy hoàng là trong một đêm dẫn đầu các huynh đệ đập phá, lục soát liên tiếp ba con phố. Hiện tại hắn đã là trung đội trưởng, không cần tự mình lên trận, có tiểu đội trưởng trong trung đội hiếu kính tiền, Nam Tước cũng có một phần ban thưởng, đó mới là món tiền lớn. Lúc mới bắt đầu chiếm lĩnh, kho vàng, kho binh khí, kho lương trong tòa thành này đã lập tức bị trung đội kỵ binh của Nam Tước đại nhân canh giữ, càng không cần nói phủ thành chủ mập đến chảy mỡ kia, nghe nói tùy tiện một thứ đồ sứ bên trong đó cũng đáng giá mấy đồng vàng, đổi thành Diller cũng là hai mai vàng Diller trở lên.

Kỹ xảo ăn cướp sau khi phá thành của Locke đã bị bọn Hans, Kane,… học hết, tin tưởng bọn họ tuyệt đối là có thể "Ăn no". Locke không nghĩ thêm, việc cấp bách là tìm nơi ở.

Locke đi vào một ngõ nhỏ u ám, ngõ hẻm này lưng tựa phủ thành chủ cũng coi là nơi giàu có, trước đó, người ở nơi này không phải đại phú cũng hẳn là đại quý. Hắn đi vào sâu trong cùng, một cánh cửa làm bằng gỗ lim xuất hiện ở trước mặt hắn.

"Bành!" Locke dùng một chân đá văng cửa nhà,rồi đi vào, chủ nhân chắc chắn là đã trốn, coi như không trốn cũng không sao, trực tiếp đuổi đi, hiện tại căn nhà này là của hắn, nếu không biết điều, hắn sẽ cho chủ nhân của căn nhà này mát xa toàn thân.

Trong sân rất sạch sẽ, chủ nhân hẳn là một người cẩn thận, trong sân có cây cối, nhưng trên mặt đất lại không có lá cây. Locke hơi cảnh giác, trong loại tình huống này,chủ nhà không phải vừa đi thì chính là không đi.

Trong nhà cũng chỉ có ba gian phòng, lúc mới vừa vào cửa hắn quét mắt một gian phòng ngoài cùng, thấy bên trong không có người. Locke nhìn xem hai gian phòng đang đóng cửa, rút kiếm ra, nghĩ thầm,vào gian bên phải trước, gian phòng này hẹp hơn hẳn là không phải nơi ở của chủ nhân. Sau khi chậm chậm mở ra cánh cửa, Locke cầm kiếm nhảy vào, không có người. Trong phòng có một cỗ mùi thơm ngát nhàn nhạt, hẳn nơi phụ nữ ở. Gian phòng cũng không lớn, trừ một cái giường thì cũng không còn gì khác. Chăn đệm trên giường rất loạn, lúc chạy trốn chủ phòng hẳn là rất sốt ruột.

Locke lui ra ngoài, nhìn phòng ngủ chính một chút, nơi đó vẫn như cũ là yên tĩnh. Nếu ngôi nhà này có người thì hẳn là đang ở bên trong căn phòng này, Locke chậm rãi đi tới trước cửa, nhẹ nhàng đẩy ra, trong phòng tối thui. Ngay lúc Locke hoàn toàn đẩy ra cửa phòng, một vòng sáng như bạc hiện lên.

*Đông Sơn tái khởi: làm lại, quật khởi từ đầu

*Đình viện: ngôi nhà rộng, có sân và vườn riêng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.