Kim Bài Điềm Thê, Tổng Giám Đốc Sủng Hôn

Chương 14: Lão nữ tu sĩ Anne




Một đám tiểu minh tinh, đều hâm mộ nhìn Diệp Nhiễm.

Diệp Nhiễm ưỡn ngực ngẩng đầu, vênh váo tự đắc bộ dáng, làm Tô Bắc khẽ nhíu mày.

Không nghĩ tới, 5 năm không gặp, cô ta thế nhưng thành minh tinh.

Này thật đúng là trùng hợp cẩu huyết a!

Tô Bắc tận lực cúi đầu, không nhìn thang máy bên kia.

Tuy rằng cô cùng Diệp Nhiễm nhận thức, nhưng ở trường hợp như vậy, cô vẫn là không muốn cô ta nhìn thấy mình. Cô cũng không muốn cùng Diệp Nhiễm có bất cứ liên quan gì. Đối với người bạn thân ngủ cùng với người yêu của mình, cô còn có thể như nào tiếp xúc.

Tô Bắc cúi đầu, tư thái có vài phần giống đà điểu.

Nàng nhìn chung quanh tiểu minh tinh, đều dùng ánh mắt mộ nhìn Diệp Nhiễm. Ngữ khí sùng bái.

"Không nghĩ tới Diệp Nhiễm cũng tới, với danh tiếng của cô ta, cũng cùng chúng ta tranh người đại diện! Ngươi nói, chúng ta còn có cơ hội sao? Annie khẳng định sẽ không lựa chọn chúng ta!"

Có người đi theo phụ họa nói.

"Đúng vậy, đúng vậy! Rốt cuộc, Diệp Nhiễm cùng chúng ta giá trị con người, cách quá lớn!"

"Thật là mất mát a, Annie chính là kim bài người đại diện, vào tay cô, khẳng định có rất nhiều thứ tốt, xem ra chúng ta là không được chọn!"

Tô Bắc nghĩ thầm.

Nói nửa ngày, các nàng thật là đang đợi mình a!

Không nghĩ tới, địa vị của cô lại cao như vậy.

Có điểm không thể tưởng tượng a!

Ở nước ngoài, các minh tinh không làm ra bộ dáng như vậy.

Tô Bắc dùng dư quang quét Diệp Nhiễm liếc mắt một cái.

Hiện giờ Diệp Nhiễm, thoạt nhìn tựa hồ so trước kia thành thục nhiều.

Trước kia, trên người còn có một tia hơi thở thanh xuân, hiện tại hoàn toàn bị lớp trang điểm đậm che mất.

Không nghĩ tới, cô ta hôm nay cũng đến.

Cô ta cũng muốn cô làm người đại diện sao?

Tô Bắc trào phúng khẽ cười một tiếng, một màn năm năm trước, không ngừng nổi lên trong lòng.

Cô đột nhiên có điểm muốn biết, khi Diệp Nhiễm biết mình chính là Annie, sẽ có biểu tình xuất sắc như thế nào.

Rốt cuộc, nàng không phải thánh mẫu, không có vĩ đại như vậy mà quên đi chuyện năm đó.

Diệp Nhiễm tới sau, vẫn luôn ngẩng đầu, cao ngạo đứng ở nơi đó.

Phảng phất ai cũng không xứng để nàng nhìn vào mắt.

Tất cả mọi người đang chờ đợi, kim bài người đại diện trong truyền thuyết Annie.

Diệp Nhiễm đã đến, khiến cho một trận xôn xao, một lát liền khôi phục bình thường.

Đám kia tiểu minh tinh, như cũ như lửa nóng hướng lên trời.

Các nàng đoán rằng, các loại kỳ ba.

"Ai, các ngươi nói, Annie đến tột cùng là như thế nào một người a? Như vậy lợi hại, hẳn là không phải người bình thường đi!"

Một cô gái xinh đẹp, lập tức nói tiếp.

"Nghe nói là cái lão nữ tu sĩ, có nề nếp, thực nghiêm khắc, nói cách khác, nàng thủ hạ nghệ sĩ, như thế nào khả năng như vậy nghe lời đâu!"

"Cũng đúng a! Chẳng qua tnăng lực của cô ta vô cùng tốt, tài nguyên nhiều nên khẳng định người bình thường trước mặt cô ta cũng không dám lỗ mãng."

Càng lúc càng sôi nổi, có người tiếp tục.

"Annie dù sao cũng đã lăn lộn ở Hollywood, nếu làm đại diện cho chúng ta thì nói không chừng chúng ta lại có ngày bước ra thế giới đâu. Trở thành ngôi sao quốc tế a."

Tô Bắc biểu tình có chút mất kiên nhẫn.

Trong lòng có điểm bất đắc dĩ cùng thất vọng. Đám minh tinh này thế nhưng đem cô hình dung thành lão yêu bà. Bọn họ đúng là không có suy nghĩ chuyện tốt, minh tinh rảnh việc đến vậy sao? Có minh tinh nào mà sau lưng không từng trải qua vô số chua xót và nỗ lực?

Đột nhiên, có người ngồi xuống bên cạnh. Tô Bắc kinh ngạc, ngước mắt nhìn lại, đối phương là một tiểu cô nương

Ngây ngô. Thoạt nhìn mười bảy tám tuổi, bộ dáng trẻ con.

Tô Bắc có vài phần tò mò.

Tất cả mọi người đi cung nghênh "Kim bài người đại diện Annie". Còn cô bé này như là đi nhầm địa phương. Cô bé này mắt lập loè tò mò quang mang, có vài phần chờ mong, có vài phần mờ mịt.

Tô Bắc khó hiểu.

"Cô tên gì?"

Tiểu cô nương quay đầu, chớp chớp con ngươi, "Cô đang hỏi tôi sao?"

Tô Bắc gật gật đầu, cẩn thận đánh giá một chút cô gái nhỏ trước mặt.

Cô thoạt nhìn rất có linh khí, hai mắt to linh động.

"Đúng vậy? Cô cũng là người của công ty giải trí Thịnh Thế?"

"Cô cũng vậy?"

Tiểu cô nương hỏi lại, nháy mắt kinh hỉ nhìn Tô Bắc, mắt phát ra ra loại cảm giác tìm được tri kỷ.

Tô Bắc có điểm buồn bực, nhưng là, vẫn là chất phác gật gật đầu. Cô bé đó tâm huyết dâng trào, cùng bộ dáng lúc trước hoàn toàn khác nhau.

Nàng kích động bắt lấy Tô Bắc tay.

"Tôi là Cố Thiến Oánh, là nghệ sỹ ký hợp đồng của Thịnh Thế!"

Nói tới đây, biểu tình có điểm uể oải.

"Nơi này nghệ sỹ ưu tú nhiều vô kế, tôi ký hợp đồng được một năm rồi nhưng toàn đóng vai phụ của phụ. Nghe nói hôm nay có người đại diện muốn chọn nghệ sĩ, tôi biết chính mình không có hy vọng nhưng vẫn muốn đến đây để học hỏi."

Tô Bắc rốt cuộc hiểu rõ gật gật đầu.

"Cho nên.. Cô cứ ngồi ở chỗ này?"

"Đúng vậy!" Cố Thiến Oánh như cũ lôi kéo tay nàng.

"Tôi xem ngươi vẫn luôn ngồi ở chỗ này, cô cũng giống tôi muốn tới thấy Annie phong thái a!"

Tô Bắc xấu hổ sờ sờ cái mũi.

Cô muốn nhìn thấy chính mình phong thái sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.