Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 22: Thành Tích Phá Kỷ Lục




"Hôm nay, giám sát viên Lý Thanh Huyền của ban chấp hành liên khảo, cũng đã đến địa điểm thi để cổ vũ cho tất cả mọi người, các học viên của nhóm này đều là những thiên tài ưu tú nhất năm hai của học viện Số 3 chúng ta, nhất định phải phát huy phong thái của mình, đừng căng thẳng... được rồi, bây giờ ta tuyên bố, bắt đầu sát hạch."

Chủ nhiệm khối Sở Ngân lớn giọng nói.

Một vị giám khảo bên cạnh đọc to tên của học viên đầu tiên tiếp nhận kiểm tra ở võ đài số 1, nói: "Số 87, Lãnh Diệp lớp 1 năm 2, lên đài tiếp nhận kiểm tra."

Lãnh Diệp, người trắng trẻo, tướng mạo cực kỳ anh tuấn, là một tiểu thiên tài của năm 2, nhân khí khá cao.

Hắn không ngờ mình lại là người đầu tiên tiếp nhận kiểm tra, vội vàng ra khỏi hàng, thuận theo bậc thềm mà bước lên võ đài.

Ở trung tâm võ đài đặt một đại án hắc thạch hình vuông bốn chân cao một mét.

Trên đó, có một cây cột hình vuông bằng bạch ngọc cao một mét, rộng nửa mét, trên đó có chạm khắc từng vạch rõ ràng, từ góc nhìn của Lâm Bắc Thần, nó giống như một cái nhiệt kế cỡ lớn trên trái đất.

Cột bạch ngọc này có tên là [Trắc Huyền Thạch].

Là một vật phẩm của trận pháp Huyền Văn, có thể kiểm tra cấp độ Huyền khí.

Lãnh Diệp bước tới, sau khi tiếp nhận khám xét cơ thể bởi một giám khảo khác thì đi đến bên phải của [Trắc Huyền Thạch], đặt bàn tay của mình lên trên [Trắc Huyền Thạch], chuyển vận Huyền khí tự thân, thúc động đến trạng thái đỉnh phong nhất.

Một luồng ánh sáng màu đỏ mờ nhạt từ vị trí chính diện của [Trắc Huyền Thạch] bốc lên.

Giống như cột thủy ngân của nhiệt kế bốc lên dưới nhiệt độ cao.

Ngay lập tức, vô số ánh mắt đều tập trung vào vạch của [Trắc Huyền Thạch].

Chỉ thấy luồng sáng màu đỏ mờ nhạt đó, bốc lên với tốc độ rất nhanh, sau khi vượt qua vạch thứ ba mới dần chậm lại, cuối cùng dừng lại ở vị trí cách vạch thứ ba khoảng chừng ba ngón tay.

Khuôn mặt của Lãnh Diệp đỏ bừng lên, gân xanh trên cổ lộ ra, duy trì trong thời gian mười nhịp thở.

Kiểm tra kết thúc.

"Lãnh Diệp, đẳng cấp Huyền khí 3,6."

Giám khảo đã đưa ra thành tích cuối cùng.

Theo quy tắc kiểm tra, lợi dụng Huyền khí tự thân, xung kích trong khả năng cho phép để đạt tới vạch cao nhất trên [Trắc Huyền Thạch], đồng thời duy trì trong thời gian mười nhịp thở để đạt được thành tích Huyền khí cuối cùng.

Lãnh Diệp tỏ vẻ phấn khích.

Huyền khí cấp 3,6 là thành tích tốt nhất mà hắn có thể đạt được.

Hắn hành lễ với mấy giáo viên và vị giám sát viên kia, sau đó mới vui vẻ bước xuống võ đài.

Nét mặt của mấy vị giám khảo cũng vui mừng.

Theo dữ liệu lịch sử, học viên năm 1, đẳng cấp Huyền khí nhìn chung đều từ 1 đến 2, một số ít thiên tài có thể vượt qua 2. Đẳng cấp Huyền khí của học viên năm 2 nhìn chung từ 2 đến 3, vượt quá 3 thì được coi là thiên tài, học viên năm 3, đẳng cấp Huyền khí từ 3 đến 4, vượt quá 4 có thể nói là thiên tài.

Lãnh Diệp có thể đạt được thành tích 3,6, chắc chắn được được xem là một tiểu thiên tài.

Cuộc kiểm tra lần này, coi như là một khởi đầu tốt đẹp.

Chủ nhiệm khối Sở Ngân cũng rất hài lòng.

Ông ta quay đầu lại liếc nhìn giám sát viên Lý Thanh Huyền, lại nhìn thấy trong mắt ông ta mang theo một chút khinh thường.

"Thanh Huyền huynh dường như không hài lòng với thành tích này sao?"

Sở Ngân nói.

Lý Thanh Huyền không chút giấu giếm nói: "Đối với các học viện Số 1, Số 2 mà nói, thành tích như vậy là rất bình thường. Nếu như đây chính là trình độ trung bình của nhóm học viên thiên tài năm 2 của học viện các ngươi, vậy thì ta chỉ có thể nói, ta rất thất vọng."

Sở Ngân không khỏi có chút xấu hổ, nói: "Thanh Huyền huynh cứ tiếp tục theo dõi đi, đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi."

“Thật sao?” Ông ta thờ ơ nói: “Hy vọng các ngươi sẽ không làm ta thất vọng”.

Cuộc kiểm tra tiếp tục diễn ra.

Thành tích của các học viên tiếp theo về cơ bản đều khoảng 3,1, 3,2, liên tiếp mười mấy người, không có ai vượt qua Lãnh Diệp.

Sắc mặt của giám khảo cũng không được dễ nhìn lắm.

Trên trán của Sở Ngân đã xuất hiện một vệt mồ hôi lạnh.

"Chậm lại một chút, chậm lại một chút, không cần gấp, mọi người đừng căng thẳng, ổn định tinh thần, cứ phát huy như bình thường."

Sở Ngân lớn tiếng nói.

Tốc độ kiểm tra đã chậm lại.

Mặc dù là vậy, kết quả sát hạch vẫn không như ý người.

Vẻ thất vọng và chán nản trên khuôn mặt của Lý Thanh Huyền dần hiện rõ.

"Cao Mân lớp 3 năm 2, đẳng cấp Huyền khí 3,8."

Cuối cùng, đã xuất hiện một học viên có thành tích vượt qua Lãnh Diệp.

Chủ nhiệm khối Sở Ngân thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Cao Mân này là người đứng đầu lớp 3 năm 2, cuối cùng đã có đột phá.

Nhưng ông ta quay đầu lại, phát hiện biểu hiện trên gương mặt của Lý Thanh Huyền vẫn không có chút thay đổi, liền biết rằng thành tích như vậy vẫn không thể lọt vào mắt của vị giám sát viên đặc biệt này.

"Trịnh Song Dung, lớp 5 năm 2, đẳng cấp Huyền khí 3,7."

"Tống Hạo, lớp 10 năm 2, đẳng cấp Huyền khí 3,6."

"Vương Đào, lớp 4 năm 2, đẳng cấp Huyền khí 3,3."

"Nhạc Hồng Hương, lớp 8 năm 2, đẳng cấp Huyền khí 4,0."

Cuối cùng, sau khi Nhạc Hồng Hương, học viên đứng đầu lớp 8 năm 2, tiếp nhận kiểm tra, học viên đầu tiên có đẳng cấp Huyền khí đạt đến mức 4 đã xuất hiện.

Chủ nhiệm khối Sở Ngân vui mừng khôn xiết.

Không hổ là một trong những thiên tài chủ lực của khối.

Thành tích như vậy, chắc đã có thể gây ấn tượng với Lý Thanh Huyền rồi chứ?

Ai mà biết được ông ta vừa quay đầu lại, thì nhìn thấy vẻ mặt của giám sát viên đặc biệt này vẫn rất bình tĩnh và lạnh lùng.

"Con mẹ nó……"

Sở Ngân thầm chửi rủa một câu.

Chúng ta chỉ là học viện Số 3, có cần phải hà khắc như vậy không?

Cuộc kiểm tra tiếp tục.

Thời gian dần trôi qua, học viên của các nhóm khác về cơ bản đều đã kết thúc bài kiểm tra, liền đến vây quanh võ đài số 1 xem náo nhiệt, người càng ngày càng nhiều, đông nghìn nghịt, vây quanh võ đài số 1 đến mức nước cũng không thấm ra được.

"Ngô Tiếu Phương, lớp 1 năm 2, lên đài tiếp nhận kiểm tra."

Giám khảo lớn tiếng nói.

Ngô Tiếu Phương giật mình.

Cuối cùng cũng đến lượt mình rồi.

Hắn quay đầu lại liếc nhìn Lâm Bắc Thần bên cạnh, cười lạnh nói: “Lâm Bắc Thần, mở to mắt chó của ngươi ra mà nhìn cho rõ, khoảng cách giữa ta và ngươi lớn đến thế nào, ngươi sẽ sớm lĩnh hội được cái gọi là tuyệt vọng."

Nói xong liền sải bước đi về phía võ đài.

Hắn rất tự tin.

Bước lên võ đài, hành lễ, sau đó đặt bàn tay của mình lên trên [Trắc Huyền Thạch].

Nhất thời, xung quanh võ đài vang lên tiếng hò reo không thể nào kìm nén được.

Bởi vì luồng ánh sáng màu đỏ nhạt kia, ngay lập tức bốc lên, vượt quá vạch số 3.

Sau đó, đà tăng của nó tiếp tục leo lên nhanh chóng, trực tiếp vượt qua vạch số 4.

Mãi cho đến khi vượt qua 4,5, tốc độ của luồng ánh sáng màu đỏ nhạt mới bắt đầu chậm lại.

Cuối cùng, trị số 4,7 đã được duy trì ổn định trong thời gian mười nhịp thở.

"Ngô Tiếu Phương, lớp 1 năm 2, đẳng cấp Huyền khí 4,7."

Giáo viên tuyên đọc kết quả kiểm tra, giọng nói cũng có chút run rẩy.

Đây là một thành tích phá kỷ lục.

Các học viên năm 2 trong lịch sử của học viện Số 3, chưa từng xuất hiện thiên tài nào có đẳng cấp Huyền khí đạt đến 4,7.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.