Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 5: Lịch Lãm




Một kiếm ra, giống như thiên địa cùng nhau vận chuyển, kéo theo thế lớn vô cùng!
Động tác gấu đen lập tức chậm lại, dường như thời gian đột nhiên ngừng lại!
Động tác Chu Hằng cũng không có chút giảm bớt, đối với gấu đen cổ hoành kiếm mà đi, kiếm phong run rẩy, dường như đang gào thét theo nhịp điệu kỳ diệu nào đó, như đại đạo thiện xướng, tuyên truyền giác ngộ.
Rất kỳ diệu!
Cùng thời điểm mình luyện tập hoàn toàn khác nhau!
Một kiếm xẹt qua, một đầu gấu lớn lập tức giơ thẳng lên trời, ở giữa không trung xẹt qua một đạo đường cong rồi rơi xuống đất, lăn ra chừng 7, 8 thước xa mới ngừng lại được.
Một kiếm bị mất mạng!
Tuy rằng gấu đen không phải yêu thú, nhưng một đầu gấu trưởng thành có được lực lượng vô cùng khổng lồ, dù mãnh hổ giữa núi cũng không dám địch. Nhưng ở trước mặt của Chu Hằng lại ngay cả lực chống cự mảy may cũng không có, yếu ớt giống như trẻ con.
Lăng Thiên Cửu Thức thật sự quá cường đại!
Chu Hằng tự giác mô phỏng thức thứ nhất Lăng Thiên đến tám thành, mà đây chỉ là hình mà thôi, phải nắm giữ tinh túy trong đó lại không biết còn cần bao nhiêu thời gian! Nhưng chỉ có tám thành hình, lại một kiếm đánh chém gấu đen.
Chỉ là một kiếm này... hao tổn đi ba thành chân nguyên lực của hắn!
Quả nhiên, hắc kiếm thích ăn chân nguyên lực, kiếm pháp truyền thụ cho cũng như vậy! Tuy nhiên, uy lực vô cùng cường đại!
Chu Hằng đè xuống hưng phấn trong lòng, giơ kiếm mở ra thân thể gấu đen, đào lên mật gấu, sau đó chặt đứt hùng chưởng, tìm dòng suối nhỏ rửa rồi đốt một đống lửa, đem hùng chưởng nướng ăn.
Chỉ chốc lát, hùng chưởng thơm ngào ngạt liền ra lò, Chu Hằng nuốt ngấu nghiến như hổ đói, lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Chu gia mặc dù thống trị Nguyên Thạch Trấn, nhưng Nguyên Thạch Trấn cũng không giàu có, bởi vậy Chu gia làm nhà giàu cũng không xứng với cái tên, điều kiện cuộc sống cố nhiên tốt hơn so với người bình thường, nhưng cũng hơn là bao nhiêu.
Đương nhiên, Chu Định Hải thân một trong 6 đại trưởng lão gia tộc, gia tộc tự nhiên cực kỳ hậu đãi, mỗi tháng thông lệ hàng tháng có 500 lượng bạc, nhưng bởi vì phải cấp Chu Hằng Chữa bệnh, số tiền này cơ bản đều đốt ở trên mua dược liệu.
Tuy rằng Chu Hằng có danh tiếng thiếu gia, nhưng cuộc sống từ trước đến nay quá thực kham khổ, thứ đồ tốt giống hùng chưởng cũng mới chỉ được nếm qua một lần, từ sau khi Phát bệnh đã không thưởng thức qua nữa.
Khẩu vị của hắn không nhỏ, tuy nhiên phân lượng hùng chưởng lại không nhẹ, chỉ là một cái liền nhét tràn đầy bụng hắn, tuy rằng chưa thỏa mãn, nhưng cũng không thể bởi vì tham ăn mà ăn sạch thức ăn dự trữ của chính mình!
Hiện giờ cách đêm khuya còn một đoạn thời gian, Chu Hằng đến nằm trên một tảng đá lớn sạch sẽ, hồi tưởng một màn phía trước một kiếm đánh giết gấu đen, tương đối chiếu cùng Lăng Thiên thức thứ nhất trong đầu, với ngón tay thay mặt kiếm, không ngừng mà múa, tăng lên lĩnh ngộ.
Mỗi lần đối chiếu, hồi tưởng, hắn đều có một phen cảm ngộ mới, đặc biệt trong nháy mắt tiên huyết bay khiến hắn có loại rung động không rõ, dường như lối suy nghĩ bỗng nhiên khuếch trương, dường như có thể bao phủ một phương thế giới!
- Kiếm là hung khí, nhất thiết phải thấy máu!
- Cho nên, tuy rằng lúc trước ta tập luyện một tháng, nhưng lĩnh ngộ cộng hết lại lại bất quá chỉ bằng một kiếm này hôm nay!
- Quả nhiên, thực chiến mới là biện pháp hữu hiệu nhất tăng lên chính mình!
Một lần lại một lần, Chu Hằng không ngừng lý giải mượt mà đối với Lăng Thiên thức thứ nhất, mỗi khi có một phần lĩnh ngộ mới, trong đầu sẽ đại chấn ầm ầm, dường như thiên địa cộng minh, đại đạo phụ họa theo.
Thẳng đến nửa đêm, hắn mới ngừng lại, ông, đoạn kiếm màu đen khẽ run lên, phóng xuất ra một cỗ năng lượng tự do khổng lồ.
- Ân?
Chu Hằng thoáng sửng sốt, hắn đột nhiên phát hiện lần này năng lượng đoạn kiếm màu đen thả ra không ngờ nhiều hơn rất nhiều so với lần trước!
Đã xảy ra chuyện gì?
Chẳng lẽ... bởi vì mình tiến nhập Luyện Nhục Cảnh!
Chu Hằng suy đoán trong lòng, nhưng cũng không quên vận chuyển Liệt Dương Quyết, không ngừng hấp thu luyện hóa năng lượng tự do, biến thành chân nguyên lực bản thân, từng cái tồn trữ khắp tế bào trong cơ thể.
Luyện Thể tầng mười hai, chính là một quá trình từ ngoài vào trong, phân biệt chứa chân nguyên lực đựng ở làn da, cơ thể, xương cốt, trong máu, cuối cùng thắp sáng cả người, một quyền động, ức vạn tế bào đồng thời phát ra chân nguyên lực, đá vụn liệt kim, uy lực vô cùng!
Hơn nửa canh giờ, Chu Hằng hấp thu sạch sẽ năng lượng tự do trong cơ thể.
- So với trước kia, lần này năng lượng hắc kiếm thả ra nhiều hơn một nửa!
Hắn lộ ra vẻ hưng phấn:
- Nếu không có vị đại gia này nổi điên, vậy có thể kết luận, theo tu vi ta tăng lên, năng lượng hắc kiếm thả ra cũng sẽ cùng gia tăng theo!
- Nếu là như vậy, trong vòng mười ngày ta có thể đạt tới Luyện Thể tầng bốn đỉnh phong!
Chu Hằng cười ha ha, trong lòng tràn đầy vui sướng, lại không thể chia xẻ cùng người.
- Chuyện hắc kiếm quan trọng lớn, nói cho bất kỳ kẻ nào đều không ổn, hãy để cho nó tiếp tục trở thành một bí mật của ta! Đợi phụ thân trở về, ta dạy cho hắn Lăng Thiên Cửu Thức!
- Tuy nhiên, kiếm quyết cùng ta hóa làm một thể ta còn chậm chạp ngay cả hình đều không thể hoàn toàn nắm giữ, thực sự có thể truyền thụ cho phụ thân sao?
Buông nghi ngờ trong lòng, hắn tìm khe đá rộng lớn, chui vào trốn, thần kinh hưng phấn dần dần bình tĩnh trở lại, rất nhanh liền tiến vào mộng đẹp.
Cả đêm trôi qua, sau khi hắn tắm lại ở bên dòng suối, lại nướng hùng chưởng cho vào bụng, sau đó tiếp tục xuất phát hướng chỗ sâu trong núi rừng, tìm kiếm dã thú hung mãnh để mài giũa tài nghệ của mình.
Một ngày, hai ngày, ba ngày, thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt tháng mười cũng trôi qua ngày cuối cùng.
Chu Hằng khoanh chân ngồi ở trong một cái sơn động, hai mắt nhắm nghiền, gương mặt tuấn mỹ chớp động thần thái kiên nghị, chừng mười ngày tanh máu chiến đấu khiến hắn thiếu vài phần thiếu niên ngại ngùng, có thêm vài phần ổn trọng.
Hắn đạt tới Luyện Thể tầng bốn đỉnh phong, đang tấn công Luyện Thể tầng năm!
Ầm!
Chân nguyên lực trong cơ thể bắt đầu khởi động, Chu Hằng gào to một tiếng, mạnh mẽ dựng lên từ dưới đất.
Luyện Thể tầng năm!
Hắn cười ha ha, vẻn vẹn chỉ hơn một tháng, hắn từ Luyện Thể sơ kỳ tầng một tăng vọt đến rồi Luyện Thể tầng năm, cái này nói ra ai sẽ tin tưởng, ai lại dám tin tưởng?
- Dù sao cái nhà kia cũng không có ai mừng rỡ gặp ta, phụ thân tám thành sẽ trở về ở lễ mừng năm mới, như vậy ta cũng sẽ về lúc đó, ở trên lễ mừng bỗng nhiên nổi tiếng!
- Mặc dù phụ thân không nói, nhưng ta biết hắn ôm kỳ vọng rất lớn đối với ta! Lần này, ta sẽ không để cho phụ thân thất vọng!
Chu Hằng đi ra khỏi sơn động, nhìn một mảnh rừng rậm xanh um tươi tốt rậm rạp, gió núi thổi qua, vạn mộc lay động, trong lòng hắn đột nhiên hiện lên hào hùng vô cùng, trường kiếm keng ra khỏi vỏ, chém mạnh ra từng đạo bóng kiếm huyền diệu.
- Lăng Thiên thức thứ nhất, ta đã nắm giữ hình cơ bản, hiện tại nghiền ngẫm ý trong đó!
- Tiếp tục chiến đấu!
- Đến bây giờ còn không gặp được một con yêu thú, quả nhiên loại dị vật này rất thưa thớt!
Dưới chân Chu Hằng bắn ra, cả người lập tức bay vọt đi.
Theo cảnh giới tăng lên, vô luận là lực lượng hay là tốc độ hắn đều tăng lên rất lớn, mỗi một bước nhảy ra đều gần 10 thước, giống như một đạo mũi tên nhọn cắt qua không khí, nhanh vô cùng.
Đến gần chạng vạng, Chu Hằng tiến nhập một rừng cây, phía trước xuất hiện một cái khu vực trống không, tuy rằng phạm vi chỉ có 10 thước nhưng lại vô cùng đột ngột, khiến Chu Hằng không khỏi dừng bước.
Ông, đoạn kiếm màu đen trong đan điền khẽ run lên, mũi kiếm chỉ hướng giữa bãi đất trống.
Chu Hằng sửng sốt, vị đại gia này ở gần đêm khuya mới biết rung động một chút, phóng xuất ra năng lượng, bình thường mặc hắn lấy ý thức tiếp xúc như thế nào đều không có phản ứng , tại sao hiện giờ đột nhiên động một cái?
Hắn đưa mắt nhìn phiến đất trống, thổ địa màu vàng đen, lẻ tẻ vài miếng lá cây, địa phương không hề ly kỳ. Mà ở trung ương đất trống thì có một khối tảng đá cao cỡ nửa người, cũng không phát hiện khác thường gì.
Trong thân thể Chu Hằng cũng không thiếu khuyết tinh thần mạo hiểm, hắn không khỏi bước về phía trước vài bước, đi tới hòn đá kia.
Một cỗ cảm giác nguy hiểm không cách nào hình dung đột nhiên bao phủ thân thể hắn, Chu Hằng lập tức ngừng lại, trường kiếm trong tay sớm đã ra khỏi vỏ để ngang trước ngực.
Tê!
Tiếng gầm nhỏ vang lên, phía sau tảng đá đột nhiên toát ra một cái đầu, toàn thân vàng óng ánh, hai ánh mắt gần như chiếm đi một nửa địa phương, kế tiếp há miệng hiển lộ hết dữ tợn.
Răng nanh bén nhọn, hai cái nanh dài chừng tấc, một cái đầu lưỡi thật dài phun ra nuốt vào, máu tươi như dải tơ!
Thình thịch, con dã thú này nhảy lên tảng đá, hiện ra thân thể giống như liệp báo thon dài, trên mông là 3 cái đuôi dài, không ngừng mà chập chờn.
Tam Vĩ Lang Điêu!
Trong lòng Chu Hằng toát ra một cái tên - yêu thú!
Loại yêu thú này cũng không dễ chơi! Sau khi thành niên chính là tồn tại Luyện Nhục Cảnh, cộng thêm bản thân vượt qua xa loài người cùng cảnh giới, đủ để tăng chiến lực lên một hai tiểu cảnh giới!
Vì cái gì nói yêu thú đáng sợ, võ giả cùng cảnh giới không thể địch? Chính vì yêu thú trừ bỏ tu luyện chân nguyên lực ra, bản thân cũng cực kỳ đáng sợ!
Tê - - đầu Tam Vĩ Lang Điêu này gầm nhẹ, ánh mắt nhìn chằm chằm Chu Hằng, tản phát ra hung quang hách người. Nó cũng không lập tức phát động công kích, là bởi vì nó còn không chắc thực lực Chu Hằng như thế nào.
Yêu thú, có được trí khôn nhất định!
Chu Hằng biết, nếu lúc này hắn lui một bước, như vậy Tam Vĩ Lang Điêu tất nhiên sẽ lập tức phát động công kích lôi đình mưa sa.
Yêu thú Luyện Nhục Cảnh!
Trong lòng Chu Hằng dâng lên một cỗ chiến ý cuồng nhiệt, lúc trước hắn săn giết đều là dã thú bình thường, hung thì hung nhưng thực lực quá yếu, không có một đầu nào chịu nổi một kiếm.
Không có áp lực, không có động lực, hắn đến hiện tại vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ hình thức thứ nhất Lăng Thiên, đúng là thiếu huyết chiến chân chính, thiếu kia rung động trong lúc sinh tử!
Chiến!
Trường kiếm ra, Chu Hằng bày ra tư thái tấn công.
Nguyên bản còn Tam Vĩ Lang Điêu đang quan sát Chu Hằng lập tức bị động tác này khiêu khích chọc giận, trong miệng phát ra một tiếng rít gào tức giận, bốn chân nó phát lực, thân thể cường tráng như điện xạ bổ nhào tới Chu Hằng.
Chu Hằng rạch dưới chân một cái, tránh đi bên trái, khó khăn lắm thoát khỏi một kích của Tam Vĩ Lang Điêu.
Nhưng vào lúc này, 3 cái đuôi phía sau cái mông Tam Vĩ Lang Điêu đột nhiên đồng loạt vũ động, thân thể yêu thú vồ hụt vô cùng quỷ dị đánh ngoặt trên không trung, lại đánh tới Chu Hằng!
Choang!
Chu Hằng huy một kiếm, chém trên móng vuốt Tam Vĩ Lang Điêu, cà, một đạo máu tươi văng lên!
Hắn bừng bừng đạp đất liên tiếp thối lui 7 bước, cúi đầu vừa thấy, trên bụng rõ ràng có thêm một vết thương! Lúc trước tuy rằng hắn đúng lúc khởi kiếm chắn, nhưng vẫn bị Tam Vĩ Lang Điêu gây thương tích!
Lực lượng yêu thú quả nhiên cường đại!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.