Khoái Lạc Hệ Thống

Chương 67




Về phần Khải Minh, khi hắn lao đến, một cô nàng khác đã nhảy ra trước mặt hắn và tung đòn cản trở.

“Đừng tưởng dễ dàng!” Cô nàng ấy tung chưởng nhắm vào ngực Khải Minh, tuy nhiên hắn đã nhanh chóng né tránh. Sau đó tung “Bát Chưởng” vào bụng cô nàng. Vì Khải Minh bây giờ đã là Hồn Sư tầng 12, hơn cô nàng kia vài tầng nên uy lực cũng như tốc độ của hắn tất nhiên vượt trội hơn.

“Ahh…” Lãnh trọn 8 cú chưởng uy lực, cô nàng kia dù đã dồn lực phòng thủ cũng bị hất tung ra sau. Khải Minh sau đó lao đến tiếp tục.

“Hừ, dám đánh cả con gái à, ta băm chết ngươi!” Cô nàng đội trưởng lập tức xông đến, hai tay nàng tạo nên những chiếc lưỡi dao gió phóng đến Khải Minh.

Với Đặng Gia Bộ Pháp, Khải Minh tránh né vô cùng đơn giản, các lưỡi dao gió chẳng thể chạm vào hắn. Khải Minh sau đó phóng đến sát cô nàng đội trưởng và một lần nữa tung đòn Bát Chưởng.

Thế nhưng hắn đã bị bắt bài, cô nàng ấy nhanh chóng chộp lấy cổ tay của hắn, khiến hắn thất bại trong việc tung đòn.

“Uh… ráng chịu đựng thôi!”Ở bên trong Thủy Ngục, ba người Yến Ly, Thất Hứa và Công Khanh cố gắng chịu đựng. Cả ba người đang đối mặt với sức ép khủng khiếp từ nước và điều kiện không thể thở. Chẳng sớm muộn gì họ cũng sẽ bị loại nếu không thoát ra.

Ở trận chiến của Như Ngọc và Hồng Diễm, cả hai đều đang tung hết sức lực để chiến đấu. Trông cả hai khá ngang tài ngang sức, chả ai thua ai.

“Thủy Thần Hung Đạn!” Như Ngọc tạo ra một viên đạn bằng nước rồi bắn thẳng đến Hồng Diễm.

“Hỏa Bích!” Hồng Diễn liền tạo trước mặt mình một bức tường lửa để chống chọi với chiêu thức của Như Ngọc.

Viên đạn của Như Ngọc xuyên phá bức tường lửa của Hồng Diễm thành công, tuy nhiên nó lại bị triệt tiêu hết lực đạo.

“Hừ…!”

“Hừ…!”

Quay lại với Khải Minh, sau khi bị nắm cổ tay, hắn lập tức dùng nốt tay còn lại đánh vào cô nàng đội trưởng. Thế nhưng nàng ta đã nhanh chóng buông tay hắn ra và lùi lại sau né đòn. Cùng lúc đó, nàng lại tạo ra một ngọn gió thổi đến Khải Minh.

“Cái gì?” Khải Minh đưa hai tay thành hình dấu nhân trước mặt để chống chọi với ngọn gió ấy. Khi ngọn gió thổi qua hoàn toàn, hắn lại lao đến tấn công, tay nhanh nhảu lấy thêm vũ khí là Xích kiếm.

Cô nàng lúc nãy bị hắn đánh bay cũng đã gượng dậy hợp lực với nàng đội trưởng đối phó với hắn. Dù cảnh giới cao hơn nhưng một chấp hai là điều hoàn toàn không dễ. Vả lại hai người kia đánh theo lối câu giờ nên càng khó khăn cho Khải Minh.

“Grrr… phải hạ nàng kia!!” Khải Minh cố gắng hết sức nhưng chẳng thể qua lớp phòng thủ hai người này để tấn công cô nàng dùng Thủy Ngục. Cứ mỗi lần hắn vượt qua một người thì người kia lại bọc lót ra sau. Trong khi đó, ba người kia gần như đã đến giới hạn.

“Hì, họ sắp ngủm rồi!” Cô nàng đội trưởng đội Nữ Hoàng đắc chí.

“Khải Minh… mau lên!!” Hồng Diễm vừa đỡ đòn của Như Ngọc vừa hét.

“Grrr…’ Khải Minh lập tức tập trung hết mức. Hắn vẫn tiếp tục lao đến. Cô nàng đội trưởng liền tung đòn ngăn chặn. Thế nhưng Khải Minh đã đảo người né tránh được. Hắn lách qua người cô nàng đội trưởng thành công. Thế nhưng hắn lại bị cô nàng còn lại cản trở.

“Hừ…” Khải Minh ngã người về bên trái một cái. Cô nàng kia cũng ngã người theo. Tuy nhiên chân của Khải Minh dậm mạnh xuống đất khiến hắn bật lại về bên phải. Một cú lừa ngoạn mục. Khải Minh nắm lấy thời cơ chạy ngang qua người cô gái đó. Hắn dùng hết tất cả các kĩ năng tốc độ lao đến cô nàng đang dùng Thủy Ngục.

Tay hắn nhanh như chớp vung kiếm xuống tấn công, tuy nhiên…

“Keng!” Lưỡi kiếm của hắn bỗng dừng lại trước khi kịp chạm đến cô nàng.

“Cái… gì vậy?” Khải Minh hơi ngạc nhiên, sau đó hắn liền nhận ra xung quanh cô nàng còn có một lớp gió bảo vệ, đây chính là tác phẩm của cô nàng đội trưởng.

Ở bên trong Thủy Ngục, mọi nguời có vẻ đã hết chịu nổi và mở miệng ra thở. Có lẽ bọn họ sắp bị loại rồi.

“Khốn kiếp!” Khải Minh cứ tưởng mình sẽ cứu bọn họ thành công nhưng giờ hắn đã vô vọng rồi. Tuy vậy, một chuyện kì lạ bỗng xảy ra. Những quả cầu nước nhốt ba người kia bỗng vỡ tan. Cùng lúc đó, chủ nhân của chúng hét lên: “uh… thả ta ra… tên biến thái… sao tên nào đội Hoa Sen cũng biến thái hết vậy!”

“Hả?”

Mọi người tròn mắt ngạc nhiên không hiểu chuyện gì đang xảy ra cả. Nhưng một ý nghĩ chạy ngang qua đầu Khải Minh và giúp hắn giải thích được chuyện này.

“Tinh thần thuật của Công Khanh!”

Đúng như hắn nghĩ, Công Khanh đã sử dụng tinh thần thuật để tấn công vào tâm trí của cô nàng kia. Không biết hắn đã làm cho cô ta thấy gì nhưng có vẻ nó đã thành công. Một lần nữa, Tinh thần Hệ của Công Khanh lại phát huy tác dụng, cứu nguy mọi người.

“Phù… xém chết!” Ba người kia sau khi thoát ra cố hít lấy hít để không khí càng nhiều càng tốt.

“Cái gì chứ?? Sao lại như vậy!!” Cô nàng đội trưởng cùng toàn bộ thành viên đội Nữ Hoàng ngạc nhiên vô cùng. Họ chẳng hiểu chuyện gì vừa xảy ra cả.

“Phù… may quá!” Khải Minh mừng rỡ nói thầm.

“Hộc…” Thất Hứa gượng dậy, tay hắn nắm chặt thanh đao, cả cơ thể phát ra lôi lực vô cùng kinh khủng. Rồi hắn xông thẳng đến phía trước.

“Cái gì…?” Tốc độ choáng ngợp của Thất Hứa làm các thành viên đợi Nữ Hoàng ngơ ngác.

“Xoẹt!” Thất Hứa vung đao chém vào chiếc huy hiệu của cô nàng kia. Nàng ta đã nhanh chóng lùi lại thế nhưng…

“Beng!” Chiếc huy hiệu nàng amng bỗng nứt làm đôi. Cô nàng ấy trợn mắt vẻ không hiểu gì cả, nhưng khi nhìn kĩ thì nàng phát hiện ra dù thanh đao của Thất Hứa không chém trúng nhưng nó đã nhanh chóng phóng ra lôi lực từ mũi đao đánh vào chiếc huy hiệu. Và thế là cô nàng ấy bị loại.

“Grrr…” nàng đội trưởng đội Nữ Hoàng tối sầm mặtlại, nàng thật không ngờ bị đội Hoa Sen phản công.

“Dù sao cũng không còn gì nữa, đánh với Hắn một trận để xem thực lực mình đến đâu…”

Nói rồi cô nàng ấy tạo ra hàng loạt những lưỡi dao gió phóng đến.

“Hừ…” Thất hứa dậm mạnh chân xuống đất, lôi lực từ cơ thể phát ra xung quanh triệt tiêu hết toàn bộ lưỡi dao gió kia. Rồi hắn lại áp sát đến với tốc độ không tưởng.

“Hừ… nguy rồi!”

Nàng đội trưởng ấy định lùi lại né đòn nhưng…

“Còn ta ở sau đây!!!” Khải Minh ở phía sau đã nhanh chóng nhảy lên, tay nắm chặt thanh Xích Kiếm chém xuống. Trong khi đó Thất Hứa ở trước cũng đã tung đòn, nhắm vào chiếc huy hiệu của cô nàng mà chém.

Bị hai Hồn Sư tầng 12 tấn công, cô nàng đương nhiên không thể làm gì rồi.

“Ahhh…” Cô nàng đội trưởng nhanh chóng bị loại.

“Hừ… còn cô nàng kia nữa!” Khải Minh quay lại ngay lập tức để tấn công cô nàng dùng Thủy Ngục lúc nãy, tuy nhiên hắn chẳng thấy cô nàng đâu, chỉ thấy Công Khanh cùng Yến Ly đứng đó, tay của Công Khanh hình như đang nắm vật gì đó, trông giống như chiếc huy hiệu của đội Nữ Hoàng. Vậy là đã rõ ràng, Công Khanh và Yến Ly đã thành công loại cô nàng kia.

“Còn Như Ngọc nữa thôi!” Khải Minh lập tức nhìn về trận chiến giữa Như Ngọc và Hồng Diễm, có vẻ cả hai vẫn chưa phân thắng bại.

“Hừ… đội mình bị loại hết rồi!” Như Ngọc nhìn xung quanh, bây giờ chỉ còn mỗi mình nàng và phải đối đầu với cả năm người đội Hoa Sen. Nhìn sơ qua cũng đủ biết thắng bại thế nào rồi.

“Dù vậy… ta cũng không chịu đầu hàng đâu!” Như Ngọc vẫn cố chấp chiến đấu. Đường đường là tiểu thư của Huỳnh gia, một gia tộc lớn, nàng làm sao có thể đầu hàng dễ dàng được chứ.

“Dù vậy… ta cũng không chịu đầu hàng đâu!” Như Ngọc vẫn cố chấp chiến đấu. Đường đường là tiểu thư của Huỳnh gia, một gia tộc lớn, nàng làm sao có thể đầu hàng dễ dàng được chứ. Vả lại giờ nàng cũng chẳng có gì để mất cả, cứ đánh một trận xem thực lực của mình đến đâu.

“Khoan đã…” Khải Minh vội chạy đến xen vào giữa Hồng Diễm và Như Ngọc. Rồi hắn nhìn thẳng vào mắt Như Ngọc và nói:

“Như Ngọc…!”

“Khải Minh!” Như ngọc hơi ngạc nhiên.

“Như Ngọc à! Nàng có thể dừng chiến đấu với đội ta không… Dù sao đội nàng cũng không thể thắng nữa… vì thế đừng làm khó bọn ta mà. Bọn ta hiện tại rất cần đến phần thưởng của cuộc thi… vì thế mong nàng vì ta mà nể tình không làm khó nữa được không!!” Khải Minh đưa đôi mắt cầu khẩn nhìn Như Ngọc.

“Cái gì chứ? Cầu xin sao??” Như Ngọc hơi bất ngờ trước thái độ của Khải Minh.

“Làm ơn đi mà!!” Khải Minh cúi đầu xuống cầu khẩn.

“Cái gì Khải Minh? Sao lại phải cầu xin thế kia!” Hồng Diễm có vẻ khá là khó chịu. Tuy nhiên Công Khanh đã nhanh chóng chạy đến bên nàng và nói:

“Cứ để hắn… nếu thành công thì chúng ta sẽ đỡ phải tốn sức!”

“…” Như Ngọc nhìn vẻ cầu khẩn của Khải Minh cũng không nỡ lòng từ chối. Dù sao thì nàng cũng không muốn làm khó cho đội của Khải Minh.

“Haizzz… thôi được rồi… ta sẽ rút!” Như Ngọc thở dài rồi hạ vũ khí xuống.

“Hả? Thật sao?” Khải Minh vội ngẩng đầu lên, nét mặt hắn cười tươi.

“Hừ nể tình ngươi nên ta sẽ không làm khó nữa!” Như ngọc nói.

“May quá!” Đồng đội của Khải Minh cũng vui mừng vì đỡ mất sức.

“Lần này ta nợ nàng rồi!” Khải Minh đưa đôi mắt biết ơn nhìn Như Ngọc. Thấy vậy, Như Ngọc có hơi đỏ mặt. Sau đó nàng lại nói:

“Thôi được rồi! Chúc các người giành lấy chiến thắng!”

Nói rồi, Như Ngọc dùng thanh dao của mình cắt đôi chiếc huy hiệu đeo bên ngực, cơ thể nàng sáng lên rồi biến mất.

“Hả?” Đội Hoa Sen có vẻ ngạc nhiên khi chứng kiến hành động đó.

“Hừ, may là có Khải Minh xin xỏ, chúng ta đỡ mất sức!”

“Hì…” Khải Minh khẽ gãi đầu.

“Hứ… để ta dánh rồi hạ cô ta là được rồi!” Hồng Diễm tức giận nói. Khải Minh thấy vậy chỉ biết cười khổ.

“E hèm… tôi xin thông báo…” Một giọng nói quen thuộc vang lên các thành viên đội Hoa Sen. Chỉ vừa nghe được câu đầu, ai nấy đều biết được đây là thông báo về tình hình điểm số.

“Haizzz lại một tiếng trôi qua nữa rồi!”

“Hic, thật không ngờ đội Nữ Hoàng lại không chịu hợp tác với chúng ta. Haizz cơ hội mà ngươi nói vụt bay mất rồi!” Thất Hứa nhìn Công Khanh và nói. Hắn vẫn còn tiếc khi đội Nữ Hoàng không chịu liên minh với đội của hắn.

“Hử? Cơ hội?!” Công Khanh nhìn lại Thất Hứa.

“Chứ không phải đó là thời cơ mà ngươi nói sao?”

“À… thì đó đúng là một cơ hội tốt nếu tận dụng được thì rất lợi… nhưng đó không phải thứ mà ta muốn nói đến.”

“Chứ đó là gì?”

“Thật ra nãy giờ ta đang đợi để sử dụng được tuyệt chiêu, thứ có thể đánh bại đội Hoàng Kim!”

“Cái…gì chứ?”

Câu nói của Công Khanh khiến tất cả các thành viên đội Hoa Sen há hốc mồm. Một câu nói gây sốc thật sự. Nhưng sau đó, còn một điều sốc hơn nữa, một giọng nói bỗng vang lên:

“Ồ! Có thật vậy không?”

Giọng nói ấy vừa lọt vào tai, Khải Minh cùng tất cả thành viên đội Hoa Sen quay lại. Đội mắt họ trợn tròn lên vì ngạc nhiên, đó là bởi vì… đứng ngay sau họ chính là Đăng Quang và Thu Thúy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.