Khoái Lạc Hệ Thống

Chương 1: Xuyên không




Việt Nam, 11 giờ khuya…

Trong một phòng trọ nhỏ, có một đôi nam nữ đang quấn quýt nhau trên giường. Cô gái đang bú liếm “chùn chụt” dương v*t của tên thanh niên một cách điêu luyện, trong khi tên thanh niên đang ngồi hưởng thụ, mặt hắn phê như con tê tê.

Tên thanh niên này là Lê Khôi Vĩ, hiện đang là sinh viên đại học năm nhất. Hắn là một tên nghiện sex, thích xem jav, hentai. Từ lúc chín tuổi hắn đã tò mò về sex, lên 10 tuổi thì đã biết quay tay và kể từ đó hắn quay tay như cơm bữa. Quay tay mãi cũng chán,thứ hắn đang cần bây giờ là cảm giác thật khi làm tình. Và thế là hắn liền chạy xe đến một con “phố đèn đỏ” gần đó thuê một em cave về để thử cảm giác cực khoái khi làm tình mà quay tay không đáp ứng nổi.

“Sướng không cưng”. Cô nàng cave ngẩng mặt lên hỏi hắn.

“Sướng, sướng lắm … chị ơi!” Khôi Vĩ trả lời một cách đê mê.

Cô nàng nhoẻn miệng cười với hắn cùng với ánh nhìn dâm đãng vô cùng khiến hắn sôi máu cực độ. Sau đó cô cuối xuống liếm nhẹ vào hai hòn bi của hắn, tiếp đến cô vẫn dùng lưỡi của mình liếm dọc phần thân dưới của dường vật cho đến đầu khấc. Rồi cô nàng há to miệng ra ngậm hết cái dương v*t của Khôi Vĩ, mút mạnh khiến hắn rên nhẹ lên “Ư… ư…ư.”

Đôi môi của nàng cave trượt dài trên dương v*t hắn, cái miệng ấm nóng cùng cảm giác mềm mại của chiếc lưỡi khiến dương v*t hắn như muốn nổ tung. Nàng cave càng ngày càng bú mạnh và nhanh hơn khiến hắn không kiềm nổi cảm giác muốn xuất tinh.

“Em… em ra mất.” Hắn vội la lên, nàng cave nghe vậy cũng dừng lại rồi dùng bàn tay bóp mạnh vào dương v*t để giảm ham muốn xuất tinh của hắn.

“Chưa được ra bây giờ nghe chưa! Phải làm cho chị sướng nữa” nàng cave nói rồi sau đó lấy trong cái bóp đang nằm lăn lóc trên giường một cái bao cao su và đeo vào cho hắn.

Sau đó nàng chổng mông lên, một tay chống lên giường còn một tay thì đang banh cái âm đ*o đang đỏ hồng hào: “Đút vào đi cưng!”

Khôi Vĩ liền dí sát dương v*t của mình vào mép âm đ*o. Ngay bây giờ, chỉ một chút nữa thôi thì hắn được thưởng thức cảm giác khi đút vào cái lỗ kia. Tim hắn đập thình thịnh liên hồi.

Ngay khoảnh khắc Khôi Vĩ định đẩy mạnh dương v*t vào thì bỗng tim hắn đau thắt lại, hắn vội nắm chặt ngực trái của mình lại, mặt nhăn lại trông thấy. Ý thức hắn về mọi thứ xung quanh dần trở nên mơ hồ.

“Rầm”

Khôi Vĩ ngã từ trên giường xuống, đầu hắn đập mạnh xuống đất khiến hắn chết tại chỗ.

“Tao chưa muốn chết, tao muốn được chịch.” Một thiếu niên vừa tỉnh dậy trên giường hét lớn. Cậu thiếu niên này chính là Khôi Vĩ, chính xác hơn thì thân xác thiếu niên này sở hữu linh hồn của Khôi Vĩ, tên này thật may mắn vì không biết bằng cách nào mà linh hồn hắn đã xuyên không nhập vào thiếu niên này, khiến hắn có thể sống lại lần nữa.

Hắn vẫn chưa biết rằng mình đã xuyên không nên tâm trạng đang khá bực tức vì chỉ một chút nữa thì hắn đã có thể thoát kiếp trai tân.

“Đây… là đâu?”

Khôi Vĩ bắt đầu chú ý đến những thứ xung quanh, hiện tại hắn đang nằm trong một căn phòng có kiến trúc cổ xưa, tuy đơn sơ nhưng vô cùng tao nhã. Đặc biệt hơn khi hắn nhìn vào tấm gương ở cạnh giường thì hắn vô cùng kinh hãi: “Quào, mặt mình hết mụn rồi, da cũng trắng hơn nữa.”

Nhưng ba giây sau hắn nhận ra một điều vô cùng nghịch lý.

“Củ lạc giòn tan, khuôn mặt này là thế nào?”

Khôi Vĩ ngạc nhiên cũng phải vì khuôn mặt trong gương bây giờ không phải là khuôn mặt đẹp trai (hắn tự nhận) mà hắn nhớ, thay vào đó lại là khuôn mặt của một thiếu niên khá trẻ.

“Đây là ai?”

Vừa tự hỏi xong thì bỗng nhiên đầu hắn đau nhức dữ dội, Khôi Vĩ ngất đi. Hiện tại trong đầu hắn đang dung hợp hai mảng kí ức của hắn và thân xác này.

Tỉnh dậy tập hai, Khôi Vĩ đã hiểu hắn xuyên không đến thế giới khác gọi là Lam tinh cầu. Cả tinh cầu này chỉ có 2 đại lục- Đông phương đại lục và Tây phương đại lục. Nơi mà hắn đang sống là Diệp Lục đế quốc, một trong 3 quốc gia ở Đông phương đại lục. Ở nơi đây khác với trái đất, sinh vật có thể tu luyện khiến mình mạnh hơn, và thứ được tu luyện gọi là hồn lực.

Hồn lực chia thành 8 cảnh giới: Hồn Sĩ, Hồn Sư, Hồn Tướng, Hồn Vương, Hồn Hoàng, Hồn Đế, Hồn Thánh và Hồn Thần. Ở mỗi cảnh giới lại chia thành 12 tầng. Khi đã đạt đến tầng 12 ở một cảnh giới thì có thể đột phá để tiến đến cảnh giới tiếp theo. Muốn đột phá được thì cần có một lượng lớn hồn lực để đột phá, cảnh giới càng cao thì cần càng nhiều, khả năng thành công ngày càng thấp. Vì thế nên trên tinh cầu này chỉ ghi nhận được sự hiện diện của Hồn thánh, còn Hồn thần cũng chỉ là truyền thuyết, chưa ai thấy sự hiện diện của họ.

Lại nói về thân thế của hắn hiện giờ tên là Huỳnh Khải Minh, 15 tuổi, là người thuộc Huỳnh gia- một đại gia tộc ở đế quốc. Tên này sinh ra vô cùng bất hạnh. Cha mẹ hắn mất sớm, từ nhỏ hắn đã không được hưởng tình yêu thương của cha mẹ. Lớn lên thì linh hồn của lại không thể sản sinh hồn lực được, khiến hắn không thể tu luyện. Sống trong một đại gia tộc như Huỳnh gia, hắn bị xem như phế vật, chịu đủ mọi sự khinh bỉ của mọi người. Đại trưởng lão Huỳnh Gia Long luôn muốn tống khứ hắn khỏi gia tộc, nếu không có tộc trưởng Huỳnh Văn Nghĩa – chú ruột hắn ra sức bảo vệ thì có lẽ giờ hắn đã chết ngoài đường rồi. Nhưng bất hạnh của hắn không chỉ có thế, hắn luôn bị anh em họ của hắn bắt nạt. Lúc nhỏ hắn bị bọn chúng bắt làm trâu làm ngựa cho bọn chúng chơi đùa. Lớn lên một chút, khi bọn chúng biết tu luyện Hồn lực thì hắn bị đem ra làm bao cát để bọn chúng luyện tập. Có một lần hắn bị một người anh họ đánh trọng thương thập tử nhất sinh, tuy may mắn còn sống nhưng linh hồn của hắn bị tổn thương nặng khiến hắn không còn bình thường, từ đó trở nên chậm chạp, cư xử như thằng ngốc. Mãi cho đến khi lũ anh em họ của hắn đã nhập học vào các học viện hết thì hắn mới tạm thời có cuộc sống bình yên.

Thế nhưng hôm qua, không biết xui xẻo thế nào mà hắn vô tình ngã vào người đại trưởng lão. Vị trưởng lão ấy không tiếc tặng hắn một cước làm hắn bay xa cả chục mét. Tuy cước ấy không chứa hồn lực nhưng đủ khiến một tên yếu đuối như hắn hồn lìa khỏi xác, tạo cơ hội cho Lê Khôi Vĩ xuyên không nhập vào.

Sau khi dung nạp toàn bộ kí ức về chủ cũ của thân xác này, hắn cảm thấy thương xót vô cùng. Điều này cho thấy hắn cũng không phải là người vô tâm.

“Thật tội cho hắn quá!” Một giọng nói vang lên trong đầu hắn.

“Ừm… Hể? Ai nói vậy?” Hắn hét lên.

“Là ta đây.” Giọng nói bí ẩn lại tiếp tục vang lên.

“Ngươi… ngươi là ai?”

“Ta là Khoái lạc hệ thống.”

“Khoái lạc hệ thống…? Là cái quái gì?” Khôi Vĩ nghi vấn hỏi.

“Khoái lạc hệ thống là Khoái lạc hệ thống.”

“Ặc.” Khôi Vĩ tặc lưỡi.

Hắn tiếp tục gặng hỏi: “Ngươi đến từ đâu?”

“Méo biết.”

“Ta có thể trở về trái đất không?”

“Méo biết.”



Hỏi mãi không được, hắn mệt mỏi thử lại lần cuối: “Ta có thể thấy ngươi không?”

“Ngươi chỉ cần nói “khoái lạc hệ thống muôn năm” rồi nghĩ ý niệm trong đầu thì ta sẽ tự khắc đưa ngươi vào không gian tinh thần.”

“Khoái lạc hệ thống muôn năm.” Khôi Vĩ nói theo lời của hệ thống. Sau đó hắn nhắm mắt lại, tập trung ý niệm. Ý thức của hắn bắt đầu chuyển đến không gian tinh thần.

Hiện tại Khôi Vĩ đang đứng ở trong một không gian khá tối, trước mặt có 2 cánh cửa đang phát ra những ánh sáng yếu ớt. Trên 2 cánh cửa lần lượt viết: Cửa hàng và nhiệm vụ.

“Giống game nhỉ?” Khôi Vĩ nghĩ thầm.

“Hiện tại ngươi chỉ có thể sử dụng 2 công năng này của hệ thống.” Hệ thống nói với hắn.

“Vậy còn nhiều công năng nữa hả? ”

“Còn rất nhiều công năng nữa, nếu ngươi muốn sở hữu thì phải nâng cấp hệ thống.”

“Vậy à.”

Khôi Vĩ sau đó liền thử chọn cánh cửa có chữ cửa hàng. Trước mặt hắn bỗng xuất hiện một màn hình 3D lớn. Trong màn hình có 3 mục: Vật phẩm, Kĩ năng và Huyết thống. Trong đó 2 mục Vật phẩm và Huyết thống đều có biểu tượng ổ khóa, chỉ có mục Kĩ năng là không bị.

Hắn nhấn vào mục Kĩ năng, màn hình liền biến đổi. Đập vào mắt hắn là hàng tá tên các kĩ năng đang hiển thị trên màn hình.

Khôi Vĩ chọn thử kĩ năng Cầu lửa lập tức thông tin về kĩ năng truyền vào não hắn:

Cầu Lửa (lv1): Dùng Hồn lực hệ hỏa nén lại trên tay tạo thành quả cầu lửa rồi ném đi, gây sát thương cực lớn. Có thể gây hiệu ứng thiêu đốt. Tiêu hao: 50 Hồn lực.

Giá: 200 điểm khoái lạc.

“Hiện tại điểm khoái lạc của ngươi là 0. Không đủ để giao dịch.” Giọng nói hệ thống vang lên đều đều.

“Điểm khoái lạc là cái gì? Làm sao có được?” Khôi vĩ thắc mắc hỏi.

“Mọi giao dịch với hệ thống đều sử dụng điểm khoái lạc. Điểm khoái lạc có thể kiếm từ các hành động: làm tình, làm nhiệm vụ,…”

“Hừm vậy nghĩa là chịch thì sẽ có điểm khoái lạc ư?”

“Đúng vậy, khi làm tình ngươi và đối tác càng sướng thì càng được nhiều điểm khoái lạc.”

“Vừa chịch sướng mà còn được điểm khoái lạc, đúng là một mũi tên trúng hai con sên.” Khôi Vĩ cười hắc hắc.

Sau đó hắn thử chọn cánh cửa nhiệm vụ. Hệ thống liền thông báo: “Méo có nhiệm vụ nào bây giờ.”

“Hmmm, hệ thống này chả lịch sự chút nào.”

“Ý kiến ý cò, ta cắt luôn quà của ngươi bây giờ.” Hệ thống đáp lại lời hắn.

“Ặc, có quà à.”

“Xác nhận mở làm quen?”

“Có, mở quà làm quen. Là gì chứ quà thì anh không bao giờ từ chối hehe.”

“Mở quà tân thủ thành công, nhận được: Giáp da cá x 1, Thuốc trị thương sơ cấp x 3, Thuốc hồi phục Hồn lực x 3, Túi không gian sơ cấp x 1, Kĩ năng Tinh Thông Nhãn (lv1), Dâm Thần Huyết Thống.”

“Quào.” Khôi Vĩ mừng rỡ thốt lên.

Ngay lập tức, hắn nghiên cứu về những thứ vừa nhận được.

Giáp da cá: Loại giáp làm từ da của loài cá hắc ám. Nhẹ và độ bền cao. Phòng ngự: 30-50.

Thuốc trị thương sơ cấp: Hồi phục 10Hp/s tác dụng trong 30 s.

Thuốc hồi phục Hồn lực: Hồi phục 15 Hồn lực/s, tác dụng trong 10s.

Túi không gian sơ cấp: Bên trong là không gian hình lập phương có thể tích 2 mét khối đã triệt tiêu trọng lực (Bỏ qua trọng lượng đồ đạc trong túi). Dùng để chứa đồ vô cùng tiện lợi.

Kĩ năng Tinh Thông nhãn (lv1): Biết được thông tin về vật thể đang quan sát, cấp càng cao càng được nhiều thông tin.

Dâm Thần Huyết Thống: Giúp người sở hữu huyết thống tăng hồn lực khi làm tình, đối tác cấp càng cao, làm tình càng sướng thì sẽ nhận được nhiều hồn lực.

“Hàng ngon quá.” Khôi vĩ hét lớn lên, mặt hắn lộ rõ nét vui sướng.

Mấy món hàng trên thì không cần bàn, chỉ riêng Dâm Thần Huyết Thống là đủ làm hắn phê rồi. Đối với một kẻ không thể tu luyện hồn lực như hắn thì Dâm Thần huyết thống đích thị là một cứu tinh. Không, đúng hơn khoái lạc hệ thống mới chính là cứu tinh thật sự.

“Không tu luyện hồn lực theo cách bình thường được thì sao, ta sẽ tu luyện bằng cách chịch gái, đâu ai cấm đâu chứ.” Khôi Vĩ đứng chống nạnh ngẩng mặt lên trời cười lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.