Khi Phú Nhị Đại Gặp Gỡ Phú Nhị Đại

Chương 44




Đoàn đại biểu của Lục thị và Mạnh thị trùng hợp lại ngồi cạnh nhau, mọi người xung quanh dường như có thể nhìn thấy tia lửa bùng lên giữa họ. Vợ chồng trở thành kẻ thù trong tích tắc, loại chuyện này còn thu hút hơn ai sẽ là người trúng thầu. Nếu Mạnh Phàm và Lục Lộ ly hôn vì điều này, sẽ có vấn đề với liên minh giữa hai công ty và sẽ gây ra xáo trộn trên thị trường tài chính của thành phố.

Vì đây là một cuộc đấu thầu rộng rãi nên không thể thiếu các phương tiện truyền thông, các phóng viên được phép vào đã lấy máy ảnh của họ quay vào Lục Lộ và Mạnh Phàm, “tách” và “tách” cho đến khi Mạnh Phàm nên một quyền lên bàn, chén trà văng tung tóe, thì những người này mới chịu dừng lại.

“Tôi biết tôi đẹp trai đến mức mê hoặc người, các người chụp ảnh thiếu gia có thể bán được nhiều tiền đúng không? Nhớ chụp đẹp vào.” Anh liếc mắt nhìn chung quanh, cũng không có người dám chụp, không nghe thấy tiếc “tách” nào nữa.

Lục Lộ lúc này mới cười nói: “Không sao, không phiền thì mọi người có thể chụp thêm vài tấm hình nữa. Tôi nhớ lúc trước trên mạng có viết tôi là hóa thân của heo thần, vừa vặn để cho mọi người biết tôi có phải là loại người dung mạo và nhân phẩm kém như vậy không. Không cần chụp GAY vậy đâu.”

Nói xong, cô liếc nhìn Chu Sâm đang ngồi bên cạnh Mạnh Phàm, ánh mắt sắc lạnh, khiến thiếu niên tỏa nắng kia run run, ước gì bây giờ bản thân biết tàng hình.

Lần này, cô Lục đích thân thừa nhận xu hướng tính dục của Mạnh Phàm, điều này rất đáng tin cậy.

Mạnh Phàm trừng mắt nhìn Lục Lộ, người phụ nữ này muốn làm gì? Cô chạy tới đối mặt với anh mà không thèm nói lời nào, bây giờ lại đang bôi nhọ danh tiếng của anh ở nơi công cộng. Mặc dù Mạnh Thiếu cho rằng dù anh là GAY thì 90% phụ nữ đều có thể lao vào anh, nhưng loại vu khống ác ý này làm anh không thể nào vui vẻ được. Rõ ràng hôm nay anh vì gặp Lục Lộ mới đưa gián điệp hai mang Chu Sâm đến để tìm cơ hội nói rõ với Lục Lộ, hành vi này tạo cho mọi người ảo giác, khiến ai cũng nghĩ rằng anh và Chu Sâm thân thiết với nhau đến mức không thể tách rời.

Nhiều người đã mạnh dạn dự đoán rằng dù cuộc đấu thầu này có kết quả như thế nào thì Mạnh thiếu gia và Lục gia Đại tiểu thư chắc chắn sẽ ly hôn. Tất nhiên, điều này sẽ không ảnh hưởng gì đến địa vị của Lục Lộ, trên thực tế, cho dù cô đã kết hôn, mọi người vẫn sẽ gọi cô ấy là Đại tiểu thư Lục gia thay vì Mạnh phu nhân, điều này cũng thể hiện vị thế phi thường của nhà họ Lục trong giới kinh doanh. Mặc dù cô hiện tại đã lấy chồng, vẫn là người duy nhất ngang nhiên ra mặt đoạt hợp đồng mà không nói lời nào, thậm chí còn lên mặt công khai đối chất với chồng, ai cũng cho rằng tính cách độc đoán của Mạnh Thiếu, tuyệt không thể chịu nổi Lục Lộ.

Khi căng thẳng giữa hai bên đang trên đà bùng phát, cuộc đấu thầu cuối cùng cũng bắt đầu, người phụ trách các từng công ty lần lượt nộp hồ sơ mời thầu, cố gắng giải thích với bên ngoài, cố gắng chứng minh với mọi người rằng nếu chọn bọn họ, thì nền kinh tế của cả thành phố sẽ được thúc đẩy, nói tóm lại là chỉ lợi không hại.

Nhưng ai cũng biết rằng đó chỉ là những mánh lới quảng cáo, điểm nhấn thực sự là giữa Mạnh thị và Lục thị. Trước khi nhà họ Lục không ra tay, nhà họ Mạnh gần như có thể coi là chiến thắng, căn bản không có mấy người định đến địa điểm đấu thầu để tìm hiểu tin tức, mãi đến khi nhà họ Lục can thiệp thì mọi người mới nghe thấy tin tức và cố gắng tìm ra bí ẩn bên trong.

Cuối cùng đến lượt Mạnh thị, Mạnh Phàm gật đầu, một trợ lý đặc biệt giao thầu, trợ lý đặc biệt phụ trách giải thích tình hình thì hùng hồn nói rằng triển vọng các loại, đều rất tốt đẹp đẽ, khoa học mà hợp lý, các công ty trước đây chỉ đơn giản là không thể so sánh được, chưa kể Mạnh Phàm đã ước tính chính xác giá khởi điểm của họ, chỉ cao hơn bọn họ một chút, vì vậy có thể thấy sự khác biệt.

Sau khi trình bày xong, Mạnh Phàm ném một cái nhìn tự mãn về Lục Lộ, nhưng người bên kia chỉ cười với anh mà không có nhiều phản ứng. Thông thường trong tình huống này, đối phương đều là kinh ngạc hoặc là phẫn nộ, có bao nhiêu người lãnh đạm như Lục Lộ, điều này khiến Mạnh Phàm cảm thấy có chút bế tắc. Từ những gì anh biết về Lục Lộ, đầu của người phụ nữ này chưa bao giờ bình thường, hoặc là đưa anh đến một nơi chim không thèm đậu tuần trăng mật và bị muỗi đốt, hoặc trước ngày cưới, anh là chú rể đã bị… được cạo một cái đầu sánh ngang với phát minh của Edison. Nếu không thì cũng cũng sẽ sắp xếp người dính bê bối (nam) với chồng mình làm chức vụ thân cận chồng nhất. Người như vậy thật không biết cô ấy sẽ phản ứng thế nào, cũng không biết chính anh có ứng phó được không.

*(Phát minh của Edison ở đây chính là bóng đèn. Ý nói là đầu anh trọc sáng như bóng đèn)

Và Lục Lộ là người phụ nữ duy nhất có thể khiến Mạnh Phàm vừa đứng ngồi không yên lại vừa chờ mong như vậy. Trước kia anh quen bạn gái cũng không thèm bỏ công sức mà chỉ có tiền, nên không ai tơ tưởng về anh quá nhiều. Mặc dù vậy vẫn có vài người cá biệt mê đắm anh, nhưng đều không chịu nổi tính cách của anh, bởi vì một khi yêu càng nhiều thì cầu càng nhiều, mà Mạnh Phàm không có khả năng vì một người phụ nữ mà bỏ nhiều công sức như vậy, ngoại trừ Lục Lộ.

Vì cô… một, không yêu thiếu tiền; hai không không có đầu óc; ba, cô bỏ qua khí chất quyến rũ của Mạnh Phàm, khó chịu nhất là cô còn đối xử dịu dàng với mọi người làm người ta không ghét bỏ được.

Nếu thực sự ghét bỏ, anh đã không đồng ý Mạnh Triết bức hôn sau lần gặp đầu tiên. Tuy rằng lời lão gia tử nói phải nghe, nhưng lúc đó có rất nhiều phụ nữ đáp ứng điều kiện, nếu Mạnh Phàm thực sự phản đối cuộc hôn nhân này, anh cũng sẽ kết hôn với người khác. Dù sao cũng có rất nhiều nhà muốn gả con gái tới Mạnh gia. Nếu thực sự ghét cô ấy, anh sẽ không cưỡng lại ý muốn nổi giận trong lần gặp thứ 2. Anh đã đợi cô ấy mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng có một vài điều kiện kết hôn, nhưng anh thực sự đồng ý, và anh đã chịu đựng để khám bệnh. Nếu anh thực sự ghét cô, sẽ không tiếp tục cưới cô khi biết rằng cô là chủ mưu cạo trọc đầu anh. Nếu thực sự ghét cô, anh sẽ trở về sau khi bị cô bắt về quê, anh sẽ không ở đó. Khi nhìn thấy Mục Dĩ Phương, anh đã rất tức giận. Nếu thực sự ghét nó, anh sẽ không thể không ngủ với những người phụ nữ khác chỉ vì vài cái bao cao su. Nếu thực sự ghét cô, anh sẽ không đợi cô cả đêm chỉ vì quan tâm đến những suy nghĩ của cô.

Trên thực tế, thái độ của Mạnh Phàm đối với Lục Lộ là một kiểu nuông chiều vô điều kiện, dung túng cô ngay từ lần đầu gặp mặt, sự nuông chiều này gần như là vô hạn, anh để người phụ nữ này làm rối loạn cuộc sống của anh và làm xáo trộn cuộc sống riêng tư của anh, nhưng anh vẫn thích và không thể kiềm chế. Đúng vậy, từ lần đầu tiên gặp mặt, tim anh đã bị người phụ nữ trong ngoài bất nhất này cướp đi, sự chán nản từ đáy lòng của anh đã bị cuốn đi, mà thay vào đó là một loại mong đợi tha thiết, sâu trong lòng lặng lẽ nhìn về phía trước, đợi đến lần gặp tiếp theo, mong chờ cô sẽ dùng bộ mặt nào để gặp lại anh, và không bao giờ mệt mỏi vì những điều đó.

Bất kể Mạnh Phàm có nhận thức được cảm xúc của mình hay không, không thể phủ nhận rằng suy nghĩ của anh đã bị Lục Lộ dẫn dắt. Anh vui vì cô vui, buồn vì cô buồn, anh giận vì cô giận. Và bây giờ, vì sự phản bội của cô, anh —

Đau lòng.

Từ này chưa từng xuất hiện trong từ điển của Mạnh Phàm trước khi anh biết Lục Lộ, anh coi thường những từ thể hiện sự yếu đuối và kém cỏi như vậy. Tuy nhiên, khi cả đêm qua Lục Lộ không về và hôm nay gặp lại nhau, cảm giác bị phản bội này nổi lên trong lòng anh không kiểm soát được. Bề ngoài anh vẫn là người đàn ông luôn nhìn người bằng lỗ mũi, nhưng thực chất anh đã hết lòng theo dõi Lục Lộ, mong chờ sự phán xét cuối cùng của cô.

Dường như ngay từ đầu anh chỉ có thể trông đợi phản ứng của Lục Lộ mà không thể chủ động tấn công, giống như trái đất không bao giờ có thể thoát khỏi lực hấp dẫn mà xoay quanh mặt trời một cách vô thức.

Và bây giờ cuối cùng đến lượt Lục thị, tim Mạnh Phàm như thắt trong cổ họng, nhưng ngoài mặt thì anh vẫn như thể bất khả chiến bại.

Lục Lộ lần này chỉ là con rối có bảng hiệu, trên cơ bản mọi chuyện đều do cấp dưới lo liệu. Khi trưởng phòng chuẩn bị trả giá, Lục Lộ đã ngăn anh ta lại. Cô chộp lấy bản kế hoạch, lanh lợi và nhanh nhẹn, giống như một tên trộm chuyên nghiệp ở một nơi công cộng lộn xộn.

Cô đặt bản kế hoạch lộn ngược trên bàn dưới sự theo dõi sát sao của Mạnh Phàm, và nở một nụ cười rất chuyên nghiệp trước vô số máy quay:”Sau khi nghe kế hoạch của Mạnh thị, tôi nghĩ chúng ta chỉ ở đây để thể hiện lần này, cả về mặt lợi ích kinh tế và lợi ích xã hội và thậm chí tác động đến thế giới bên ngoài, kế hoạch của Mạnh thị sẽ mang lại lợi ích to lớn cho thành phố và đôi bên cùng có lợi. Vì vậy, tôi đã quyết định rằng Lục thị sẽ rút khỏi cuộc đấu thầu này.”

Cô nói xong liền cười với Mạnh Phàm, ngọt ngào lại ôn nhu, làm cho trong lòng Mạnh Phàm như có ngàn vạn bông hoa nở rộ.

Quyết định này không thể hiện sự thỏa hiệp với Mạnh Phàm, nhưng Lục Lộ nghĩ từ đó có thể kiểm tra độ chân thành của chồng mình, xem có nên nắm chắc anh hay không, không cho hoa dại và dã miêu tiếp cận; nếu không được liền một cước đá bay anh ta, không cần mẹ cô hỗ trợ. Vả lại, kiểu làm tổn thương người khác 1000 còn mình 800 cũng không phù hợp chút nào, huống chi làm vợ không nên xé rách mặt mũi chồng ở nơi công cộng rồi kiểm chứng xem anh ấy có chân thành với mình hay không? Không nói tới việc người chồng có thể chịu đựng được hay không, nhưng người vợ cũng tự chia rẽ vợ chồng mình rồi.

Trong kinh doanh đương nhiên có vô số thứ có thể cạnh tranh được, nếu có xung đột lợi ích giữa Lục thị và Mạnh thị thì tất nhiên họ sẽ tranh giành nhau, tình huống còn căng là đằng khác, hành vi bây giờ không có gì để nói. Về những chuyện có thể xảy ra trong tương lai, cô sẽ thỏa thuận trước với Mạnh Phàm và tùy khả năng của mình, trong trường hợp đó nếu Mạnh Phàm quá thận trọng không chịu nghe thì cũng không quá muộn để đá anh ta.

———————————————————————————————-

Vụ đấu thầu khiến Mạnh Phàm nở mày nở mặt, ôm Lục Lộ chết cứng tại chỗ, khuôn mặt kiêu ngạo, lỗ mũi hướng lên trời. Đêm đó là một cuộc trao đổi tình cảm mãnh liệt, tất nhiên, cuối cùng đã thăng hoa thành một cuộc trao đổi thể xác.

Bên ngoài bàn tán xôn xao chuyện này, người trong giới kinh doanh dự đoán sớm muộn gì Mạnh thị cũng mua lại Lục thị, có thể Lục thị sẽ đổi họ. Những người trong giới chính trị muốn tiếp xúc với Mạnh thiếu nhiều hơn trong tương lai, sau này, họ sẽ trở thành lãnh đạo doanh nghiệp của thành phố; những người trong giới bát quái đã nói rằng hành vi của Lục Lộ là quá kỳ lạ, phải có câu chuyện sâu hơn bên trong đáng khám phá; Mạnh Phàm và Chu Sâm coi thường Lục Lộ hoành đao đoạt ái, những diễn đàn hủ đã phê phán lòng tự trọng của Mạnh Phàm một cách mạnh mẽ.

Đàn ông thì nghĩ, sẽ thật tuyệt nếu mình có thể giống như Mạnh Phàm, nuôi tiểu bạch kiểm một cách trắng trợn và có thể thu phục hổ cái ở nhà; phụ nữ thì nghĩ, nếu có điều kiện tốt như Lục Lộ, nhất định sẽ không khoan nhượng như cô ấy, chắc chắn sẽ trừng trị Mạnh Phàm và dập tắt mọi khả năng trật đường ray từ trong trứng; mấy đứa trẻ lại nghĩ, khi nào mình mới giàu có và nổi tiếng như vậy, tại sao mình lại không giàu như vậy? Người lớn tuổi lại cho rằng, chàng trai họ Mạnh này quá lố, vợ giỏi giang ở nhà mà còn xỏ chân vào giày hỏng, thật xấu hổ làm đàn ông!

Mạnh Triết nghĩ, ừm, con dâu ở đây rất tốt nha. Lý Đông Tú nghĩ, lần sau mình sẽ thiết kế hai người này lại, lần này mình lên kế hoạch không tốt, lại mắc sai lầm, sẽ quay lại viết tóm tắt để xem lại vấn đề ở đâu.

Lâm Thiệu Dương, Tô Cảnh, Hà Minh, Cổ Tuấn Kiệt nghĩ, “Được rồi, anh Mạnh, anh có một người vợ tốt!” Sau này phải học mấy thủ đoạn như vậy. Hứa Trí Hiên nghĩ, may mà ngay từ đầu anh không cưới cô ấy, nếu không cuộc sống tự do của anh liền bay mất.

Kỷ Y Nhiên nghĩ, Mạnh Phàm, hãy đợi thua đi, sau khi cho anh ta mặt mũi lớn như vậy, như thế nào tìm lại mặt mũi. Cô vẫn nhớ rõ Lục Lộ hay ngọt ngào gọi cô ‘Kỷ Y Nhiên’ thì sẽ có một đống chuyện như tăng ca, công tác, hoặc là bá chiếm giường của cô. Cô cảm thấy mình nên yêu cầu Lục Lộ phải trả 50% tiền thuê nhà.

Mục Dĩ Phương nghĩ, tất cả chuyện này không liên quan gì đến mình, mình nên đi du học hai năm để làm tu dưỡng bản thân, thuận tiện lấy vợ luôn,

Chu Sâm nghĩ, mình phải tiếp tục làm lá chắn ư? Cứu mạng…

Tất nhiên, cuối cùng thì không ai biết Mạnh Phàm đã trả bao nhiêu cho mặt mũi tuyệt vời này, nhưng nghe nói rằng anh đã tiêu rất nhiều tiền vào một tiệm mát xa cách đây một thời gian. Khi anh nói rằng anh muốn massage cho ai đó, anh chỉ nói rằng trên đời không có việc gì anh không thể làm được, sau này anh còn phải học rất nhiều thứ, anh cho đến già, rất nhiều rất nhiều….

——————————————————————————————  

Một năm sau.

“Tối mai có buổi họp lớp. Em hãy ăn mặc đẹp nhất có thể đi, thắt lưng cho chặt. Để người ta thấy mình đã sinh con, thật mát mặt mà.” Mạnh Phàm như đế vương chỉ điểm giang sơn, làm cho Lục Lộ từ đầu đến chân khó chịu, thật không vừa mắt.

“Em chính là muốn như thiếu nữ đấy. Sự ra đời của đứa trẻ đã được báo chí đưa tin. Dù sao em cũng chính là thích mặc như vậy. Em ăn mặc như thiếu nữ thì anh vẫn được mọi người hâm mộ thôi.” Lục Lộ không thèm đếm xỉa đến sự chỉ huy của Mạnh Phàm, muốn mặc thế nào thì mặc, muốn trang điểm thế nào thì trang điểm.

“Đừng mặc, đi chơi với anh, lấy mấy bộ cao cấp đi, anh sẽ thanh toán.”

Lục Lộ trợn mắt nhìn anh: “Xin lỗi, đồ của em cũng là tự thiết kế và cắt may do nhà thiết kế nổi tiếng quốc tế Rita đảm nhiệm, mái tóc cũng được nhà tạo mẫu tóc nỏi tiếng làm. Việc tạo kiểu tóc được thiết kế bởi một nhà tạo mẫu tóc nổi tiếng quốc tế và các kỹ thuật trang điểm đều do một chuyên gia trang điểm nổi tiếng quốc tế thiết kế và dạy. Anh còn muốn cải thiện như thế nào nữa? Sao không bay ra khỏi thế giới mà đến vũ trụ đi?”

Sau đó cuộc trò chuyện thay đổi: “Em ăn mặc như vậy, anh có ý kiến gì? Cũng không phải tội phạm quốc tế bị truy nã, ăn mặc sang trọng cho ai nhìn chứ? Hay anh muốn ra luôn khỏi phạm trù của con người, chạy theo kiểu hoang dã và khỏa thân. Anh nhất định có thể nhận được lời khen ngợi của cả thế giới vì dáng người của mình đấy.”

Mạnh Phàm xua tay thể hiện rằng mình không quan tâm. Không một người đàn ông nào muốn cãi nhau với phụ nữ, dù có thể thắng trận, cũng rất không đáng giá. Anh nói với giọng điệu của một cấp trên dặn dò cấp dưới:”Hơn mười năm nay lớp bọn anh mới hội ngộ một lần. Hãy làm thật tốt, đừng để xấu hổ. Khi trở về, em muốn gì cũng được.”

Lục Lộ nhẹ liếc anh liếc mắt một cái:“Đây là lời anh nói, soạn thảo hợp đồng, trắng đen có thể bảo đảm.”

Vì vậy Mạnh Phàm bật máy tính lên, nhanh chóng đưa ra một bản hợp đồng, Lục Lộ nhìn chữ ‘mãi’ bên trong, đổi thành có hiệu lực trong vòng 1 năm, quá hạn nếu Lục Lộ không đề cập đến liền trở thành phế thải. Vì vậy, Mạnh Phàm hài lòng gật đầu, in nó ra thành bản, ký tên, đóng dấu và cất giữ riêng.

Ngày hôm sau, Lục Lộ xuất hiện, taynắm tay của Mạnh Phàm. Mọi người đều khen cô thật xinh đẹp! Mũi của Mạnh Phàm dường như dài ra vài nanomet ngay lập tức.

Mạnh Phàm và những người bạn cùng lớp này đều tốt nghiệp trường tư, không phú cũng quý, không kinh doanh cũng là chính trị, đều là những tinh anh, thậm chí còn có cả nhà khoa học. Còn một người nữa trong nhóm. Lục Lộ tỏ vẻ đời này cô chưa từng nhìn thấy một nhà khoa học sống như vậy, hình dáng của Edison ban đầu trong các cuốn sách vật lý trước đây cũng tiêu tan.

Hầu hết tất cả những người có mặt đều có sự nghiệp thành công, Mạnh Phàm tuy hô phong hoán vũ ở thành phố nhưng những người bạn học này cũng không hề kém cạnh chút nào, chẳng trách anh nhất định muốn Lục Lộ ra mặt.

Bạn cùng lớp A nói với Mạnh Phàm, “Chị dâu còn trẻ quá, em ấy trẻ hơn Mạnh ca không ít đi?”

Mạnh Phàm ưỡn ngực: “Em ấy đã hai mươi sáu rồi, nói chuyện này thật là xấu hổ. Tôi muốn kết hôn với một cô gái mười tám tuổi. Thật tiếc vì luật hôn nhân không cho phép nên tôi mới miễn cưỡng chọn cô ấy. “

Bạn học B:” Chị dâu thật xinh đẹp và có năng lực! Chị đã được bầu chọn là doanh nhân mới nổi của năm nay cách đây một thời gian đúng không? Không dựa vào sự giúp đỡ của gia đình, tự tay lập nghiệp, quả lạ một người phụ nữ mạnh mẽ!”

“Ở ngoài chỉ mạnh miệng thôi. Ở nhà còn không được vào đại sảnh, bếp núc ngày nào cũng phải nấu cơm cho tôi, không ngon thì vứt đi, không ăn thì thôi. Bữa khuya cũng bốn món và một canh.”

Lục Lộc hớp mắt:” Chồng à, em muốn đăng ký một lớp học nấu ăn một thời gian rồi.”

“Được rồi. Chuyện này cũng phải nói với anh à? Đăng kí đi.”

“Cảm ơn chồng~ Em cực kỳ muốn chồng em mỗi bữa ăn đều trầm trồ khen ngợi! “

Bạn học C:”Chị dâu thật là hiện tuệ, Mạnh ca thật hạnh phúc!

“Này tính là gì. Thời gian trước cô ấy còn đến tiệm message làm việc, để xoa bóp và rửa chân cho tôi, giúp tôi đỡ mệt mỏi.”   .

“Chồng em mỗi ngày đều vất vả như vậy, em rất đau lòng nha~~~”

Tối hôm đó về nhà, Lục Lộ ném hợp đồng, trực tiếp nằm lên giường nói: “Em mệt rồi, rửa chân cho em. Anh học lâu message lâu như vậy có hiệu quả không?”   

Mạnh Phàm liếc mắt nhìn hợp đồng, nghiến răng chịu đựng.   

“Ngày mai em đăng ký cho anh một lớp học nấu ăn, không học được thì đừng về.”

Mạnh Phàm cắn lưỡi, nhịn.   

“Sao anh không đi xả nước, anh không ngửi thấy mùi rượu trên người em sao?”   

“A—” Giọng nói kéo dài đầy hận ý.   

“Ừm, còn nữa, sau này nhớ gọi em là Lão Phật Gia. Ai Gia hôm nay mệt quá nên tắm rồi đi ngủ đấy.”   

Mọi người cho rằng Mạnh Phàm mạnh mẽ và độc đoán, còn Lục Lộ thì không có chủ kiến, phu thượng thê hạ.   

Tất nhiên, sự thật luôn bị chôn vùi dưới ảo tưởng.   

“Chết tiệt! Anh không thể chịu đựng được nữa, anh muốn ly hôn!”   

“Chồng à, anh nói gì vậy?”

“Hả, anh nói… Anh vĩnh viễn không ly hôn.”

TOÀN VĂN HOÀN

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.