Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 3)

Chương 422: Không cần tra xét nữa




Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Nói xong câu cuối cùng, Tư Minh Lễ nghiêm nghị nổi giận, ném ly trà trên bàn vào đầu Hứa Dịch.

"Loảng xoảng..."

Tiếng vang chói tai vọng khắp phòng, ly trà vỡ thành nhiều mảnh rơi xuống đất, trán Hứa Dịch cũng chảy máu không ngừng.

Thập Nhất và Lưu Ảnh ngơ ngác nhìn những chứng cứ kia, hoàn toàn không nói nên lời.

Hai vấn đề sau quả thực còn điều nghi vấn, nhưng việc Hứa Dịch âm thầm liên lạc với Thí Huyết Minh là sự thật không thể chối cãi.

Hứa Dịch... Sao có thể...

Ánh mắt của những trưởng lão khác lúc này cũng lạnh như băng.

"Hứa Dịch, đã có chứng cứ rõ ràng, cậu còn ngụy biện! Cái gì mà một tháng trước đã chết, rõ ràng là do cậu diệt khẩu!"

"Tại sao cậu muốn phản bội Tư gia, người phía sau cậu là ai, mục đích là gì?"

"Chúng ta đã uổng công nuôi một con sói mắt trắng! Ban đầu nếu không nhờ lão gia chủ, cả nhà cậu ta đã bị người khác gϊếŧ chết, táng thân ở biển khơi rồi! Bây giờ lại lấy oán trả ân, quả thật không bằng súc sinh!"

"Tôi nghĩ toàn bộ Hứa gia đã bị người khác mua chuộc cũng nên!"

Máu tươi trên trán Hứa Dịch thuận theo lông mày chảy vào hốc mắt.

Đối mặt với những khuôn mặt lạnh băng và những ánh mắt như lưỡi dao sắt nhọn kia, Hứa Dịch chậm rãi nâng con ngươi, chậm rãi nói từng chữ khẳng định: "Tôi không phản bội gia chủ, những thứ tôi vừa nói đều là thật! Cha tôi cả đời đi theo lão gia chủ, từ nhỏ tôi cũng đi theo bên cạnh gia chủ, trên dưới Hứa gia chúng tôi tuyệt đối không hai lòng với chủ! Hôm nay nếu Hứa Dịch nói dối chữ nào, sau khi chết sẽ bị đày xuống địa ngục A Tì, hóa thành súc sinh, vạn kiếp không được luân hồi!"

Tư Minh Lễ cười một tiếng: "Nếu thề độc một tiếng có thể chứng minh sự trong sạch, vậy sợ rằng thế giới này không có ai có tội cả!"

Tư Minh Vinh trầm ngâm hồi lâu: "Không nhắc tới những việc khác, chỉ riêng chứng cứ này đã đủ buộc tội. Cậu có chứng cứ chứng minh người kia là nội gián cho cậu gài vào Thí Huyết Minh không?"

Chỉ có một mình người kia có thể chứng minh trong sạch của anh ta, nhưng hiện tại người kia chết rồi, không còn ai làm chứng nữa...

"Xem ra không cần điều tra nữa." Tư Minh Lễ nhìn lão phu nhân: "Chị dâu cả, mọi việc đã sáng tỏ, mời chị xử trí!"

Lão phu nhân ngưng trọng, thâm ý quan sát Hứa Dịch, cẩn thận cân nhắc.

Khóe miệng Tư Minh Lễ hơi cong lên, mang theo ý cười lạnh giá thấu xương, lần này Hứa Dịch chết chắc rồi!

Không chỉ một mình Hứa Dịch, mà cả Hứa gia đều sẽ bị dính vào.

"Lão phu nhân!"

Một ông lão trên sáu mươi mặc trang phục đơn giản màu đen nhanh chân đẩy cửa đi vào, vội vàng nhìn lão phu nhân.

Nghe tiếng, tầm mắt mọi người chuyển hướng rơi vào người ông ấy.

Ông lão này tên là Hứa Thường Khôn, là cha của Hứa Dịch, tận tâm vì Tư gia suốt ba mươi năm, bây giờ cũng là một trong số những trưởng lão của Tư gia.

"Hứa Dịch tuyệt đối sẽ không làm ra những chuyện như cấu kết ngoại địch táng tận lương tâm này, xin lão phu nhân xem xét!" Cơ thể Hứa Thường Khôn khẽ run.

Thân là trưởng lão Tư gia, sao ông ta sẽ không biết, nếu Hứa Dịch bị dính vào tội danh này, gần như chắc chắn phải chết!

Cho dù gia chủ tỉnh lại, nếu không có chứng cứ chứng minh Hứa Dịch vô tội, cũng không có cách nào cứu vãn...

Lão phu nhân khắp hờ đôi mắt, không trả lời câu nói của Hứa Thường Khôn. Ông ấy là cha của Hứa Dịch, đương nhiên sẽ giúp cậu ta nói chuyện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.