Editor: Ngạn Tịnh.
"Phụt ha ha... Đường Dự anh thật sự là vô cùng đáng yêu!"
Cung Tiểu Kiều cười lớn bóp hai bên má Đường Dự, trên dưới trái phải giày xéo một lần.
"Lại đáng yêu cũng không cho sờ ngực anh!" Đường Dự bụm mặt thoát đi ma trảo.
"Qủy hẹp hòi!"
Đường Dự thu lại nụ cười, trầm ngâm nói, "Tiểu Kiều, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy?"
"Cái gì mà chuyện gì xảy ra?" Cung Tiểu Kiều giả bộ hồ đồ.
"Tại sao lại phải nói như vậy với Tiểu Tĩnh? Anh không tin em chỉ vì chuyện lần đó, em biết rõ Tiểu Tĩnh có nỗi khổ!"
Cung Tiểu Kiều liếc mắt nhìn Lãnh Tĩnh trốn trong góc uống rượu giải sầu, thần sắc ảm đạm, "Đồng chí Siêu nhân, đừng nhớ thương loài người nữa, đi chăm sóc Tiểu Tĩnh của anh đi, cái khác anh không cần lo."
-
"Oa ~ Đường Dự, quen biết người đẹp này lúc nào thế, không giới thiệu một chút sao?"
Bình Dã Quân ở bên cạnh quan sát một hồi, xác định giữa Đường Dự và Cung Tiểu Kiều chỉ là quan hệ anh em, mới yên tâm mà qua chào hỏi.
Cha Bình Dã Quân là người Nhật Bản, mẹ là người Trung, ở Trung Quốc mấy năm, rất quen biết với mấy anh em Cố thị, nói chuyện với nhau cũng không có điều gfì kiêng kỵ.
Đường Dự nghe vậy, lập tức lắc đầu như trống lắc, khiếp sợ liếc nhìn về phía Cố Hành Thâm, "Tôi còn muốn sống thêm mấy năm nữa!"
Sau sự kiện lần trước, may là chậm lụt như Đường Dự cũng hiểu rõ chuyện nào có thể làm, chuyện nào không nên làm. Chuyện trước mắt nếu làm, chính là hành động đi tìm chết!
Vẻ mặt Bình Dã Quân đầy nghi hoặc.
"Cung Tiểu Kiều." Cung Tiểu KIều trợn mắt liếc nhìn Đường Dự chạy trốn, đơn giản trả lời.
"Em gái Nancy?"
"Tôi là tôi, không phải là gì của ai cả."
Dường như mỗi người nhìn thấy cô đều sẽ cho ra một vị trí xác định như vậy---- Em gái Cung Hàn Niệm.
Điểm này vẫn luôn làm cho cô phản cảm.
Nếu như là bình thường, Cung Tiểu Kiều khẳng định cũng lười trả lời vấn đề như vậy.
Nhưng là, người đàn ông trước mặt dáng dấp không tệ, còn có thể mặc một Kimono ra mùi ra vị thế này, lẫn trong đám hỗn loạn này, làm cho hai mắt người khác phải phát sáng.
Đối với Cung Tiểu Kiều ba tuổi đã gia nhập hiệp hội mê trai đẹp mà nói, không thể nghi ngờ sẽ dành cho ưu đãi đặc biệt. (Tịnh: Chắc mọi người không nhớ đâu? Tiểu Kiều ba tuổi đã lao tới đòi anh Thâm bế)
Bình Dã Quân cũng không giận, trước kia anh từng nghe con gái thứ hai của Cố gia là con riêng, quan hệ với người trong nhà không được tốt lắm. Cung Hàn Niệm ở bên ngoài luôn làm ra bộ dáng gia đình hòa thuận, quan tâm bao dung em gái, nhưng Cung Tiểu Kiều này trái lại không chút che giấu trước mặt người khác, ngược lại làm cho anh cảm thấy rất thẳng thắn.
"Xin chào, tôi tên Bình Dã Quân."
"Ồ? Người Nhật bản?"
Khó trách nhìn một thân này lại thích hợp như vậy...
"Ừ. Tôi thích em, có thể làm bạn gái của tôi hay không?"
"..."
Không có dấu hiệu nào, không có chút lòng vòng, càng không có chút màn dạo đầu nào...
Tên Bình Dã Quân kia theo đuổi con gái trước sau vẫn luôn đơn giản trực tiếp như vậy!
Thời khắc yên lặng, tổ bốn người đều đồng loạt nghiêng đầu nhìn về phía Cố Hành Thâm.
Mà Boss của bọn họ... Rốt cuộc ngồi không yên rồi.
Nín thở đưa mắt nhìn, cảnh giác cao độ nhìn bát quái ~