Editor: Gấu Lam
Nghe đến Diệp Dịch lần này không nể mặt mũi nói, Chu Phẩm viền mắt ngay lập tức liền đỏ.
"Tôi chỉ là có lòng tốt nhắc nhở ngài, ngài hà tất đối với tôi như vậy?" Hắn nhỏ giọng khóc nức nở, mang theo giọng mũi, như là chó con bị thương tổn gào thét, bất luận người không biết thấy, đều sẽ vì thanh niên điềm đạm đáng yêu cảm thấy đau lòng.
Mà Diệp Dịch chỉ là không nhịn được cười lạnh, tay cắm vào trong túi, ngôn từ vẫn sắc bén như một cây đao: "Là lòng tốt hay là có ý đồ riêng, cậu không gạt được tôi."
Dám bôi đen Tiếu Thanh Sơn làm cho hắn lùi bước, loại thủ đoạn này thật ích kỷ thật buồn nôn.
Chu Phẩm trên môi mấp máy, cuối cùng không nói gì.
Cách đó không xa, Tiếu Thanh Sơn đẩy ra cửa phòng thay quần áo đi ra, chỉ là tùy ý đứng ở nơi đó, liền để tất cả ảm đạm phai mờ.
"Cậu tự lo lấy." Bỏ lại một câu nói như vậy, Diệp Dịch hướng về Tiếu Thanh Sơn đi đến.
Tiếu Thanh Sơn tự nhiên cùng Diệp Dịch sóng vai mà đi, mặt của hai người thỉnh thoảng nghiêng về phía đối phương, từ góc độ của Chu Phẩm, tình cờ có thể nhìn trộm thấy nụ cười của hai người.
Bóng người của bọn họ càng ngày càng xa, Chu Phẩm đứng tại chỗ cũ, đáy mắt chợt lóe một tia tàn nhẫn, như một con rắn độc nằm vùng ở trong bụi cỏ, phun ra lưỡi hồng.
**
Buổi tối, khách sạn.
Thanh niên tuấn mỹ nằm lỳ ở trên giường, vùi đầu tiến vào trong gối mềm mại.
Tóc đen dưới cổ rất trắng, đường nét gầy khỏe, một cái tuyến lõm từ sau xương vai lưng kéo dài xuống, mãi cho đến eo cùng khe hẹp dưới quần trong.
Làn da của cạu rất non, hơi hơi ra sức có thể lưu lại vết ứ, trên da thịt trắng như tuyết tất cả đều là vết tích ám muội.
Người đàn ông rót chén nước đưa cho cậu, Tiếu Thanh Sơn tiếp nhận, sau khi có dòng nước, cổ họng khàn khàn rốt cục thư thái chút.
Tiếu Thanh Sơn: "Anh tính ở đây bao lâu?"
Diệp Dịch quản lý toàn bộ tập đoàn Thanh Diệp, cũng không thể mấy tháng đều ở lại chỗ này.
Chỉ là mấy ngày không quản việc, toàn bộ cao tầng đều sắp điên rồi.
Hà thư ký còn cố ý gởi tin, dặn hắn muốn lâu dài, ân ái không ở nhất thời mà ở sớm sớm chiều chiều.
Diệp Dịch nhíu mày: "Mới đến một ngày em liền muốn đuổi tôi đi?"
Tiếu Thanh Sơn nhìn chăm chú còn ngươi hắc diệu thạch của người đàn ông "Không nha, tôi chỉ là đang bẻ ngón tay đếm ngày, anh theo tôi số ngàycàng ít, tôi cũng phải càng quý trọng."
Diệp Dịch cười cười, ngồi xuống bên cạnh cậu: "Tôi một tuần nữa lên máy bay, em phải quý trọng tôi thật tốt."
Tay Tiếu Thanh Sơn đi mò mặt của hắn, Diệp Dịch thì lại bao trùm tay cậu, mang theo cậu mơn trớn con mắt, cái cổ, miệng của chính mình.
Thời điểm ai người tình đến nồng nàn, Diệp Dịch cúi đầu hôn môi Tiếu Thanh Sơn, liền nghe âm thanh điện thoại ở đầu giường.
Diệp Dịch liếc mắt nhìn, người gọi điện là Hà thư ký, liền không chút do dự mà nhấn nút màu đỏ.
Hai tấm môi mới vừa dán vào nhau, điện thoại di động liền không thức thời mà vang nữa.
Tiếu Thanh Sơn đẩy hắn ra: "Tiếp đi."
Diệp Dịch gật đầu, cầm điện thoại di động lên: "Này, chuyện gì?"
Đối diện, thanh âm Hà thư ký lo lắng truyền đến: "Diệp tổng, Tiếu tiên sinh cậu, cậu ấy... Ai, chính ngài lên weibo xem đi!"
Diệp Dịch cùng Tiếu Thanh Sơn hai mặt nhìn nhau, vừa mở ra weibo, trào phúng che ngợp bầu trời chen chúc mà tới, đại ý là"Cái tiểu minh tinh này không cố gắng đóng phim, cả ngày chỉ biết quyến rũ người khác, quả thực là không biết xấu hổ"!
Nguyên lai, là blog bát quái đăng một weibo dài, nói rằng Tiếu Thanh Sơn có bao nhiêu ám muội với các đối tượng này, phàm là minh tinh từng hợp tác với cậu, đều bị lôi ra viết kép đặc tả, liền ngay cả chỉ là ánh mắt ngẫu nhiên, cũng có thể bị gọi là "Ánh mắt của hai người bên trong chứa đựng tất cả tình cảm không thể nói ".
Mấy minh tinh xui xẻo này, ngoại trừ một vài tiểu thịt tươi Tiếu Thanh Sơn quen biết, Tống ảnh đế, còn có Sầm Trúc những ngày qua cúi đầu không gặp cậu, cậu không hề biết họ.
Nếu như trước đó nói là vô căn cứ, não bổ chiếm khá lớn, vậy cậu cùng Sầm Trúc có thể xem như là vững như đá. Lúc phối đồ ngoại trừ hai người bình thường hỗ động ở ngoài, còn có một chiếc áo khoác Tiếu Thanh Sơn phủ thêm cho Sầm Trúc, hai người bèn nhìn nhau cười, thoạt nhìn thân mật vô gian.
Mà một nick nhỏ nào đó tự xưng là nhân viên công tác trong đoàn kịch, thì lại không cần chỉ điểm mà ám chỉ hai người lúc đóng kịch nảy sinh tình cảm, e sợ sau đó không lâu sẽ công bố tin tức.
Người này thỉnh thoảng tiết lộ một ít tin tức từ lúc khởi động máy, tình cờ đăng hai bức ảnh riêng tư không tiết lộ, đều có thể hiểu động thái của đoàn phim Thành Nam Nguyệt, bởi vậy bạn trên mạng đều tin lời của hắn.
Sầm Trúc tự xuất đạo tới nay đi chính là con đường nữ tinh thanh thuần, chưa bao giờ bạo ra bất kỳ cái scandal gì, cô tuy rằng cũng không phải nữ tinh tuyến một, nhưng bởi vì tham dự qua một bộ phim truyền hình cấp quốc dân, độ thiện cảm của người qua đường cực cao, bát quái này vừa ra, dưới weibo Tiếu Thanh Sơn ngay lập tức liền chật ních đoàn tham quan du lịch ăn dưa cùng fan hung bạo.
【 Lớn lên cũng đẹp, mà nhân phẩm thì emmmmm... 】
【 Quả thực muốn khóc ngất đi thôi, không nghĩ tới ánh mắt tỷ tỷ kém như vậy, cư nhiên coi trọng idol như vậy... 】
【 Nản lòng thoái chí, thoát fan biến thành anti, ban đầu còn có fan nói giúp Sầm Trúc, giờ chỉ thấy hai chữ phiền phức. 】
Nếu như chỉ nói lúc này, fan vẫn chỉ là đơn thuần cảm khái minh tinh đều là tên lừa đảo tình cảm, một blog của Sử Triệu liền đem toàn bộ chiều gió thúc đẩy nghiêng về một phía.
【 Kinh thành Sử công tử: Một ít người đều bị chơi tới hư thúi, còn dám cùng nữ tinh truyền scandal, không sợ ba ba kim chủ phía sau mi sinh khí sao? [ khu mũi ] 】
Sử Triệu người này miệng bẩn, lúc thường ở trên weibo khoe khoang, bạn tốt trong vòng tất cả đều là tiểu dã mẫu (?), ở trên mạng được đánh giá là xấu, thế nhưng bạn trên mạng đều biết hắn là công tử nhỏ của tập đoàn Vĩnh Thuận, đối với phen ngôn luận này của hắn, cũng tin bảy tám phần.
(?): Đám con gái không đàng hoàng
【 Đạp người khác thượng vị, thật LOW... Không phải fan, nhưng đau lòng giúp Sầm Trúc... 】
【 A, nguyên lai có cha nuôi dày, không trách ngông cuồng như thế, một lần đắc tội nửa cái vòng giải trí cũng thật lưu beer (?). 】
(?): Đã từng chú giải: lợi hại.
【 Trúc Trúc bị gạt sao,tên GAY tâm tư Tư Mã (?)lừa hôn mà! 】
(?):"lòng dạ Tư Mã Chiêu người người đều rõ" đã trở thành một câu thành ngữ, ý nói âm mưu hoặc dã tâm hoàn toàn lộ rõ, ai ai trong thiên hạ đều biết.
Nhìn mấy bình luận khó coi, hai đạo mày kiếm của Diệp Dịch nhíu chặt, đáy mắt lạnh như băng.
Hắn ra lệnh cho Hà thư ký: "Lập tức liên hệ quan hệ xã hội, đem mấy bình luận này đè xuống, tra rõ là ai phân tán mấy lời đồn này." Một bên tắt nguồn điện thoại của Tiếu Thanh Sơn:
"Đừng xem, ngoan."
"Đừng lo lắng, tôi không thèm để ý những thứ này." Tiếu Thanh Sơn dùng nụ cười ôn hòa trấn định hắn, "Anh cũng không cần gấp gáp như vậy."
Diệp Dịch vô tâm tiếp tục nằm ở trên giường, hắn đứng lên, ngón tay cái cùng ngón tay trỏ nôn nóng mà ma sát: "Em bị người khác dùng tội danh vô thực công kích, tôi làm sao có khả năng bình tĩnh?"
Tiếu Thanh Sơn chậm rì rì mặc vào áo sơ mi, che đi vết hồng trên da: "Tôi đây trước cửa nhà đều bị người giội không biết bao nhiêu mực nước, không kém một thùng này, nhưng có người mới ban đầu gặp, tâm lý có thể lo lắng đến muốn nổ tung."
Sau khi cậu mặc quần dài, một trận tiếng gõ cửa gấp gáp mà thô bạo vang lên.
Tiếu Thanh Sơn mở cửa, Sầm Trúc đang lẳng lặng chờ ở ngoài cửa, mà người đại diện của cô thì lại như là con kiến trên chảo nóng, đổ ập xuống chính là một câu: "Hot search có phải là cậu làm không?!"
Sầm Trúc kéo ống tay áo của cô, chận lại nói: "Thu tỷ, chị đừng kích động như thế."
"Tiểu Sầm em không cần nói chuyện!" Khương Thu tức giận nói, "Xào nhiệt độ không phải cậu làm à, cậu có biết những năm gần đây vì để tránh scandal, Trúc Trúc nhà ta bỏ ra bao nhiêu tinh lực?! Cậu muốn xào nhiệt độ, chúng ta có thể phối hợp, nhưng thao tác lung tung như vậy sẽ khiến chúng ta gặp khó khăn! Hơn nữa dù cậu có nắm giữ Tinh Hải, muốn lên đầu đề không phải dễ như ăn cháo, không cần mang phiền tới Trúc Trúc?!"
Khương Thu nói liên miên cằn nhằn một tràng, trên đường Sầm Trúc khuyên nhiều lần, Tiếu Thanh Sơn thủy chung chưa cho phản ứng. Cô ngẩng đầu lên, đối phương chính khí định thần nhàn nhìn cô, mà người đàn ông đứng ở phía sau cậu kia, ánh mắt như băng, nhìn đến cô lạnh giá thấu xương.
"Cô thật giống như rất hồi hộp?" Tiếu Thanh Sơn hỏi.
Ngôn ngữ Khương Thu tuy rằng như đạn pháo đánh túi bụi, thân thể của cô nhưng vẫn đang phát run, thật giống chỉ là đang dùng ngôn ngữ mang theo mùi thuốc súng để che dấu khủng hoảng của mình.
"Đừng nói sang chuyện khác!" Khương Thu làm sao có khả năng không sợ?
Người đối diện là ông chủ của Tinh Hải, không cao hứng một cái là có thể đem cô đá ra công ty. Thế nhưng cô cùng Sầm Trúc nhiều năm như vậy, nhìn Sầm Trúc từ một cô gái cái gì cũng không hiểu biến thành diễn viêncó chút danh tiếng như hiện tại, đối với cô mà nói, Sầm Trúc chính là em gái của cô, cần phải bảo vệ. Nhưng hiện tại có người muốn đem Sầm Trúc xem là bàn đạp, cô cho dù có ném công tác, cũng phải vì Sầm Trúc đòi một lời giải thích!
Tiếu Thanh Sơn bất đắc dĩ nói: "Vậy tôi liền trực tiếp nói cho cô, hot search không phải tôi mua."
Khương Thu kích động nói: "Vậy còn có thể là —— "
Nói xong lời cuối cùng, Âm điệu cao dần dần hạ thấp. Con ngươi Tiếu Thanh Sơn sạch sẽ trong suốt, như là khoảng không sau cơn mưa, mang theo trời trong yên tĩnh, cũng làm cho tâm cô bình tĩnh lại.
Lúc này cô mới phản ứng được, nếu quả thật như Tiếu Thanh Sơn từng nói, hot search không có quan hệ gì với cậu, hành động vừa nãy của cô đâu chỉ là thất lễ, quả thực chính là cố tình gây sự.
"Xin lỗi!" Khương Thu trịnh trọng cúi người xuống, "Là tôi thất thố."
Sầm Trúc đi theo cô cũng áy náy: "Xin lỗi, Thu tỷ chị ấy chỉ là quá quan tâm tôi..."
"Không sao." Tiếu Thanh Sơn nói rằng, "Tôi có thể lý giải tâm tình của các cô."
Nếu có người bôi đen Diệp Dịch, cậu đối với kẻ tình nghi, không chắc sẽ làm ra hành động gì.
"Tiến vào nói đi." Tiếu Thanh Sơn nghiêng người, "Bên ngoài lạnh."
Trong phòng còn lưu lại vết tích sống chung, Sầm Trúc cùng Khương Thu ngồi ở trên ghế sa lon, không dám nhìn loạn, chỉ có thể cứng đờ duy trì tư thế ngồi thẳng tắp.
Sầm Trúc ngây ngốc nhìn chằm chằm bàn, Diệp Dịch ở trường quay phim đều sẽ mang khẩu trang, cô vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy tướng mạo hoàn chỉnh của hắn. Không thể không nói, cùng Tiếu ca... Xứng một đôi.
Tiếu Thanh Sơn rót bốn chén nước, phân biệt đưa tới: "Người truyền bá lời đồn, trong lòng tôi đã có tính toán, nhưng còn phải chờ xác định mới được."
Nhận biết được tầm mắt của Tiếu Thanh Sơn, Diệp Dịch nói: "Tiểu Hà đang điều tra."
Tiếu Thanh Sơn: "Cho nên hiện tại quan trọng nhất là làm sao đem tổn thất hạ xuống nhỏ nhất."
Khương Thu gật đầu, nói rằng: "Chúng tôi đã liên hệ tốt với quan hệ xã hội, thế nhưng..."
Cô thở dài một hơi, hình mẫu của Sầm Trúc thanh thuần thiếu nữ, theo tuổi tác tăng lên, nàng đã mất đi rất nhiều fan, bây giờ lại đột nhiên tuôn ra scandal, nhân khí nhất định sẽ chịu ảnh hưởng.
Tiếu Thanh Sơn nói: "Các cô xem qua kịch bản hoàn chỉnh chưa?"
Sầm Trúc mặt ửng hồng lên, những ngày gần đây, đoàn kịch tập trung quay nội dung ở Lê Viên cùng đại trạch Thành Nam, cô cũng chỉ đọc kịch bản một chút, mấy phần sau dính đến chiến loạn cô chỉ tùy tiện liếc một cái.
Tiếu Thanh Sơn thở dài một hơi, giảng giải cho các cô: "Vân Tri Nguyệt hiện tại chỉ là thiếu nữ mới ra đời, nhưng ở phần sau kịch, nàng giả chết một lần, sau khi lưu lạc đến thành phố S, tính cách liền chuyển hướng thành thục, cuối cùng vì đại nghĩa gia quốc, dứt khoát chịu chết."
"A? Là thế này à?" Sầm Trúc kinh ngạc nói, cô còn tưởng rằng cuối cùng, Vân Tri Nguyệt sẽ tìm nam một hoặc là nam nhị gả cho, kết quả cư nhiên chết rồi???
Tiếu Thanh Sơn thấy cô một mặt hồ đồ, nhắc nhở nói: "Các cô có nghĩ tới hay không, đây là cơ hội để Sầm Trúc chuyển hình?" Sầm Trúc sững sờ, lập tức trợn to hai mắt: "Cậu là nói —— "
"Không sai." Tiếu Thanh Sơn cười nói, "Đã có người tạo thế bắt cô phải chuyển đổi, các cô liền tiện tay mượn đông phong của hắn cho tốt."
Ngày thứ hai, Sầm Trúc mặt âm trầm đi tới trường quay phim, mọi người trong đoàn phim cũng đều vạn sự thông, biết đêm qua xảy ra chuyện gì, nói chuyện đều cẩn thận, vừa nhắc tới mấ từ ngữ mãn cảm như"Scandal", "Bạn trai" đều tự động nói sang chuyện khác.
Mà Tiếu Thanh Sơn thì lại phá thiên hoang địa đến muộn, trên mặt còn mang kính râm, thời điểm Vương tỷ trang điểm cho cậu, lúc kính râm tháo xuống làm sợ hết hồn.
Cặp cặp mắt đào hoa sáng sủa mất đi thần thái, viền mắt bên cạnh cũng hiện ra màu đỏ, tuy rằng không nghiêm trọng lắm, nhưng nhìn ra được chủ nhân của nó tối hôm qua khóc lớn một hồi.
Thời điểm đóng phim, Tiếu Thanh Sơn cũng thái độ khác thường, NG vài cảnh, lúc đối diễn cùng Sầm Trúc càng diễn càng gập ghềnh trắc trở.
"Ngày hôm nay trạng thái thầy Tiếu thật không tốt, mới vừa rồi còn đọc sai từ."
"Ai gặp phải chuyện này đều sẽ tâm tình không thuận, bất quá cậu có phát hiện hay không, ngày hôm nay bạn trai thần bí chưa có tới ư?"
"Tôi nếu là không xa vạn dặm chạy tới Ảnh thành thăm bạn trai, kết quả ngày thứ hai lại thấy cậu và minh tinh khác nháo scandal, tôi khẳng định cũng không vui nha!"
"Ai nha, các cô không biết đâu, ngày hôm qua trên tầng của Tiếu lão sư thật ầm ĩ, thật giống có người đánh nhau đó..."
"Ngọa tào, chẳng lẽ là... Không trách ngày hôm nay đôi mắt của Tiếu lão sư đều hồng thành như vậy, scandal kia là ai phát nha, quả thực quá ác độc, khiến tình nhân người ta ngột ngạt đây mà!"
Chu Phẩm yên lặng nghe nhân viên công tác thảo luận chuyện này, trên mặt không hiện ra, nhưng tâm lại mừng rỡ nở hoa.
Hắn từ La Hưu biết không ít lịch sử đen tối liên quan tới Tiếu Thanh Sơn, tuy rằng đều không có vết nhơ lớn, nhưng người ta da đã đen không phải chỉ cần bắt một điểm nhỏ không tha sao?
Bạn trai của mình cùng nhiều người chơi đùa ám muội như vậy, hắn tin tưởng bất kỳ đàn ông nào gặp phải chuyện như vậy, đều không thể nhịn xuống lửa giận trong lòng, chớ nói chi là loại đàn ông chủ nghĩa hoàn mỹ như Diệp Dịch.
Trên trường quay, hai người lúng túng diễn như là cháu đi thăm ông nội, Quách đạo bây giờ không có biện pháp bắt nạt lừa gạt con mắt của chính mình, chỉ có thể kêu dừng.
"Tính toán một chút, chuyện hai người bị người ta chỉnh tôi cũng rõ ràng, bây giờ đối diễn khẳng định rất lúng túng, nhưng hai người một là nam một, một là nữ một, sau này thời gian mặt đối mặt chung đụng rất dài, cũng không thể nhiều lần đều như vậy chứ? Nói chung, tin đồn người khác nói, chính là vì ảnh hưởng phát huy của các người, các người nhất định phải điều chỉnh, đừng làm cho tên ngu ngốc kia chế giễu, hiểu không?" Quách đạo nói rằng, "Tôi thấy các người đều mang mắt gấu trúc, buổi sáng này thẳng thắn đi ngủ một giấc, bên này để những người khác diễn."
Sầm Trúc lắc lắc đầu: "Sau khi mở máy mỗi một giây đều cháy tiền, tôi còn chịu được, liền ở lại chỗ này đi. Còn Tiếu lão sư... Ngài đi nghỉ ngơi đi, chớ suy nghĩ quá nhiều, hết thảy đều sẽ tới."
Tiếu Thanh Sơn âm thanh nhẹ vô cùng, như là lông chim rơi xuống đất: "Quách đạo, tôi ở trên ghế ngồi lập tức điều chỉnh."
Quách đạo gật gật đầu: "Tốt lắm, Sầm Trúc trước hết cùng Chu Phẩm diễn cảnh thứ 156, một lát sau đó, xem tình hình Tiêu Thanh quyết định."
"Được." Sầm Trúc trả lời.
Tiếu Thanh Sơn yếu ớt nói: "Xin lỗi, làm lỡ tiến độ đoàn kịch..."
Quách đạo phất tay một cái: "Đừng nói nhiều như vậy, nhanh ngồi đi."
Thư ký trường quay đánh bảng, kèm theo "action", cảnh thứ 156.
Tình cảnh này diễn giải chính là Vân Tri Nguyệt cùng Vân Tam sinh ra hiểu lầm, trong lúc tranh luận kịch liệt, Vân Tri Nguyệt tát hắn một cái.
Dựa theo kế hoạch Quách đạo sớm định ra, tình cảnh này áp dụng cảnh đánh giả.
"Thả lỏng." Trước lúc bắt đầu diễnS ầm Trúc đã cùng Chu Phẩm dàn dựng và luyện tập nhiều lần, cười với hắn nói, "Tâm lý của tỷ đã nắm chắc."
"Sầm tỷ ra tay, tôi yên tâm." Chu Phẩm cũng cười trả lời, trong mấy ngày nay, quan hệ của hắn và Sầm Trúc cũng coi như không tệ, mặc dù dựa vào Sầm Trúc đi đạp Tiếu Thanh Sơn một cước, nhưng hắn sau đó tự nhiên sẽ lặng lẽ bù đắp lễ cho cô, vì vậy mà nội tâm cũng không hề hổ thẹn.
Sau khi đọc xong lời thoại, mắt Sầm Trúc mang theo nước mắt, giơ bàn tay cao lên, làm thế đánh giả.
Mà tâm lý Chu Phẩm thì lại nói thầm lời thoại, chậm đợi cái tay phất qua mặt mình.
Chỉ thấy bàn tay kia mang theo thế sé đánh hướng hắn đánh tới, một cái "Ba" to rõ, Chu Phẩm chưa kịp phản ứng.
Sau đó, đi kèm tiếng thét chói tai của thành viên khác trong đoàn, cảm giác rát mới từ trên má hiện lên, Chu Phẩm sững sờ mà nhìn Sầm Trúc, chậm rãi sờ lên mặt nóng bỏng của chính mình, mới vừa đụng tới liền hít vào một ngụm khí lạnh.
Đoàn phim nhất thời loạn tung lên, người đại diện Chu Phẩm chạy tới kiểm tra vết thương trên mặt hắn.
"Ai nha, Sầm lão sư cô làm sao lại đánh thật?!" Người đại diện gấp đến độ giơ chân, rồi hướng tràng vụ quát, "Túi chườm nước đá, khẩn trương lấy túi chườm nước đá nhanh!"
Sầm Trúc trợn to hai mắt, che miệng mình: "Xin lỗi, tiểu Chu, tôi vừa nãy quá nhập diễn, không cẩn thận liền... Xin lỗi nha, cậu không sao chứ?"
Chu Phẩm miễn cưỡng vui cười: "Ha ha... Không có chuyện gì, Sầm tỷ sức mạnh của cô nhỏ, căn bản cũng không đau."
"Có đúng không? Vậy thật sự là quá tốt!" Sầm Trúc vỗ vỗ lồng ngực của mình, "Không thì tỷ khó chịu muốn chết đây, nhìn khuôn mặt nhỏ bé của cậu, đánh hỏng sẽ không tốt..."
Sau một hồi náo loạn, phòng quay liền yên tĩnh lại, bởi vì mới vừa nãy Chu Phẩm không đọc lời thoại, Quách đạo lại muốn bảo trì tính liên quán cho cuộn phim, không muốn hậu kỳ cắt nối biên tập, tình cảnh này cũng bị vứt bỏ, cần quay một lần nữa.
Người đại diện của Chu Phẩm luôn mãi dặn Sầm Trúc: "Cô Sầm cô nhất định nhớ kỹ, không thể đánh tiếp nữa nha!"
Chu Phẩm khuyên nhủ: "Đừng như vậy, tôi tin tưởng chị Sầm."
Sầm Trúc mặt ngậm hổ thẹn: "Tiểu Chu cậu như vậy, tôi thật lòng rất "Quý"..."
Lại đến cảnh vả mặt, Chu Phẩm nuốt nước miếng, chờ lòng bàn tay hạ xuống.
Cũng may, lần này, bàn tay Sầm Trúc chỉ là giả tạo thoáng mà qua.
Hắn mới vừa thở phào nhẹ nhõm, một bạt tai không chút lưu tình lại từ một bên khác đánh lại đây, trực tiếp đem hắn lảo đảo một chút.
Lần này Chu Phẩm có là heo, cũng phát giác không đúng, hắn cả giận nói: "Sầm Trúc con mẹ nó cô làm gì?!"
"A..." Sầm Trúc vẩy vẩy tay, người này da mặt dày, tát đến tay cô đau, "Tôi tối hôm qua cả đêm đều ngủ không ngon giấc, trí nhớ có chút hạ thấp đây mà."
Sầm Trúc chỉ vào mặt trái của hắn: "Một tát này, là bà cô thay mình đánh."
Liền chỉ về má phải của hắn: "Bên này, là tôi thay thầy Tiếu đánh."
Chu Phẩm cắn răng nghiến lợi quăng ánh mắt, nhìn về phía Tiếu Thanh Sơn ở khu nghỉ ngơi, đối phương lại đang nắm móng mèo dựa vào đệm bóp không còn biết trời đâu đất đâu.
Như cảm nhận được ánh mắt cơ hồ muốn phun ra lửa của Chu Phẩm, Tiếu Thanh Sơn ngẩng đầu lên, mờ mịt nói: "Mặt cậu đỏ như đít khỉ vậy."
Chu Phẩm: "..." Tức chết người đi được!