Hồi Sinh 2003

Chương 38: Nắm chặt




Dịch: Thần Hi

Sự thật đã chứng minh, thà tin thế giới này có ma quỷ, cũng tuyệt đối không thể tin lời đàn ông nói.

Trước khi xem phim, Lục Dương đã thề chắc chắn " Cậu yên tâm. Mình sẽ không làm chuyện bậy bạ gì đâu." , thậm chí hắn còn lấy thêm một chiếc ghế khác rồi nói.

- Cậu yên tâm! Mình không bắt cậu phải ngồi xem phim với mình trên một chiếc ghế đâu.

Kết quả thế nào?

Không lâu sau khi phim vừa được mở ra, tay của Lục Dương liền lặng lẽ nắm lấy bàn tay trắng nõn nhỏ bé của nàng trên ghế.

Khi đó, Tào Tuyết chỉ liếc hắn một cái, sắc mặt nàng cũng hồng lên, nàng lặng lẽ rút tay mình về, Tào Tuyết không vì chuyện này mà trách hắn, Lục Dương cũng tiếp tục giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, cả hai tiếp tục coi phim.

Trên máy tính đang phát bộ phim "Nếu yêu anh là ý trời" của Hàn Quốc sản xuất.

Vốn là bộ phim rất cảm động, nhưng Lục Dương lại dùng nó để tìm kiếm bàn tay của Tào Tuyết, nữ chính trong bộ phim nước mắt chảy xuống từng giọt như chân châu óng ánh, bàn tay Lục Dương mò từ ghế của nàng đi lên, tay hắn lặng lẽ sờ lấy đùi nàng.

Thân thể Tào Tuyết run lên.

Đoạn phim vừa chiếu khiến nước mắt nàng trào ra, nhưng Tào Tuyết lại cảm giác được bàn tay to lớn của Lục Dương đang sờ loạn trên đùi mình, cả người run lên, nàng ngẩn ngơ quay đầu lại nhìn Lục Dương, quên luôn nước mắt đang chảy ra.

Aaa!

Lục Dương thấy Tào Tuyết khóc, hắn không áy náy chút nào, còn nhếch miệng cười cười với nàng.

- Không phải lúc nãy cậu đã hứa không làm chuyện gì xấu xa sao? Cậu còn như vậy nữa, mình sẽ đi về đấy!

Cuối cùng Tào Tuyết cũng không nhịn được mà kháng cự.

- Trời bên ngoài đang mưa lớn đấy!

Lục Dương vô sỉ nói.

Tào Tuyết có chút tức giận rồi.

Lục Dương nháy nháy mắt, hắn thấy lúc này không thể làm nàng kích động nữa, ngay lập tức hắn ngượng ngùng thu bàn tay về, cười hì hì đảm bảo.

- Được rồi! Mình không sờ nữa, đảm bảo sẽ không sờ!

Tào Tuyết không tin hắn.

Nhưng nàng vẫn không rời khỏi đây được, bên ngoài trời mưa quá to, hơn nữa trong lòng nàng còn có hảo cảm với Lục Dương, nàng không muốn làm khó cho hắn quá, như vậy sẽ đả kích rất lớn đến sự tích cực của hắn khi theo đuổi nàng.

Vì vậy, cả hai lại tiếp tục xem phim.

Theo thời gian dần trôi qua, tình tiết cuốn phim càng thêm cảm động, Tào Tuyết lại tiếp tục lau nức mắt. Lục Dương phát hiện cơ hội đến, hắn đúng dậy tìm giấy ăn đưa cho nàng.

- Cám ơn!

Lúc nhận cuộn giấy, Tào Tuyết còn theo thói quen cảm ơn một tiếng, mặc dù nàng khóc, nhưng đôi mắt vẫn không ròi khỏi được màn hình máy tính, còn Lục Dương thì sao?

Cô gái nhà người ta đã nói cám ơn rồi, hắn còn không chịu thu bàn tay về nữa, bàn tay xấu xa ôm lấy vai của Tào Tuyết kéo vào trong lòng mình, mông hắn cũng rời khỏi ghế dựa sang ngồi cạnh nàng.

Hành động này Lục Dương làm rất tự nhiên, không dung tục như hai lần trước nữa, Tào Tuyết cũng không ghét, tùy ý để cho lục Dương ôm lấy vai mình, đôi mắt nàng vẫn nhìn lên màn hình.

Có hi vọng!

Trong lòng Lục Dương mừng thầm, hắn tỏ vẻ như đang xem phim cùng Tào Tuyết, bàn tay đang ôm vai nàng cũng không rút về, không chỉ vậy, mông hắn cũng đang lén lút xích lại gần chỗ Tào Tuyết ngồi.

Việc này, mặc dù Tào Tuyết không nói gì nhưng má cô đã đỏ hồng lên, nàng quay lại nhìn hắn, dù da mặt Lục Dương có dày đến đâu thì khi bị nàng nhìn như vậy cũng có chút xấu hổ.

Hắn giả vờ cười nói.

- Ha ha, ghế bên kia ngồi không thoải mái lắm, dù sao ghế của cậu cũng khá rộng.

- Mình về!

Tào Tuyết làm bộ muốn đứng lên về, Lục Dương liền phát huy tinh thần đẹp trai không cần chai mặt, hắn ôm lấy cơ thể mềm mại của nàng vào trong ngực, để nàng ngồi trên đùi của mình, sau đó hôn lên miệng nhỏ nhắn của Tào Tuyết, điều này khiến nàng không kịp chuẩn bị gì mà phát ra âm thanh ô ô.

Hai bàn tay nhỏ bé của tào Tuyết gắng sức đẩy Lục Dương ra, nhưng hắn thì sao? Điển hình của việc được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, tay trái của hắn dời lên, từ eo của nàng lên tận ngực, bàn tay to lớn hung hăng xoa một cái.

Tào Tuyết há miệng muốn kêu lên, hai bàn tay nhỏ bé của nàng không đẩy hắn ra nữa mà cầm lấy tay trái của Lục Dương kéo khỏi ngực, mà Lục Dương càng quá đáng hơn, hắn đưa đầu lưỡi vào trong miệng nàng.

Ngay tức khắc, khuôn mặt Lục Dương trở nên d.m đãng không chịu nổi, đáng thương cho cô gái nhỏ Tào Tuyết, đã phòng nhưng vẫn không tránh được, che được dưới nhưng không che được trên.

Có cô gái nào có thể chống lại người có sức lực lớn như Lục Dương chứ?

Không lâu sau đó, không chỉ cái miệng nhỏ của nàng, ngay cả bộ ngực, eo thon, đùi , mông căng tròn đều bị tên cầm thú Lục Dương sờ hết.

Thời gian trôi qua, những chỗ có thể sờ đến trên người Tào Tuyết đã hoàn toàn rơi vào tay giặc, tiếp tục kháng cự cũng chẳng được gì nữa, dù sao thì hôn cũng hôn rồi, sờ cũng sờ hết rồi.

Vì vậy, sự chống cự của Tào Tuyết cũng dần kết thúc, thật ra trong lòng nàng đã dần chấp nhận Lục Dương trở thành bạn trai của mình.

Cho nên, lúc đầu nàng cũng không kháng cự một cách quyết liệt.

Đợi đến lúc bộ phim điện ảnh trên máy tính đã chiếu hết một nửa, thì Tào Tuyết không còn kháng cự... Lục Dương làm càn trong miệng nàng, trừ phi hắn muốn cởi quần thì nàng tuyệt đối không cho, bàn tay của Lục Dương tùy ý xoa nắn bộ ngực đầy đặn của Tào Tuyết, nàng không còn che đậy nữa, thậm chí ki hắn hôn nàng, nàng đã từ từ đáp lại.

Bộ phim kết thúc, hai nhân vật chính trên phim nước mắt đầy mặt, hai nhân vật của chúng ta lại hôn nhau đến sưng hết cả môi.

Từ ngày đó về sau, quan hệ giữa Lục Dương và Tào Tuyết càng thêm thân thiết, được xem như đã xác định quan hệ nam nữ yêu đương.

Hầu như ngày nào Lục Dương cũng mời Tào Tuyết đến phòng trọ của hắn chơi, lúc đầu nàng còn ngượng ngùng nên hai ba ngày mới đến một lần, kết quả, mỗi lần nàng đến đều bị tên cầm thú Lục Dương bắt nạt, trừ bước cuối cùng ra, hai người đã làm hết những chuyệ giữa nam và nữ có thể làm.

Sau này, Tào Tuyết cũng không ngượng ngùng với hắn nữa, có lúc hắn không ngỏ lời mời thì nàng cũng sẽ đến.

Hôm nay là ngày thứ bảy cuối tuần, sáng sớm Tào Tuyết đã đi chợ mua ít thức ăn rồi đến chỗ Lục Dương trọ, hai tuần trước Lục Dương đã đưa chìa khóa phòng mình cho nàng, nên bây giờ Tào Tuyết tự mở cửa phòng đi vào trong.

Kết quả Lục Dương không ở bên trong, nàng gọi điện để hỏi xem hắn ở đâu.

Lúc ấy Lục Dương vừa cầm bao tay đến CLB võ thuật, hắn muốn ở đó luyện quyền, hắn tính sau khi luyện quyền sẽ đi mua thức ăn đãi Tào Tuyết.

Cô nàng này đã hoàn toàn rơi vào tay hắn, bây giờ Lục Dương đang muốn tìm một ngày đẹp trời nào đó, ăn sạch cô nàng.

Trong điện thoại, Lục Dương nói bản thân đang ở CLB võ thuật, hắn hỏi nàng có đến không.

Tào Tuyết cũng muốn đến xem thử, hai người nói chuyện một lúc rồi tắt máy.

Hôm nay vỗn dĩ là một ngày rất bình thường, dường như không có chút khác biệt nào với hôm qua, nhưng hôm nay lại có một chuyện ngoài ý muốn xảy ra, khiến Lục Dương mở mang tầm mắt của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.