Học Trưởng Không Thể Trêu

Chương 32: Công đức viên mãn . .




“Có thể không đi được không?” Hạ Mộ vẫn đang dính chặt lấy hỏi.

Bị cậu làm cho ngủ không được, Hứa Đình đưa tay vặn mở đèn đầu giường, có chút bất đắc dĩ nhìn cậu.

Hạ Mộ rúc vào trong chăn, hai tay nắm lấy mép chăn, trong miệng vẫn đang nói lẩm bẩm, nói Hứa Đình bằng không anh đừng đi mà .

Nhìn thấy vẻ mặt ủy ủy khuất khuất của cậu, Hứa tiểu công dở khóc dở cười, người không biết trông thấy, còn cho rằng mình bắt nạt em ấy.

“Lại đây.” Hứa Đình ngồi dựa vào đầu giường, đưa tay gọi cậu.

Hạ Mộ xoa xoa cái mũi, nhích qua ghé vào trong lòng ngực của hắn.

“Em có biết, lần này Hứa gia nắm được bao nhiêu cổ phần công ty không?” Hứa Đình hỏi.

“Ừm.” Hạ Mộ gật đầu.

“Vậy em đã từng nghĩ, vì sao bên kia lại dễ dàng liền thỏa hiệp như vậy không?” Hứa Đình véo mặt cậu.

Hạ Mộ nói lẩm bẩm, bởi vì anh là lão đại hắc bang! !

“Nếu thật sự tính ra, thế lực hắc bang của Tôn gia ở D thị, thật ra còn nhiều hơn so với Hứa gia.” Hứa Đình nhẫn nại giải thích, “Tôn Sở Dương lần này yếu thế chịu thua, một là bởi vì người của ông ta ra tay trước, bị thương là anh, đuối lý chính là ông ta; thứ hai ông ta cũng đúng lúc dùng cơ hội này, cùng Hứa gia kết nối quan hệ, Vương Vũ Hằng chẳng qua chỉ là một trong rất nhiều thủ hạ của ông ta, coi như không quan trọng gì, mà mạng lưới quan hệ của Hứa gia ở D thị, ông ta tuyệt đối không dám đắc tội, cho nên lần này ông ta thà rằng bỏ rơi Vương Vũ Hằng, cũng sẽ không đắc tội Hứa gia.”

“Ừm.” Hạ Mộ nghe được nửa hiểu nửa không.

Hứa Đình cười cười, cúi đầu hôn nhẹ cậu, “Việc này em không cần phải hiểu, nói ra là để cho em an tâm, anh sẽ không sao, ưm?”

“Hứa Đình.” Hạ Mộ dán mặt vào trong lòng hắn, “Cám ơn anh.”

“Nghỉ ngơi đi.” Hứa Đình giúp cậu đắp kín chăn, “Ngủ ngon.”

Hạ Mộ gật gật đầu, ngoan ngoãn nhắm mắt lại.

Hứa Đình hôn xuống hai má cậu, sau đó chặt chẽ ôm vào trong ngực.

Em chỉ cần làm chuyện em muốn làm, cho dù vẫn cứ không lớn lên cũng không sao, anh sẽ luôn luôn bảo vệ em.

……….

Sáng sớm ngày hôm sau, Hứa Đình sau khi bị đồng hồ báo thức đánh thức theo thói quen sờ bên cạnh người, lại cảm thấy trống không.

Trong phòng bếp dưới lầu, Hạ Mộ đang chuyên tâm chiên trứng, đột nhiên bị người từ phía sau ôm lấy.

“Chào buổi sáng.” Hứa Đình đem cằm đặt ở trên vai cậu.

“Ừm, chào buổi sáng.” Hạ tiểu thụ lau tay vào tạp dề, nghiêng qua hôn hắn một cái, “Ba mẹ đến nhà bà nội , em chiên xong trứng sẽ giúp anh tắm rửa.”

Hứa Đình “Ừ” một tiếng, vươn tay cầm lấy miếng trứng cuộn.

“Đánh răng xong mới được ăn!” Hạ Mộ hung dữ đập hắn.

Ánh mắt Hứa tiểu công vô cùng ai oán: “Đói.”

….

Hạ Mộ dở khóc dở cười, chỉ đành phải thỏa hiệp rất không có nguyên tắc, đút vào miệng hắn một cái bánh bao nhỏ.

Hứa Đình hài lòng, ngậm bánh đi ra phòng khách, vừa xem TV vừa chờ vợ giúp mình tắm.

Thạch cao trên tay trái ngày hôm qua mới tháo xuống, tuy rằng đã không có gì nghiêm trọng, nhưng vẫn là có chút hoạt động không tiện, vì thế vừa lúc tiếp tục làm bệnh nhân, nhàn nhã được lão bà phục vụ ăn cơm tắm rửa mặc quần áo, cuộc đời quả thực quá tốt đẹp.

Trong phòng tắm dày đặc hơi nước, Hạ Mộ trước kéo tay áo sơmi lên, sau đó lại kéo gấu gần lên, mới đi qua giúp Hứa Đình cởi quần áo.

“Em đây là chuẩn bị cấy mạ sao?” Hứa Đình cười.

“Hôm nay không được làm ướt quần áo của em.” Hạ Mộ liếc qua cảnh cáo hắn, nghĩ nghĩ lại bổ sung nói, “Hơn nữa cho dù có ướt, em cũng tuyệt đối sẽ không cởi !”

Một đoạn thời gian trước mình mỗi lần giúp anh ấy tắm rửa, đều sẽ bị giội cho một thân nước, có khi còn có thể bị dính sữa tắm, sau đó sẽ không thể không cởi sạch cùng hắn tắm, bị chiếm tiện nghi quả thực vô số kể.

Điều này hiển nhiên là cố ý xấu tính, mình mới không cần phối hợp!

“Vì sao?” Hứa tiểu công bất mãn, “Mấy ngày hôm trước đều cởi.”

“Là anh tắm, em vì sao phải cởi quần áo?” Hạ Mộ đỏ mặt, đẩy hắn đến dưới vòi hoa sen, “Rào” một tiếng mở nước ra, “Đứng yên!”

Hứa Đình không đề phòng, bị nước giội đầy mặt, thiếu chút nữa không thở được, vì thế rất bi phẫn kháng nghị, đây là ngược đãi a!

Hạ tiểu thụ híp mắt, đem nút nước nóng vặn đến mức lớn nhất.

Hứa tiểu công gào thét kinh thiên động địa, trong lòng toàn là nước mắt, cái gì gọi là độc nhất lòng dạ tiểu thụ (*)…

(*) câu gốc là “độc nhất phụ nhân tâm” = độc ác nhất là lòng dạ đàn bà



Hai người ở toilet cãi nhau ầm ĩ, mãi mới tắm rửa xong, Hạ Mộ lại toàn thân ướt sũng, ngay cả đầu cũng đều nhỏ nước.

“Em xem, anh cho em đều cởi sạch đi.” Hứa Đình nghiêm trang, dùng khăn lông khô lau tóc cho cậu, nhân tiện nhìn thân thể mờ mờ dưới lớp quần áo trong suốt như ẩn như hiện mà nuốt nước miếng.

Hạ Mộ bi phẫn, quá hạ lưu mà, mình sẽ không bao giờ cùng tắm với anh ấy nữa!

Bởi vì hai người hao tổn khá nhiều thời gian ở phòng tắm, cho nên bữa sáng tình yêu Hạ tiểu thụ tỉ mỉ chuẩn bị cũng không có thời gian ăn, Hứa Đình sợ Hạ Mộ tức giận, vì thế vừa thay giày vừa giải thích, ngày hôm nay Tôn gia muốn mở cuộc họp công ty, anh không thể tới trễ.

Hạ tiểu thụ gật đầu, vội vàng lấy hộp ăn giúp hắn chuẩn bị bữa sáng, để vào túi giấy đưa cho hắn.

“Bảo bối tạm biệt.” Hứa Đình ôm cậu cắn một ngụm, sau đó liền vội vàng đi.

Vẫn còn may trên đường không bị tắc đường, đến lúc Hứa Đình tới công ty, mọi người cũng mới vừa vào phòng họp mà thôi.

Hứa Đình sửa sang lại cà- vạt, đẩy cửa đi vào.

Hứa gia ở D thị khá trầm lắng, nhưng trầm lắng cũng không có nghĩa không có năng lực, huống hồ nhị thế tổ (*) này của Hứa gia nhìn qua có chút kiêu ngạo, bởi vậy mọi người tuy ngờ vực trong lòng, nhưng đối với hắn cũng coi như khách khí, cũng không có biểu lộ ra quá nhiều bất mãn.



(*) nhị thế tổ : chỉ con cháu đời thứ hai được hưởng lợi từ ông cha đi trước đã gây dựng, thường chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp.

Tôn Sở Dương lần này là cho Hứa gia đủ mặt mũi, không chỉ tự mình chủ trì hội nghị, còn tuyên bố trước mặt mọi người, sau khi tan sở ngày hôm nay, sẽ tổ chức tiệc hoan nghênh ở sảnh tổ chức tiệc của công ty.

“Cám ơn bác Tôn.” Hứa Đình hơi hơi cúi đầu, nhân tiện liếc sang Vương Vũ Hằng đang ngồi một bên.

Vương Vũ Hằng tuy rằng nhìn qua rất bình tĩnh, nhưng trong ánh mắt nhìn về phía Tôn Sở Dương, đã có một tia hiểm ác không giấu được.

Hứa Đình rõ ràng, chẳng thể trách Tôn Sở Dương lần này hào phóng như vậy.

Điều kiện lúc trước ba mình đàm phán cùng Tôn gia có nhắc tới, chẳng qua là muốn ngang bằng cổ phần với Vương gia, lại không hề dự đoán được, Tôn Sở Dương lại có thể chủ động mở miệng, đem hơn phân nửa cổ phần công ty chuyển cho Hứa gia.

Trước đây có chút khó hiểu, nhưng mà theo như loại tình huống hiện tại này, tất cả chuyện này cũng có thể giải thích. Nếu như hai người bọn họ vẫn luôn bất hoà, vậy Tôn gia vừa vặn thừa dịp cơ hội này, một là để lấy lòng Hứa gia, thứ hai cũng là nhắc nhở Vương Vũ Hằng, rốt cuộc ai mới là lão đại.

Hứa Đình nhíu mày, khóe miệng hơi cong lên, đều là lợi dụng lẫn nhau.

Sau buổi họp, Hứa Đình vào văn phòng mới của mình, trên bàn đã đặt trước một xấp tư liệu lớn, đều là văn kiện có liên quan về phương diện kinh doanh của công ty này.

Trong túi giấy bên cạnh, bữa sáng đã nguội hoàn toàn, chẳng qua Hứa Đình vẫn ăn vô cùng ngon miệng.

Sữa đậu nành là từ đại lí mua về, nhưng bánh quẩy là do Hạ Mộ tự mình làm, Hứa Đình từ nhỏ rất dễ nuôi, thích nhất ăn loại sữa đậu nành bánh quẩy quán ven đường này, nhưng mà sau khi cùng Hạ tiểu thụ nếm qua mấy lần, liền cảm thấy quá nhiều dầu mỡ lại rất mất vệ sinh, vì thế mệnh lệnh rõ ràng cấm Hứa Đình ăn thứ này.

“Bữa sáng yêu thích của anh như vậy, em còn cướp đoạt của anh.” Hứa Đình thở dài.

Hạ Mộ nhăn mặt nhăn mũi không nói chuyện, đưa sữa và sandwich cho hắn.

Xế chiều hôm đó, Hạ tiểu thụ ngoan hiền liền lên mạng tra được cách làm bánh quẩy, ngày hôm sau, Hứa Đình liền được ăn bánh quẩy nóng hổi mới ra lò, mặc dù vẫn hơi rắn rắn, nhưng tuyệt đối an toàn hơn rất nhiều so với mua ở bên ngoài.

“Ăn ngon không?” Hạ Mộ rất hồi hộp hỏi, “Hơi rắn chút, lần sau em sẽ cải thiện.”

Hứa Đình cảm thấy mình có chút không nói nên lời, vì thế dứt khoát đưa tay, kéo cậu vào lòng ngực của mình.

Mình rốt cuộc là vận khí có bao nhiêu tốt, mới có thể trong nhiều người như vậy, nhặt được em ấy về nhà.

Ngày hôm nay bữa sáng rất nhiều chủng loại, nghĩ cũng biết, Tiểu Mộ phải có dụng tâm chuẩn bị nhiều thế nào.

Hứa Đình lòng tham không đủ, vừa ăn vừa gào khóc nghĩ, ăn hết chỗ này vẫn không đủ no.

Dù sao cánh tay mình cũng không còn gì nghiêm trọng , dứt khoát đêm hôm nay làm em ấy đi?

Trời ạ, ý nghĩ này quả thực quá tốt đẹp! !

Hứa tiểu công dùng dĩa ăn chọc vào trứng tươi, vẻ mặt cười âm hiểm.

Hạ tiểu thụ ở nhà sau khi dọn dẹp xong nhà cửa, đang ở trong phòng làm việc vẽ tranh, đột nhiên hắt xì mấy cái, đỏ bừng cả mũi.

“Mộ Mộ em không sao chứ, có phải cảm lạnh hay không?” Hạ Dịch đúng lúc gọi điện thoại tới, vì thế nghe thấy rất hoang mang.

“Em không sao, gần đây bên ngoài có bông liễu bay phất phơ, có khi hơi mẫn cảm.” Hạ Mộ xoa xoa mũi, “Chuyện gì vậy?”

“Bản phác thảo thiết kế của em anh đã đưa cho mấy vị giáo sư xem qua, rất đẹp, nhưng mà để đoạt giải vẫn chưa đủ.” Hạ Dịch cổ vũ cậu, “Thử cải tiến thêm chút nữa, được không?”

“Vâng.” Hạ Mộ gật đầu, đáp ứng vô cùng sảng khoái.

Dù sao mình gần đây cũng rất rỗi rãnh, có rất nhiều thời gian.

Trên bản thảo thiết kế, hai chiếc nhẫn trắng kiểu nam nhẹ nhẹ nhàng nhàng , cái này ***g vào cái kia.

……….

Buổi chiều, Hạ Mộ vẽ tranh hơi mệt, vì thế đứng lên vặn cái lưng mỏi, muốn đi chuẩn bị bữa tối.

Di động kêu tích tích, gọi tới là Hứa Đình.

“Hôm nay anh chắc sẽ về hơi muộn, em không cần chờ anh, tự mình cơm nước xong nghỉ ngơi sớm một chút.” Hứa tiểu công lòng dạ khó lường, để lão bà ăn no bụng nghỉ ngơi một trận, mới có thể bảo đảm có khí lực phối hợp với mình một đêm N lần nha! (vãi cả N lần =]]]]]]])

“Vậy anh buổi tối về lái xe cẩn thận nha.” Hạ tiểu thụ ngốc ngốc, hồn nhiên không phát hiện kiếp sống xử nam quý giá của mình chỉ còn lại có mấy giờ.

Bữa tiệc hoan nghênh buổi tối rất long trọng, Hứa Đình là nhân vật chính, không thể nghi ngờ bị chuốc cho liên tục.

Chẳng qua tửu lượng của Hứa Đình không tồi, tuy rằng uống khá nhiều, nhưng cũng không tính là rất say, chỉ có chút chuếnh choáng.

Sau khi tiệc rượu kết thúc, một đám người còn hùa nhau muốn cùng lão đại mới nhậm chức uống một trận nữa, kết quả bị Hứa Đình thoái thác, lòng bàn chân như bôi mỡ chạy nhanh hơn cả thỏ.

Đùa sao, ngày hôm nay lão tử phải song hỷ lâm môn, ăn sạch lão bà mới là đại sự.

Ngồi ở trên xe taxi, Hứa Đình ra sức lắc đầu, muốn cho mình tỉnh táo một chút, không thể say được!

Vị tài xế khóc không ra nước mắt, hận không thể biến xe thành máy bay, sợ Hứa Đình nôn ra xe của mình.

Cũng may Hứa tiểu công nghị lực kinh người cũng rất có đạo đức, vẫn luôn kiên trì đến bên ngoài biệt thự Hứa gia, mới lộn nhào xuống xe, ôm một thân cây ói như điên.

Bác tài xế rất tốt bụng, giúp hắn ấn chuông cửa, nhìn thấy hắn được đưa vào nhà mới rời đi.

“Sao anh lại uống thành như vậy.” Hạ Mộ cố gắng kéo hắn về trên ghế sa lon, “May mà ba mẹ đi vắng, bằng không sẽ mắng anh.”

“Nóng.” Hứa Đình có chút nôn nóng cởi cà- vạt.

Hạ Mộ rót nước cho hắn súc miệng, lại cầm chén trà nóng đút cho hắn uống hết, sao đó đến phòng tắm mở nước ấm, chuẩn bị giúp hắn tắm rửa.

Hứa Đình nằm ở trên ghế sa lon, hơi rượu khiến cho đầu óc có chút choáng váng, trong đầu cũng chỉ có một ý niệm.

Em yêu, đêm nay cho dù em muốn trốn, anh cũng sẽ không đồng ý nữa.

Sau khi Hạ Mộ chuẩn bị nước xong, mất thật lớn khí lực, mới kéo được Hứa Đình đến phòng tắm, vừa giúp hắn cởi quần áo vừa thở hồng hộc, người này cũng quá nặng đi?

Thật vất vả lột được áo hắn, Hạ Mộ ngồi xổm trên mặt đất muốn cho cởi dây lưng cho hắn, không dự đoán được lại bị kéo một phát đè vào tường.

” Anh làm gì…ưm…” Phía sau lưng Hạ Mộ bị đụng hơi đau, một câu còn chưa nói xong, đã bị hung hăng hôn, dòng nước nhẹ nhàng chảy qua trên người, châm lên tình cảm khác thường trong lòng.

Hứa Đình hôm nay, dường như không giống với trước đây.

“Bảo bối ngoan, cho anh được không?” Hứa Đình trần trụi thân trên, hô hấp nặng nề nhẹ kéo cậu vào trong ngực, “Anh muốn.”

Hai tay Hạ Mộ bám vào đầu vai hắn, không biết mình nên gật đầu hay là lắc đầu, kỳ thật lâu như vậy tới nay, trong lòng vẫn luôn mơ hồ có chút chờ đợi, nhưng khi ngày này thật sự đến thì lại tràn đầy bối rối không biết phải làm sao.

Hứa Đình không cho cậu cơ hội cự tuyệt, trực tiếp vạch quần áo ra liền hôn đến.

Điểm mẫn cảm gồ lên trước ngực bị đủ loại liếm lộng, Hạ Mộ cắn chặt răng, không để cho mình rên rỉ ra tiếng.

Hứa Đình tay phải vói vào quần ngủ của cậu, qua loa bóp nhẹ vài cái, liền lập tức thăm dò phía sau, tách cánh mông non mềm kia ra, sờ soạng muốn vào đi.

“Hứa Đình!” Đầu óc Hạ Mộ trống rỗng, theo bản năng muốn chạy, lại bị kéo vào trong lòng.

“Tiểu Mộ…” Ánh mắt Hứa Đình có chút mất mát, “Vẫn là không được sao?”

“… Ừm, chúng ta quay về giường đi.” Hạ Mộ quay mặt sang hướng khác, lộ ra cần cổ đỏ bừng.

Tuy rằng thanh âm Hạ tiểu thụ nhỏ như muỗi kêu, nhưng Hứa tiểu công vẫn nghe thấy vô cùng rõ ràng, vì thế một giây cũng không trì hoãn, trực tiếp ôm ném lên giường.

“Anh anh, anh phải nhẹ nhàng một chút a.” Hạ Mộ trốn tránh cái hôn như vũ bão của hắn, thiếu chút nữa quên cả hô hấp.

Hứa Đình thuần thục cởi sạch quần áo hai người, cúi đầu một ngụm ngậm lấy vật nhỏ đáng yêu.

Hạ Mộ bị hầu hạ phiêu phiêu dục tiên, rất nhanh liền tiết ra, cả người giống như bị hút cạn sức lực, đành phải nhắm mắt lại, tùy ý Hứa Đình đem hai chân mình gập đến trước ngực.

Cả người đều khẩn trương sắp ngạt thở, vốn muốn ra sức thả lỏng, lại bị một trận đâm thình lình xảy ra khiến cho đau đỏ cả mắt.

Đồ ngốc sao, trong ngăn kéo rõ ràng còn có thứ gì đó đã chuẩn bị tốt rồi, vì sao không dùng!

Hứa Đình bị rượu xộc lên óc, làm sao còn quan tâm những cái khác, chính là dựa vào ngón tay muốn khuếch trương, Hạ Mộ đau đến run rẩy, nhìn Hứa Đình vẫn có ý tiếp tiến vào trong, đành phải tay làm hàm nhai, mò trong ngăn kéo lấy ra bôi trơn đưa cho hắn.

Hứa tiểu công thần chí không rõ, trực tiếp nhận lấy vứt qua một bên, nóng lòng muốn thử đi vào.

Hạ Mộ vừa ủy khuất lại vừa nén giận, dứt khoát hung hăng xoay người một cái, đem Hứa Đình đặt ở dưới thân.

“Tiểu Mộ, anh muốn.” Ánh mắt Hứa Đình rất mơ màng, ngữ khí rất kiên định.

Muốn muốn, muốn cái đầu anh a! Hạ Mộ hận không thể tìm một chậu nước hắt cho hắn tỉnh, lần đầu tiên a, cẩn thận chút được không?

“Mộ Mộ…” Hứa Đình kéo tay cậu xuống dưới, “Khó chịu.”

Nhìn thấy bộ vị đang hăng hái hắn, Hạ Mộ khóc không ra nước mắt, cắn răng nửa ngày rốt cục đành cam chịu số phận, tự mình mở nắp đổ chút chất lỏng ra, tự lực cánh sinh làm công tác chuẩn bị trước.

Quả thực ủy khuất muốn khóc lên, tại sao có thể như vậy, mình nhất định là tiểu 0 (tiểu thụ) đáng thương nhất trên thế giới này.

Sau khi cảm thấy nơi đó đã có thể rồi, Hạ Mộ bước ngang trên người Hứa Đình, do dự mà ngồi xuống, cả người đều cứng ngắc.

Vốn muốn chầm chậm ngồi xuống, tiếc rằng Hứa tiểu công dục hỏa đốt người không phối hợp, dựa vào một chút bản năng, nắm hông của cậu trực tiếp ấn xuống.

“A!” Hạ Mộ bị đau kêu ra tiếng, nước mắt nhịn nửa ngày rốt cục rơi ra, Hứa Đình là một tên hỗn đản!

“Bảo bối.” Hứa Đình xoay người đè cậu, ánh mắt bị rượu và dục hỏa thiêu thành màu đỏ, những ôn nhu và kiên nhẫn trong ngày thường toàn bộ bị ném không còn một mảnh, trong lòng toàn là muốn triệt để chiếm lấy cậu.

Từng cú va chạm mãnh liệt và nhanh chóng, Hạ Mộ đau thiếu chút nữa ngạt thở, muốn đẩy hắn ra, lại bị giữ chặt lấy cổ tay, cơn đau từ phía sau bị xé rách lan ra toàn thân, thiếu chút nữa khóc khàn cả giọng, rõ ràng chính là người ôn tồn như vậy, vì sao làm loại chuyện này liền sẽ hung ác như vậy? !

Gây sức ép đến nửa đêm, Hứa tiểu công dũng mãnh vô địch rốt cục cũng ăn no, vì thế vô cùng thỏa mãn nằm xuống liền ngủ, lưu lại Hạ Mộ toàn thân dính dấp, nằm ở một bên ủy khuất vạn phần, ngay cả chén nước cũng không có người rót cho.

Mình muốn ly hôn hắn! Hạ tiểu thụ rất bi phẫn nghĩ.

“Mộ Mộ.” Hứa Đình ngủ mơ mơ màng màng, theo thói quen từ phía sau ôm lấy cậu, “Anh rất thích em.”

Hạ Mộ nghe vậy càng ủy khuất, thích em còn không ôn nhu một chút a!

END 32.

__________________________

H rồi đó =))))) lần đầu mà Tiểu Mộ đã định dùng tư thế táo bạo, lần đầu mà Hứa Tiểu Đình nỡ say mơ mơ màng màng, nhọ =)))))))

vẫn có mong muốn một lần là được đặt pass chương H, vậy mà mấy bộ mình đã và đang làm, toàn H có tí tẹo tèo teo :’( H như không H (Khốn tại võng trung ương), có H thì nhẹ hều (Yêu nghiệt hoành sinh), thậm chí H ngắn tí mà còn xen lẫn với nội dung truyện làm cho không biết cắt ra kiểu gì (Thiều quang đảo tự) (╥﹏╥)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.