Học Trưởng Không Thể Trêu

Chương 29: Bạn xấu rất hữu dụng . .




Bạch Tiểu Mộng gần đây ý chí chiến đấu sục sôi, trong đầu toàn là làm thế nào để khiến toàn hội trường kinh diễm, vì thế trước khi xuất phát, lôi sạch lễ phục ra thử bảy tám bộ, trễ ngực lại thêm thắt lưng, vô cùng sinh động.

Hứa Đình bị bắt tới làm bình phẩm dở khóc dở cười, nhiều lần do dự có cần che mắt Hạ Mộ vào không.

Hạ tiểu thụ ngược lại một mực vô cùng nghiêm túc chỉ điểm, cái này đẹp cái này cũng đẹp, chị họ mặc cái gì cũng đẹp!

“Vẫn là em ngoan.” Bạch Tiểu Mộng véo mặt cậu.

Hứa tiểu công khụ khụ, kéo Hạ Mộ ra phía sau mình.

Trước khi hai người xuất phát, Hạ tiểu thụ thực rối rắm nghĩ, có cần chủ động hôn một cái không, biểu đạt chút lòng cảm kích của mình? Dù sao cũng là bởi vì mình, Hứa Đình mới phải cuốn vào trận phân tranh này.

Nhưng là vừa nghĩ tới cần chủ động, Hạ tiểu thụ liền lại bắt đầu đỏ mặt rất mất mặt, nắm nắm tay hồi lâu cũng không nắm ra kết quả.

Sau đó ngay lúc Hạ tiểu thụ đang trong quá trình rối rắm, Hứa Đình đã sắp rời khỏi .

Mẹ Hứa thực chán nản, ai nha Mộ Mộ nhìn qua sao lại một chút cũng không chủ động.

Hạ Tiểu Mộ rất tự trách, mình làm sao vậy, ngay cả chủ động hôn một cái cũng do dự như vậy, thật sự là hết thuốc chữa.

……..

Du thuyền rất xa hoa, Hứa Đình lên thuyền trước, còn cố ý lại kéo Bạch Tiểu Mộng dặn một lần, không cho phép chủ động thêu dệt chuyện.

“Biết rồi, tôi chủ yếu phụ trách cùng cậu diễn ân ái, cái khác gì cũng không cần làm.” Bạch Tiểu Mộng khoác cánh tay Hứa Đình, dáng đi phong tình vạn chủng (vô cùng quyến rũ).

Hứa Đình ở trong lòng âm thầm cảm thán, kiểu con gái thế này, không biết phải ai mới dám cưới.

Tôn gia lần này mở tiệc chiêu đãi khách khứa rất nhiều, bởi vậy trên du thuyền rất náo nhiệt, Hứa Đình mang theo Bạch Tiểu Mộng đi qua, một đường cũng là thu hút không ít ánh mắt.

Trên thuyền không phải là không có mỹ nữ, nhưng bởi vì liên quan đến phạm vi xã giao, phần lớn đều là đã từng gặp mặt nhau, bởi vậy cho dù có xinh đẹp hơn nữa, cũng chưa đến mức kinh diễm, chỉ có Bạch Tiểu Mộng là hoàn toàn lần đầu tiên xuất hiện trước mắt mọi người, khuôn mặt điềm đạm đáng yêu, dáng người lại rất nở nang, muốn không chú ý cũng khó.

“Hứa Đình.” Bạch Tiểu Mộng thấy rất nhiều người đều đang nhìn mình, vì thế mặt đầy sợ hãi trốn phía sau hắn, quả thực chính là một đóa hoa trắng mới bước vào xã hội.

Hứa tiểu công đưa tay ôm bả vai cô, trên mặt rất bình tĩnh, trong lòng ói như điên, đây là đang diễn.

Chung quanh có người bắt đầu hâm mộ ghen ghét, tiểu nữ sinh thuần khiết như vậy, mình tại sao không gặp được?

Bạch Tiểu Mộng diễn đến nghiện, cả người đều treo trên người Hứa Đình, yếu đuối đến ngay cả đường cũng không đi nổi.

“Này, qua rồi a.” Hứa Đình vô lực, nhỏ giọng nhắc nhở.

“Đình Đình em say tàu.” Thanh âm Bạch Tiểu Mộng mềm đến sắp nở hoa, sau đó nhẹ nháy mắt.

Hứa Đình theo ám hiệu của cô liếc xuống, vừa vặn trông thấy người nhà họVương đang đi tới.

Hứa Đình mỉm cười, xoay người ôm Bạch Tiểu Mộng vào trong ngực, đưa đến phòng khách trong khoang thuyền.

Bởi vì bữa tiệc này phải liên tục 7 ngày, cho nên mỗi vị khách đều có khách phòng, Hứa Đình vừa đưa cô về phòng, Bạch Tiểu Mộng liền không nín được nữa, cười thiếu chút nữa thở không nổi.

Hứa Đình buồn cười lắc đầu, tự mình mở tủ lạnh ra tìm đồ uống.

“Ai, cậu có thấy biểu cảm vừa rồi của người nhà họ Vương hay không? Mặt đều tái đi.” Bạch Tiểu Mộng tự mình mở một lon Coca cola.

“Con gái uống ít đồ có ga thôi.” Hứa Đình đem Coca cola lấy đi, đưa cho cô một lon nước trái cây.

Bạch Tiểu Mộng hơi sững sờ, tươi cười đọng lại ở trên mặt, những lời này, trước đây người kia cũng từng nói với mình.

“Chị phải cẩn thận một chút, ngàn vạn lần không thể rời khỏi em, có biết không?” Hứa Đình lo lắng dặn dò.

“… Yên tâm đi, coi như đánh nhau, chị đây cũng sẽ không chịu thiệt đâu.” Bạch Tiểu Mộng hoàn hồn, cười cười che dấu, “Chị ra ban công hít thở không khí, cậu gọi điện thoại cho Mộ Mộ và mẹ đi.”

Hứa Đình gật gật đầu, thực biết điều không có mở miệng hỏi, vừa rồi trong tích tắc chị thất thần là vì sao.

Trong biệt thự Hứa gia, Hạ Mộ đang ở phòng làm việc dính khung gỗ, đột nhiên chợt thấy tiếng di động kêu.

Vội vàng lau hai tay dính đầy hồ vào tạp dề, không chút khoa trương nói, Hạ Mộ là bổ nhào qua bắt điện thoại, ầm ầm làm đổ theo một đống vật liệu gỗ.

“A…” Hứa Đình cười khẽ, “Lại đụng vào cái gì rồi?”

“Không có.” Hạ Mộ cãi bướng.

“Đang làm gì đó?” Hứa Đình hỏi cậu.

“Làm khung tranh.” Hạ Mộ ngồi ở trên bàn, “Anh hẳn là đã ở trên thuyền rồi chứ, sao rồi? !”

“Lần này là tiệc đính hôn của người ta, em nói có thể thế nào?” Hứa Đình cười cười, “Đừng lo lắng, một tuần sau anh sẽ về.”

“Vậy anh cũng phải cẩn thận, còn có chị Tiểu Bạch cũng vậy.” Hạ tiểu thụ tuy rằng rất muốn ở trước mặt Hứa Đình đàn ông một chút, nhưng vẫn là nhịn không được nói lảm nhảm này nọ.

Trên mặt Hứa Đình đều là ý cười, ngay cả đuôi lông mày cũng hơi giương lên.

Không có biện pháp, ai bảo mình vừa nghe thấy thanh âm của em ấy, tâm tình liền rất tốt.

Bạch Tiểu Mộng tựa vào trên ban công, ngẩng đầu vừa vặn chứng kiến vẻ mặt cười ôn nhu của Hứa Đình.

Vì thế trong lòng còn có chút hâm mộ lại có chút chua xót, ở chỗ sâu trong trí nhớ, cũng từng có một người vì mình mà cười như vậy.

Chính là hiện tại, lại sẽ không còn nữa .

“Tiểu Bạch.” Hứa Đình mở cửa ban công ra, “Chị có muốn vào nghỉ ngơi một chút hay không?”

“Không cần.” Bạch Tiểu Mộng nhanh chóng lau nước mắt, nhưng mà đã bị Hứa Đình trông thấy, vì thế ra vẻ thoải mái cười cười, “Xong, bộ dạng xấu hổ nhất đã bị cậu phát hiện, không được nói cho Mộ Mộ a.”

Hứa Đình đưa cho cô một gói khăn giấy, vươn tay vỗ vỗ bả vai cô, “Nếu muốn tìm người nói chuyện, em sẽ nghe; nếu không muốn nói, vậy khóc xong sẽ không sao nữa .”

“Không sao.” Bạch Tiểu Mộng lắc đầu, vẫn là không chịu nói ra lý do, “Giống như cậu nói, khóc xong là không sao .”

“Hứa tiên sinh.” Nhân viên phục vụ ngoài cửa nho nhã lễ độ gõ cửa, “Tiệc tối sắp bắt đầu rồi.”

Bạch Tiểu Mộng đi toilet trang điểm lại một chút, một đầu tóc dài nhẹ nhàng bồng bềnh, khí chất xinh đẹp giống như công chúa.

“Kỳ thật chị như vậy rất tốt.” Hứa Đình cùng cô đi ra đại sảnh, “Sau này có thể cân nhắc chuyển loại hình khác.”

Bạch Tiểu Mộng cười cười, không có đón nhận lời của hắn.

Trong đại sảnh lộng lẫy rực rỡ, đôi cô dâu chú rể đang khiêu vũ, nhìn qua rất ấm áp rất lãng mạn.

Hai người ngồi tại chỗ không bao lâu, đã có người lại đây mời Bạch Tiểu Mộng.

“Xin lỗi, không cho mượn.” Hứa Đình nhíu mày.

“Không sao cả a.” Người đến cũng không chán nản, đặt mông ngồi ở đối diện hai người.

“Đừng rỡn, sao cậu lại một mình đến đây?” Bạch Tiểu Mộng hỏi y, “Lâm Kỳ đâu?”

“Cậu ấy không thích nơi này, em cũng không muốn cậu ấy đến đây.” Vương Lang ngồi phía trước, “Sao hai người lại cùng đến đây?”

“Làm cho người khác xem.” Hứa Đình buông ly rượu trong tay xuống, “Tôi rất hiểu tính tình Vương Tư Tiệp, cô ta chắc chắn sẽ không cứ bỏ qua như vậy, tôi cùng người khác càng dính, cô ta sẽ càng tức giận, chờ ngày nào đó cô ta nhịn không được nổi lên xung đột với chúng ta, vậy tôi đây cũng có cái cớ yêu cầu nhà họ Vương bồi thường cho tôi.”

“Cậu muốn vào công ty nhà họ?” Vương Lang nhíu mày.

Hứa Đình gật gật đầu, quay đầu có chút áy náy nhìn Bạch Tiểu Mộng: “Chính là thật xin lỗi, kéo cả chị xuống nước.”

“Không sao, lúc đầu không phải chính tôi đồng ý với cậu sao?” Bạch Tiểu Mộng không sao cả cười, “Ba mẹ tôi đều ở nước ngoài, bọn họ cũng sẽ không thể biết tôi là ai.”

” Đại tiểu thư Vương gia thủ đoạn độc ác có tiếng, hơn nữa nghe nói nhân phẩm rất thối rữa, hai người cẩn thận một chút.” Vương Lang có chút không yên lòng.

“Chị đây càng thủ đoạn độc ác.” Bạch Tiểu Mộng khinh thường, xí, sợ cô ta chắc.

Hứa Đình bất đắc dĩ lắc đầu, cảm thấy Bạch Tiểu Mộng và lão bà, có đôi khi chỉ số ngốc rất giống nhau.

Bởi vì Hứa Đình trông coi rất nghiêm, bởi vậy sau đó, những người mời Bạch Tiểu Mông toàn bộ đều bị đuổi đi.

Vì thế tất cả mọi người đều lén nói thầm, cũng quá keo kiệt rồi đó, nhưng mà cũng có thể hiểu được, một đại mỹ nữ như vậy, đều phải trông chặt một chút.

Vương Tư Tiệp ở một bên nghe thấy thiếu chút nữa tức ngất, nói Hứa Đình xứng đôi với con tiện nhân kia đã đủ làm cho mình nén giận , càng tức chính là, mọi người không hẹn mà cùng, lại có thể đều dùng đơn thuần trong sáng khí chất ưu tú điềm đạm nho nhã để hình dung Bạch Tiểu Mộng.

Cô ta mà đơn thuần điềm đạm nho nhã yếu đuối? Quả thực chính là khôi hài, bọn họ rốt cuộc có biết hay không, cái miệng kia từng nói ra bao nhiêu lời quá đáng?

Bạch Tiểu Mộng được Hứa Đình kéo xuống sàn nhảy, một vũ khúc còn chưa nhảy xong, ánh mắt Bạch Tiểu Mộng đã cùng Vương Tư Tiệp giao hội vài chục lần.

Đương nhiên, mỗi lần đều là Vương Tư Tiệp vẻ mặt tức giận, mà Bạch Tiểu Mộng lại là cười đắc ý, tràn đầy ý vị khiêu khích.

“Tư Tư, không được như vậy.” Người đàn ông bên cạnh Vương Tư Tiệp nhìn không được nữa, kéo cô đi đến khu nghỉ ngơi, “Không phải chỉ là một người con trai thôi sao, em vậy có đáng không?”

“Anh thì biết cái gì?” Vương Tư Tiệp lườm gã một cái, “Em chính là thích loại hình như anh ấy.”

“Thích nhưng cũng đã có chủ , em vẫn là thôi đi.” Người này là anh họ Vương Tư Tiệp, tên Vương Tùng.

“Có chủ thì thế nào?” Vương Tư Tiệp hừ lạnh một tiếng, “Con tiện nhân kia cũng không biết là từ đâu xuất hiện, ngọn nguồn đều tra không được.”

“Em phái người đi thăm dò bạn gái của hắn?” Vương Tùng nhíu mày, “Hứa gia nước sâu, cố gắng đừng đắc tội họ?”

“Em có chừng mực.” Vương Tư Tiệp không kiên nhẫn phát phất phất tay, “Anh cũng đừng quản .”

Biết tính xấu của cô em gái này của mình, Vương Tùng ở trong lòng thở dài, chỉ hi vọng đừng xảy ra chuyện gì lớn.

Tôn Sở Dương ở trong hắc đạo D thị cũng coi như là một nhân vật, bởi vậy bữa tiệc này tuyệt đối được coi như là xa hoa, liên tiếp bảy ngày mỗi ngày đều có chủ đề tiệc rượu không đồng dạng.

Bạch Tiểu Mộng một ngày mặc lễ phục trễ ngực, một ngày mặc váy dài màu trắng, gợi cảm thanh thuần nóng bỏng dễ thương toàn bộ diễn mấy lần, ở ngày tiệc thứ bảy cuối cùng, rất tự nhiên được chọn làm Party Queen. (nữ hoàng bữa tiệc)

“Hi vọng cô cũng có thể sớm tìm được hạnh phúc.” Cô dâu đưa bó hoa của mình tặng cho cô.

Bạch Tiểu Mộng nhận hoa nói cảm ơn, sau đó nháy nháy mắt với Hứa Đình.

Hứa Đình cười, đưa tay ôm bả vai cô.

Hiện trường một mảnh âm thanh reo hò, mọi người trông thấy đều rất vui vẻ, ngoại trừ Vương Tư Tiệp.

Tiện nhân như vậy, dựa vào cái gì có thể có được nhiều thứ mình muốn như vậy?

Ai cũng biết kích động là ma quỷ, nhưng không phải ai cũng có thể khắc chế ma quỷ.

Sau khi bữa tiệc kết thúc, Bạch Tiểu Mộng cùng Hứa Đình đang quay về, liền bị vài người ngăn lại.

“Làm gì?” Hứa Đình nhíu mày, đem Bạch Tiểu Mộng che ở phía sau mình.

“Không có gì, tâm sự mà thôi.” Ngữ khí Vương Tư Tiệp rất lãnh đạm, “Lên trên boong tàu thế nào?”

Vương gia là chính là thủ hạ của Tôn Sở Dương, bữa tiệc này là của Tôn gia, Vương Tư Tiệp dù thế nào, cũng không thể gây sự quá lớn.

Hứa Đình gật gật đầu, mang theo Bạch Tiểu Mộng cùng lên mũi tàu.

Vương Lang uống có chút ngà ngà say, lung la lung lay đi qua thì vừa vặn trông thấy đoàn người bọn hắn đi ra phía sau.

Cứ cho là Hứa Đình có thể đánh nhau, những cũng chỉ có một người, Vương Lang nhíu mày, lắc lắc đầu buộc mình tỉnh táo, sau đó bình tĩnh đi theo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.