Học Cách Yêu

Chương 18: Mất cảm giác...yêu!?




____3 tiếng sau____

Duyên từ từ mở mắt....

Boss đứng cạnh nhìn chằm chằm vào cô và cất giọng nhẹ nhàng:

-Win....Là em!

Mọi thứ trong mắt cô đều rất huyền ảo, tất cả đều ko rõ ràng, cảm giác như được phủ một lớp sương dày đặc phía trước, cô mệt nhọc thều thào:

-M...Max?

“Hừ, cuối cùng em lại chỉ nghĩ đến hắn thôi sao?”

Lặng đi một lát, Boss nói:

-Anh đây!( hắn giả giọng Max 1 cách thần thánh)

-Max.....đúng là anh rồi!!(cô reo lên trong vui mừng)

Duyên lại nói tiếp:

-A....anh còn sống sao?

-.....Tất nhiên rồi!

-Là anh đúng ko? Đúng là anh rồi!

Vừa nói Duyên vừa ngồi dậy ôm chầm lấy anh ta.....thật chặt....

-Max.....em xin lỗi!( Cô đẩy nhẹ anh ra và nói trong nước mắt)

-Sao cơ?(Boss lại giả giọng Max)

-Em....từ khi em nghĩ rằng anh đã....em hoàn toàn mất đi cảm giác ấy rồi!

-Cảm giác....gì?

-Em đã ko còn cảm giác rung động với người khác giới, khi em uống viên thuốc đó...

Boss đơ người hồi lâu rồi mới hỏi lại:

-Vậy.....tại sao anh vẫn....

Duyên chưa để anh nói hết câu đã chen vào:

-Đương nhiên rồi, anh có uống thuốc đó đâu!

Cô biết mình vừa nhắc đến chuyện viên thuốc mà ko ngần ngại gì, lúc này mới nhận ra mình bị hớ, cô ôm đầu ngồi xụp xuống, tay xoa xoa mắt.... Và cô thờ ơ hỏi:

-Anh...là ai vậy?

-Hả? Em nói gì vậy, là anh, Max....

-Ko phải, anh ko phải là Max, tháo chiếc mặt nạ đó ra ngay!( Cô tức giận đứng dậy định giật lấy chiếc mặt nạ trên mặt anh nhưng anh đã né kịp thời)

-Em ko nhớ tôi sao?

Lại một câu nói làm cô đau đầu, anh ta là ai? Là ai?

-T...đang ở đâu vậy?

-Em ko nhận ra sao?

-Tôi....tôi.....

Chưa kịp để cô nói tiếp, Boss nhào tới, và “cưỡng hôn” cô.....

Cô tròn xoe mắt, đầu óc như tỉnh táo lại, cô mới nhận ra.....đây là nơi....5 năm trước...cô từng là “Win”

Môi Boss ngậm chặt lấy môi cô, đôi bàn tay rắn chắc giữ chặt lấy vai và cổ, làm cô ko thể nhúc nhích được. Cô cố gắng lấy tay đẩy anh ra xa nhưng....vô ích...

........Boss nhẹ nhàng thả cô ra, nhìn chằm chằm vào cô với đôi mắt lạnh thấu xương...

Cô như một kẻ yếu đuối bất lực với mọi thứ, đầu óc lại quay cuồng trở lại, chỉ kịp nói 3 từ “ Tha cho tôi” rồi ngất trong vòng tay của Boss.

Haizz, Boss vẫn còn có tâm chán, sai người đưa cô về tận nhà mới ghê, đương nhiên là có chìa khóa rồi ^^

___________________..._____________________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.