Học Bá Tái Sinh

Chương 51: Đại thúc khống




Trình Dĩ Hoa và hai chị em cùng nhau ăn cơm chiều. Sau khi ăn xong dì giúp việc thu dọn chén bát, rồi rời trường đi về luôn. Cố Vọng Thư cũng không ở lại lâu, nhỏ còn quần áo chưa giặt, liền vội vàng chạy về phòng kí túc. Còn lại Trình Dĩ Hoa và Thẩm Húc Thần liếc nhau, Thẩm Húc Thần nói: “Tớ muốn tới sân thể dục bên kia luyện thổi tiêu, còn cậu?”

“Cùng đi.” Trình Dĩ Hoa đáp lại.

Thẩm Húc Thần và Trình Dĩ Hoa sóng vai đi cùng nhau tới sân thể dục.

Trời tối dần, sân thể dục vắng lặng không bóng người. Trình Dĩ Hoa cởi áo đồng phục để trên thảm cỏ, nói: “A Hổ ngồi đây thổi tiêu đi, tớ đi chạy bộ.” Cậu vốn không phải người ưa thể thao nhưng vì nghỉ hè từng được huấn luyện cùng với tân binh mới nhập ngũ, lại không nỡ từ bỏ cơ bắp đã có trên người mình (Thẩm Húc Thần đoán thế) bởi vậy hiện tại, mỗi ngày đều chăm chỉ vận động.

Thẩm Húc Thần mở hộp đựng tiêu, trước kia, cậu thường tới những nơi hoang vắng một mình luyện thổi tiêu, lúc đó bởi vì không ai chú ý, nên cậu hoàn toàn có thể đặt tiêu ở bên trong ô vuông không gian hệ thống, đến nơi mới lấy tiêu ra. Nhưng hiện tại không được, Trình Dĩ Hoa thích đeo theo cậu, nếu tự dưng cậu biến ra một cây tiêu, sẽ trông rất dọa người.

May mà Trình Dĩ Hoa cũng không quấy rầy, cậu ấy luôn có việc phải làm, tựa như hiện tại, Thẩm Húc Thần toàn tâm toàn ý luyện thổi tiêu, còn Trình Dĩ Hoa chầm chậm chạy bộ quanh đường băng, ai cũng không làm phiền ai.

Cái gì? Vừa ăn cơm xong tốt nhất không nên vận động kịch liệt? nam sinh trung học đều không tin điều này — dù có tin thì cũng không dựa theo chuẩn mực này mà dưỡng thân thể — trong lớp, mấy thằng thích chơi bóng rổ đều vừa đặt đũa xuống liền rủ nhau chạy ra sân bóng ngay. Hơn nữa, Trình Dĩ Hoa chạy chậm cũng không tính là vận động kịch liệt.

Một giờ qua đi, Thẩm Húc Thần thu tiêu lại. Trời đã hoàn toàn tối đen, sân thể dục lớn như vậy, Thẩm Húc Thần đã không còn nhìn thấy bóng dáng Trình Dĩ Hoa đâu nữa.

Quanh đây đều là cây cao, trường chuyên Tiền Hồ có lịch sử lâu dài, cho dù là ở khu nhà cũ bị bỏ hoang hay ở khu nhà mới được xây này, cây cối trong sân trường ít nhất cũng đã có hai ba mươi năm tuổi đời, xanh um tươi tốt, rất xum xuê. Thẩm Húc Thần cảm thấy có chút lạnh. Cũng may, vì tiếng tiêu đã ngừng, cậu chỉ ngồi chờ thêm khoảng ba đến năm phút sau, Trình Dĩ Hoa đã chạy tới trước mặt cậu.

Trên đầu Trình Dĩ Hoa toàn mồ hôi, Thẩm Húc Thần liền lấy khăn giấy ra đưa cho cậu. Trình Dĩ Hoa lung tung lau, nhặt quần áo lên, rồi cùng Thẩm Húc Thần đi về lớp.

Từ sân thể dục đi tới khu giảng đường phải đi qua hơn nửa trường học. Tuy rằng hiện tại còn chưa tới thời gian tự học tối nhưng trong vườn trường đã có không ít học sinh đi qua đi lại. Sau khi lên lớp 11, rất nhiều thầy cô đã yêu cầu học sinh lớp mình phải tới lớp tự học sớm. Cũng là do Thẩm Húc Thần ỷ vào tính tình thầy Tống tốt, cộng thêm cậu có thành tích rất cao ở môn này bởi vậy mỗi chiều đều dành thời gian sau khi ăn cơm chiều để luyện tập thổi tiêu xong mới tới lớp.

Đặc biệt cứ tới buổi tối là Trình Dĩ Hoa lại vô cùng có tinh thần. Toàn bộ thời gian tự học tối, cậu ấy đều không lăn ra ngủ. Trừ bỏ mượn vở chép bài tập về nhà mất nửa tiết, thời gian còn lại cậu ta đều tự ngồi chơi cờ vây một mình. Cậu ấy có một bàn cờ vây thu nhỏ rất tiện lợi, chỉ cần nửa bàn học là có thể bày bàn cờ ra.

Tưởng Hạo nhìn chằm chằm Trình Dĩ Hoa một lúc lâu, thấy dáng vẻ cậu ta coi bộ chơi một mình rất vui. Tưởng Hạo thu hồi ánh mắt chuyển sang nhìn quyển 《 Lịch sử hội họa phương Tây 》 trong tay Thẩm Húc Thần, thấy thằng bạn đọc có vẻ rất chăm chú. Tưởng Hạo lại nhìn đống bài tập chất cao như núi dày đặc chữ trước mặt mình, rốt cuộc nhịn không được đập đầu xuống bàn. Rõ ràng chính mình mới là học tra, ngay cả học tra cũng đang nghiêm túc học bài làm bài, xin hỏi hai vị học bá bên kia, hai người không thấy xấu hổ sao?!

Rất nhanh lại tới cuối tuần. Chương trình 《 Siêu sao mới 》 đã tiến tới top 10. Mỗi tối thứ sáu sẽ tường thuật trực tiếp một trận thi đấu, mỗi tập sẽ loại một thí sinh. Nhưng hiện tại đã là top 10 người xuất sắc nhất, cho dù có bị loại thì thực lực của bọn họ cũng rất mạnh, công ty giải trí Tân Nha vẫn sẽ ký hợp đồng với bọn họ. Điều này có nghĩa trong tay cô họ Trình Dĩ Hoa đã nắm giữ một số thần tượng mới nổi vừa có thực lực lại vừa có lượng fan khá đông đảo.

Hiện tại Cố Vọng Thư vẫn đang theo dõi chương trình này. Tuy rằng ở trong kí túc trường không kịp xem trực tiếp vào tối thứ sáu, nhưng chủ nhật nhỏ có thể về nhà xem lại trên mạng. Trong nhà có máy tính rất thuận tiện.

Khác với Thẩm Húc Thần, thí sinh Cố Vọng Thư thích nhất không phải Triệu Vân Ân mà là một thí sinh tên Kỷ Minh Triết. Thí sinh đó có thể nói là “hạc giữa bầy gà” trong chương trình này, không phải vì anh ta cao hay đẹp trai mà là vì anh ta lớn tuổi nhất. Những thí sinh khác có độ tuổi trung bình khoảng 22, còn riêng Kỷ Minh Triết lên đã 29.

“….Duyệt Duyệt nhất định là đại thúc khống.” Thẩm Húc Thần nhịn không được nói.

“Đại thúc khống thì làm sao? Trong lớp chị có rất nhiều đứa thích thầy Nghiêm đó! Em có biết Phùng Thiến Thiến lớp chị không? Mặt tròn tròn, nhìn qua trông thực ngoan hiền ấy! Nó còn dám viết thư tình cho thầy ấy kìa! Nhưng thầy Nghiêm không để ý tới nó. Nó còn nói nó sẽ không bỏ cuộc cơ.” Cố Vọng Thư khoa tay múa chân kể.

Thẩm Húc Thần nhịn không được nhíu mày: “Không phải Duyệt Duyệt cũng thích thầy Nghiêm đấy chứ?”

Thầy Nghiêm vốn là giáo viên vật lý dạy lớp 5 và lớp 6 nhưng bởi vì giáo viên vật lý lớp 7 phải phẫu thuật nên thầy ấy đã dạy thay khoảng 1 tháng. Không ngờ con gái lớp 7 lại ….mạnh bạo như vậy. Tin đồn Phùng Thiến Thiến lớp 7 thích thầy giáo cũng không còn là bí mật trong trường. Phỏng chừng thầy Nghiêm cũng thực đau đầu, làm cán sự môn vật lý của lớp, Thẩm Húc Thần biết thầy Nghiêm đã lên kế hoạch sang năm sẽ tham gia trao đổi giáo viên rời trường Trọng Cao sang trường khác giảng dạy.

Cố Vọng Thư mở to hai mắt nhìn Thẩm Húc Thần, kinh ngạc nói: “Sao có thể?! Tuy rằng chị đích xác cũng cảm thấy thầy Nghiêm rất có mị lực nhưng thầy ấy đã kết hôn, sao chị có thể thích một người đã có gia đình được chứ?! Chị mới không ngốc như Phùng Thiến Thiến vậy đâu!”

Nghe Cố Vọng Thư nói vậy, Thẩm Húc Thần khẽ thở phào một hơi. Đại thúc khống thì đại thúc khống đi — chung quy trong đời Cố Vọng Thư khuyết thiếu cha ruột cho nên trong tiềm thức nhỏ có khả năng sẽ thích loại hình nam nhân thành thục đi — chỉ cần tam quan không vặn vẹo là được.

“….Tôi lựa chọn kịch bản này, là vì muốn kể về chuyện xưa của ông bà ngoại tôi.”

“Tuy rằng bối cảnh kich bản là thời dân quốc, xa hơn thời gian ông bà ngoại tôi quen biết nhau, nhưng tình tiết trong kịch bản thì giống với chuyện tình của họ. Ông ngoại tôi đã sớm qua đời, bà ngoại vì ông thủ tiết một đời, nhớ ông một đời. Hiện tại bà đang sống gần trường Đại học Pennsylvaniamỗi ngày sẽ cầm một bó hoa đi bộ tới trường, bởi vì đó là nơi ông bà ngoại tôi quen biết nhau. Tình yêu của họ khiến tôi thực cảm động.” trong máy tính truyền ra giọng nói của Triệu Vân Ân.

Là nửa fan của Triệu Vân Ân, Thẩm Húc Thần nhịn không được lia mắt về phía màn hình.

Cố Vọng Thư giải thích: “Chủ đề tuần này là đóng phim. Mỗi thí sinh sẽ tự lựa chọn kịch bản và đóng vai chính trong bộ phim đó, sau đó ban tổ chức sẽ sắp xếp ekip để quay bộ phim trong vòng 20 phút. Giám khảo đặc biệt vòng này chính là ảnh hậu ôn nhu a! Không hổ là ảnh hậu, chấm điểm khách quan, bình luận hợp lý. Triệu Vân Ân mà em thích cũng rất lợi hại, trên mạng nói, ảnh hậu đánh giá rất cao anh ta.”

MC nói gì đó, Triệu Vân Ân nhịn không được bật cười, trên màn hình hợp thời chiếu một bức ảnh nữ nhân đen trắng, nữ nhân trong ảnh thực thanh thuần thực điềm tĩnh. Triệu Vân Ân quay đầu nhìn màn hình lớn, cười nói: “Đây là ảnh chụp mẹ tôi hồi trẻ, mọi người đều nói mẹ tôi trông giống hệt bà ngoại.”

Thẩm Húc Thần cảm thấy nữ nhân trong ảnh chụp có chút quen mắt.

Theo như lời giới thiệu của Triệu Vân Ân, Thẩm Húc Thần mới bừng tỉnh đại ngộ. Không ngờ mẹ của Triệu Vân Ân lại là nghệ sĩ Thẩm Tư. Nghệ sĩ Thẩm Tư là Hoa kiều, hiện đang định cư tại Mỹ. Cô ấy là nghệ sỹ dương cầm nổi tiếng, sư phụ của cô ấy chính là đại danh gia Leslie.

Đời trước khi Thẩm Húc Thần học dương cầm, cũng đã tìm hiểu về một số nghệ sỹ dương cầm nổi tiếng đương đại, trong đó có cả nghệ sỹ Thẩm Tư. Tới khi cậu đi du học, còn từng một lần tới New York để nghe concert của cô ấy.

“….Mời mọi người cùng xem bộ phim 《 Lưu niên 》 của thí sinh Triệu Vân Ân.” Trong máy tính, MC rốt cuộc kết thúc màn trò chuyện với thí sinh.

Màn hình thay đổi, một giây sau liền vang lên tiếng mưa rơi tí tách, một thanh niên mặc bộ sĩ quan dân quốc chậm rãi xuất hiện trên màn hình, giữa màn hình dùng hoa văn thủy mặc vẽ ra hai chữ “Lưu Niên”.

Thẩm Húc Thần xoay người rời khỏi thư phòng.

“A Hổ, em không xem à?” Cố Vọng Thư gọi với theo cậu.

“Không, em đi tắm đã.” Thẩm Húc Thần đáp lại. Cậu cảm thấy sức khỏe mình đã không việc gì nhưng Trình Dĩ Hoa vẫn cấm không cho cậu tắm nước lạnh. Vì thế, ở trường, Thẩm Húc Thần nhiều nhất cũng chỉ được dùng nước ấm lau người. Đợi bảy ngày rốt cuộc mới được về nhà thoải mái tắm rửa một cái! Cậu cảm thấy mình sắp thối um lên rồi! Thẩm Húc Thần hận không thể dùng cả buổi chiều chủ nhật để chui vào phòng tắm.

Thẩm Húc Thần thích tắm bằng nước lạnh hơn nước ấm. Thẩm Húc Thần nhắm mắt lại, cảm thụ nước lạnh từ vòi sen xối vào người mình từ đầu xuống chân. Cả người khẽ rùng mình một cái. Sau khi làm ướt toàn thân, Thẩm Húc Thần vuốt nước trên mặt xuống, mở mắt. Cậu không thích dùng sữa tắm, mà thích dùng xà phòng hơn, đây là thói quen được dưỡng thành từ đời trước. Đời trước, sau khi ông nội qua đời, cậu đã trải qua những tháng ngày khổ sở không chịu nổi. Giá sữa tắm đắt đỏ như vậy, đủ mua mấy miếng xà phòng đó!

Có người nói, lúc tắm rửa, mỗi người sẽ trở thành ca sĩ hoặc nhà tư tưởng. Thẩm Húc Thần nhất định không phải ca sĩ, cho nên cậu sẽ là nhà tư tưởng. Thẩm Húc Thần thích tự suy nghĩ các vấn đề trong lúc tắm, không áp đặt vấn đề tự hỏi, để đầu trống rỗng, sau đó nghĩ tới cái gì thì là cái đó.

Trong thư phòng, Cố Vọng Thư ẩn tính đại thúc khống đang bị vai diễn sĩ quan trẻ tuổi đẹp trai phong tình làm cho lệ rơi đầy mặt. Trách không được những người đã xem chương trình đều nói ảnh hậu ôn nhu đánh giá rất cao diễn xuất của Triệu Vân Ân, còn đề nghị Triệu Vân Ân tham gia bộ phim tiếp theo của cô ấy. Hóa ra diễn xuất của Triệu Vân Ân lại tốt đến vậy. Mỗi khi anh ta nhìn nữ chính, đau thương trong mắt như sắp tràn ra ngoài, rõ ràng… rõ ràng anh ta không hề có động tác thừa nào, đây chính là cái gọi người có triển vọng đi?

Cố Vọng Thư bị nội dung bộ phim cảm động hấp hấp cái mũi chua xót.

Một giây sau, người vốn muốn ở trong phòng tắm cả buổi chiều, A Hổ, chỉ mặc mỗi cái quần đùi bất ngờ lao ra: “Duyệt Duyệt, mau tua lại! Cho em xem lại ảnh chụp mẹ Triệu Vân Ân! Nhanh lên!”

Hết chương 51

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.