Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 4: Đại cừu (2)




Ads Cái gọi là cùng văn phú vũ, võ giả tu hành không thể thiếu đan dược duy trì. Tỷ như Tăng Nguyên Đan, trong đó ẩn chứa linh khí nồng đậm, ăn vào có thể trực tiếp luyện hóa thành chân nguyên lực, không cần võ giả thông qua khiếu huyệt đến thu nạp thiên địa linh khí, trên diện rộng tăng lên tốc độ tu hành!

Đương nhiên, đồ chơi này giá cả cũng quý đến thái quá, một ngàn lượng bạc một khỏa còn thường xuyên không có hàng! Mà một gia đình ba người bình thường một tháng tốn hao cũng không quá mười lượng bạc, chỉ có đại gia tộc mới có thể mua được mà thôi!

Lâm Lạc ở trước khi Lâm Hành Nam bế quan còn nếm qua vài khỏa Tăng Nguyên Đan, hắn có thể đạt tới Hậu Thiên hai tầng cũng toàn bộ dựa vào vài khỏa đan dược này, chỉ là sau khi Lâm Hành Nam bế quan, hắn tự nhiên chặt đứt cung ứng đan dược, đồ chơi này là hàng khan hiếm, cung cấp gia tộc trẻ tuổi tuấn kiệt cũng không đủ, há có thể lãng phí ở trên người của hắn?

Hơn nữa võ giả khó tránh khỏi sẽ bị thương, như Bổ Huyết tán, Sinh Cơ đan,… các loại dược vật trị liệu cũng phi thường được hoan nghênh, khi Lâm Lạc đi vào dược điếm tên Quảng Hòa này, trong tiệm tuy không thể nói là kín người hết chỗ, nhưng vẫn có hai mươi mấy khách hàng.

- Kỳ quái!

Cùng nhau đi tới này, Lâm Lạc liền phát hiện không đúng, trong mắt hắn, tất cả mọi người đều tản ra vầng sáng bất đồng, đặc biệt vài khách nhân trong tiệm thuốc này, thật giống như một hỏa lò, quang diễm hừng hực!

- Chẳng lẽ đây là tu vi của mỗi người sao? Vầng sáng càng sáng, đại biểu cho lực lượng càng mạnh?

Lâm Lạc đè xuống khiếp sợ trong lòng, trên mặt thủy chung không hề động qua thanh sắc.

- Không sai, Hỗn Độn Dung Lô cư nhiên được xưng có thể luyện hóa vạn vật chi lực, tự nhiên có thể đoán được năng lượng ẩn chứa trong một kiện đồ vật! Bất quá, đối với ta mà nói, những tu vi thế kai còn không phải ta có thể đụng vào.

- Khách nhân, không biết ngài muốn mua cái gì?

Một phục vụ hơn hai mươi tuổi đón chào.

- A, ta muốn mua chút ít yêu hạch!

Lâm Lạc thuận miệng nói ra.

- Khách nhân, ngươi cần bao nhiêu yêu hạch, có yêu cầu thuộc tính đặc biệt gì không?

Bên trong thiên địa, ngoại trừ nhân loại là vạn vật Chi Linh ra, có không ít dã thú từ nhỏ biết tu luyện, đồng dạng có thể đạt tới Bạo Khí cảnh, thậm chí Cương Khí cảnh, những dã thú này được xưng là mãnh thú.

Yêu hạch chính là tinh hoa của mãnh thú, ẩn chứa tất cả lực lượng của mãnh thú, là tài liệu vô cùng trân quý, công dụng phổ biến nhất chính là để luyện chế đan dược. Chủ tài liệu của Tăng Nguyên Đan chính là yêu hạch, chỉ là phương pháp luyện chế đan dược này không có bị người của võ tu thế gia nắm giữ, chỉ có thể trơ mắt nhìn năm dược điếm trong trấn đại phát hoành tài.

Thiên địa Ngũ Hành, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Ngũ Hành diễn hóa vạn vật. Lâm Lạc tu luyện Xích Dương Quyết có thể hấp thụ linh khí Hỏa thuộc tính trong thiên địa, luyện hóa thành Hỏa hệ chân nguyên lực, mà mãnh thú cũng giống như thế, bởi vậy yêu hạch chia làm Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ năm loại.

Lâm Lạc nghĩ nghĩ, nói:

- Nhị giai yêu hạch đến lục giai yêu hạch, tất cả muốn một khỏa, đều là Hỏa thuộc tính !

- Vâng, khách nhân ngài chờ một chút!

Phục vụ viên này đáp ứng một tiếng, rất nhanh mang sang một cái khay, trên mặt bày đặt năm hạt châu lớn nhỏ không đều, lớn nhất chỉ bằng trứng bồ câu lớn, đều hiện lên hỏa hồng sắc.

- Nhị giai yêu hạch ba lượng bạc một khỏa, tam giai yêu hạch năm lượng bạc một khỏa, tứ giai yêu hạch mười lượng bạc một khỏa, ngũ giai yêu hạch hai mươi lượng bạc một khỏa, lục giai yêu hạch bốn mươi lượng bạc một khỏa, tổng cộng bảy mươi tám lượng bạc.

Lâm Lạc gật gật đầu, lấy ra tám ngân phiếu mệnh giá mười lượng đưa tới.

Trong mắt hắn, năm khỏa yêu hạch này đồng dạng tản mát ra vầng sáng bất đồng, mà thực lực mãnh thú phân chia cũng là tham chiếu Hậu Thiên mười hai tầng của nhân loại võ giả, bởi vậy, lực lượng nhị giai yêu hạch tương đương với một võ giả Hậu Thiên hai tầng, lực lượng lục giai yêu hạch tương đương với một võ giả Hậu Thiên sáu tầng.

Có đối tượng so sánh trực quan như vậy, Lâm Lạc rất dễ dàng nhận ra thực lực mỗi người trong tiệm thuốc này: bảy Hậu Thiên tầng sáu, mười bốn Hậu Thiên tầng năm. . .

Lập tức trở về nhà, luyện hóa yêu hạch, nhìn xem Hỗn Độn Dung Lô này đến tột cùng thần kỳ đến cỡ nào!

Lâm Lạc trở lại Lâm gia, ở trong phòng của mình khoanh chân ngồi xuống, lấy ra một khỏa nhị giai yêu hạch.

- Là Long là trùng, tất cả ở lần này !

Hỗn Độn Dung Lô vận chuyển, tử đỉnh trong thức hải của Lâm Lạc đột nhiên run lên, khẽ phồng trầm xuống, một lực hấp dẫn cường đại lập tức từ trong lòng bàn tay Lâm Lạc phát ra, cưỡng chế thu lấy tinh hoa trong yêu hạch.

Lực lượng trong Yêu hạch căn bản không thể bị võ giả trực tiếp hấp thu, phải luyện thành đan dược mới có thể cho nhân loại sử dụng! Nhưng cái định luật này ở trong mắt Lâm Lạc, hoặc là nói ở trước mặt Hỗn Độn Dung Lô thì không có chút ý nghĩa, chỉ cần ngươi có năng lượng, vậy tất cả đều bị ta hấp thu!

Lực lượng bàng bạc liên tục không ngừng từ bên trong yêu hạch tràn vào trong cơ thể Lâm Lạc, bị Xích Dương Quyết luyện hóa thành Hỏa thuộc tính chân nguyên lực của bản thân, lớn mạnh đan hạch trong đan điền.

Hậu Thiên nhị tầng trung kỳ, Hậu Thiên nhị tầng hậu kỳ!

Lâm Lạc bị một cảm giác đói mãnh liệt làm bừng tỉnh, hắn bỗng nhiên mở hai mắt ra, thấy dương quang sáng chói, cũng không biết lúc này hắn ngồi xuống qua bao lâu.

- Thần kỳ! Quá thần kỳ!

- Tu vi của ta rõ ràng từ Hậu Thiên nhị tầng sơ kỳ nhất cử nhảy lên đến Hậu Thiên nhị tầng hậu kỳ, cách Hậu Thiên tam tầng cũng không xa!

- Tuyệt đối không thể để cho bất luận kẻ nào biết rõ bí mật Hỗn Độn Dung Lô cùng tử đỉnh trong thức hải, cái uy năng này quá mức nghịch thiên, bất luận kẻ nào cũng sẽ sinh ra tham niệm, mà lực lượng trước mắt của ta còn chưa đủ để bảo trụ bảo vật, ta phải giữ nghiêm bí mật, nếu không chắc chắn rước họa vào thân!

Lâm Lạc cũng không có bị kinh hỉ làm cho hôn mê đầu óc, ngược lại là tỉnh táo tự hỏi.

- Đại Trưởng lão nhất hệ chí ít có Hậu Thiên thập nhất tầng cao thủ, trước khi gia gia không có xuất quan, ta phải ẩn nhẫn, nếu không chẳng những không thể báo thù cho Lưu Bá, còn phải đem mình góp đi vào!

- Bất quá, Lưu Bá ngươi yên tâm, thời gian báo thù cho ngươi tuyệt sẽ không quá xa!

Lâm Lạc đi phòng bếp lấy một ít thức ăn, mà hắn thế mới biết, lúc trước hắn rõ ràng một hơi tu luyện hai ngày hai đêm!

- Trách không được sẽ đói như vậy!

Lâm Lạc lang thôn hổ yết, rất nhanh liền đem đồ ăn hễ quét là sạch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.