Chân nguyên lực nhập vào cơ thể, đối với phương thức chiến đấu của võ giả mà nói là xem như cải biến từ bản chất!
Trước kia Lâm Lạc giao phong với đối thủ có binh khí, chỉ có thể dùng quyền
đầu đi đánh lên thân kiếm, nhưng hiện tại chỉ cần trên quyền đầu quấn
quanh chân nguyên lực, hắn lại có thể đối chiến với vũ khí sắc bén.
Có thể nói, chân nguyên lực chính là binh khí cùng tấm chắn của hắn!
Đương nhiên, nếu như gặp gỡ thần binh lợi khí, cho dù chân nguyên lực quấn
quanh cũng khả năng bị một kiếm chém đứt! Điều này quyết định bởi cường
độ chân nguyên lực cùng binh khí sắc bén của võ giả, tỷ như nếu là binh
khí được gia nhập thêm Thiên La Mục Kim, có thể phá vỡ được chân nguyên
lực hậu thiên thất tầng, thậm chí là bát tầng!
Cho nên khi nghe nói Trầm gia xuất ra một khối Thiên La Mục Kim làm phần thưởng, mọi người mới kích động đến như thế!
Nói vậy lúc này chính Trầm gia cùng đau lòng không thôi đi!
- Kỳ trân do thiên địa tự nhiên dưỡng dục dễ dàng luyện hóa hơn yêu hạch rất nhiều!
Khối Thiên La Mục Kim hiện tại bị Lâm Lạc luyện hóa chỉ còn lại chưa tới một phần mười, mà thời gian chỉ mới trôi qua hai ngày hai đêm.
Đổi lại là một viên yêu hạch cửu giai Lâm Lạc tuyệt không khả năng luyện hóa trong thời gian ngắn ngủi như vậy.
- Nếu như có được lựa chọn, vẫn nên chuẩn bị thêm nhiều thiên tài địa bảo để luyện hóa, như vậy tốc độ tu luyện của ta vẫn còn có thể tiếp tục
tăng lên!
Không giống như tạp chất tràn ngập trong năng lượng yêu hạch, bảo vật do thiên địa dưỡng dục phi thường tinh thuần, khi luyện
hóa sẽ càng thêm phương tiện. Mà mấu chốt nhất chính là phẩm cấp yêu
hạch quá cao thì Lâm Lạc còn chưa có cách nào luyện hóa.
Đương
nhiên, vấn đề này cũng đã sắp không còn là vấn đề, bởi vì bắt đầu từ yêu hạch cửu giai, trong những tiệm thuốc đã không còn bán ra.
…
Lâm Lạc được xem như một cuộc chiến thành danh, Lâm Đông Bình, Lý Song Ngư
đều là người nổi bật trong hai đại gia tộc, có thể đánh bại bọn họ đủ
chứng minh thực lực của Lâm Lạc.
Nhưng vì sao một phế vật đại thiếu nhảy lên thành chuẩn cao thủ, bên ngoài truyền lưu thật nhiều lời đồn.
Có người nói Lâm Lạc căn bản không phải phế vật, trước đó chỉ là cố ý giả
tạo, muốn đột nhiên nổi tiếng. Có người nói Lâm Lạc là được một vị tuyệt đỉnh cao thủ xem trọng, hiện tại xem như xoay người. Cũng có người nói
Lâm Lạc nuốt một viên thiên niên linh chi nên mới có thể công lực đại
tiến!
Nhưng “chân tướng” vĩnh viễn nắm giữ trong tay một số ít
người, bọn họ đều “biết” căn cốt kém cỏi như Lâm Lạc có thể đạt tới hậu
thiên lục tầng là do một vị Tiên Thiên cảnh cao thủ giúp đỡ phạt cân tẩy tủy mà có, bởi vậy căn bản không đem Lâm Lạc để vào trong lòng.
Một người trẻ tuổi hậu thiên lục tầng ở trong giới thanh niên có thể được
xưng là cao thủ, nhưng ở trước mặt Bạo Khí cảnh, Cương Khí cảnh vốn
không đáng giá nhắc tới.
Lâm Lạc ở trong mắt nhiều người không hề thay đổi được ấn tượng phế vật, đương nhiên, nhất định sẽ làm cho bọn hắn chấn động!
Năm mới, vô luận đối với dân chúng bình thường hay đỉnh cấp võ giả mà nói đều là chuyện trọng yếu nhất trong năm.
Gia đình người thường có thể chỉ là ngày sum họp, thay một thân quần áo
mới, ăn thực vật mà ngày thường không đành lòng bỏ tiền ra mua. Nhưng
gia tộc giàu có thì long trọng hơn, còn có thêm nghi thức tế điển tổ
tiên so với người khác.
Bởi vậy mặc dù cách giao thừa còn vài
ngày thời gian, nhưng mỗi nhà đều đã bận rộn, bất kỳ chuyện gì cũng phải để qua một bên, chờ xong ngày tết rồi tính sau.
Lâm Lạc đang ở
trong biệt viện tu luyện, sau khi đột phá tới Bạo Khí cảnh hắn đã khôi
phục tốc độ tiến cảnh nhanh như bay, liên tục luyện hóa yêu hạch không
ngừng, trước mắt đã củng cố được cảnh giới tiền kỳ hậu thiên thất tầng.
Đáng tiếc, nếu có được thêm loại bảo vật như Thiên La Mục Kim cho hắn tiếp
tục luyện hóa, tốc độ tu hành của hắn ít nhất có thể đề cao gấp mười!
Có so sánh Lâm Lạc mới biết được lực lượng trong yêu hạch quá mức cuồng
bạo, tựa hồ còn lưu lại ý chí của mãnh thú khi còn sống, khi luyện hóa
luôn gặp phải lực cản. Sở dĩ hắn không thể luyện hóa yêu hạch phẩm cấp
cao hơn, chính là vì hắn không thể thừa nhận được ý chí hung tàn còn lưu bên trong yêu hạch đó!
Hơn nữa lực lượng của yêu hạch không chút tinh thuần, nếu sử dụng yêu hạch luyện hóa trong thời gian dài chân
nguyên lực của hắn cũng càng ngày càng hỗn tạp, khó thể trèo lên tiên
thiên đại đạo!
Mặc dù không người nào dạy hắn, nhưng Lâm Lạc lại tự nhiên hiểu ra.
Nhưng không phải yêu hạch hoàn toàn không có hậu đãi, chẳng hạn như Thiên La
Mục Kim chỉ có thể luyện hóa thành kim hệ chân nguyên lực, mà yêu hạch
không cần quản thuộc hệ nào cũng đều có thể chuyển hóa thành ngũ hành
chân nguyên lực, làm ngũ hành của Lâm Lạc cùng chuyển, cùng tiến cùng
phát triển!
Mỗi trời tối Lâm Lạc luyện hóa yêu hạch, ban ngày thì đem tạp chất trong chân nguyên lực bài trừ, tận lực khiến cho chân
nguyên lực bảo trì trong trạng thái không linh minh thấu. Thời gian còn
lại hắn dùng vào việc viết chữ Cấm lên trên nguyên phôi của Thạch Căn
Thảo, vừa có thể kiếm tiền giúp hắn giải quyết nỗi lo về sau, lại có thể rèn luyện tinh thần của hắn, tăng cường năng lực khống chế chân nguyên
lực, đề cao việc dung hợp số lượng chân nguyên lực trong Lôi Bạo Sát.
Nếu như có thể dung hợp được tam hệ chân nguyên lực, Lâm Lạc tin tưởng uy
lực của Bạo Lôi Sát đủ sức làm cho hậu thiên bát tầng đỉnh phong phải
nuốt hận!
- Lâm Lạc, lăn ra đây cho ta!
Một tiếng hét to đột nhiên từ ngoài cửa truyền vào.
Lâm Lạc không khỏi nhướng mày, thân hình toát ra, đã phóng qua sân viện xuất hiện ngoài cửa.
Chỉ thấy ngoài cửa có một tử y thanh niên đang đứng, khoảng hai mươi ba hai mươi bốn tuổi, diện mạo cũng xem như anh tuấn, rất có phong độ, nhưng
lúc này lại đằng đằng sát khí nhìn Lâm Lạc.
Ở bên cạnh hắn còn có một nữ tử mặc quần áo màu trắng, khoảng chừng hai mươi tuổi, da thịt
trắng như ngọc, lại có vẻ oánh oánh sáng bóng. Mái tóc đen nhánh, chỉ
dùng một sợi tơ vải màu trắng buộc lại đơn giản, bên hông cũng buộc dây
lưng trắng, dáng người mảnh khảnh uyển chuyển.
Trầm Nguyệt Lam
xem như là một mỹ nữ, nhưng so sánh với nữ tử này không biết kém hơn mấy lần! Nàng mặc y phục đơn giản không hề trang điểm, nhưng mắt hạnh như
nước, mũi cao thon, môi anh đào đỏ thắm, làn da trắng tuyết thật sự là
vô cùng mỹ lệ!
Bàn tay trắng nõn nhỏ dài, chẳng khác gì mỹ ngọc điêu khắc!
Cho dù với tâm tình của Lâm Lạc khi nhìn thấy nữ tử tuyệt sắc trước mặt
cũng phải thoáng thất thần, nhưng chỉ một thoáng mà thôi.
Lâm Đông Lưu!
Đệ nhất thiên tài trong giới trẻ tuổi Lâm gia!
Tu vi hậu thiên bát tầng đỉnh phong! Lâm Lạc đảo mắt qua trên người Lâm
Đông Lưu, liền biết rõ cảnh giới của đối phương, nhưng khi hắn đem ánh
mắt nhìn qua bạch y nữ tử thì không khỏi kinh ngạc.
Rất kỳ quái!
Mặc kệ người khác có thực lực như thế nào, toàn thân toát ra quang vựng đều giống nhau, đây cũng giống như một chén nước, vô luận là múc nhiều ít
cũng như nhau.