Hoàng Hậu Của Trẫm

Chương 43: Kết thúc




Nói đến chuyện lần trước, Mạc tiểu công mặt mày tươi cười trở về kinh thành, mà Hạ tiểu thụ lại tưởng niệm nhớ nhung tiếp tục công cuộc ngao du giang hồ của mình, ngạch….còn Ngạn Bạch cùng Hạ tam ca ~ ha ha, ahaha ~ các ngươi hiểu mà ~

“Lão gia! Phu nhân! Chuyện lớn rồi! Chuyện lớn rồi!” Một người hầu vẻ mặt đầy hoang mang hoảng loạn từ ngoài cửa lớn chạy vội vào phòng khách, Hạ lão gia đang dùng cơm hơi nhíu mày, những hạ nhân này thật sự là càng ngày càng không có quy củ, hắn hơi giận nói, “Chuyện gì hốt hoảng như vậy, đến cả quy củ cũng không biết, không thấy ta cùng phu nhân đang dùng bữa sao!”

“Lão gia bớt giận lão gia bớt giận, tiểu nhân cũng chỉ là…..” Người kia nói đứt quãng, không ngừng thở hổn hển, Hạ phu nhân ở bên cạnh cuối cùng không nhịn nổi, trừng mắt nhìn Hạ lão gia, đối với hạ nhân này ôn nhu nói, “Trước cứ bình tĩnh lại đã, đứng lên từ từ nói.”

“Vâng, phu nhân…..” Sau chốc lát, người kia tiếp tục nói, “Lão gia phu nhân, có người mang theo vài xe sính lễ ở ngoài cửa cầu thân!”

“Cái gì! Cầu thân?!” Hạ lão gia cùng Hạ phu nhân hai người đều vô cùng kinh ngạc, trong thiên hạ này không ai không biết Hạ gia trang hắn chỉ có sáu nam nhi không hề có một nữ nhi nào, sao lại có thể có người đến cầu thân! Chuyện này….. Này cũng quá, quá khó hiểu rồi! Hạ phu nhân phục hồi tinh thần lại đầu tiên, nàng hơi khiếp sợ nhìn hạ nhân, âm thanh khẽ run hỏi, “Là cô nương nào đến cầu thân?”

“Không phải, là một nam tử anh tuấn!”

Hạ phu nhân lập tức ôm chầm lấy tim mình, không chịu được đứng lên, “Hắn có bảo muốn cầu thân vị công tử nào của Hạ Gia Trang không?”

“Tiểu thiếu gia!”

“Nhanh! Dẫn ta đi gặp người kia!” Hạ phu nhân mắt đầy hưng phấn, vẻ mặt có chút vàng vọt hoàn toàn không ảnh hưởng đến dung mạo của nàng, nàng lo lắng theo hạ nhân đi ra ngoài cửa, thời điểm nhìn thấy Mạc Thiên Tiếu xoay người lại nhìn, nàng cả người như bị giam cầm, trong lòng không ngừng hoan hô, chà chà….. Đây thật sự là một cực phẩm tiểu công a!!! Hôn nhân này nhất định phải đáp ứng, Ly Lạc nhất định phải gả đi!

“Vị này là……” Hạ phu nhân hơi rụt rè nhìn nam tử anh tuấn lực lưỡng trước mắt, trong mắt không ngừng tỏa ra hào quang phấn hồng.

“Vãn bối Mạc Thiên Tiếu.” Mạc Thiên Tiếu thấp giọng nói, hắn rõ ràng thấy được trong mắt nhạc mẫu đầy sự cuồng nhiệt, hắn cười đến mê người, “Ly Lạc cứu vãn bối một mạng, sau khi vãn bối cùng Ly Lạc vừa gặp đã quen, trải qua tầng tầng khó khăn, gắn bó cho đến nay, vãn bối cùng y…..” Mạc Thiên Tiếu hơi xấu hổ nở nụ cười, “Vãi bối là thật tâm thích y, chúng ta là chân tâm yêu nhau, cho nên mới…..”

“Nha~ thì ra là vậy a~” Hạ lão phu nhân cười cười mời Mạc Thiên Tiếu vào bên trong, đem Mạc Thiên Tiếu đến khách phòng. Vậy mà lại thấy lão phu của mình lúc nhìn thấy Mạc Thiên Tiếu liền quỳ xuống, ngay lúc nàng còn không hiểu chuyện gì, liền nghe được Hạ lão gia hô một tiếng, “Tham kiến hoàng thượng!”

“Hạ lão gia làm gì vậy! Vãn bối vạn lần không nhận nổi! Lần này đến muốn cùng Hạ gia trang cầu thân, cùng Hạ Ly Lạc tương xử như thế đã lâu, Thiên Tiếu đối với y thật sự là thích vô cùng, mong rằng Hạ lão gia có thể tác thành…. Mạc Thiên Tiếu ta xin thề, thú Hạ Ly Lạc làm hoàng hậu của ta, chỉ cần một người là y, chung thân không từ bỏ, quyết không phụ y!”

“Hoàng thượng! Này tuyệt đối không thể a! Lập hậu không phải là chuyện đùa! Người cùng Ly Lạc đều là nam nhân! Mặc dù lão già ta đây đồng ý, hoàng thượng ngài sau khi thú nam nhân, chúng thần trong triều sao có thể đáp ứng, nếu hoàng thượng ngài nhất định phải làm vậy, sẽ làm bách tính chế nhạo! Ngài sẽ trở thành trò cười của thiên hạ!”

“Vì Ly Lạc, trẫm không quan tâm.”

“Tốt! Vì câu nói này của ngươi, hai nhà chúng ta liền kết định thông gia! Ly Lạc liền gả cho ngươi!” Hạ phu nhân ở một bên nghe, mặc dù không biết ngọn nguồn sự tình, nhưng bị lời nói giám định của Mạc Thiên Tiếu đánh động, tâm trạng vô cùng hưng phấn, đâu phải là gả con trai đi không đâu! Ngược lại cảm thấy con trai nàng đạt được rất nhiều thứ là đằng khác!

“Làm càn! Nữ tắc (chuẩn mực đạo đức phụ nữ) nhân gia, biết cái gì!”

“Hừ! Nhân Hoàng phía trên cũng không lưu ý, một lão già như ông để ý lắm làm gì! Lại nói, ai nói ta không biết gì! Ta hi vọng con trai của ta có thể hạnh phúc, này cũng có lỗi sao!”

Nhìn thấy Hạ lão gia bộ dáng suy tư trầm ngâm, Mạc Thiên Tiếu nhịn không được cười cười, “Đã như vậy, tiểu tệ coi như hai vị lão gia đã đáp ứng rồi, sính lễ cũng đã mang đến, tiểu tế xin phép hồi kinh chuẩn bị hôn lễ, ngày đại hôn, mong rằng hai vị lão gia nhất định phải đến! Còn phía Hạ Ly Lạc, trước tiên không cần nói cho y, tiểu tế dự định sẽ cho y một niềm vui bất ngờ, mong rằng hai vị lão gia bảo mật.”

“Chuyện nhỏ chuyện nhỏ…..”

“HOàng thượng, xin ngài hãy cân nhắc!” Hạ Ly Lạc là nhi tử được sủng ái nhất Hạ gia, Hạ lão gia sao có thể cam lòng để y xuất giá, nhưng Mạc Thiên Tiếu cùng là người hắn tận mắt quan sát từ nhỏ đến lớn, hắn hiểu rõ tính tình của Mạc Thiên Tiếu, cũng biết nếu như Hạ Ly Lạc nếu thật là gả cho Mạc Thiên Tiếu thì nhất định một chút oan ức cũng sẽ không có, Mạc Thiên Tiếu nói chỉ thú một mình y thì sẽ chỉ thú một mình y, nhưng, Mạc Thiên Tiếu dù gì cũng là vua một nước, rất nhiều chuyện không thể tự mình quyết định, nếu như lập hậu nhất định phải có dòng dõi sau này, việc này…..

Nghĩ đến đây, Hạ lão gia mặt trở nên trắng xám, chỉ mong Hạ Ly Lạc tự biết cầu phúc cho bản thân thôi.

……….

Đoàn người Mạc Thiên Tiếu quy mô ào ạt trở về kinh sư, cố gắng làm càng nhanh càng tốt, trong mười mấy ngày qua, sau khi đem công việc triều chính chỉnh đốn lại một phen, gọi tứ đệ đến bàn hỏi, sau khi cho y lui, hắn kêu người tới, “Đi, đem cáo chiếu cho người thiên hạ, trẫm mười ngày sau sẽ lập hậu, cùng tiểu công tử Hạ gia trang đại hôn, cho phép người trong thiên hạ chung vui!”

“HOàng thượng…… Chuyện này……”

“Trẫm kêu ngươi đi làm thì người liền đi đi, khi nào lại nhiều lời như thế! Cẩn thận trẫm cắt đầu lưỡi của ngươi!”

“Vâng! Nô tài đi liền, nô tài đi liền!”

Năm Mạc đế thứ năm, hoàng đế Mạc Thiên Tiếu cùng tiểu công tử Hạ gia trang Hạ Ly Lạc thành hôn, câu chuyện này khiến thiên hạ xao động rất lâu. Người nam nhân này cùng một nam tử khác thành thân, nếu là hai người nam nhân thân phận bình thường thành hôn, này nhất định là một đại kỳ văn, vậy mà vị bá chủ hung hăng của thiên hạ này, thân là đế vương, lại đi cùng nam nhân khác thành hôn, chuyện này quả thật là không biết liêm sỉ!

Đương nhiên, tất cả ngôn luận đều ở trước nguyện vọng của tiên hoàng mà hoàn toàn biến mất, nguyên lai, việc kết hôn của hai người là do tiên hoàng định ra!

…………

“Làm xong hết chưa?” Mạc Thiên Tiếu dựa vào long ỷ rộng lớn, nhìn người hầu đang quỳ ở trước mặt, “Sự tình trẫm giao phó, đều đã làm xong hết chưa?”

“Bẩm hoàng thượng! Toàn bộ đã làm xong, tin tức cũng đã tung ra ngoài! Nhất định sẽ không có sai lầm!”

“Lui xuống đi.”

Ly Lạc a Ly Lạc, bây giờ ngươi đang ở đâu?

………..

“Tiểu đệ chuyện lớn không xong rồi!”

“Nhị ca? Chuyện gì lại hốt hoảng như vậy?” Hạ Ly Lạc cùng thủ hạ Hạ Ly Uyển giờ khắc này toàn bộ đều về tới Hạ gia trang.

“Họ Mạc kia muốn lập hậu! Giữa các ngươi đã xảy ra chuyện gì vậy? Hắn vì sao lại giận không thèm để ý đến ngươi? Hắn không phải là loại người như vậy! Ngươi hãy thành thật nói, giữa các ngươi có phải đã có hiểu lầm gì không? Hắn tuyên thánh chỉ, mười ngày sau sẽ lập hậu, việc này người trong thiên hạ đều biết!”

“Cái gì!” Hạ Ly Lạc từ trên ghế bất ngờ đứng lên, khuôn mặt khiếp sợ, còn chưa chờ cho y phản ứng, Hạ Ly Nặc lại vội chạy tới, “Tiểu đệ! Đi! Ca ca cùng ngươi đi giết tên khốn kia! Lại dám lập hậu! Ca ca nhất định phải đem hắn băm thành tám mảnh!”

“Ta sớm biết người kia không phải là người tốt gì, Ly Lạc, ngươi bây giờ đã nhìn rõ chưa.” Chẳng biết lúc nào Ngạn Bạch đã từ ngoài cửa đi tới bên cạnh Hạ Ly Nặc, thẳng tắp nhìn Hạ Ly Lạc, cười trào phúng.:)))))

Hạ Ly Lạc lập tức khó chịu, lẽ nào Thiên Tiếu thật sự muốn lập hậu, nhìn vẻ mặt các ca ca không phải là đang gạt  ngươi….. Vì sao, tại sao lại khó chịu như thế…..

“Đúng vậy, vị hoàng huynh kia thích nhất là ăn chơi, chỉ sợ là hắn đã chơi chán rồi, chà chà, không thể không nói, ngươi khi đó nếu như theo bản vương, bản vương đảm bảo độc sủng cưng chìu ngươi…..” Mạc Thiên Hàm còn chưa có nói xòn, còn định nói tiếp lại bị một bàn tay để trên lưng y ép xuống, y cười gượng hai tiếng nói, “Bản vương khuyên ngươi tự mình đi xem một chút đi.” (Ú: xôm tụ vl:))))))

…… Dưới tình huống này, bạn nhỏ Hạ không chút tri tình mượn lấy bản đồ của Mạc Thiên Hàm, lén lút tiến vào cung, này không tiến vào cũng còn tốt, vừa mới tiến vào liền thấy một mảnh vui vẻ, trong cung chung quanh treo đèn kết hoa, vô cùng náo nhiệt.

“Ai ai, cẩn thận cẩn thận, hoàng thượng đã nói, đại hôn nhất định phải hỉ khí, tuyệt đối đừng đem mấy bông hoa này làm hư!”

“Tay chân vụng về, nếu khiến hoàng hậu nương nương bất mãn, gọi các ngươi đến cũng ăn không hết đâu!”

……………

Cố nén xuống ghen tuông trong mắt, Hạ Ly Lạc bay lên nóc nhà, đi tới thư phòng của Mạc Thiên Tiếu, lén lút trốn dưới cây cột, tạo một cái lổ nhỏ trên cửa sổ nhìn vào, thấy người nọ đang chống tay lên đầu tựa hồ như đang suy nghĩ chuyện gì. Hạ Ly Lạc chăm chú quan sát nhất cử nhất động của Mạc Thiên Tiếu, không bỏ qua dù chỉ là một chi tiết nhỏ, hay một tiếng thở dài.

“Ai… Ly Lạc…”

Mạc Thiên Tiếu vừa dứt lời liền nghe được tiếng kêu thét của ám vệ, “Là ai!”

Mạc Thiên Tiếu hiển nhiên biết rõ là người đó là ai, sau khi cảm thấy khí tức của người đó không còn, hắn mới bật cười thành tiếng.

Hạ Ly Lạc a Hạ Ly Lạc, ngươi chỉ có thể thuộc về một mình ta!

Bắt đầu từ ngày đó, ngự thư phòng của hoàng thượng thường xuyên xuất hiện một bóng đen, nhưng mỗi lần đến thời điểm đi dò xét, lại không nhìn thấy nữa! Điều này khiến cho không ít người trong cung kinh tâm.



“Ai… Lạc nhi, các ca ca nhất định sẽ không bỏ qua cho Mạc Thiên Tiếu, chắc chắn sẽ báo thù cho đệ!” Mọi người tràn đầy bi thương nhìn Hạ Ly Lạc, thấy y khó chịu.

“Tới! Uống một chén, nhất túy giải thiên sầu!” Hạ Ly Uyển tươi cười, nhìn Hạ Ly Lạc uống hết chén rượu.

“Các ca ca, đệ muốn ở một mình.”

Nói xong, tất cả mọi người dần dần rời đi, lúc Hạ Ly Uyển rời đi, cười nói một câu: “Lạc nhi, nếu thích thì phải đi tranh thủ đi.”

Không biết tại sao sau khi nghe xong những lời này, Hạ Ly Lạc đột nhiên cảm thấy cả người khó chịu, thân thể càng ngày càng khô nóng, đây là…

Chuyện gì đây?!

Nhìn bàn đá một lúc, y bỗng nhiên nhận ra được điều gì đó, hung hăng trừng mắt nhìn người vừa mới rời đi, thân thể khô nóng khó nhịn, y bước một bước dài, đi tới tẩm cung hoàng đế.



Đêm đen gió lớn, vạn vật đã chìm vào trong yên tĩnh, trong tẩm cung đế vương vẫn được ngọn đèn dạ minh châu chiếu sáng, đế vương dáng người vĩ ngạn đang ung dung ngồi trên chiếc giường rồng được phủ tơ lụa thượng đẳng, hắn thích thú quan sát hắc y nhân hai gò má đã đỏ hồng, vẻ mặt khó nhịn trước mặt mình.

Hắc y nhân mang theo bảo kiếm bước từng bước về phía Mạc Thiên Tiếu, trong mắt lộ vẻ tức giận, hơi thở nặng nề, sắc mặt ửng hồng, bước đi có chút khó khăn. Y dựa người vào cây cột trong phòng, nhắm mắt lại, trong lòng cười khổ, chính mình sao tự nhiên lại chạy đến nơi này?



Ngày hôm sau.

Mạc Thiên Tiếu cười lay tỉnh người đang nằm trong lồng ngực mình, cúi đầu hôn nhẹ lên đôi môi của y “Mau, đứng lên thay quần áo.”

“Hửm?”

“Hôm nay chính đại hôn của hai ta, không phải ngươi không biết đấy chứ?”

“Mạc Thiên Tiếu! Ngươi!”

Một loạt âm thanh lộn xộn.

“A a… Đừng cử động, để ta tự mặc! A ── ngươi đang sờ chỗ nào thế hả!”



Cuối cùng vị đại hiệp khó tính nào đó cũng không cưỡng lại được sự hấp dẫn của đế vương, dưới sự chúc phúc của mọi người bước vào cuộc sống hạnh phúc ~ “Ngọt ngào a  ~ ngươi cười thật ngọt ngào~ “

Không lâu sau, hoàng thượng nhượng lại ngôi vua, trở về làm các chủ ”Tử Vân Các”, sau khi vị đại hiệp nào đó biết mình bị tên hoàng thượng kia tính kế… Hai người lại bắt đầu trình diễn tiết mục mèo vờn chuột.

“Ba ──” đâp bàn kêu vang một tiếng, chư vị quan khách hãy nhìn xem, muốn biết sự tình tiếp theo sẽ như thế nào, thỉnh tự mình động não!

            ==================END====================

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.