Hoàng Hậu Của Trẫm

Chương 25




Lần trước nói đến Mạc, Hạ hai người cuối cùng cũng củi khô bốc lửa, nhưng, Mạc Thiên Hàm cũng không phải là kẻ chịu ăn không ngồi rồi, đến cùng thì mọi chuyện sẽ như thế nào đây?

“Lạc…….” Mạc Thiên Tiếu gầm nhẹ một tiếng, ngón tay thô bạo tiến vào cơ thể của Hạ Ly Lạc, hắn chôn đầu trên ngực Hạ Ly Lạc, gặm cắn hai điểm nhỏ nhô lên dưới lớp áo của y, phát tiết dục hỏa của chính mình. Hắn cảm thấy cơ thể dưới thân có chút run rẩy, hai tay người kia không nhịn được bám vào vai của hắn, Mạc Thiên Tiếu bị động tác nho nhỏ này kích thích lý trí, nghe được Hạ Ly Lạc một lần lại một lần mang theo từng tiếng thở dốc cùng tiếng rên rỉ, hắn hai mắt đỏ đậm ngắm nhìn hai mắt nhắm nghiền trên khuôn mặt ửng hồng của Hạ Ly Lạc.

“A——-”

Ánh mắt nóng bỏng của Mạc Thiên Tiếu mang theo dục vọng không hề che đậy, Hạ Ly Lạc không muốn chú ý đến nhưng ánh mắt ấy cứ như hình với bóng khiến y lúng túng không ngớt, y có thể cảm thấy Mạc Thiên Tiếu đang quan sát mình, khuôn mặt ửng hồng của y càng thêm đỏ rực, tựa hồ muốn nhỏ ra máu, lại bị động tác xâm chiếm thô lỗ của Mạc Thiên Tiếu làm cho đau đớn, không nhịn được giật giật cơ thể của chính mình.

Khi y cảm thấy có một vật cứng nhắc không thể chờ đợi được nữa đang đỉnh ở nơi đó của mình, lúc này y mới bắt đầu cảm thấy có chút sợ hãi, Hạ Ly Lạc hơi mở mắt lại nhìn thấy Mạc Thiên Tiếu đang nhìn mình, y lập tức thẹn đến muốn chui xuống đất, chỉ có thể nhắm chặt hai mắt, mặc cho người kia muốn làm gì thì làm.

“Lạc…. Ta muốn ngươi…..”

Lòng bàn tay thô ráp lướt qua bụng dưới bằng phẳng của người kia, không chút lưu tình chà đạp lên địa phương đang ngẩng đầu kia, chậm rãi cúi người, một tay kéo ra hai chân đang khép lại của người kia, cúi đầu hôn lên môi của Hạ Ly Lạc, không quan tâm y khó chịu hắn cứ như vậy tiến vào.

“A ân…..” Hạ Ly Lạc môi bị chặn lại thể phát ra âm thanh hoàn chỉnh, cơ thể không ngừng cong lên, đau đến thất thần, nơi đó của Mạc Thiên Tiếu nóng rực tựa hồ như muốn đem y hòa tan. Phía trước bị người kia thô bạo đối xử nhưng lại khiến y có chút cảm giác! Thật là quá hổ thẹn! Mạc Thiên Tiếu là bởi vì độc phát, mà y……

Mạc Thiên Tiếu chăm chú ôm người kia, ra sức đâm vào, cũng không quản người kia có đau không, một mực phát tiết, hắn cuối cùng cũng buông tha cho đôi môi người kia lại nghe được âm thanh rên rỉ của y, dục vọng không nhịn được lại càng lớn hơn.

“A a ~ đau quá! Thiên, Thiên Khiếu…. Nhẹ, nhẹ một chút……” Ôm chặt lấy cơ thể người kia nhưng như thế lại khiến cơ thể cả hai lại càng dính sát vào nhau hơn, “Đau quá…. Thiên Khiếu…….” Hai mắt bởi vì ham muốn mà bịt kín một tầng sương mù, y không nhịn được cắn vào vai người kia, hai tay ở trên lưng Mạc Thiên Tiếu lưu lại một vết lại một vết bấu đỏ.

“A…. Không, không muốn…. Thiên Khiếu….” Y không biết mình cứ tùy tiện la lên ngược lại sẽ khiến Mạc Thiên Tiếu càng hưng phấn, giờ khắc này trong đầu y chỉ có Mạc Thiên Tiếu, nam nhân khiến hắn đau đến không muốn sống.

Mạnh mẽ ngăn chặn Hạ Ly Lạc, cúi đầu ngậm lấy hạt đậu hồng trước ngực y, dày vò qua lại một hồi hắn bỗng nhiên hung hăng cắn lấy, lập tức để lại một dấu răng rõ rệt như là tuyên bố tất cả mọi thứ của Hạ Ly Lạc đều là của mình, động tác dưới thân vẫn thô lỗ, đem hai chân của nam nhân dưới thân mở rộng thêm ra, dùng sức đâm vào, khoái cảm mạnh mẽ khiến Mạc Thiên Tiếu khôi phục chút thần trí.

Nhìn thấy đối phương cắn chặt môi dưới chính mình khiến môi có chút trắng bệch, hắn không khỏi đau lòng, động tác cũng hơi hơi mềm nhẹ đi, tan xoa xoa an ủi Hạ Ly Lạc động tác dưới thân cũng mềm nhẹ hơn.

“A…… A…….” Hạ Ly Lạc vốn tưởng rằng sự thống khổ khó chịu này vẫn sẽ kéo dài đến khi Mạc Thiên Tiếu phát tiết nhưng chưa từng ngờ tới chính mình lại bắt đầu cảm thấy khoái cảm! Cái thứ nóng rực ấy của Mạc Thiên Tiếu không ngừng luân động trong người y khiến y cảm thấy một trận khoái cảm từ nơi đó chạy thẳng đến đại não, trong đầu một trận trống không, khoái cảm càng ngày càng lấp đầy cơ thể,, y càng không nhịn được mà giật giật cơ thể chính mình phối hợp với động tác của Mạc Thiên Tiếu.

Mà cái phản ứng lúc sau này thật sự là lần đầu tiên để lại cho y cảm giác khó quên…. Trong nháy mắt y di chuyển cơ thể, y cảm thấy Mạc Thiên Tiếu ở trong người mình lại lớn thêm một vòng, y cũng không còn ngại xấu hổ mà mở lớn mắt nhìn trừng trừng Mạc Thiên Tiếu.

Đột nhiên phát giác thấy trên mặt Hạ Ly Lạc lướt qua một tia sung sướng, Mạc Thiên Tiếu cười nhẹ, cúi người ôm lấy Hạ Ly Lạc, gia tăng cường độ dưới thân.

“A……..”

………….

Nhìn người dưới thân qua cơn mê man Mạc Thiên Tiếu một trận thương tiếc, tinh tế hồi tưởng lại lời Hạ Ly Lạc nói trước đó, hắn nặng nề thở dài, vậy mà lúc trúng “mê ly”,  lần đầu tiên phát độc…..nếu mà không phát tiết….sao có thể sống đến hiện tại? Chẳng lẽ….. Trong đầu chợt hiện ra cảnh tượng ngày hôm trước hắn cùng với Hạ Ly Lạc xích lỏa ôm nhau, mặt Mạc Thiên Tiếu ngay lập tức đỏ lên, hạ thân lại có phản ứng.

Hắn cười khổ, dục vọng của mình đối với Hạ Ly Lạc quá lớn, đêm qua vốn là vì độc phát nhưng khi bản thân tỉnh táo lại, nhìn thấy y khuôn mặt đầy nước mắt, dáng vẻ vô cùng khả ái lại không nhịn được mà cưỡng bức y, nhất định là đã làm tổn thương y rồi….

Mạc Thiên Tiếu phát hiện mình đêm qua đã đem y phục của Hạ Ly Lạc xé nát, hắn cười khổ dùng đám y phục vụn nát kia lau chùi cơ thể Hạ Ly Lạc, đem ngoại sam của mình cởi ra, nhẹ nhàng che trên người Hạ Ly Lạc, cúi đầu hôn lên môi Hạ Ly Lạc thật lâu mới thả ra.

“Hạ Ly Lạc…. Ngươi là của ta……”

Đưa tay vuốt ve gò má của Hạ Ly Lạc, thâm tình nhìn chăm chú y một chút, hắn đứng dậy rời khỏi động.

Lạc, đừng trách ta bỏ ngươi ở lại, ta nhất định không thể để ngươi rơi vào tay của Mạc Thiên Hàm, chuyện đêm qua đã định ta và ngươi sẽ dây dưa nhau một đời, nếu ta còn sống trốn ra được ta nhất định sẽ cùng ngươi sống chết có nhau.

Lạc, nếu người thật sự đối với ta không có tình cảm thì sao lại không để ý chính mình như vậy…..

Mới rời khỏi động Mạc Thiên Tiếu liền phát hiện ra nhân mã của Mạc Thiên Hàm, còn Mạc Thiên Hàm thì không có đến, thế nhưng người đến trước mặt chính là thụ hạ đắc lực nhất của Mạc Thiên Hàm, mắt thấy xung quanh đều toàn là cao thủ, hắn lạnh mặt nhìn xuống bọn chúng, đi tới trước mặt người kia.

“Mang trẫm đi gặp y.”

“Hoàng thượng xin mời….. Vương Gia đã đợi ngài từ sớm.”

“Tướng quân! Trong động không có ai!”

Đầu lĩnh cầm đầu khẽ cau mày, tựa hồ không quá tin tưởng, nhưng những người này đều là thuộc hạ đắc lực của hắn nhất định sẽ không lừa dối hắn, hắn cười nhạt, “Vương gia nhà ta còn tưởng vị mỹ nam tử hôm qua kia là tâm phúc của hoàng thượng, còn định đến thăm hỏi một chút……” Hắn cười cợt, “Cũng chẳng qua là như thế.”

“Ngươi không cần dùng kế khích tướng, y sẽ không lộ diện đâu, nếu như Vương Gia nhà các ngươi đã muốn gặp thì hiện tại đi liên đi, trẫm cũng không có nhiều kiên nhẫn như thế.”

“Vâng….. Hoàng thượng, xin mời.”

Mạc Thiên Tiếu cười gắn, lại còn chuẩn bị cỗ kiệu, Mạc Thiên Hàm này tâm tư đúng là thật khó đoán. Hắn nhăn mày, đạp lấy vai hạ nhân leo lên xe ngựa, lẳng lạng ngồi đấy.

Kẻ được gọi là tướng quân kia cưỡi ngựa đi ở bên cạnh kiệu Mạc Thiên Tiếu, hắn nhẹ giọng cười nói, “Hoàng thượng cũng đừng nghĩ đến việc chạy trốn, nếu không, tiểu tình nhân của ngài sao có thể gánh vác?”

Mạc Thiên Tiếu có chút âm thầm cả kinh, hắn biết được Hạ Ly Lạc ẩn thân nơi nào ư? Hạ Ly Lạc võ nghệ cao cường, nội công thâm sâu, coi như là võ lâm cao thủ cũng chưa chắc có thể đấu thắng, mà hắn ta lại có thể nhận ra? Chẳng lẽ đêm qua đã thương tổn y quá nặng…..

Tên tướng quân kia chỉ cười không nói, xem phản ứng của Mạc Thiên Tiếu, tựa hồ thật sự coi trọng nữ nhân kia, vương gia thật sự đã nắm được nhược điểm của hoàng thượng rồi.

Mạc Thiên Tiếu hơi nhíu mày, giương mắt nhìn xung quanh, hắn bỗng nhiên ngẩn người, tựa hồ thấy được gì đó hắn lén lút xé một mảnh vải dính máu ném đi, “Hừ, lá gan của trẫm tất nhiên rất nhỏ, không làm phiền tướng quân nhọc lòng.”

“Ha ha…. Hoàng thượng thật biết nói đùa, nếu là hoàng thương thật sự có ý này, hà tất còn phải day dưa đến bây giờ?”

“Nếu không phải ngũ đệ tích cách tàn bạo, tính tình gấp gáp, không nghe người khác khuyên bảo thì trẫm cũng không cần phải ngồi ở vị trí này lâu như thế! Chỗ cao lạnh lẽo vô cùng, lẽ nào tướng quân chưa từng nghe nói?”

Người tướng quân kia trong lòng cảm thán, hoàng đế nói xác thực đúng, nhưng hắn là người của vương gia, hắn nhàn nhạt thở dài một hơi, không cần phải nhiều lời, nói đạo quân vương, nếu như vương gia có thể giống như hoàng thượng, ung dung hờ hững thì xác thực vị trí bá chủ thiên hạ này thích hợp dành cho y.

Mà ẩn sâu trên cành cây cao, Hạ Ly Lạc chặt chẽ nhíu chặt lông mày, trong mắt một mảnh tức giận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.