Hoàng Hậu Của Trẫm

Chương 15




 Ly Lạc cuối cùng không nhịn được đối Mạc Thiên Tiếu nói ra lời đại phu, kết quả rốt cuộc sẽ nói ra, hay là…..

“Sao vậy? Ly Lạc có chuyện gì muốn nói? Thấy ngươi tâm thần bất định như vậy, hẳn là vì chuyện này phải không?”

“Đúng vậy.”

“Vậy thì nói nghe một chút đi.” Mạc Thiên Tiếu giờ khắc này trong lòng cũng không chắc chắn, trong lòng hắn biết Hạ Ly Lạc nhất định là muốn nói ngưng cái việc đóng giả “phu thê” của bọn họ, nếu Hạ Ly Lạc không thể nhẫn nhịn cùng với chính mình cùng giường…. Vậy thì phải như thế nào cho phải đây?

“Ngày ấy đại phu cùng ta nói…….”

“Lạc nhi! Mạc đại ca! Các ngươi mau mau lại đây!”

Hạ Ly Lạc giật mình, từ trong lòng Mạc Thiên Tiếu nhảy ra, y nói, “Có thời gian ta lại cùng ngươi nói, hãy đi trước đi.”

Hai người cùng nhau đi đến trước mặt dân làng, các trưởng bối lớn tuổi một chút đều che miệng cười trộm, đám tiểu hài thì đều hăng hái nhìn hai người, vô số ánh mắt ám muội của đám thanh niên nam nữ nhìn đến, Hạ Ly Lạc trên mặt trong nháy mắt nhiềm một tầng ửng hồng.

“Khụ, hai người các ngươi là mới vào trong thôn, nhất định là không biết quỷ củ trong thôn, hàng năm vào thời điểm này, nếu là nam nữ chưa thành thân thì có thể tìm một đối tượng mình thích mà mời khiêu vũ cùng, nếu đã thành thân, thì phải…….trước mặt mọi người cùng phu nhân của mình thân thiết một hồi.”

Nữ nhân trẻ tuổi nói vô cùng uyển chuyển, ánh mắt ám muội lướt qua hai người Mạc, Hạ, quần chúng xung quanh một trận hoan hô.

Hai người hiển nhiên bị quy củ này dọa sợ hết hồn, Hạ Ly Lạc sao vậy cũng không nghĩ tới sẽ ở trước mặt mọi người cùng một nam nhân hôn môi, Mạc Thiên Tiếu lại vô cùng hưng phấn trong lòng, thiên a, đây là quy củ do ai định ra, nhất định phải hảo hảo ban thưởng cho hắn!

Nữ nhân trẻ tuổi này chính là trưởng thôn, đại nương đã từng nói, cô nương này đến rất kỳ lạ, nàng là từ trên trời giáng xuống, mọi người đều đồng lòng tôn nàng là thần nữ, từ sau khi nàng đến, trong thôn vạn sự thuận lợi, người trong thôn liền ủng hộ nàng là trưởng thôn, chuyện lớn chuyện nhỏ đều là nàng an bài.

Bây giờ cái lễ hội này, cũng là nàng an bài.

Hai người mỗi người một suy nghĩ, màn đêm cũng dần dần buông xuống.

“Thiên Tiếu, vạn nhất là nói đến hai người chúng ta….. Việc này…….”

“Vậy liền chỉ có thể đùa mà thành thật, Ly Lạc ta tuy biết ngươi trong lòng ngàn vạn lần không muốn, nhưng cấp bách bất đắc dĩ chỉ có thể là như vậy….. Mong rằng ngươi không quá lưu tâm.”

“Ta, ta cũng không phải rất lưu tâm, hôn một chút mà thôi, chính là trước ánh mắt mọi người, đừng nói là hai nan nhân, chính là phu thê nam nữ vậy…..”

“Ha ha, nguyên lai là Ly Lạc thẹn thùng.”

“Mạc Thiên Tiếu!”

Mạc Thiên Tiếu nhẹ cúi đầu, Hạ Ly Lạc đầu khẽ nâng lên, Mạc Thiên Tiếu miệng cười hé ra, Hạ Ly Lạc hé miệng ai oán, như vậy một đôi phu thê ân ái, làm người nhìn miễn cưỡng đố kị!

Sau sự ảm đảm, chình là đêm tối vô biên vô hạn, trong thôn hoàn toàn trống trải, trên khoảng đất trống sáng bừng ngọn lửa hừng hực, xung quanh lửa trại rượu thịt đủ đầy, thanh niên nam nữ vừa múa vừa hát, tiếng hoan hô vang dội hướng về phía hai phu thê chăm chú ôm nhau.

Thôn này không giống các thôn xóm bảo thủ khác, người trong thôn này nếu muốn ở bên nhau, thì mạnh mẽ chủ động theo đuổi đối tượng, nếu là yêu thích lẫn nhau vậy liền ở bên nhau, sẽ không có bất kì ai nói ra nói vào, nghe nói đây đều là trưởng thôn định ra.

Mạc Thiên Tiếu trong lòng một mảnh mừng rỡ, hắn có thể không cần quan tâm bất kỳ ánh mắt nào, hắn có thể không cần trốn trốn tránh tránh, hắn có thể dưới sự chú ý của mọi người, quang minh chính đại hôn lên đôi môi đỏ hồng mà hắn chờ mong đã lâu.

“Ly Lạc, vuốt ve eo ta.”

“Ân…..” Ngượng ngùng gật gật đầu, Hạ Ly Lạc liền an tĩnh dùng hai tay ôm lấy vòng eo của Mạc Thiên Tiếu, trong lòng y yên lặng thì thầm, chỉ một lần này, chỉ một lần này để y y làm theo tâm ý của chính mình, y cũng không có cảm thấy hai nam nhân thì có gì không được, y cũng không cảm thấy hai nam nhân có gì phải đáng thẹn, nếu như nam nhân kia là Mạc Thiên Tiếu, y tựa hồ….. không có bất kỳ bất mãn…….

Càng thêm dùng sức ôm lấy Hạ Ly Lạc, Mạc Thiên Tiếu khóe môi kéo lên thật cao, chưa từng cảm thấy thỏa mãn như thế, ngắm nhìn bốn phía, đại thể đều là những vũ điệu phu thê bầu bạn, hoặc cũng là giống như bọn họ lặng lẽ ôm ấp. Hạ Ly Lạc cùng Mạc Thiên Tiếu xưa nay cũng chưa từng trải qua chuyện mới mẻ như vậy, hiện tại cũng không quan tâm thân phận chính mình thế nào, tay dắt tay chậm rãi đi tới bên đống lửa cùng mọi người đồng thời ca múa.

Hạ Ly Lạc cười đến vô cùng vui vẻ, đã phóng túng như vậy một lần, có gì không thể đây? Mọi người tay nắm tay, vây quanh lửa trại hoan hô ca múa, hai người bọn họ tựa như hài đồng mà chơi đùa.

Mạc Thiên Tiếu lần đầu tiên có cảm giác này, không có bất cứ chuyện gì ràng buộc, làm chính hắn, một thanh niên bình thường, không phải là một quân vương với gánh nặng lê dân bách tính trên vai, không phải hoàng tử đấu đá lẫn nhau kia, hắn chỉ là một thường dân, nếu có thể hắn muốn cùng Hạ Ly Lạc cả đời đều như vậy.

Chỉ tiếc, thân là một đế vương, há có thể tha cho hắn tùy hứng như vậy, dân vi quý, dân vi quý….. Quốc vương như hắn chỉ có chờ bách tính an cư lạc nghiệp mới có thể nghỉ ngơi.

“Mạc đại ca, Lạc nhi phu nhân, hai người có muốn thả đèn Khổng Minh không?”

“Đèn Khổng Minh?” Hai người đồng thời lên tiếng, một ẩn sâu trong cung quản lý quốc gia đại sự, một hành tẩu giang hồ hành hiệp trượng nghĩa, làm sao có thể biết được ngoạn ý nho nhỏ này?

“Ha ha…… Nhìn hai người các người, quả thật là gia đình giàu có, đèn Khổng Minh là một loại đèn được làm từ giấy, có thể bay cao lên trời, hai người đem tâm nguyện chính mình ghi trên thân đèn, thả nó bay lên trời mới có thể thực hiện, phu thê hai người cũng càng ân ái hơn.”

“Nha~ Nguyên lai vật này có ý nghĩa như vậy, chẳng trách nhiều người làm cái này như thế.” Mạc Thiên Tiếu quay đầu lại, “Phu nhân, chúng ta cũng viết chứ?”

“Ân, được.” Hạ Ly Lạc mặc dù nghe hai chữ phu nhân thật là khó chịu, nhưng cũng không thể trước mặt người ngoài nói điều gì, y mỉm cười, chủ động kéo tay Mạc Thiên Tiếu đi đến nơi tụ tập đèn Khổng Minh. Nơi này có rất nhiều đèn Khổng Minh chưa được viết, bọn họ chỉ cần cầm lấy một chiếc, đến chỗ gian hàng tiên sinh dạy học lấy bút mực, liền có thể đem nguyện vọng viết lên.

Mạc Thiên Tiếu chấp bút vung mực, chưa hết nửa chung trà thì đã xong, hắn cười đem bút đưa cho Hạ Ly Lạc, hắn thấy Hạ Ly Lạc hơi chần chờ chốc lát, sau đó lại viết lên trên giấy, trong lòng vô cùng hiếu kỳ, không biết ước nguyện của Hạ Ly Lạc là gì a?

Cùng phu thế người khác đem hỏa nhen lửa, nhẹ nhàng buông tay, nhìn nó hướng phía bầu trời bay đi, đèn kia bay cao truyền tải tâm nguyện của hai người.

Sau đó lại có người kéo bọn họ đến một cái cây, người kia cười nói: “Đây là cây tình yêu trong thôn, trưởng thôn tỷ tỷ nói, tối nay nếu là có người thích, liền viết tên người đó lên một mảnh vải đỏ, sau đó đem cột vào trên cây, ngày hôm sau sẽ có người đến gỡ xuống mảnh vải có viết tên mình, người viết lúc đó cũng sẽ xuất hiện, nếu là hai ta tình người nguyện, vậy liền có thể kết duyên với nhau, nếu không đồng ý, cũng không cưỡng cầu.”

“Người trưởng thôn này…”

“Ha ha~ tỷ tỷ người rất tốt, nàng nói người ở đây quá cổ hủ, tình cảm vốn là chuyện của hai người, chỉ cần yêu thích vậy thì hãy cùng nhau, ngoài ngươi ra ta không quan tâm, thế là mới có một ngày lễ táo bạo như vậy, đây là cho thấy tâm ý.”

“Cảm tạ, này….. Ngươi có thể cho hai ngươi bọn ta hai mảnh vải đỏ không?”

“Nếu đã đưa hai người đến đương nhiên là phải cho rồi.” Người kia nói, đến gần bên cây, “Đây là hai mảnh vải đỏ chưa viết, hai người mau đến xem xem, bút mực ngay ở trên bàn bên cạnh.”

“Cảm tạ.”

“Không cần khách khí, đây là giao phó của trưởng thôn.”

Mạc Thiên Tiếu hồ nghi chớp mắt, nữ nhân này thực thú vị, thật đúng là đã giúp hắn một đại ân.

Lúc trước lựa chọn tiếp tục chờ đợi, cũng là bởi vì cân nhắc đến thôn trang nho nhỏ này cũng không thể có thể xuất hiện thế ngoại cao nhân gì, càng không thể có đám sát thủ kia, cho dù có người đối với bọn họ xảo quyệt, hắn cũng không có lo lắng, bằng công lực hai người bọn hắn, há sợ không đối phó được?

“Ly Lạc viết tên ta phải không?” Mạc Thiên Tiếu cười trêu nói, “Ta vậy sẽ viết tên Ly Lạc nha.”

“……..” Mạc Thiên Tiếu thấy Hạ Ly Lạc không để ý tới mình, liền lén lút nghiêng đầu qua nhìn, thấy vải đỏ trong tay Hạ Ly Lạc hiện lên một chữ “Tiếu”, hắn mặt mày hớn hở, đem vải đỏ trong tay mình đưa cho Hạ Ly Lạc, “Chúng ta cùng nhau đem nó cột cùng một chỗ là được rồi.”

“Vì sao?”

“Như vậy tương đối dễ tìm, hơn nữa ta cũng không muốn cùng Ly Lạc tách ra.”

Mạc Thiên Tiếu mặc dù làm bộ tùy ý nói bậy, nhưng lại chính là nói ra lời tận đáy lòng của mình, trong lòng có chút căng thẳng, sợ Hạ Ly Lạc đột nhiên cảm giác căm ghét chính mình.

Mà Hạ Ly Lạc nghe vậy thì một trận hồi hộp, sau lại nghĩ, tri kỷ tri kỷ, tự nhiên là không muốn tách ra.

“Mạc đại ca! Lạc nhi phu nhân! Mau tới đây!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.