Hổ Tế

Chương 7




“Tần gia chủ!” Nhìn thấy rõ người tiến vào là nhân vật nào, tất cả mọi người đều có chút hoảng sốt.

Với thân phận chủ nhân hào môn, thân phân Tần Quảng đặc biệt tôn quý, không ai có thể ngờ được rằng Tần Quảng thế mà lại xuất hiện tại Tập đoàn Y Dược Đường Nhân.

Khuôn mặt Đường lão thái bà lộ vẻ xúc động, gấp rút chạy lên phía trước nói: “Lão thân bái kiến Tần gia chủ!”

Tần Quảng không đếm xỉa gì đến Đường lão thái bà, trực tiếp bước đến trước mặt Tần Kỳ Lân.

Mặc dù bị Tần Quảng ngó lơ, nhưng Đường lão thái bà cũng không cảm thấy hề hấn gì, đối với loại đại nhân vật như Tần Quảng, bà bình thường cũng không có tư cách để gặp mặt ông ta.

“Phụ thân, ngài… tại sao ngài lại đột nhiên đến đây?” Tận mắt chứng kiến phụ thân mình xuất hiện, trong tim Tần Kỳ Lân cực kỳ hoảng sợ.

Lần này hợp tác với Đường Gia là do hắn âm thầm tự quyết định, chưa từng báo cáo lại với phụ thân Tần Quảng.

Nhìn vào khuôn mặt hoảng hốt tái nhợt của Tần Kỳ Lân, Tần Quảng cảm giác tức giận khôn cùng, ông không ngờ rằng vào giờ phút này Tần Kỳ Lân lại gây thêm phiền phức cho ông.

Người khác có thể không biết thủ đoạn của Dương Tiêu tàn độc đến mức nào, nhưng Tần Quảng ổng tuyệt đối hiểu rõ hơn ai hết.

Chỉ cần một cú điện thoại có thể khiến cho các nhà tài phiệt trên Thế Giới đè ép sự tồn tại của Tần Gia, đó là thế lực mà Tần Gia bọn họ có thể gây thù chuốc oán hay sao?

Tần Quảng càng suy nghĩ càng tức giận, ông không ngờ rằng Tần Kỳ Lân lại lén lút sau lưng ông âm thâm quyết định chuyện hợp tác với Đường Gia, trong ánh mắt Tần Quảng lóe lên tia lạnh lùng, một bàn tay từ trên mạnh mẽ giáng xuống trên mặt Tần Kỳ Lân.

Chát!

Một cái tát này, cũng đủ khiến cả người Tần Kỳ Lân bị đánh đến ngây người.

Cả đám người tề tựu đông đủ chứng kiến cảnh Tần Kỳ Lân bị tát đều sợ đến ngay người, sắc mặt cũng lập tức thay đổi, không ai có thể dự doán được Tần Quảng vừa xuất hiện liền động tay đông chân với Tần Kỳ Lân.

Tần Kỳ Lân một tay ôm lấy một bên má nóng rực, hoảng sợ nói: “Phụ…phụ thân, ngài…ngài đây là làm gì?”

Ngay giây phút này, Tần Kỳ Lân vô cùng hoảng loạn, hắn chính là con trai độc nhất trong nhà, Tần Quảng từ trước đến nay nhất mực cưng chiều, dù cho hắn ở bên ngoài khiến cho con gái nhà người ta mang thai, Tần Quảng cũng chưa hề một lần tức giận, tình huống hiện tại rốt cuộc là như thế nào?

“Ta đang làm gì? Tên nghiệp chướng này còn có mặt mũi mà hỏi ta sao? Nghiệp chướng, nhanh chóng cúi người xin lỗi Dương tiên sinh và Đường tiểu thư!” Tần Quảng lửa giận phừng phừng hét lớn.

Tần Kỳ Lân ngây người, tròn xoe mắt hỏi: “Xin…xin lỗi? Phụ thân, ngài đang nói đùa với con sao?”

Bắt hắn phải xin lỗi một tên phế vật và một thứ nữ, điều này hoàn toàn vượt khỏi tầm kiểm soát của Tần Kỳ Lân, hơn nữa thân phận hắn là thiếu chủ hào môn, mang trên mình tôn nghiêm của bản thân, hiện nay bắt hắn phải xin lỗi Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết, hắn làm sao có thể đồng ý.

Một đám người Đường Gia tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, tất cả bọn họ đều bị dọa sợ đến ngây người, căn bản không biết chuyện gì đang xảy ra.

“Tên nghiệp chướng này, con cho rằng ta đang nói đùa với con sao? Lập tức xin lỗi Dương tiên sinh và Đường tiểu thư, nếu không đừng trách ta lấy thân phân chủ nhân Tần Gia trục xuất con ra khỏi Tần Gia!” Tần Quảng lạnh nhạt gằn giọng nói.

Trong lòng ông sớm đã có quyết định, bất kể phải trả giá đắt đến đâu, cũng phải khiến cho Dương Tiêu hài lòng mà nguôi giận.

Nếu như Dương Tiêu lại một lần nữa cố ý làm khó, chỉ e rằng toàn bộ Tần Gia của ông đều phải tán gia bại sản.

Tần Kỳ Lân sợ đến mức toàn thân run lẩy bẩy, hắn từ nhỏ đến lớn chưa từng thấy qua cảnh Tần Quảng tức giận đến như vậy, làm sao dám phản kháng, khuôn mặt hoảng sợ, lập tức không kịp thở, hướng về phía Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết nói: “Xin lỗi Dương tiên sinh, xin lỗi Đường tiểu thư, xin hai người hãy rộng lòng tha thứ cho sự mạo phạm của tôi!”

Nhìn thấy hình ảnh Tần Kỳ Lân đang cúi đầu xin lỗi, tất cả mọi người Đường Gia như bị hóa đá, có không ít người không kìm được mà há hốc mồm.

Tận mắt chứng kiến cảnh trước mặt, Đường Mộc Tuyết kinh ngạc đến mức phải lấy tay che miệng, cô thật không dám tin Tần Quảng sẽ dùng vũ lực với Tần Kỳ Lân, ép hắn phải cuối đầu xin lỗi hai người bọn họ.

Liếc mắt nhìn những ngưởi đang kinh ngạc, trợn tròn mắt nhìn xung quanh, trên mặt Dương Tiêu nở lên một nụ cười hài lòng.

Xem ra hành động răn đe ngày hôm qua rất có hiệu quả, Tần Quảng này cũng là kẻ biết thức thời, hiểu rõ bên nặng bên nhẹ.

Bắt được nụ cười hài lòng thoáng hiện trên khuôn mặt của Dương Tiêu, tinh thần Tần Quảng như được đại xá, ông ta biết rằng Dương Tiêu xem như đã nguôi giận.

Nếu như Dương Tiêu lại một lần nữa nổi trận lôi đình, Tần Gia bọn họ thật sự không có cách nào để kháng cự, kiếp nạn như thiên tai từ trên trời giáng xuống vào ngày hôm qua cũng đủ khiến cho sản nghiệp Tần Gia chịu tổn thất lên đến con số một tỷ, đây cũng chỉ là kết quả mà Tần Gia đã dốc toàn lực để níu kéo.

Đối với sự khủng bố của Dương Tiêu, Tần Quảng so với bất kỳ ai khác càng hiểu rõ hơn.

Tần Quảng cầm lên bản hợp đồng trong tay Tần Kỳ Lân, đứng trước mặt mọi người tiện tay xé nát, đồng thời chỉ tay về hướng bản hợp đồng còn lại đang nằm trên bàn nghiêm túc nói: “Bản hợp đồng này là do tôi đích thân giao tận tay cho Đường tiểu thư, từ nay về sau bất kỳ vấn đề liên quan đến hợp tác, Tần Gia chúng tôi chỉ biết đến duy nhất một mình Đường Mộc Tuyết Đường tiểu thư.”

Chỉ biết đến một mình Đường Mộc Tuyết?

Lời này vừa dứt, tất cả những người dòng chính nhà họ Đường đều dấy lên một trận sóng gió trong lòng, không ai trong số họ có thể ngờ rằng kết cục lại có thể xoay chuyển theo chiều hướng này.

Vừa dứt lời, Tần Quảng yếu ớt nhìn về phía Dương Tiêu, đến khi thấy hắn gật đầu đồng ý, lúc này Tần Quảng mới cảm giác thở phào nhẹ nhõm.

Ông lúc này lườm mắt nhìn Tần Kỳ Lân, tức giận nói: “Nghiệp chướng, còn đứng ngây người ở đây làm gì? Vẫn muốn đứng đây tiếp tục mất mặt sao?”

Tần Kỳ Lân nuốt nước miếng, vội vàng không dám chậm trễ thêm phút nào cùng Tần Quảng nhanh chóng rời khỏi Đường Nhân.

Một trận huyên náo trôi qua!

Cho đến khi Tần Quảng và Tần Kỳ Lân đã thật sự rời khỏi, toàn bộ sảnh văn phòng lập tức vang lên từng đợt xôn xao không dứt.

Hôm nay, tất cả mọi người đều phải nhìn Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết bằng ánh mắt khác.

Sắc mặt Đường Hạo trở nên xám ngoét, trong đầu chỉ tràn ngập những dấu chấm hỏi, những chuyện vừa xảy ra vừa rồi khiến cho đầu óc hắn có chút choáng váng.

Đường lão thái bà kinh ngạc nhìn Đường Mộc Tuyết chất vấn: “Mộc Tuyết, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?”

“Tất cả…những chuyện này đều là công lao của Dương Tiêu!” Đường Mộc Tuyết ăn ngay nói thẳng.

Ánh mắt Đường Mộc Tuyết nhìn Dương Tiêu lúc này có chút phức tạp, lần này Dương Tiêu đã mang đến một bất ngờ cực kỳ lớn đến cho cô.

Nếu như không nhờ vào Dương Tiêu, cô lần này thật sự không thể giành được bản hợp đồng của Tần Gia.

Dương Tiêu ở Đường Gia năm năm, không đạt được bất kỳ thành tích nào, Đường Mộc Tuyết hi vọng thông qua chuyện lần này có thể khiến cho tất cả mọi người ở Đường Gia phải nhìn Dương Tiêu bằng con mắt khác.

“Công lao của Dương Tiêu?” sắc mặt của mọi người càng thêm trở nên kỳ quái.

Dương Tiêu căn bản không quan tâm đến những ánh mắt đánh giá lúc này, hắn nhìn về phía Đường lão thái bà nói: “Bà nội, nếu như đã xác minh được bọn cháu thật sự đã giành được hợp đồng này, vậy những lời lúc này bà tuyên bố có phải không còn hiệu lực hay không?”

Sắc mặt của Đường lão thái bà có chút khó coi, hiện tại cục diện thay đổi, bà từ trước đến nay luôn thiên vị Đường Hạo vì hắn chính là cháu ruột của mình, bà làm sao cam tâm tình nguyện mang vị trí người thừa kế Đường Gia giao vào tay Đường Mộc Tuyết.

“Hừ! Chuyện này trước mắt không gấp gáp, đợi đến khi chuyện hợp tác giữa Tần Gia thật sự ổn định, chúng ta lại bàn tiếp chuyện này. Ta mệt rồi, mọi người giải tán đi!” Đường lão thái bà vẫy tay, cố ý giả vờ mệt mỏi liền xoay người rời đi.

“Bà nội!” Đường Mộc Tuyết gấp gáp nói.

Nhưng Đường lão thái bà căn bản không đoái hoài gì đến Đường Mộc Tuyết, trực tiếp bước đi.

Nhìn theo bóng lưng rời đi của Đường lão thái bà, trong mắt Dương Tiêu lóe lên một tia hung ác.

Hắn biết rõ, cho dù lần này bọn họ thật sự giành được hợp đồng hợp tác với Tần Gia, Đường lão thái bà cũng sẽ không dễ dàng gì đem vị trí người thừa kế Đường Gia giao cho Đường Mộc Tuyết.

Đường Hạo dù sao cũng là ruột thịt của Đường lão thái bà, còn Đường Mộc Tuyết chỉ là dòng thứ xuất mà thôi.

Dù cho có chút kinh ngạc, Đường Hạo cũng dữ dằn nhìn Dương Tiêu cười: “Tên phế vật này đúng là gặp vận may cứt cho, Đông Hải Lý Gia thiếu chủ vậy mà lại tốn công phí sức giúp đỡ mày dành lấy bản hợp đồng này!”

Dù sao cũng là nhân tài xuất chúng nhất trong lớp trẻ Đường Gia, Đường Hạo không phải là thằng ngốc, hắn trực tiếp suy luận ra Lý Minh Hiên.

Bởi vì Dương Tiêu, Lý Minh Hiên không những đồng ý ký kết đơn hàng ba mươi triệu, lần này hợp đồng với Tần Gia, chắc chắn là do hắn đang âm thầm đứng phía sau giúp đỡ.

Sau đó Đường Hạo nhìn về phía Đường Mộc Tuyết nói: “Đường Mộc Tuyết, đã nhìn rõ chưa? Cho dù cô có giành được hợp đồng thì đã sao? Bà nội không phải vẫn thiên vị tôi hay sao? Tôi mới là cháu ruột của bà nội, còn cô chỉ là dòng thứ xuất nhỏ nhoi, có tư cách gì đấu với tôi?”

Sau khi tất cả mọi người rời đi, Đường Mộc Tuyết thất vọng nhìn sang Dương Tiêu: “Bà nội làm sao có thể đối xử với em như vậy?”

“Mộc Tuyết, chỉ cần em muốn, anh nhất định sẽ để em ngồi lên vị trí chủ nhân Đường Gia, hơn nữa thời điểm đó em cũng không phải chờ quá lâu!” Dương Tiêu cưng chiều nói với cô.

Đường Mộc Tuyết có chút không tin được mà nhìn Dương Tiêu: “Những lời này là thật sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.