Hệ Thống Nghịch Thiên Cải Mệnh

Chương 40: Được tặng mỹ nhân




Không ngừng những tiếng reo hò vang lên, Mục Vân đưa ánh mắt nhìn về phía dưới, một cái cột trụ lớn từ từ phía dưới nâng lên, khi cột trụ đã nâng đến mức nhất định, phía trên mái lầu từ từ mở ra, một thân ảnh đỏ chói đang từ từ hạ xuống đứng ngay ngắn trên cột trụ. Thân ảnh này chính là một vị nữ nhân có diện tạo thanh tú, nàng mặc một chiếc váy màu đỏ chói được phủ từ phần ngực để lộ hai ngọn núi hùng vĩ nhấp nhô của nàng đến cuối chân, chiếc váy được cấu tạo xẻ ra hai bên để lộ đôi thân ngọc vừa dài vừa trắng, khuôn mặt tráng hồng thanh thoát xuất tục, ngũ quan đẹp rạng ngời, thân hình nóng bỏng với đường cong hình chữ S làm nên một tác phẩm nghệ thuật. Nàng nhẹ nhàng đáp xuống đứng bên trên cột trụ, đôi môi mỏng mọng nước đang mấp mấy làm cho những thanh niên trai tráng hay những phú ông già nua đang không ngừng phấn khích.

Phía bên cạnh Mục Vân, Mặc Nam đang trợn mặt há mồm đủ để một cái trứng gà lọt vào trong đó, đôi mắt hắn nhìn thân ảnh diễm lệ phía dưới không mấp máy dù chỉ một lần, nhìn chán chê hắn chợt cảm thấy mình thất thố liền mở miệng cười ha hả: - Mục huynh, huynh có biết vị nữ nhân ở phía dưới?

- À, ta không biết, ta cũng chỉ mới đến lần đầu tiên, mà Mặc huynh từng nói với ta là huynh là khách quen ở đây, chẳng lẽ huynh không biết nàng là ai? Mục Vân nghi ngờ hỏi lại.

- À ừm ta cũng không biết, tại vì đây là lần đầu ta thấy nàng, trước đây những lúc ta đến đều không gặp, chẳng lẽ là người mới chăng? Mặc Nam miệng thì nói chuyện với Mục Vân nhưng đôi mắt đang không ngừng di chuyển trên thân ảnh phía dưới, miệng thì mấp máy không biết đang nói cái gì!

Lúc này, phía dưới lầu đang rất hỗn loạn ầm ỷ, những đôi mắt tham lam thèm thuồng không ngừng nhìn chăm chú về nữ nhân đang múa trên chiếc cột, nàng đang múa một vũ điệu làm khiêu dậy thú tính dục vọng của tất cả các nam nhân nơi đây, đôi tay bất chợt vuốt từ chân từ từ di chuyển nhẹ nhàng chầm chậm lướt trên đôi chân ngọc thon dài của nàng. Động tác này làm rất nhiều nam nhân xịt cả máu mũi, ngay cả Mặc Nam cũng mất máu khá nhiều từ động tác này của nàng. Nhìn thấy đường đường là một công tử của một trong tam đại gia tộc lại mất hình tượng như thế, Mục Vân thầm rủa trong lòng. Nhưng hắn cũng khẳng định, nhan sắc của nữ nhân này làm cho tim hắn cũng đập mạnh dữ dội, may mà hắn có tinh thần lực mạnh mẽ duy trì nếu không hắn cũng như mọi nam nhân khác đều bị cái nữ tữ phía dưới làm cho xịt máu mũi mất rồi.

Khi nữ tử đã kết thúc tiết mục của mình, phía bên dưới không ngừng reo hò càng lúc càng điên cuồng, vị tú bà liền bước lên khán đài chính giữa cất giọng.

- Các vị khách quý có hài lòng về tiết mục vừa rồi? Không ngừng những tiếng la ó, gật đầu mạnh mẽ công nhận lời nói của tú bà. Vị tú bà dừng một xíu rồi tiếp tục nói: - Hôm nay ngoài tiết mục này, ta thông báo cho tất cả quý vị ở đây biết một tin, chính là vị mỹ nhân vừa trình diễn trước đó vừa mới đến chỗ của ta, hôm nay sẽ có một chương trình mới đó chính là những ai có thể trả một cái giá lớn thì sẽ có cơ hội cùng mỹ nhân một đêm không quên! Lời nói vừa ra, phía bên dưới hay trên lầu cao bổng dưng bùng nổ, ai cũng suy nghĩ sẽ có cơ hội cùng người đẹp vừa rồi một đêm, nghĩ đến được ôm cái thân ảnh nóng bỏng kia vào lòng thật là hưng phấn, nếu có thể làm nàng hài lòng chẳng phải được ấy ấy luôn hay sao.

Không chỉ những tên nam nhân kia, lúc này Mục Vân cùng Mặc Nam hai người đều háo hức, dù biết cái giá phải trả cho một đêm rất lớn nhưng cũng đáng giá, vị mỹ nhân này là một cực phẩm trong tất cả các mỹ nhân.

Ngay lập tức, một tên thanh niên cất giọng: - Ta ra 10 vạn kim tệ mua một đêm cùng người đẹp.

Sau âm thanh ra giá của tên thanh niên, liên tục là những âm thanh kêu giá khác từng từng vang lên.

- Ta ra 20 vạn

- 50 vạn

- 60 vạn,...

- Hừ... ta ra 100 vạn kim tệ, những cái quỹ nghèo các ngươi dám tranh giành mỹ nhân cùng ta sao? Một tên vừa lùn vừa béo nâng mức giá lên trên trời, ngay lập tức những tiếng xì xào to nhỏ.100vạn kim tệ,dù không nhiều cũng không ít, nhưng hầu hết những người ở đây đều không có khả năng trả một cái giá như vậy để chỉ có một đêm với mỹ nhân. Mặc dù không cam lòng nhường mỹ nhân cho cái tên vừa lùn vừa béo kia, nhưng tất cả đều có một suy nghĩ chung là không nên vì một nữ tữ mà đắc tội với người kia.

Nhìn cũng đủ biết tên vừa lùn vừa béo kia có quyền thế mạnh mẽ, nếu không thì hắn cũng không bỏ ra một số tiền lớn như vậy để chỉ ngủ một đêm với mỹ nhân.

Nhận thấy không còn ai ra giá, tú bà liền nhanh chóng kết thúc, ả không ngờ có người bỏ ra 100 vạn kim tệ, nhưng khi bà định cất giọng nói lên thì có một giọng nói truyền từ trên lầu xuống làm tất cả người phía dưới há hốc.

- Ta ra 200 vạn kim tệ a! Giọng nói này chính là của Mặc Nam, hắn cũng biết tên lùn béo kia có một ít địa vị, nhưng hắn là ai, con trai của gia chủ Mặc Gia Mặc Nam lại sợ tên vừa lùn vừa béo kia?

Giọng nói vang lên của Mặc Nam làm tất cả người ở đây trợn mắt há mồn không tin những gì mình vừa nghe. Bà mẹ nó tên phá sản nào đấy? Bỏ ra những 200 vạn mua kỹ nữ, đúng là tên nhị thế tổ mà. Một tên thanh niên vừa nghe thấy Mặc Nam báo giá hắn nhịn không được liền cất tiếng nói lớn. Nghe tiếng trào phúng của tên thanh niên, Mặc Nam không những tức giận mà còn từ trên cao nhìn xuống chỗ thanh niên kia đang đứng, hắn cười như không cười, mở miệng nói: - À ừ ta chính là tên nhị thế tổ mà người với nói đấy, ngươi có ý kiến với lời nói của ta chăng? Tên thanh niên đưa cặp mắt của mình hướng lên trên lầu cao nhìn, lập tức khuôn mặt bảnh bao của hắn biến sắc, vội vàng chấp tay, giọng nói có vài phần run sợ: - A là Mặc công tử, tại hạ Cao Xuân Minh bái kiến Mặc công tử! Tên thanh niên vừa dứt lời, tất cả mọi người đều ngạc nhiên trước thái độ của hắn, Cao Xuân Minh ai mà không biết, là con của phó bang chủ bang Huyết Sát Cao Cầu đây mà. sao hắn lại sợ người thanh niên phía trên lầu cao kia, á khoan đã, hình như Cao Xuân Minh gọi người kia là Mặc công tử, ở cái Ngọa Long thành này chỉ có duy nhất một người có thể gọi là Mặc công tử mà thôi, chính là Mặc Nam của Mặc gia nằm trong tam đại gia tộc, chẳng lẽ tên thanh niên trên lầu là Mặc Nam, mọi người đều nghi ngờ nhưng thấy biểu hiện sợ hãi của Cao Xuân Minh thì mọi người lập tức hiểu rõ.

Thấy Cao Xuân Minh yếu thế, Mặc Nam cũng lười tính toán, hắn không nhìn Cao Xuân Minh đang run lẫy bẫy phía dưới mà đưa ánh mắt của mình sang ả tú bà mở miệng nói: - Thế nào, ta bỏ ra 200 vạn kim tệ mua một đêm của Tứ nương cô nương, không biết bà thấy có được hay không? Mặc Nam mặc dù miệng nói nhẹ nhàng nhưng ánh mắt hiện rõ sự uy hiếp giành cho đối phương.

Ả tú bà bất chợt cảm thấy lạnh lẽo, ả liền nhanh chóng mở miệng tuyên bố Mặc Nam là người thắng cuộc có được một đêm cùng Tứ Nương.

Mặc Nam nghe thấy tuyên bố, hắn liền nở một nụ cười tươi hướng Mục Vân nói: - Mục huynh, nếu huynh có hứng thú với vị Tứ Nương này, ta cũng sẽ nhường thứ yêu thích của mình cho huynh. Nghe thấy ý tứ của Mặc Nam muốn nhường nữ nhân cho hắn, Mục Vân cảm thấy đối phương có ý đồ với mình, lúc đầu tên Mặc Nam này gặp hắn ở đây thì chỉ là trùng hợp, không những đối phương không đi còn ngồi cùng uống rượu với hắn, lần này ngược lại tốt, chủ động nhường cái vị nữ nhân mà hắn tốn hết 200 vạn kim tệ mới giành được cho mình. Mục Vân nghi ngờ Mặc Nam có ý đồ với hắn, mặc dù không biết có xấu hay tốt nhưng Mục Vân phải đề phòng mới được, hắn với Mặc Nam chỉ tình cờ gặp nhau, hôm nay chỉ mới là lần thứ hai, đối phương không đến mức phải như vậy.

Nhìn thấy Mục Vân suy tư, không nói một lời Mặc Nam liền nở một nụ cười nói: - Mục huynh yên tâm, ta cũng chỉ muốn kết giao một chút với huynh mà thôi, không có ý nghĩ gì khác, mặc dù 200 vạn rất lớn nhưng đối với ta cũng chỉ là tiền lẻ mà thôi, huynh không cần phải ngại a!

- Vậy thì đa tạ Mặc huynh rồi, nếu không nhận thì quá thất lễ, ta xin nhận hậu lễ của Mặc huynh.! Mục Vân nở một nụ cười tươi sáng, ôm quyền hướng Mặc Nam. Đùa chứ ngươi tốn 200 vạn kim tệ giành nữ nhân lại chấp hai tay dâng cho ta, có kẻ ngu mới không nhận!

- Vậy thì không còn việc gì nữa ta xin được phép cáo từ, khi nào có dịp chúng ta liền uống rượu chung. Mặc Nam ôm quyền từ biệt ra về!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.