Hãy Giữ Trái Tim Anh Thật Cẩn Thận Em Nhé

Chương 130: Khóc




-Hôm qua tao có kể cho Thiên Long nghe về chuyện của con Nhi. Anh ấy nói để bắt được thủ phạm dán tài liệu vào bàn con Nhi thì chỉ cần xem lại camera lúc đang xếp chỗ ngồi. Vì xếp theo ý của thầy cô nên kẻ muốn hại con Nhi chỉ có thể dán trước vào lúc đang sắp chỗ_Gia Hân vừa đi vừa nói chuyện cùng với An Nhi và Hương Mai.

-Ukm. Đúng là như vậy nhưng thầy cô có cho mình xem lại_ Hương Mai cho rằng cách này hơi khó.

-Chắc được mà_Gia Hân nở một nụ cười nhìn Hương Mai, mặc dù trong lòng cũng đang lo lắng.

-Ukm…_Hương Mai cũng đành nghĩ theo chiều hướng tích cực. Chợt cô nhận ra An Nhi xoay người lại thì ngạc nhiên hỏi:

-Mày đi đâu vậy?

-Tao đi rửa mặt_An Nhi đáp gọn rồi đi ra khỏi lớp

-Nhìn nó từ nãy tới giờ có vẻ như vẫn còn buồn ngủ_Hương Mai nhìn theo nói.

-Ukm. Chắc tại tối qua thức khuya nghe ba mẹ giáo huấn một trận đó mà_Gia Hân đoán

-Trời! Ba mẹ con Nhi dữ vậy sao?_Hương Mai kinh ngạc thốt lên.

-Chứ sao? Ba mẹ nó khó tính lắm huống gì lần này bị đánh dấu bài. Không chửi mới lạ_Gia Hân tỏ ra hiểu rất rõ về ba mẹ An Nhi.

-Tội nghiệp nó quá! Không biết đứa nào chơi xấu ghê_Hương Mai cảm thán.

---------------------------------------------------------------

An Nhi bước tới cửa phòng VS nữ vô tình nghe thấy đoạn đối thoại của hai đứa con gái bên trong:

-Lần này con nhỏ đó mà không chuyển trường tao sẽ làm cho nó bị đuổi học luôn_Cô gái đứng trước gương nói với cô bạn bên cạnh rồi lấy son môi từ cặp ra son.

-Như Quỳnh bộ mày ghét nó lắm hay sao mà mày hại nó nhiều quá vậy. Vụ cài tài liệu là đã quá lắm rồi đó_Cô bạn bên cạnh tỏ ra không vui khi thấy khuôn mặt nham hiểm của Như Quỳnh trong gương.

-Gì mà quá đáng? Đường đường là tiểu thư nhà họ Nguyễn mà tao lại bị nó xúc phạm trước bao nhiêu người ở căn tin. Mày nghĩ coi có tức không?_Như Quỳnh nhìn sang cô bạn gắt lên.

-Ừ ừ thì đúng là nhỏ đó có hơi nặng lời với mày nhưng mà mày hại nó nhiều như vậy…_Cô bạn kia còn chưa nói hết thì bị Như Quỳnh ngắt lời:

-Nhưng gì mà nhưng. Là do nó không biết điều mà đụng phải tao nên phải gánh hậu quả thôi_Như Quỳnh liếc mắt một cái rồi lại làm như chưa có chuyện gì, tiếp tục săm soi trước gương và make up.

Cô bạn kia ngán ngẩm không muốn nói thêm gì chợt quay ra phía sau nhìn thấy người con gái đứng trước cửa liền đứng hình tại chỗ.

Chưa kịp phản ứng gì thì:

-Ra ngoài một chút_An Nhi cất giọng rồi lôi Như Quỳnh ra ngoài làm rơi thỏi son xuống sàn tạo thành những vết đỏ lấm lem cùng tiếng hét của Như Quỳnh:”A, thả tao ra!”

-------------------------------------------------------------------

Hoàng Huy cùng Hoàng Anh tới trường vừa kịp lúc nghe được những lời bàn tán không hay:

-Ê mày biết gì chưa? Vừa nãy con Thúy nó kể tao nghe con Quỳnh sắp bị con An Nhi đánh trước nhà vệ sinh nữ á_G1

-Tao biết rồi. mới vô trường mà con nhỏ đó gây tiếng xấu không kém gì con Hân_G2

-Hay là đi xem đi_G3

-Thôi mày đi đi. Tao đâu có khùng. Mới vừa rồi tao còn thấy ông thầy quản sinh lởn vởn quanh đây nè. Sắp vô thi rồi nếu để ổng bắt được là chết luôn đó_G4…..(Tg:HS nghiêm túc là đây! K bao h jk koj quánh nhau trong phạm vi thầy quản sinh đang “hoạt động”)

-Lại là chuyện gì nữa đây?_Hoàng Anh khó hiểu quay sang nhìn anh trai nhưng Hoàng Huy đã biến mất từ lúc nào để anh đứng đó ngơ ngác:”Cái trường này đúng là không bình thường một chút nào. Chỉ có mình là vẫn…bất thường” (Tg:Oh trời, phát ngôn gây shock)

Trước nhà VS nữ:

-Chuyện dán tài liệu vào bàn tao là mày làm?_An Nhi buông tay mình ta nhìn Như Quỳnh hỏi.

-Ừ là tao làm đó, thì sao?_Như Quỳnh bình thản thừa nhận.

-Mày hết chuyện để làm rồi hả?_An Nhi bực mình túm lấy cổ áo của Như Quỳnh.

-Là tại mày bày ra những trò không thể tha thứ được: hết gây sự chú ý bằng cách thách đấu với coldboy Thiên Long rồi lại bày trò chọc phá hotboy Hoàng Huy. À đúng rồi mày còn giả trai để được ngủ chung phòng với Hoàng Huy lúc đi Hàn Quốc. Rồi mày còn gây sự với Hoàng Huy lúc ở căn tin, trong tiết học và tội lớn nhất là mày đã xúc phạm tao. Tao cũng không ngại nói cho mày biết vụ đồng phục và bàn học mày bị hư cũng là do tao bày ra. Nhưng cũng đều do mày quá đáng trước_Như Quỳnh nói ra hết những bực tức trong lòng của mình bấy lâu nay. Khi thấy bàn tay của An Nhi đang dần nới lỏng thì Như Quỳnh khiêu khích tiếp:

-Không phải mày định đánh tao sao. Sao không đánh đi? Thấy tao nói đúng rồi chứ gì. Tao biết từ lúc anh mày chết mày mới trở nên ngông cuồng như vậy. Cũng phải thôi một đứa thiếu thốn tình cảm như mày thì sao có thể sống như người bình thường được. Tao nghĩ anh mày chắc đang xấu hổ lắm vì có một đứa em như mày.

-Bốp!_Sức chịu đựng không còn nữa, một cái tát từ tay An Nhi rơi thẳng xuống má Như Quỳnh cùng với giọng hét run run:

-Đủ rồi…Câm miệng đi!

-Cái con khốn này mày dám tát tao hả_Như Quỳnh điên người lên túm lấy tóc An Nhi giật mạnh. (Ui chị này sung zữ, maj mốt đi quảng bá môn “võ” đánh ghen được á)

An Nhi bị đau liền đẩy mạnh người Như Quỳnh ra. Như Quỳnh cả người bị va vào tường đau đớn định đứng dậy đánh trả thì một giọng nam vang lên:

-Dừng lại. Sao cô có thể đi bắt nạt bạn cùng lớp như vậy_Hoàng Huy bước tới đỡ lấy Như Quỳnh dậy.

Thấy vậy Như Quỳnh vờ hoảng sợ nấp sau lưng Hoàng Huy còn lên tiếng khóc lóc:

-Tôi đâu có làm gì cậu. Sao cậu lại đánh tôi_Diễn hay hơn nữa với hành động ôm lấy đầu mình nhìn về phía An Nhi đầy sợ sệt.

An Nhi sững người tại chỗ. Đây là tình thế gì đây? Mới vừa rồi cô còn là nạn nhân mà dưới tài diễn xuất của Như Quỳnh cô lại trở thành kẻ đi bắt nạt bạn cùng lớp. Còn Hoàng Huy, anh ta chưa biết gì sao có thể vội kết tội cô và bênh vực con nhỏ kia như vậy.

-Đi đi trước khi tôi gọi thầy quản sinh_Hoàng Huy lạnh lùng nhìn An Nhi cất lời.

An Nhi đột nhiên cảm thấy lồng ngực mình đau nhói trước biểu hiện đó của Hoàng Huy. Cô cảm thấy rất khó chịu, giống như có thứ gì đó sắp trào ra ở mắt, không giải thích mà vội xoay người lại, cố chạy đi thật nhanh trước khi anh kịp nhìn thấy. An Nhi thầm nghĩ:”Còn nói là sẽ giúp mình tìm thủ phạm. Đều là giả dối! Mình không cần. Nhưng sao mình lại khóc vì lí do vớ vẩn này. Mình đã hứa với anh hai là sẽ không được khóc nữa, phải luôn mạnh mẽ mà…Mình thật là vô dụng!”_An Nhi dùng tay quệt đi những dòng nước mắt trên mặt rồi bước vào lớp trong bao ánh nhìn tò mò của mọi người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.