[Harry Potter][Đồng Nhân] Tương Ngộ Tại Hogwarts

Chương 198: Yêu tinh




----------------------------------------------

Beta: Vũ Minh Nguyệt

----------------------------------------------

" Nói thế là mấy cậu đã gặp phải yêu tinh ? Là ai thế ?" Ann bưng một dĩa thức ăn đến bên bàn, ngồi xuống cạnh Hermione.

" Hình như tên là Griphook và Gornuk." Harry nói.

Hermione gật đầu " Đúng là thế, còn có một ông pháp sư tên là Dirk, nhìn họ trông có vẻ đang chạy trốn."

" Ồ, có thể là vì kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy nắm giữ ngân hàng Gringotts nên dẫn tới các yêu tinh trốn chạy, bọn họ nói gì ?" Ann cắt thịt sau đó đặt lên dĩa của Hermoine.

" Bọn họ nói về thanh gươm Gryffindor." Harry nói.

" Ồ, tớ cũng có biết về việc đó." Ann nói " Ginny và vài thành viên D.A đã lẻn vào văn phòng hiệu trưởng với ý đồ lấy cái thanh gươm dỏm ra. Kết quả bị bắt quả tang, Snape đem thanh gươm cất vào ngân hàng Gringotts thì bị đám yêu tinh phát hiện nó là đồ giả."


" Ừm, nhưng ông ta không nói cho đám Tử thần Thực tử biết, bọn Ginny thế nào ?" Hermione hỏi.

" Không có gì nghiêm trọng, bị dắt tới chỗ Hagrid cấm túc một tuần." Ann nói " Mình có lưu ý chuyện này, họ sẽ không sao đâu, hơn nữa mình còn dặn Fanny chăm sóc họ, hiện giờ cậu ấy vừa là Huynh trưởng kiêm Thủ lĩnh học sinh toàn trường. Chẳng qua là vì gia tộc của cậu ấy, nên không thể kể quá nhiều chuyện, nhưng nhờ vả thì vẫn được."

Hermione thở phào.

Ron có hơi mất tự nhiên, cậu tằng hắng " Dạo này Fanny thế nào ?"

" Cậu muốn hỏi chuyện gì ? Học tập hay tình cảm ?" Ann chọc ghẹo.

" Cả hai...hỏi hết." Ron cúi đầu, ghim ghim mấy miếng bông cải xanh.

" Học tập đứng hạng hai toàn khối." Ann tự thưởng cho bản thân một miếng thịt bò nướng hoàn mỹ " Còn tình cảm thì ~" Cô cố ý kéo dài giọng nói, làm cho hai lỗ tai Ron đỏ bừng. Dĩa bông cải của cậu chàng bị đâm nát bấy.


Harry và Hermione cũng ăn ý liếc mắt nhìn nhau, bật cười.

" Trước mắt không có bạn trai." Ann nói tiếp " Còn về sau thì tớ cũng không rõ nha..."

Ron lúc này mới chịu buông tha mớ bông cải.

" Ờ, ờm." Cậu hớp một ngụm trà.

" Thật ra, Ron à..." Ann nhâm nhi ly trà chanh " Nếu có cơ hội, tớ khuyên cậu nên chủ động một tí. Fanny là bạn tốt nhất của tớ, mọi quyết định của cậu ấy tớ đều sẽ ủng hộ. Nhưng trong chuyện này, tớ sẽ cho cậu một lời hứa, tương lai nếu có một ngày cậu cần, thì tớ có thể giúp đỡ một lần. Nếu nghĩ kĩ càng thì nói với tớ, tớ sẽ hẹn cậu ấy giúp cậu."

" Thật hả ?" Ron buông dao nĩa trên tay, vẻ mặt tràn ngập vui sướng.

" Thật." Ann cười cười " Cậu hẳn nên có một cơ hội. Nhưng tiền đề là cậu phải nghĩ thật kĩ lưỡng. Còn nữa, tớ phải nhắc lại, cuối cùng cậu ấy quyết định thế nào thì tớ vẫn sẽ luôn ủng hộ."


" Tốt quá ! Đương nhiên là sẽ nghĩ kĩ, có được cơ hội như vậy đã là quá tuyệt." Ron rất vui mừng " Cám ơn cậu !"

" Đừng, đừng vội cám ơn, tớ chỉ giúp cậu tranh thủ cơ hội thôi, còn mấu chốt vẫn nằm ở bản thân cậu."

Dùng bữa chiều xong, Ron đi ra canh gác, nhiệm vụ này bây giờ được Ron và Harry luân phiên, Hermione hầu như không đảm nhiệm nữa.

" Vì sao lại tranh thủ cơ hội giúp Ron ? Fanny chắc đã nói với cậu, cậu ấy không thích Ron." Lúc bước vào phòng ngủ, Hermione hỏi.

" Cảm thấy cậu ấy rất xứng đáng, nên muốn giúp một lần." Ann nói " Mình biết Fanny không thích, nhưng ai biết được có ngoại lệ không chứ, có lẽ sẽ xảy ra một chuyện không ai ngờ tới ?"

" Cậu không sợ bị Fanny giận dỗi à ?" Hermione ôm Ann hỏi.

" Thực ra cũng có chút chút." Ann thành thật trả lời " Nhưng đến khi đó, chắc chắn cậu vẫn sẽ ra sức giúp không phải sao ? Lần đó ở nhà kính, Ron và Harry tới tìm mình, phía sau bảo đảm cậu đã tốn không ít công sức."
Hermione cong khóe miệng cười, cam chịu " Được rồi, đến lúc đó mình sẽ đỡ lời cho cậu."

Ann hôn nhẹ lên môi Hermione.

" Văn kiện số 143 của Hội hai hôm trước đã giải quyết xong rồi hả ?" Hermione hỏi.

" Cũng tạm ổn, để mình qua, cậu xem thử đi, có ý kiến gì thêm không ?"

" Mình chỉ muốn học hỏi thôi, trước giờ không nghĩ tới thì ra để quản lí một tổ chức cần nhiều kĩ năng đến vậy."

" Vậy cũng phải xem là người nào học mới được chớ. Học sinh thông minh như cậu, lại gặp giáo viên kinh nghiệm phong phú là mình đây, phải nói rằng tiến bộ vượt bậc."

Hermione vươn tay bẹo má Ann.

--- --- --- --- --- --- --- --- --- ---

Trong phòng khách của lều trại, ánh đèn vẫn sáng trưng.

Cuốn «Những chuyện kể của Beedle Người Hát Rong» bị mở toang trên sàn nhà, bên cạnh là một tấm giấy da ghi kí hiệu kì lạ. Một hình vẽ được phóng to, mô phỏng theo trang sách.
Nó giống như một con mắt hình tam giác, với một sọc thẳng đứng cắt qua con ngươi.

" Cái biểu tượng mà ba của Luna đeo quanh cổ nè, hôm đám cưới của Bill và Fleur mình có thấy." Harry khẳng định chắc nịch " Mình nhớ rõ lắm."

Lỗ tai Hermione hơi hồng hồng, nàng nhớ lại chuyện xảy ra đêm đó, không biết làm sao, nghiêng đầu nhìn qua Ann. Ann chống cằm, chăm chú nhìn tấm hình trên giấy da, như suy tư điều gì đấy.

" Ann ?" Hermione khẽ gọi.

" Hửm ? Sao thế ?" Ann ngẩng đầu.

" Cái này cậu từng thấy qua hả ?" Hermoine hỏi.

" Mình, mình không chắc..." Ann nhíu mày " Hình như đã từng gặp ở đâu đó, kì lạ chính là, mình đáng lẽ sẽ không quên như thế."

" Đây là dấu hiệu của Grindelwald."

" Hửm ?" Ann và Hermione đồng thời nhìn qua Harry.

" Anh Krum nói với mình vào hôm đám cưới, đó là kí hiệu được khắc trên một bức tường ở Durmstrang, và Grindelwald là kẻ đã khắc nó lên đó."
" Điều này rất kì quặc. Nếu đó là biểu tượng của Nghệ thuật Hắc ám thì tại sao nó lại nằm trong một cuốn truyện cho trẻ con chứ ?" Hermione liếc mắt sang nhìn Ann, cô vẫn đang đăm đăm nhìn tấm giấy da.

" Ừ, kì cục thiệt." Harry nói " Và bồ có nghĩ là ông Scimgeour nhận ra biểu tượng đó không ? Ông ấy là Bộ trưởng, chắc ông ấy phải am hiểu thành thạo về những đồ vật Hắc ám chớ."

" Mình cũng chả hiểu nổi..." Hermione nói rồi lại lật vài trang của «Những chuyện kể của Beedle Người Hát Rong» xem thử

Ann lắc lắc đầu, tựa lưng vào ghế sô pha " Không nghĩ ra thì tạm thời gác sang một bên đã. Hình vẽ này mình đã nhớ kĩ, mình sẽ nhờ người tra thử. Kế hoạch đi thung lũng Godric thế nào rồi ?"

" Không có thay đổi gì mấy." Hermione đẩy xấp tài liệu trên bàn qua cho Ann.

Ann nhận lấy, cảm thán " Rốt cuộc cũng có tí dáng vẻ nghiêm chỉnh, hành động lần này là do ai lên ý chính ?"
" Tớ." Harry giơ tay " Chủ yếu tới thung lũng Godric là muốn tìm Bathilda Bagshot, còn việc phụ là lần tra manh mối của trái Snitch vàng."

" Hửm ?" Ann lật xem xấp tài liệu " Trái Snitch vàng ?"

" Ừm, Hermione đã tra qua cuốn «Lịch sử Phép thuật», thì ra thung lũng Godric không chỉ là nơi cụ Gryffindor sinh ra mà còn là nơi người thợ rèn pháp thuật Bowman Wright đã chế ra trái Snitch đầu tiên. Ngôi nhà của ông ấy đã được sửa sang lại thành bảo tàng lịch sử về trái Snitch, tụi mình tính đi xem thử coi có phát hiện manh mối gì không."

" Trừ hai nơi này, tụi tớ còn sẽ tới một điểm nữa."

" Tớ đã thấy, mộ địa. Mấy cậu tới đó làm gì ?"

" Thung lũng Godric là một trong những làng phù thủy lớn nhất ở phía Tây nước Anh, có rất nhiều mộ của các dòng họ phù thủy cổ xưa. Tụi tớ tính đến xem có phát hiện cái gì mới mẻ không."
" Được thôi. Tớ đã nói rồi, việc tìm kiếm Trường sinh Linh Giá và phá hủy nó đều do mấy cậu quyết định. Nếu các cậu đã có ý thì tớ rất ủng hộ, có cần giúp gì không ? Hội Phượng Hoàng sẽ cố gắng hết sức làm theo yêu cầu của mấy cậu." Ann lật tài liệu xem xong thì nhét lại vào túi, đặt lên bàn.

" Đồ ăn, vũ khí, bản đồ, dụng cụ ngụy trang bọn tớ có đủ rồi." Harry nói " Trên radio nói gần đây Hội đã thu hẹp phạm vi lại, có chuyện gì hả ? Tấm thẻ gỗ cũng kéo mức cảnh báo lên cấp A, tại sao chú Kingsley lại bị xếp vào danh sách truy bắt ?"

Ann liếc mắt nhìn Hermione một cái rồi lại dời về Harry " Hội Phượng Hoàng đang cố gắng hết sức hỗ trợ những phù thủy lẫn phù thủy gốc Muggle trốn chạy. Việc này cũng chẳng phải bí mật gì, đương nhiên đối phương sẽ phản công, hành động càng lớn, phản kích càng mạnh. Tớ đã chuẩn bị sẵn rồi, cho nên vài nhiệm vụ gần đây phải thu hẹp lại. Mà chuyện chú Kingsley là vì những thành viên nòng cốt trong Hội đang lên một kế hoạch, tiếc là hiện nay đó đã bị hoãn lại hoàn toàn."
" Ý là...Hội Phượng Hoàng sẽ càng ngày càng rơi vào nguy hiểm nhiều hơn ?" Harry nói.

" Đúng thế." Ann gật đầu " Nói chung, những sự trợ giúp của Hội dành cho mấy cậu sẽ càng ít lại. Trước đó tớ đã hứa với cụ Dumbledore một điều quan trọng đó là phải cố gắng hết sức bảo vệ Hội, càng nhiều người càng tốt."

" Cho nên..." Ann nhìn qua ba người rồi nghiêm túc nói " Tớ nói là hi vọng mấy cậu sẽ chuẩn bị tốt tâm lí, một ngày nào đó sẽ mất đi nguồn viện trợ này. Nói cách khác, không còn nơi báo cáo tin tức đáng tin cậy, cũng không còn thực phẩm ổn định hàng ngày, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị Tử thần Thực tử tìm thấy..."

" Tụi tớ vốn nên chuẩn bị những điều đó ngay từ ban đầu." Ron tiếp lời " Đúng không, Harry ? Thật ra ngày đó khi đưa ra quyết định ở tang lễ cụ Dumbledore, tớ chưa từng nghĩ tới những tháng ngày đi tìm Trường sinh Linh Giá sẽ như thế này. Cảm giác so với ở nhà còn sướng hơn, haha...Giỡn thôi, nhưng tớ muốn nói là, bọn tớ tán thành việc cậu ưu tiên bảo vệ các thành viên trong Hội Phượng Hoàng."
Hermione và Harry cũng gật đầu.

" Hehe, nhưng cỡ nào thì cũng sẽ không có ngày đó đâu." Ann thoải mái đùa giỡn " Năm đó, mục đích thành lập Hội đơn giản là vì gϊếŧ chết kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy. Nhiệm vụ của mấy cậu được đặt lên hàng đầu, muốn sự hỗ trợ của mấy cậu mất đi, trừ khi là tớ chết hoặc Hội Phượng Hoàng bị diệt gọn ghẽ."

" Ann !" Giọng Hermione run rẩy, sắc mặt nàng cũng trắng bệch.

Ann nhanh chóng duỗi tay ôm lấy Hermione, cả người nàng cứng đờ, không nhúc nhích.

Vỗ nhẹ tấm lưng Hermione, Ann dịu dàng nói lời xin lỗi " Mình nói bậy bạ đó, giỡn thôi, mình quý nhất chính là cái mạng nhỏ này, tuyệt đối, tuyệt đối sẽ không để bản thân có chuyện gì đâu. Mình đã hứa với cậu, nhất định không quên. Còn nữa, theo quy tắc răn dạy nhà Slytherin, điều đầu tiên chính là ích kỉ vụ lợi, mình thích nó nhất đó..."
" Lấy chuyện này ra đùa vui, chẳng buồn cười tí nào." Hermione vùi đầu vào cần cổ Ann, đôi tay nắm chặt vạt áo của cô, gằn từng chữ một nói ra.

" Mình biết sai rồi, thật đó."

Một tiếng đồng hồ bàn bạc sau đó, cơ bản Hermione chẳng buồn tham gia, không nói năng gì, chỉ quấn lấy eo Ann.

Cô đành phải kết thúc cuộc thảo luận, Harry và Ron nhanh nhảu bảo có việc lần lượt rời khỏi phòng khách.

Hai người kia vừa rời đi, Hermione liền mấp máy môi, kéo Ann vào phòng ngủ.

Cửa phòng vừa đóng lại, Ann đã ôm lấy Hermione thầm thì " Sau này mình không nói thế nữa."

Hermione hé miệng nhưng không nói gì, chủ động cởi cúc áo sơ mi thứ hai của Ann ra.

Xương quai xanh nhỏ nhắn hơi lộ ra, làn da trắng mịn hồng hào của Ann khác hẳn với màu trắng nõn ngày thường, lỗ chân lông của cô rất nhỏ, như một đứa trẻ.
Nút thứ ba được cởi ra, bên trong lộ ra bộ giáp màu nâu sẫm, dòng chữ phép thuật cổ màu vàng ánh nhẹ lên cùng với kí hiệu của yêu tinh ẩn hiện di chuyển quanh bộ giáp.

Hermione nhìn bộ giáp một lúc rất lâu, sau đó ngẩng đầu chăm chăm nhìn vào mắt Ann, hỏi " Nếu một bộ giáp làm bằng da thú Graphorn có thể làm suy yếu lời nguyền không thể tha thứ, vậy mặc chồng hai bộ có phải hiệu quả càng tốt hơn không ?"

Ann cười cười.

Cô siết chặt vòng tay ôm lấy Hermione, kề sát bên tai nàng thỏ thẻ " Cậu hiểu rõ mà, Hermione. Dù là lời nguyền không thể tha thứ hay gì đi nữa cũng phải xem phù thủy ếm bùa chú là ai. Nếu hắn quá mạnh thì dù mười bộ giáp cũng không đủ xài. Hai bộ giáp sẽ ngăn cản để cơ thể đỡ tổn thương hơn, nhưng cậu biết mình sẽ không đồng ý mà. Giáp chỉ là để gia tăng phòng hộ, khi gặp sự cố, không thể lấy cứng đấu cứng, chạy trốn mới là kế hay nhất. Đánh không lại thì chạy, chuyện này mình vẫn dư sức làm."
" Nhưng lỡ mà..."

" Lớp phòng ngự ở tổng bộ Hội Phượng Hoàng luôn được bày trí rất tỉ mỉ, tuy rằng so với tổng bộ trước đó hơi kém, nhưng bên cạnh Skool luôn có thầy Moody bảo vệ, đây là do cụ Dumbledore sắp xếp. Cậu nghĩ xem, lấy kinh nghiệm chiến đấu của thầy Moody, có thể so sánh ngang với chú Kingsley đấy."

Ann vỗ về trấn an Hermione, rồi nói tiếp " Vậy thì sau này, mỗi lần có tin phong phanh nguy hiểm hay không tốt gì, mình sẽ trốn lũi nhũi trong tổng bộ, có được không ?"

" Được rồi."

" Ầy, thật muốn thế à ? Hội trưởng mà như vậy thì thật sự làm dao động lòng tin của thành viên bên dưới đó nha."

" Cậu đã nói. Mình mặc kệ, cậu phải hứa, luôn ưu tiên an toàn của bản thân đặt lên hàng đầu."

---------------------------------------

Một vài lời của editor: Chợt nhận ra truyenwki.com cho đăng có 200 chương à, nên tạo một bài mới mọi người ai đọc tiếp thì qua bên đó nha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.