Hào Môn Bĩ Thiếu

Chương 3




Edit: Strangers Ex

Diêm Thiếu Liệt không giống như mọi hôm chơi đến khuya mới về nhà, hơn chín giờ đã về khiến cho cha mẹ anh vội vàng chạy từ sở nghiên cứu về vô kinh ngạc ngạc. Mà ngay cả Diêm Phúc Cảnh cùng Diêm nãi nãi đều cảm thấy thật bất ngờ, tôn tử chỉ trong một ngày đột nhiên thật hiểu chuyện.

” A Liệt, hôm nay sao trở về sớm như vậy?”

” Mẹ… Sao mẹ lại cùng ba trở về?” Một khắc nhìn thấy mẹ thì mũi anh liền ê ẩm, cha mẹ của anh say mê nghiên cứu, nhiều năm lấy sở nghiên cứu làm nhà, có đôi khi ở sở nghiên cứu ngẩn ngơ đến mấy tháng. Diêm Thiếu Liệt từ nhỏ đến lớn đều là Diêm nãi nãi với Thu Đình Nhã nuôi nấng, cho nên Diêm Thiếu Liệt đối với nhị thẩm là tình cảm mẹ con.

Anh vẫn luôn cho là cha mẹ không yêu thương anh, hoặc là nói trong lòng cha mẹ các loại thí nghiệm mới là quan trọng nhất, mà anh ở vị trí thứ hai. Thẳng cho đến khi năm đó xảy ra chuyện, cha mẹ anh là người đầu tiên bỏ lại các loại thí nghiệm trong sở nghiên cứu trở lại bên cạnh anh, mà ba anh không chút do dự lấy ra cổ phần công ty cho anh chống đỡ, cuối cùng sau đó thua thảm bại bọn họ cũng không trách anh, ngược lại an ủi anh, cho anh thật nhiều quan tâm cùng trân trọng. Nhưng mà lúc đó anh đã mắc nghiện cùng mê đánh bạc, không giống người bình thường có lý trí biết suy nghĩ.

Sau khi trọng sinh anh hiểu được, chỉ cần anh xảy ra chuyện thì cha mẹ anh sẵn sàng vứt bỏ sở nghiên cứu. Cho nên cha mẹ anh là phi thường thương yêu anh.

” Con trai, chuyện ngày hôm nay ba đã nghe gia gia con nói, việc này làm sao con biết được?”

Diêm An Lý cùng vợ sau nghi nghe điện thoại của Diêm lão gia thì trở về, nhưng mà lúc họ trở về nhà thì Diêm Thiếu Liệt đã đi ra ngoài. Sau khi bọn họ ở nhà nghe chuyện này mới biết người ngăn trở là Diêm Thiếu Liệt. Nhưng anh làm sao biết việc này thì bọn họ lại không rõ ràng.

Bởi vì lúc ấy Diêm An Quân thừa nhận chuyện này, vừa muốn bình ổn Thu Đình Nhã tức giận cho nên không có ai hỏi Diêm Thiếu Liệt làm sao biết được, đợi khi tât cả bình tĩnh mới nhớ tới sự kiện này.

” Con có một lần đi qua tiệm cà phê Thời Gian nhìn thấy nhị thúc ở đó uống cà phê.” Một câu nói của anh khiến mọi người hiểu được, Diêm An Quân không phải là người uống cà phê, không phải bởi vì không thích mà là không uống được, vừa ngậm vào đã phun. Vì thế việc hắn đi tiệm cà phê nhất định là không bình thường.

” Mọi người cũng biết là nhị thúc uống không được cà phê, con lúc ấy nhìn thấy đã vô cùng kỳ quái còn tưởng là nhìn lầm người. Cho nên dừng xe ở ven đường nhìn một lúc, xác định được nhị thúc với bà chủ cửa hàng ở điểm là lạ nên đã cho người điều tra.” Việc này cho dù anh nói như thế nào đi nữa, nhị thúc đã thừa nhận thì không có ai nghi ngờ anh nói

” Chuyện lớn vậy sao con không nói cho ông biết?”

” Gia gia, con lúc ấy không xác định. Lại nói trong lòng con hy vọng chuyện này là giả, con không muốn mọi người vì chuyện này mà sinh khí, lại càng không muốn nhị thẩm như vậy mà khổ sở. Cho nên mới trộm đi điều tra trước, ai mà biết chính là sự thật.”

Diêm lão gia thở dài: ” Nha, việc này con đã làm đúng, nếu như nhị thúc thật sự tiếp nhận tập đoàn Thu An, Diêm gia chúng ta mới thật sự bị người chê cười, sẽ bị người chỉ vào mặt mà mắng.”

” Nhị thúc đâu?”

” Nó về nhà của mình chứ đi đâu.” Diêm lão gia nói chính là nhà ở trong trung tâm thành phố của Diêm An Quân với Thu Đình Nhã.

Diêm Thiếu Liệt chớp mắt cọ đến bên người Diêm lão gia: ” Gia gia, hôm nay buổi tối con ra ngoài với Đường Tống và Tần Hiếu Luân. Con nghe nói Đường Tống thu mua 20% cổ phần công ty điện ảnh và truyền hình Ấn Tượng, Hiếu Luân cũng thường xuyên nói đến chuyện làm ăn. Nhưng con nghe như lọt vào trong sương mù, con nghĩ con không thể mãi như thế này được, người nói đi?”

” Con nói như vậy có ý gì? Muốn vào Diêm thị?” Diêm lão gia tử có chút không thể tin được.

” Con cùng hai người bọn họ là anh em tốt, người ta mở miệng là tài chính cổ phần, ngậm miệng là điền sản đầu tư. Con lại một không hiểu ba không biết cái gì cũng không nói được, rất mất mặt.”

” Tốt, A Liệt chúng ta thật sự là hiểu chuyện.” Nghe anh nói, Diêm lão gia tử rất vui mừng. Trước còn nghĩ đủ các loại biện pháp cho anh vào Diêm thị học tập, anh đều không muốn, lúc này là chủ động nói ra.

” Con trai, thật sự quyết định đi Diêm thị?” Diêm An Lý cảm thấy việc kinh doanh Diêm thị là chuyện vô cùng vất vả, cho nên ông vì lý tưởng của mình mà buông tha Diêm thị. Nhưng Diêm Thiếu Liệt cả ngày chơi bời lêu lổng, khắp nơi chơi đùa phong lưu khiến ông ngày càng sầu.

” Ân, ba, thực xin lỗi. Trước kia làm ngài cùng mẹ tốn không ít tâm tư, về sau con sẽ không còn như vậy.”

Không ai biết vì sao chỉ trong một ngày Diêm Thiếu Liệt biến đổi lớn như vậy, nhưng không thể nghi ngờ anh khiến cho trong lòng mọi người đều vui sướng. Diêm lão gia tử đương nhiên nghĩ là có liên quan đến Diêm Thiếu Kiệt, nhưng ông xem ra đây là chuyện tốt, nếu có cá nhân khiến ý chí chiến đấu của A Liệt bộc phát, không phải là sự kiện không tốt.

Buổi tối trở lại phòng Diêm Thiếu Liệt điện thoại cho Thu Đình Nhã, nói cho nàng biết anh muốn vào Diêm thị học tập. Thu Đình Nhã phi thường ủng hộ anh, Diêm Thiếu Liệt hỏi nàng khi nào trở về nhưng nàng không nói đáp án gì.

Trước khi đi ngủ anh lại nhận được điện thoại của Hạ Khuynh Thành, bên kia điện thoại Hạ Khuynh Thành nói cho anh nghe buổi tối hôm nay đi ra ngoài cùng bạn bè chơi đùa, có người đã mang theo dòng xe thể thao Aston Matin mới nhất. Trong lời nói đều là hâm mộ cùng làm nũng, đây là thủ đoạn y quen dùng, lúc muốn thứ tốt nào đó liền làm nũng.

Nhưng lúc này đây Hạ Khuynh Thành thất vọng rồi, thời điểm trước kia chỉ cần Hạ Khuynh Thành làm nũng, Diêm Thiếu Liệt lập tức sẽ nói: ” Ngày mai anh đi mua là được.” Nhưng lần trở lại này, Diêm Thiếu Liệt không có bất kỳ tỏ vẻ nào, thậm chí cũng không có ý tiếp chuyện Hạ Khuynh Thành.

Sau khi cúp điện thoại Hạ Khuynh Thành nghĩ có phải có vấn đề gì, Diêm Thiếu Liệt vốn luôn sủng mình, chỉ cần y mở miệng, hơn một ngàn đồ vật thì Diêm Thiếu Liệt cũng nguyện ý mua cho mình. Nhưng hôm nay đây là làm sao vậy, xe thể thao mấy trăm vạn mà thôi, anh ta sẽ không luyến tiếc chứ.

Diêm Thiếu Liệt đặc biệt nhớ lại muốn trong điện thoại hung hăng mắng Hạ Khuynh Thành một trận, nhưng bây giờ không phải thời điểm, quăng dễ dàng như vậy làm sao có thể tiêu biến thù hận trong đầu anh? Anh nhất định sẽ khiến Hạ Khuynh Thành từ từ nếm những sỉ nhục mà anh từng chịu.

Sáng sớm hôm sau Diêm Thiếu Liệt liền nhận đến điện thoại của Tần Hiếu Luân, anh ta tối hôm qua về nhà đã biết được chuyện của Thu Đình Nhã. Thu Đại Đồng tuy đáp ứng con gái không nói chuyện này cho lão bà, nhưng con gái đột nhiên về ở nhà thì không thể một hai câu có thể lừa gạt. Suy xét cẩn thận, Thu Đình Nhã đem chuyện này nói cho mẹ của nàng Tần Ngữ Mai.

Tần Ngữ Mai mặc dù là tiểu thư khuê các xuất thân Tần gia, nhưng bởi vì từ nhỏ được phụ thân sủng, anh trai cưng chiều, cho nên tính tình phát triển thành nữ nhân bá đạo. Đương nhiên khi đối mặt với Thu Đại Đồng nàng vẫn là nhu tình như nước.

Sau khi biết chuyện này, buổi tối bà cùng chồng mang theo Thu Đình Nhã về Tần gia. Lão thái gia Tần gia với đương gia hiện thời của Tần gia Tần Chính Nguyên nghe được thì phi thường tức giận, bọn họ lúc ấy muốn ngay lập tức đi tìm Diêm gia làm cho rõ ràng.

Bất quá cuối cùng lại bị Thu Đình Nhã ngăn cản lại, nàng muốn tự mình giải quyết chuyện này, ly hôn cũng tốt hay tiếp tục như cũ cũng vậy, nàng không muôdn cho người nhà quá mức lo lắng. Huống chi, nàng cũng không muốn cùng Diêm gia căng thẳng như vậy, không nói người khác, Diêm Thiếu Liệt là do nàng nuôi từ nhỏ đến lớn, nàng xem như con trai ruột của mình. Anh cả với chị dâu luôn luôn đối đãi với nàng như em gái ruột thịt, cha mẹ chồng lại càng đối xử tốt với nàng, chuyện của nàng với Diêm An Quân cho dù tương lai có ra sao, những người còn lại của Diêm gia đều không có lỗi lầm gì với nàng.

Tần Hiếu Luân về nhà thì bọn người Tần Ngữ Mai đã đi rồi, nhưng anh vẫn nghe được chuyện này từ những người trong nhà, cũng hiểu được vì sao lúc trong quán rượu A Liệt không chịu nói nguyên nhân. Việc này đúng là chẳng phải chuyện vẻ vang gì, Đường Tống ở đó quả thật rất khó nói. Anh lúc đó muốn gọi điện thoại cho Diêm Thiếu Liệt, nhưng bởi thì thời gian muộn liền buông tha.

” Cậu đã biết rồi? Nhị thẩm hôm qua đi Tần gia?”

” Ừ, nhưng mà khi tôi trở về thì bọn họ đã rời đi. A Liệt, cậu đột nhiên hỏi đến chuyện thương vụ, có phải là sợ cái người anh gì đó đoạt Diêm thị sao?”

” Tôi nói phải thì sao đây?”

Tần Hiếu Luân thấp giọng cười truyền qua điện thoại, ” Ha hả, hiếm khi cậu nói trắng ra nguyện vọng của mình, được, chỉ cần có thể giúp đỡ được cậu, cứ việc mở miệng.”

” Cậu đây là muốn biến thành biện pháp giúp nhị thẩm báo thù sao?”

” Nếu cậu nghĩ như vậy cũng được, dựa vào đồ trang sức như cậu thì có thể làm được trò gì?” Anh quả thật đúng là lo lắng cho Diêm Thiếu Liệt, vị thiếu gia này chỉ thích suốt ngày vui chơi đột nhiên muốn học buôn bán thì làm được gì không?

Người bình thường mà nói những lời này với anh thì Diêm Thiếu Liệt đã phát hoả, nhưng anh biết Tần Hiếu Luân không phải là giễu cợt anh mà là thật sự lo cho anh, vì thế anh nghiêm túc nói: ” Hiếu Luân, tôi biết tôi trong ấn tượng các ngươi chỉ là đứa bại gia lưu manh chỉ biết ăn chơi, nhưng tôi đây là nghiêm túc. Tôi sẽ chứng minh cho mọi người xem.”



Diêm Thiếu Liệt đến làm việc ở Diêm thị đã được một tuần, ngày đầu tiên Diêm Phúc Cảnh đưa Diêm Thiếu Liệt tới đã khiến cho Diêm An Quân khiếp sợ. Ông ta thật không ngờ đứa cháu luôn thích làm thiếu gia nhàn tản cư nhiên sẽ đến Diêm thị làm việc, bất quá được con trai nhắc nhở ông liền hiểu được chuyện gì xảy ra.

Ông ta cùng lão gia tử thương lượng muốn an bài cho Diêm Thiếu Liệt chức vị phó tổng tài, đương nhiên là cái chức quan an nhàn chỉ đợi lĩnh tiền lương, nhưng bị Diêm Thiếu Liệt từ chối, lão gia tử cũng không đồng ý. A Liệt là muốn đến học tập, an bài cái chức quan nhàn tản là muốn lừa gạt ai? Ông đối với đề nghị của đứa con cũng có cái nhìn, mà thời gian này đầu óc lão gia tử không chỉ vẫn còn khôn khéo mà quyền lực chưa bị Diêm An Quân qua mặt.

Cứ cho là Diêm Thiếu Kiệt là con của anh, ít nhất anh cũng phải để hai đứa nhỏ cạnh tranh công bằng, nhưng hiện tại đứa con thứ hai đã quyết định giúp con trai của mình, điều này làm cho ông phi thường không thoải mái. Nhưng càng khiến ông kiên định ủng hộ Diêm Thiếu Liệt thượng vị, mà chuyện phát sinh kế tiếp lại khiến ông tức giận cực lớn.

Diêm Phúc Cảnh mang theo tôn tử cùng vài vị cổ đông gặp mặt, lại hàn huyên tán gẫu nghiệp vụ gần đây của công ty, sau đó từ câu chuyện của mọi người mà ông phát hiện vài vị cổ đông đối với Diêm Thiếu Kiệt rất là tôn sùng. Điều này làm cho cả người Diêm Phúc Cảnh đều không tốt, này tính cái gì? Đối với một cái trợ lý nhỏ nhoi tôn sùng, bên trong sợ là có không ít bút tích của đứa con thứ hai đi? Nếu như phải hai ba năm sau mình mới biết được chuyện này, đến lúc đó có phải công ty đã biến thành thiên hạ của Diêm Thiếu Kiệt?

Không được, ông tuyệt đối không cho chuyện này phát sinh. Nếu đứa con thứ hai muốn duy trì con trai của mình, vậy ông toàn lực duy trì tiểu tôn tử. Nhìn đến tình huống công ty làm ông thay đổi quyết định, mặc dù muốn phân thiên hạ cũng tuyệt không cho Diêm Thiếu Kiệt độc tài!

Ông quan sát liền biết được, hai đứa trẻ này thuỷ hoả bất dung. Không quản đứa nào thượng vị thì đứa kia bảo đảm không có kết cục tốt. Muốn phân thiên hạ cũng không phải là biện pháp giải quyết tốt, Diêm thị là tâm huyết của mấy thế hệ bị biến thành như vậy trong lòng ông cũng không chịu nổi, nếu tiểu tôn tử có thể mạnh mẽ lên thì tốt a.

Kỳ thật trong tâm tư của ông vẫn hy vọng Diêm Thiếu Liệt một mình độc đại, giống như Diêm An Quân hy vọng Diêm Thiếu Kiệt một mình độc đại.

Diêm Phúc Cảnh sau khi lui về nhị tuyến lần thứ hai bước lên đài, lần nữa chấp chưởng Diêm thị, giết Diêm An Quân trở tay không kịp, bởi vì rất nhiều chuyện ông ta còn chưa kịp an bài.

Diêm Phúc Cảnh hưởng vài năm thảnh thơi, đột nhiên trở lại Diêm thị công tác thực không thích ứng. Nhưng vì tôn tử ông không thể không làm như vậy, mới trở về vài ngày mà ông phát hiện trong công ty hiện tại biến hoá thật lớn, nếu không phải ông ở đây toạ chấn thì A Liệt có phải sẽ bị khi dễ, cho dù bản thân ở công ty vẫn có vài người minh lý ám lý tìm phiền toái cho A Liệt. Mà Diêm An Quân đối với việc này là lựa chọn mắt nhắm mắt mở, nhiều nhất thì nói câu: ” Không trải qua một chút suy sụp như thế nào sẽ trưởng thành.” Ông đồng ý lời này của Diêm An Quân, nhưng lúc trước khi nó đến công ty công tác chính là do một tay Diêm Phúc Cảnh giúp đỡ. Hiện giờ nó lại đối xử với A Liệt như vậy, điều này không những làm cho lão gia tử sinh khí mà còn nhiều hơn là thất vọng.

Đối với Diêm An Quân thất vọng, Diêm Phúc Cảnh lại nhìn Diêm Thiếu Liệt bằng cặp mắt khác xưa. Ông vẫn luôn cho là tôn tử chỉ thích ăn chơi, lại thật không ngờ có một số đề nghị của tôn tử vô cùng hiệu quả. Điều này làm đám người cao tầng ẩn ẩn thái độ đối với Diêm Thiếu Liệt cảm tình tốt hơn. Chính ông cũng có thể mạnh mẽ đem tôn tử thượng vị, nhưng nếu tôn tử không thể tự thân thu phục cấp dưới, dù cho thượng vị cũng ngồi không xong vị trí này.

Diêm Thiếu Liệt trước mặt gia gia đã biểu hiện ra dã tâm của anh, anh phải là tổng tài Diêm thị. Nhưng anh cũng đồng dạng biết việc này không thể dựa vào gia gia, con đường anh muốn đi vẫn rất dài, chẳng qua thời gian cho anh lại không nhiều mà thôi.

Vài ngày sau trong phòng hội nghị diễn ra tình huống đối chọi gay gắt, nguyên nhân là chọn người phụ trách hợp tác cùng Tần thị. Trước đó người phụ trách đều do Diêm Thiếu Kiệt xếp vào, nhưng hiện tại có người đề nghị để Diêm Thiếu Liệt phụ trách chuyện này, cho nên trong phòng hội nghị nhân mã hai phe đấu nhau.

” Trước không nói gì khác, giai đoạn dự ác hợp tác trước đều do Hạ trợ lý phụ trách, có ai so với cậu ta hiểu rõ hơn chuyện này?” Bởi vì thân phận Diêm Thiếu Kiệt không có công khai, cho nên trong mắt mọi người hắn vẫn là Hạ trợ lý.

” Muốn nói chân chính hiểu biết dự án hợp tác này phải từ giai đoạn chuẩn bị tài liệu, bọn họ cùng Tần thị bàn bạc chẳng phải so với Hạ trợ lý hiểu hơn?”

” Nói bậy, bọn họ có thể so với Hạ trợ lý sao? Chuẩn bị tài liệu ai chẳng làm được, nhưng đàm phán ký hợp đồng không phải ai đi cũng được.” Người này nói xong còn lấy ánh mắt liếc Diêm Thiếu Liệt một cái, đáng tiếc Diêm Thiếu Liệt lại bày ra bộ dáng lão thần, mí mắt cũng không chớp một cái

” Dù cho lời này có đạo lý, nhưng các vị ngồi đây đừng quên, chúng ta đàm phán cũng tốt, hợp tác cũng tốt, mục đích là vì công ty tranh thủ lợi ích lớn nhất, như vậy không sai đi? Diêm…” Vị này còn chưa nói xong thì đã bị cướp lời.

” Đó là đương nhiên, cho nên tôi mới nói chọn Hạ trợ lý là tốt nhất. Lần trước trên tiệc rượu Tần giám đốc cùng Hạ trợ lý trò chuyện vô cùng vui vẻ. Tần giám đốc đối với Hạ trợ lý cũng coi như tôn sùng, có quan hê như vậy nên Hạ trợ lý mới là thích hợp nhất cùng Tần thị đàm phán ký hợp đồng.” Vị này nói Tần giám đốc chính là Tần Hiếu Luân.

Nghe đến đó mặt Diêm Thiếu Liệt vẫn không đổi sắc, nhưng trong lòng Diêm An Quân bất an. Tần gia chính là nhà ngoại Thu Đình Nhã, nếu trước Tần Hiếu Luân còn không biết chuyện Thiếu Kiệt thì còn có khả năng cùng nhau trò chuyện vui vẻ. Nhưng ông ta đã nghe lão gia tử nói mẹ vợ ông vào ban đêm đã mang theo cả nhà về Tần gia. Hiện tại người Tần gia đã biết chuyện này, Tần Hiếu Luân còn có thể giúp Thiếu Kiệt sao?

Diêm An Quân đang suy tư chuyện này, chợt nghe Diêm Thiếu Liệt nói:

” Nếu nói vậy thì để Hạ trợ lý phụ trách đi, tôi thật không biết hoá ra Hạ trợ lý cùng Tần giám đốc có quan hệ tốt như vậy. Hạ trợ lý anh nên vì Diêm thị mà tranh thủ lợi ích một chút, dù sao đang có nhiều người đang nhìn ngươi đâu.” Diêm Thiếu Liệt nói ngoài trừ ý với Diêm Thiếu Kiệt còn nhắc đến mình trong đó, anh nói lời này người ở đây nghe rõ, đây là để mọi người nhìn xem Hạ trợ lý.

Mọi người nhìn Diêm Thiếu Liệt, lại không hẹn nhau mà nhìn về Diêm An Quân với Diêm Thiếu Kiệt. Tuy rằng bọn họ không nói chuyện, nhưng mọi người đều biết bọn họ là phân biệt tách ra duy trì Diêm Thiếu Liệt cùng Diêm Thiếu Kiệt.

Diêm An Quân đang muốn cự tuyệt an bài này, lại nghe Diêm lão gia tử mở miệng trước: ” Nếu mọi người đã tín nhiệm Hạ trợ lý, tôi cùng A Liệt chờ mong biểu hiện của Hạ trợ lý.”

Lão gia tử nói lời này rõ ràng mang theo tức giận, điều này làm cho vài vị giám đốc ủng hộ Hạ trợ lý lo sợ. Tuy nãy giờ nói không hề nhắc đến một chữ Diêm, nhưng người cầm quyền Diêm thị hiện tại chính là lão gia tử, hơn nữa bọn họ còn duy trì một người ngoài, về sau lão gia tử có tính sổ bọn họ không? Nhưng nghĩ lại việc bọn họ tuy là ủng hộ người ngoài, nhưng kỳ thật chân chính là ủng hộ Diêm An Quân, cho nên sẽ không có chuyện gì.

Ở đây ai cũng cho là đây là tranh đấu giữa Diêm An Quân và Diêm Thiếu Liệt, mà Hạ trợ lý chẳng ra là bị đem lên đài đỡ cho Diêm An Quân mà thôi.

Muốn nói Diêm Thiếu Kiệt có bao nhiêu hiểu biết Diêm Thiếu Liệt tự nhiên cũng biết anh thuở nhỏ đã quen biết Đường Tống, Tần Hiếu Luân. Nhưng sao khi vào Diêm thị làm việc bởi vì công việc hắn tiếp xúc với hai người này không ít, hắn xem ra Diêm Thiếu Liệt với bọn họ quan hệ cũng không tốt lắm. Bởi vì mỗi lần hắn nhắc tới Diêm Thiếu Liệt thì hai người bọn họ đều tỏ ra thất vọng, cũng không nguyện ý nói chuyện này, vì vậy hắn chỉ thấy quan hệ của hắn cùng Diêm Thiếu Liệt với bọn họ là giống nhau.

Hắn không biết là Đường Tống hay Tần Hiếu Luân chỉ coi hắn là nhân viên công tác của Diêm thị, căn bản không cần phải nhắc đến chuyện của A Liệt.

Nhưng Diêm An Quân cũng đồng ý với cái nhìn của con trai, cùng chơi đùa không đại biểu là quan hệ nhất định sẽ tốt. Hơn nữa đứa cháu của hắn vốn ngoan cố, nói chuyện không biết chú ý, tính cách như vậy không thê làm người khác vui được, có khi còn đắc tội người ta mà không biết.

Thu Đình Nhã đối với Diêm Thiếu Liệt yêu thương là thật, mà Diêm An Quân thương yêu Diêm Thiếu Liệt chỉ là vẻ ngoài. Vì vậy ông ta không biết con người thật của Diêm Thiếu Liệt, cũng không biết anh cùng Đường Tống với Tần Hiếu Luân là bạn tốt của nhau.

” Ba, nếu ba hiểu được con nói thì còn lo lắng cái gì?”

” Cho dù A Liệt với Tần Hiếu Luân quan hệ không tốt, nhưng con đừng quên Đình Nhã là cô cô Tần Hiếu Luân. Cậu ta hiện tại đã biết rõ thân phận con, con nghĩ bây giờ cậu ta sẽ để con thuận lợi bàn chuyện kinh doanh sao?”

Diêm Thiếu Kiệt nhíu mày nói: ” Nhưng làm ăn vẫn là làm ăn, anh ta sẽ không đem chuyện buôn bán mấy triệu đem ra đùa giỡn đi? Nói thế tổn thất không chỉ mỗi Diêm thị, Tần thị cũng phải gánh vác phiêu lưu tương tự.”

” Chỉ hy vọng như thế đi!” Ông cảm thấy chuyện này sẽ không dễ dàng như vậy, Diêm Thiếu Liệt buông tay đơn giản như vậy khiến hắn cảnh giác.

Nhưng Diêm Thiếu Kiệt lại không nghĩ vậy, mấy triệu bạc nói ký liền không ký, đây quả thật là đùa giỡn quá lớn, người Tầm gia ấu trĩ vậy sao? Hắn căn bản không thấy có khả năng, có lẽ đối phương khó dễ mình một chút nhưng anh ta vẫn thấy hiệp ước này nhất định có thể ký.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.